古诗词

中书相公溪亭闲宴依韵

徐铉

雨霁秋光晚,亭虚野兴回。yǔ jì qiū guāng wǎn,tíng xū yě xīng huí。
沙鸥掠岸去,溪水上阶来。shā ōu lüè àn qù,xī shuǐ shàng jiē lái。
客傲风欹帻,筵香菊在杯。kè ào fēng yī zé,yán xiāng jú zài bēi。
东山长许醉,何事忆天台。dōng shān zhǎng xǔ zuì,hé shì yì tiān tái。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

柳枝词十首

徐铉

金马词臣赋小诗,梨园弟子唱新词。jīn mǎ cí chén fù xiǎo shī,lí yuán dì zi chàng xīn cí。
君恩还似东风意,先入灵和蜀柳枝。jūn ēn hái shì dōng fēng yì,xiān rù líng hé shǔ liǔ zhī。

柳枝词十首

徐铉

百草千花共待春,绿杨颜色最惊人。bǎi cǎo qiān huā gòng dài chūn,lǜ yáng yán sè zuì jīng rén。
天边雨露年年在,上苑芳华岁岁新。tiān biān yǔ lù nián nián zài,shàng yuàn fāng huá suì suì xīn。

柳枝词十首

徐铉

长爱龙池二月时,毵毵金线弄春姿。zhǎng ài lóng chí èr yuè shí,sān sān jīn xiàn nòng chūn zī。
假饶叶落枝空后,更有梨园笛里吹。jiǎ ráo yè luò zhī kōng hòu,gèng yǒu lí yuán dí lǐ chuī。

柳枝词十首

徐铉

绿水成文柳带摇,东风初到不鸣条。lǜ shuǐ chéng wén liǔ dài yáo,dōng fēng chū dào bù míng tiáo。
龙舟欲过偏留恋,万缕轻丝拂御桥。lóng zhōu yù guò piān liú liàn,wàn lǚ qīng sī fú yù qiáo。

柳枝词十首

徐铉

百尺长条婉曲尘,诗题不尽画难真。bǎi chǐ zhǎng tiáo wǎn qū chén,shī tí bù jǐn huà nán zhēn。
凭君折向人间种,还似君恩处处春。píng jūn zhé xiàng rén jiān zhǒng,hái shì jūn ēn chù chù chūn。

柳枝词十首

徐铉

风暖云开晚照明,翠条深映凤皇城。fēng nuǎn yún kāi wǎn zhào míng,cuì tiáo shēn yìng fèng huáng chéng。
人间欲识灵和态,听取新词玉管声。rén jiān yù shí líng hé tài,tīng qǔ xīn cí yù guǎn shēng。

柳枝词十首

徐铉

醉折垂杨唱柳枝,金城三月走金羁。zuì zhé chuí yáng chàng liǔ zhī,jīn chéng sān yuè zǒu jīn jī。
年年为爱新条好,不觉苍华也似丝。nián nián wèi ài xīn tiáo hǎo,bù jué cāng huá yě shì sī。

柳枝词十首

徐铉

新春花柳竞芳姿,偏爱垂杨拂地枝。xīn chūn huā liǔ jìng fāng zī,piān ài chuí yáng fú dì zhī。
天子遍教词客赋,宫中要唱洞箫词。tiān zi biàn jiào cí kè fù,gōng zhōng yào chàng dòng xiāo cí。

柳枝词十首

徐铉

凝碧池头蘸翠涟,凤皇楼畔簇晴烟。níng bì chí tóu zhàn cuì lián,fèng huáng lóu pàn cù qíng yān。
新词欲咏知难咏,说与双成入管弦。xīn cí yù yǒng zhī nán yǒng,shuō yǔ shuāng chéng rù guǎn xián。

柳枝词十首

徐铉

侍从甘泉与未央,移舟偏要近垂杨。shì cóng gān quán yǔ wèi yāng,yí zhōu piān yào jìn chuí yáng。
樱桃未绽梅花老,折得柔条百尺长。yīng táo wèi zhàn méi huā lǎo,zhé dé róu tiáo bǎi chǐ zhǎng。

春分日

徐铉

仲春初四日,春色正中分。zhòng chūn chū sì rì,chūn sè zhèng zhōng fēn。
绿野徘徊月,晴天断续云。lǜ yě pái huái yuè,qíng tiān duàn xù yún。
燕飞犹个个,花落已纷纷。yàn fēi yóu gè gè,huā luò yǐ fēn fēn。
思妇高楼晚,歌声不可闻。sī fù gāo lóu wǎn,gē shēng bù kě wén。

七绝

徐铉

春分雨脚落声微,柳岸斜风带客归。chūn fēn yǔ jiǎo luò shēng wēi,liǔ àn xié fēng dài kè guī。
时令北方偏向晚,可知早有绿腰肥。shí lìng běi fāng piān xiàng wǎn,kě zhī zǎo yǒu lǜ yāo féi。

和萧郎中小雪日作

徐铉

征西府里日西斜,独试新炉自煮茶。zhēng xī fǔ lǐ rì xī xié,dú shì xīn lú zì zhǔ chá。
篱菊尽来低覆水,塞鸿飞去远连霞。lí jú jǐn lái dī fù shuǐ,sāi hóng fēi qù yuǎn lián xiá。
寂寥小雪闲中过,斑驳轻霜鬓上加。jì liáo xiǎo xuě xián zhōng guò,bān bó qīng shuāng bìn shàng jiā。
算得流年无奈处,莫将诗句祝苍华。suàn dé liú nián wú nài chù,mò jiāng shī jù zhù cāng huá。

奉和御制雪

徐铉

丰登盈尺瑞,物象九门深。fēng dēng yíng chǐ ruì,wù xiàng jiǔ mén shēn。
璧照环丹砌,梅花满上林。bì zhào huán dān qì,méi huā mǎn shàng lín。
茶香偏自得,酒力讵难禁。chá xiāng piān zì dé,jiǔ lì jù nán jìn。
别有寒郊外,银河映玉岑。bié yǒu hán jiāo wài,yín hé yìng yù cén。

又五言

徐铉

彩仗映花鞯,春庭散曙烟。cǎi zhàng yìng huā jiān,chūn tíng sàn shǔ yān。
毬飞皆应手,马骏不须鞭。qiú fēi jiē yīng shǒu,mǎ jùn bù xū biān。
仙乐飘云外,祥风近日边。xiān lè piāo yún wài,xiáng fēng jìn rì biān。
筹多不虚发,制胜在机先。chóu duō bù xū fā,zhì shèng zài jī xiān。
3861234567»