古诗词

送汤舍人之陈州

徐铉

尼父恓惶地,离情向此偏。ní fù xī huáng dì,lí qíng xiàng cǐ piān。
家贫聊复尔,道在肯徒然。jiā pín liáo fù ěr,dào zài kěn tú rán。
诗景明松雪,乡山隔水烟。shī jǐng míng sōng xuě,xiāng shān gé shuǐ yān。
三年须赴召,莫恋瓮头眠。sān nián xū fù zhào,mò liàn wèng tóu mián。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

和尉迟赞善秋暮僻居

徐铉

登高节物最堪怜,小岭疏林对槛前。dēng gāo jié wù zuì kān lián,xiǎo lǐng shū lín duì kǎn qián。
轻吹断时云缥缈,夕阳明处水澄鲜。qīng chuī duàn shí yún piāo miǎo,xī yáng míng chù shuǐ chéng xiān。
江城秋早催寒事,望苑朝稀足晏眠。jiāng chéng qiū zǎo cuī hán shì,wàng yuàn cháo xī zú yàn mián。
庭有菊花尊有酒,若方陶令愧前贤。tíng yǒu jú huā zūn yǒu jiǔ,ruò fāng táo lìng kuì qián xián。

和陈赞善致仕还京口

徐铉

海门山下一渔舟,中有高人未白头。hǎi mén shān xià yī yú zhōu,zhōng yǒu gāo rén wèi bái tóu。
已驾安车归故里,尚通闺籍在龙楼。yǐ jià ān chē guī gù lǐ,shàng tōng guī jí zài lóng lóu。
泉声漱玉窗前落,江色和烟槛外流。quán shēng shù yù chuāng qián luò,jiāng sè hé yān kǎn wài liú。
今日君臣厚终始,不须辛苦画双牛。jīn rì jūn chén hòu zhōng shǐ,bù xū xīn kǔ huà shuāng niú。

陪郑王相公赋檐前垂冰应教依韵

徐铉

窗外虚明雪乍晴,檐前垂霤尽成冰。chuāng wài xū míng xuě zhà qíng,yán qián chuí liù jǐn chéng bīng。
长廊瓦叠行行密,晚院风高寸寸增。zhǎng láng wǎ dié xíng xíng mì,wǎn yuàn fēng gāo cùn cùn zēng。
玉指乍拈簪尚愧,金阶时坠磬难胜。yù zhǐ zhà niān zān shàng kuì,jīn jiē shí zhuì qìng nán shèng。
晨餐堪醒曹参酒,自恨空肠病不能。chén cān kān xǐng cáo cān jiǔ,zì hèn kōng cháng bìng bù néng。

送礼部潘尚书致仕还建安

徐铉

名遂功成累复轻,鲈鱼因起旧乡情。míng suì gōng chéng lèi fù qīng,lú yú yīn qǐ jiù xiāng qíng。
履声初下金华省,帆影看离石首城。lǚ shēng chū xià jīn huá shěng,fān yǐng kàn lí shí shǒu chéng。
化剑津头寻故老,同亭会上问仙卿。huà jiàn jīn tóu xún gù lǎo,tóng tíng huì shàng wèn xiān qīng。
冥鸿高举真难事,相送何须泪满缨。míng hóng gāo jǔ zhēn nán shì,xiāng sòng hé xū lèi mǎn yīng。

和尉迟赞善病中见寄

徐铉

仙郎移病暑天过,却似冥鸿避罻罗。xiān láng yí bìng shǔ tiān guò,què shì míng hóng bì wèi luó。
昼梦乍惊风动竹,夜吟时觉露沾莎。zhòu mèng zhà jīng fēng dòng zhú,yè yín shí jué lù zhān shā。
情亲稍喜贫居近,性懒犹嫌上直多。qíng qīn shāo xǐ pín jū jìn,xìng lǎn yóu xián shàng zhí duō。
望苑恩深期勿药,青云岐路未蹉跎。wàng yuàn ēn shēn qī wù yào,qīng yún qí lù wèi cuō tuó。

池州陈使君见示游齐山诗因寄

徐铉

往岁曾游弄水亭,齐峰浓翠暮轩横。wǎng suì céng yóu nòng shuǐ tíng,qí fēng nóng cuì mù xuān héng。
哀猿出槛心虽喜,伤鸟闻弦势易惊。āi yuán chū kǎn xīn suī xǐ,shāng niǎo wén xián shì yì jīng。
病后簪缨殊寡兴,老来泉石倍关情。bìng hòu zān yīng shū guǎ xīng,lǎo lái quán shí bèi guān qíng。
今朝池口风波静,遥贺山前有颂声。jīn cháo chí kǒu fēng bō jìng,yáo hè shān qián yǒu sòng shēng。

再领制诰和王明府见贺

徐铉

蹇步还依列宿边,拱辰重认旧云天。jiǎn bù hái yī liè sù biān,gǒng chén zhòng rèn jiù yún tiān。
自嗟多难飘零困,不似当年胆气全。zì jiē duō nán piāo líng kùn,bù shì dāng nián dǎn qì quán。
鸡树晚花疏向日,龙池轻浪细含烟。jī shù wǎn huā shū xiàng rì,lóng chí qīng làng xì hán yān。
从来不解为身计,一叶悠悠任大川。cóng lái bù jiě wèi shēn jì,yī yè yōu yōu rèn dà chuān。

