古诗词

依韵和令公大王蔷薇诗

徐铉

绿树成阴后,群芳稍歇时。lǜ shù chéng yīn hòu,qún fāng shāo xiē shí。
谁将新濯锦,挂向最长枝。shuí jiāng xīn zhuó jǐn,guà xiàng zuì zhǎng zhī。
卷箔香先入,凭栏影任移。juǎn bó xiāng xiān rù,píng lán yǐng rèn yí。
赏频嫌酒渴,吟苦怕霜髭。shǎng pín xián jiǔ kě,yín kǔ pà shuāng zī。
架迥笼云幄,庭虚展绣帷。jià jiǒng lóng yún wò,tíng xū zhǎn xiù wéi。
有情萦舞袖,无力罥游丝。yǒu qíng yíng wǔ xiù,wú lì juàn yóu sī。
嫩蕊莺偷采,柔条柳伴垂。nèn ruǐ yīng tōu cǎi,róu tiáo liǔ bàn chuí。
荀池波自照,梁苑客尝窥。xún chí bō zì zhào,liáng yuàn kè cháng kuī。
玉李寻皆谢,金桃亦暗衰。yù lǐ xún jiē xiè,jīn táo yì àn shuāi。
花中应独贵,庭下故开迟。huā zhōng yīng dú guì,tíng xià gù kāi chí。
委艳妆苔砌,分华借槿篱。wěi yàn zhuāng tái qì,fēn huá jiè jǐn lí。
低昂匀灼烁,浓淡叠参差。dī áng yún zhuó shuò,nóng dàn dié cān chà。
幸植王宫里,仍逢宰府知。xìng zhí wáng gōng lǐ,réng féng zǎi fǔ zhī。
芳心向谁许,醉态不能支。fāng xīn xiàng shuí xǔ,zuì tài bù néng zhī。
芍药天教避,玫瑰众共嗤。sháo yào tiān jiào bì,méi guī zhòng gòng chī。
光明烘昼景,润腻裛轻?。guāng míng hōng zhòu jǐng,rùn nì yì qīng sī。
丽似期神女,珍如重卫姬。lì shì qī shén nǚ,zhēn rú zhòng wèi jī。
君王偏属咏,七子尽搜奇。jūn wáng piān shǔ yǒng,qī zi jǐn sōu qí。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

题梁王旧园

徐铉

梁王旧馆枕潮沟,共引垂藤系小舟。liáng wáng jiù guǎn zhěn cháo gōu,gòng yǐn chuí téng xì xiǎo zhōu。
树倚荒台风淅淅,草埋欹石雨修修。shù yǐ huāng tái fēng xī xī,cǎo mái yī shí yǔ xiū xiū。
门前不见邹枚醉,池上时闻雁鹜愁。mén qián bù jiàn zōu méi zuì,chí shàng shí wén yàn wù chóu。
节士逢秋多感激,不须频向此中游。jié shì féng qiū duō gǎn jī,bù xū pín xiàng cǐ zhōng yóu。

观吉王

徐铉

王门嘉礼万人观,况是新承置醴欢。wáng mén jiā lǐ wàn rén guān,kuàng shì xīn chéng zhì lǐ huān。
花烛喧阗丞相府,星辰摇动远游冠。huā zhú xuān tián chéng xiāng fǔ,xīng chén yáo dòng yuǎn yóu guān。
歌声暂阕闻宫漏,云影初开见露盘。gē shēng zàn què wén gōng lòu,yún yǐng chū kāi jiàn lù pán。
帝里佳期频赋颂,长留故事在金銮。dì lǐ jiā qī pín fù sòng,zhǎng liú gù shì zài jīn luán。

