古诗词

酹江月

安熙

世途艰阻,正堪悲、万里清秋摇落。shì tú jiān zǔ,zhèng kān bēi wàn lǐ qīng qiū yáo luò。
况复乾坤还闭物,奚啻切床肤剥。kuàng fù qián kūn hái bì wù,xī chì qiè chuáng fū bō。
消长盈虚,循环反覆,夜半惊孤鹤。xiāo zhǎng yíng xū,xún huán fǎn fù,yè bàn jīng gū hè。
东君着意,惠风先到嵓壑。dōng jūn zhe yì,huì fēng xiān dào yán hè。
悦亲原有清欢,箪瓢食饮,不害贫家乐。yuè qīn yuán yǒu qīng huān,dān piáo shí yǐn,bù hài pín jiā lè。
多病留侯空自苦,惭愧长身诸葛。duō bìng liú hóu kōng zì kǔ,cán kuì zhǎng shēn zhū gé。
素手躬耕,卧龙冈上,准备丰年穫。sù shǒu gōng gēng,wò lóng gāng shàng,zhǔn bèi fēng nián huò。
豚蹄社鼓,几时同醉寥廓。tún tí shè gǔ,jǐ shí tóng zuì liáo kuò。

安熙

元真定藁城人,字敬仲,号默庵。性至孝。既承家学,又私淑刘因之学。其学一以圣贤为师。不屑仕进,家居教授,四方之来学者,多所成就。有《默庵集》。 安熙的作品>>

猜您喜欢

冬日斋居杂诗

安熙

忆昔趍庭讲诵初,慨然不复向迷途。yì xī chí tíng jiǎng sòng chū,kǎi rán bù fù xiàng mí tú。
只今回首还思省,力学工夫尚尔疏。zhǐ jīn huí shǒu hái sī shěng,lì xué gōng fū shàng ěr shū。

冬日斋居杂诗

安熙

千载传心百世师,周程授受想当时。qiān zài chuán xīn bǎi shì shī,zhōu chéng shòu shòu xiǎng dāng shí。
乾坤万古春风在,空向篷窗事仰思。qián kūn wàn gǔ chūn fēng zài,kōng xiàng péng chuāng shì yǎng sī。

冬日斋居杂诗

安熙

生平不见李延平,俯首孳孳亦谩生。shēng píng bù jiàn lǐ yán píng,fǔ shǒu zī zī yì mán shēng。
每诵斯言多感慨,区区辛苦竟何成。měi sòng sī yán duō gǎn kǎi,qū qū xīn kǔ jìng hé chéng。

冬日斋居杂诗

安熙

拥彗抠衣志未酬,哲人已矣更何求。yōng huì kōu yī zhì wèi chóu,zhé rén yǐ yǐ gèng hé qiú。
微言尚省蒙私淑,愿得终身事远游。wēi yán shàng shěng méng sī shū,yuàn dé zhōng shēn shì yuǎn yóu。

冬日斋居杂诗

安熙

圣门道大若天然,小智区区见自偏。shèng mén dào dà ruò tiān rán,xiǎo zhì qū qū jiàn zì piān。
谩抱遗编时自惜,光阴去矣又中年。mán bào yí biān shí zì xī,guāng yīn qù yǐ yòu zhōng nián。

文山隐居诗卷

安熙

西山缘底澹无姿,便拟从君问所知。xī shān yuán dǐ dàn wú zī,biàn nǐ cóng jūn wèn suǒ zhī。
告我云烟最佳处,眼中连栋有深期。gào wǒ yún yān zuì jiā chù,yǎn zhōng lián dòng yǒu shēn qī。

子温贤友临别求言不容以病废辞勉书二诗为赠后篇兼简王君仪伯一笑

安熙

平生踪迹叹孤危,尚友千年谩所思。píng shēng zōng jì tàn gū wēi,shàng yǒu qiān nián mán suǒ sī。
才气如君更知已,可能分手易前期。cái qì rú jūn gèng zhī yǐ,kě néng fēn shǒu yì qián qī。

子温贤友临别求言不容以病废辞勉书二诗为赠后篇兼简王君仪伯一笑

安熙

谁遣林宗解隐忧,更堪摇落对清秋。shuí qiǎn lín zōng jiě yǐn yōu,gèng kān yáo luò duì qīng qiū。
凭君寄问观光客,底事哦诗拟四愁。píng jūn jì wèn guān guāng kè,dǐ shì ó shī nǐ sì chóu。

和杜才卿韵

安熙

病躯疏散愧非才,只办求田问舍来。bìng qū shū sàn kuì fēi cái,zhǐ bàn qiú tián wèn shě lái。
说似幽花应解语,为谁零落为谁开。shuō shì yōu huā yīng jiě yǔ,wèi shuí líng luò wèi shuí kāi。

寿李翁八十诗

安熙

洛畴五福古难并,四福还因好德生。luò chóu wǔ fú gǔ nán bìng,sì fú hái yīn hǎo dé shēng。
开秩九龄从此始,更期寿域看升平。kāi zhì jiǔ líng cóng cǐ shǐ,gèng qī shòu yù kàn shēng píng。

寿李翁八十诗

安熙

馀庆悬知积德深,昭昭神理古犹今。yú qìng xuán zhī jī dé shēn,zhāo zhāo shén lǐ gǔ yóu jīn。
寄言戏彩贤孙子,食息无忘爱日心。jì yán xì cǎi xián sūn zi,shí xī wú wàng ài rì xīn。

寿李翁八十诗

安熙

近亲自合存忠养,涉世高年亦我师。jìn qīn zì hé cún zhōng yǎng,shè shì gāo nián yì wǒ shī。
平昔行窝还有几,并留陈迹记它时。píng xī xíng wō hái yǒu jǐ,bìng liú chén jì jì tā shí。

杏花始开连日大风不获一赏晨起携筇往观之归而小酌得三绝句其二

安熙

白白红红春意深,恶风吹折五更心。bái bái hóng hóng chūn yì shēn,è fēng chuī zhé wǔ gèng xīn。
化工自与时消息,莫负清吟酒满斟。huà gōng zì yǔ shí xiāo xī,mò fù qīng yín jiǔ mǎn zhēn。

友人西城探梅折一枝来赠求诗为赋二首

安熙

愁烟苦雾锁春光,谁遣边城有艳阳。chóu yān kǔ wù suǒ chūn guāng,shuí qiǎn biān chéng yǒu yàn yáng。
珍重故人相赠意,可无佳句为平章。zhēn zhòng gù rén xiāng zèng yì,kě wú jiā jù wèi píng zhāng。

友人西城探梅折一枝来赠求诗为赋二首

安熙

俗草凡花久乱真,小窗惊见一枝春。sú cǎo fán huā jiǔ luàn zhēn,xiǎo chuāng jīng jiàn yī zhī chūn。
凭君欲问调羹信,只恐幽香不认人。píng jūn yù wèn diào gēng xìn,zhǐ kǒng yōu xiāng bù rèn rén。
7312345