和王明府见寄

徐铉

时情世难消吾道,薄宦流年厄此身。shí qíng shì nán xiāo wú dào,báo huàn liú nián è cǐ shēn。
莫叹京华同寂寞,曾经兵革共漂沦。mò tàn jīng huá tóng jì mò,céng jīng bīng gé gòng piāo lún。
对山开户唯求静,贳酒留宾不道贫。duì shān kāi hù wéi qiú jìng,shì jiǔ liú bīn bù dào pín。
善政空多尚淹屈,不知谁是解忧民。shàn zhèng kōng duō shàng yān qū,bù zhī shuí shì jiě yōu mín。

和方泰州见寄

徐铉

逐客悽悽重入京,旧愁新恨两难胜。zhú kè qī qī zhòng rù jīng,jiù chóu xīn hèn liǎng nán shèng。
云收楚塞千山雪,风结秦淮一尺冰。yún shōu chǔ sāi qiān shān xuě,fēng jié qín huái yī chǐ bīng。
置醴筵空情岂尽,投湘文就思如凝。zhì lǐ yán kōng qíng qǐ jǐn,tóu xiāng wén jiù sī rú níng。
更残月落知孤坐,遥望船窗一点星。gèng cán yuè luò zhī gū zuò,yáo wàng chuán chuāng yī diǎn xīng。

奉使九华山中途遇青阳薛郎中

徐铉

故人相别动相思,此地相逢岂素期。gù rén xiāng bié dòng xiāng sī,cǐ dì xiāng féng qǐ sù qī。
九子峰前闲未得,五溪桥上坐多时。jiǔ zi fēng qián xián wèi dé,wǔ xī qiáo shàng zuò duō shí。
甘泉从幸余知忝,宣室徵还子未迟。gān quán cóng xìng yú zhī tiǎn,xuān shì zhēng hái zi wèi chí。
且饮一杯消别恨,野花风起渐离披。qiě yǐn yī bēi xiāo bié hèn,yě huā fēng qǐ jiàn lí pī。

南都遇前嘉鱼刘令言游闽岭作此与之

徐铉

我持使节经韶石,君作闲游过武夷。wǒ chí shǐ jié jīng sháo shí,jūn zuò xián yóu guò wǔ yí。
两地山光成独赏,隔年乡思暗相知。liǎng dì shān guāng chéng dú shǎng,gé nián xiāng sī àn xiāng zhī。
洪厓坛上长岑寂,孺子亭前自别离。hóng yá tán shàng zhǎng cén jì,rú zi tíng qián zì bié lí。
珍重分岐一杯酒,强加餐饭数吟诗。zhēn zhòng fēn qí yī bēi jiǔ,qiáng jiā cān fàn shù yín shī。

庐陵别朱观先辈

徐铉

桂籍知名有几人,翻飞相续上青云。guì jí zhī míng yǒu jǐ rén,fān fēi xiāng xù shàng qīng yún。
解怜才子宁唯我,远作卑官尚见君。jiě lián cái zi níng wéi wǒ,yuǎn zuò bēi guān shàng jiàn jūn。
岭外独持严助节,宫中谁荐长卿文。lǐng wài dú chí yán zhù jié,gōng zhōng shuí jiàn zhǎng qīng wén。
新诗试为重高咏,朝汉台前不可闻。xīn shī shì wèi zhòng gāo yǒng,cháo hàn tái qián bù kě wén。

文彧少卿文山郎中交好深至二纪已馀暌别数年二子长逝奉使岭表途次南康吊孙氏之孤于其家睹文彧手书于僧室慷慨悲叹留题此诗

徐铉

孙家虚座吊诸孤,张叟僧房见手书。sūn jiā xū zuò diào zhū gū,zhāng sǒu sēng fáng jiàn shǒu shū。
二纪欢游今若此,满衣零泪欲何如。èr jì huān yóu jīn ruò cǐ,mǎn yī líng lèi yù hé rú。
腰间金印从如斗,镜里霜华已满梳。yāo jiān jīn yìn cóng rú dòu,jìng lǐ shuāng huá yǐ mǎn shū。
珍重远公应笑我,尘心唯此未能除。zhēn zhòng yuǎn gōng yīng xiào wǒ,chén xīn wéi cǐ wèi néng chú。

严相公宅牡丹

徐铉

但是豪家重牡丹,争如丞相阁前看。dàn shì háo jiā zhòng mǔ dān,zhēng rú chéng xiāng gé qián kàn。
凤楼日暖开偏早,鸡树阴浓谢更难。fèng lóu rì nuǎn kāi piān zǎo,jī shù yīn nóng xiè gèng nán。
数朵已应迷国艳,一枝何幸上尘冠。shù duǒ yǐ yīng mí guó yàn,yī zhī hé xìng shàng chén guān。
不知更许凭栏否,烂熳春光未肯残。bù zhī gèng xǔ píng lán fǒu,làn màn chūn guāng wèi kěn cán。

进雪诗

徐铉

欲使新正识有年,故飘轻絮伴春还。yù shǐ xīn zhèng shí yǒu nián,gù piāo qīng xù bàn chūn hái。
近看琼树笼银阙,远想瑶池带玉关。jìn kàn qióng shù lóng yín quē,yuǎn xiǎng yáo chí dài yù guān。
润逐麳麰铺绿野,暖随杯酒上朱颜。rùn zhú lái móu pù lǜ yě,nuǎn suí bēi jiǔ shàng zhū yán。
朝来花萼楼中宴,数曲赓歌雅颂间。cháo lái huā è lóu zhōng yàn,shù qū gēng gē yǎ sòng jiān。