送德迈道人之豫章

徐铉

禅灵桥畔落残花,桥上离情对日斜。chán líng qiáo pàn luò cán huā,qiáo shàng lí qíng duì rì xié。
顾我乘轩惭组绶,羡师飞锡指烟霞。gù wǒ chéng xuān cán zǔ shòu,xiàn shī fēi xī zhǐ yān xiá。
楼中西岭真君宅,门外南州处士家。lóu zhōng xī lǐng zhēn jūn zhái,mén wài nán zhōu chù shì jiā。
莫道空谈便无事,碧云诗思更无涯。mò dào kōng tán biàn wú shì,bì yún shī sī gèng wú yá。

送陈秘监归泉州

徐铉

风满潮沟木叶飞,水边行客驻骖騑。fēng mǎn cháo gōu mù yè fēi,shuǐ biān xíng kè zhù cān fēi。
三朝恩泽冯唐老,万里乡关贺监归。sān cháo ēn zé féng táng lǎo,wàn lǐ xiāng guān hè jiān guī。
世路穷通前事远,半生谈笑此心违。shì lù qióng tōng qián shì yuǎn,bàn shēng tán xiào cǐ xīn wéi。
离歌不识高堂庆,特地令人泪满衣。lí gē bù shí gāo táng qìng,tè dì lìng rén lèi mǎn yī。

送下博陈员外

徐铉

旷望丛台路,飘飖楚塞人。kuàng wàng cóng tái lù,piāo yáo chǔ sāi rén。
琴堂无故旧,何计免沾巾。qín táng wú gù jiù,hé jì miǎn zhān jīn。

送阮洗马之全州

徐铉

望苑回先马,山城驻使车。wàng yuàn huí xiān mǎ,shān chéng zhù shǐ chē。
涂中值归雁,频寄北来书。tú zhōng zhí guī yàn,pín jì běi lái shū。

观人读春秋

徐铉

日觉儒风薄,谁将霸道羞。rì jué rú fēng báo,shuí jiāng bà dào xiū。
乱臣无所惧,何用读春秋。luàn chén wú suǒ jù,hé yòng dú chūn qiū。

天阙山绝句

徐铉

散诞爱山客,凄凉怀古心。sàn dàn ài shān kè,qī liáng huái gǔ xīn。
寒风天阙晚,尽日倚轩吟。hán fēng tiān quē wǎn,jǐn rì yǐ xuān yín。

行园树

徐铉

松节凌霜久,蓬根逐吹频。sōng jié líng shuāng jiǔ,péng gēn zhú chuī pín。
群生各有性,桃李但争春。qún shēng gè yǒu xìng,táo lǐ dàn zhēng chūn。

题雷公井

徐铉

掩霭愚公谷,萧寥羽客家。yǎn ǎi yú gōng gǔ,xiāo liáo yǔ kè jiā。
俗人知处所,应为有桃花。sú rén zhī chù suǒ,yīng wèi yǒu táo huā。

离歌辞五首

徐铉

莫折红芳树,但知尽意看。mò zhé hóng fāng shù,dàn zhī jǐn yì kàn。
狂风幸无意,那忍折教残。kuáng fēng xìng wú yì,nà rěn zhé jiào cán。

离歌辞五首

徐铉

朝日城南路,旌旗照绿芜。cháo rì chéng nán lù,jīng qí zhào lǜ wú。
使君何处去,桑下觅罗敷。shǐ jūn hé chù qù,sāng xià mì luó fū。

离歌辞五首

徐铉

事与年俱往,情将分共深。shì yǔ nián jù wǎng,qíng jiāng fēn gòng shēn。
莫惊容鬓改,只是旧时心。mò jīng róng bìn gǎi,zhǐ shì jiù shí xīn。

离歌辞五首

徐铉

暂别劳相送,佳期愿莫违。zàn bié láo xiāng sòng,jiā qī yuàn mò wéi。
朱颜不须老,留取待郎归。zhū yán bù xū lǎo,liú qǔ dài láng guī。

离歌辞五首

徐铉

拂匣收珠佩,回灯拭薄妆。fú xiá shōu zhū pèi,huí dēng shì báo zhuāng。
莫嫌春夜短,匹似楚襄王。mò xián chūn yè duǎn,pǐ shì chǔ xiāng wáng。