古诗词

奉和宫傅相公怀旧见寄四十韵

徐铉

谢傅功成德望全,鸾台初下正萧然。xiè fù gōng chéng dé wàng quán,luán tái chū xià zhèng xiāo rán。
抟风乍息三千里,感旧重怀四十年。tuán fēng zhà xī sān qiān lǐ,gǎn jiù zhòng huái sì shí nián。
西掖新官同贾马,南朝兴运似开天。xī yē xīn guān tóng jiǎ mǎ,nán cháo xīng yùn shì kāi tiān。
文辞职业分工拙,流辈班资让后先。wén cí zhí yè fēn gōng zhuō,liú bèi bān zī ràng hòu xiān。
每愧陋容劳刻画,长惭顽石费雕镌。měi kuì lòu róng láo kè huà,zhǎng cán wán shí fèi diāo juān。
晨趋纶掖吟春永,夕会精庐待月圆。chén qū lún yē yín chūn yǒng,xī huì jīng lú dài yuè yuán。
立马有时同草诏,联镳几处共成篇。lì mǎ yǒu shí tóng cǎo zhào,lián biāo jǐ chù gòng chéng piān。
闲歌柳叶翻新曲,醉咏桃花促绮筵。xián gē liǔ yè fān xīn qū,zuì yǒng táo huā cù qǐ yán。
少壮况逢时世好,经过宁虑岁华迁。shǎo zhuàng kuàng féng shí shì hǎo,jīng guò níng lǜ suì huá qiān。
云龙得路须腾跃,社栎非材合弃捐。yún lóng dé lù xū téng yuè,shè lì fēi cái hé qì juān。
再谒湘江犹是幸,两还宣室竟何缘。zài yè xiāng jiāng yóu shì xìng,liǎng hái xuān shì jìng hé yuán。
已知瑕玷劳磨莹,又得官司重接连。yǐ zhī xiá diàn láo mó yíng,yòu dé guān sī zhòng jiē lián。
听漏分宵趋建礼,从游同召赴甘泉。tīng lòu fēn xiāo qū jiàn lǐ,cóng yóu tóng zhào fù gān quán。
云开阊阖分台殿,风过华林度管弦。yún kāi chāng hé fēn tái diàn,fēng guò huá lín dù guǎn xián。
行止不离宫仗影,衣裾尝惹御炉烟。xíng zhǐ bù lí gōng zhàng yǐng,yī jū cháng rě yù lú yān。
师资稷契论中礼,依止山公典小铨。shī zī jì qì lùn zhōng lǐ,yī zhǐ shān gōng diǎn xiǎo quán。
多谢天波垂赤管,敢教晨景过华塼。duō xiè tiān bō chuí chì guǎn,gǎn jiào chén jǐng guò huá zhuān。
翾飞附骥方经远,巨楫垂风遂济川。xuān fēi fù jì fāng jīng yuǎn,jù jí chuí fēng suì jì chuān。
玉烛调时钧轴正,台阶平处德星悬。yù zhú diào shí jūn zhóu zhèng,tái jiē píng chù dé xīng xuán。
岩廊礼绝威容肃,布素情深友好偏。yán láng lǐ jué wēi róng sù,bù sù qíng shēn yǒu hǎo piān。
长拟营巢安大厦,忽惊操钺领中权。zhǎng nǐ yíng cháo ān dà shà,hū jīng cāo yuè lǐng zhōng quán。
吴门日丽龙衔节,京口沙晴鹢画船。wú mén rì lì lóng xián jié,jīng kǒu shā qíng yì huà chuán。
盖代名高方赫赫,恋恩心切更乾乾。gài dài míng gāo fāng hè hè,liàn ēn xīn qiè gèng qián qián。
袁安辞气忠仍恳,吴汉精诚直且专。yuán ān cí qì zhōng réng kěn,wú hàn jīng chéng zhí qiě zhuān。
却许丘明师纪传,更容疏广奉周旋。què xǔ qiū míng shī jì chuán,gèng róng shū guǎng fèng zhōu xuán。
朱门自得施行马,厚禄何妨食万钱。zhū mén zì dé shī xíng mǎ,hòu lù hé fáng shí wàn qián。
密疏尚应劳献替,清谈唯见论空玄。mì shū shàng yīng láo xiàn tì,qīng tán wéi jiàn lùn kōng xuán。
东山妓乐供闲步,北牖风凉足晏眠。dōng shān jì lè gōng xián bù,běi yǒu fēng liáng zú yàn mián。
玄武湖边林隐见,五城桥下棹洄沿。xuán wǔ hú biān lín yǐn jiàn,wǔ chéng qiáo xià zhào huí yán。
曾移苑树开红药,新凿家池种白莲。céng yí yuàn shù kāi hóng yào,xīn záo jiā chí zhǒng bái lián。
不遣前驺妨野逸,别寻逋客互招延。bù qiǎn qián zōu fáng yě yì,bié xún bū kè hù zhāo yán。
棋枰寂静陈虚阁,诗笔沉吟劈彩笺。qí píng jì jìng chén xū gé,shī bǐ chén yín pī cǎi jiān。
往事偶来春梦里,闲愁因动落花前。wǎng shì ǒu lái chūn mèng lǐ,xián chóu yīn dòng luò huā qián。
青云旧侣嗟谁在,白首亲情倍见怜。qīng yún jiù lǚ jiē shuí zài,bái shǒu qīn qíng bèi jiàn lián。
尽日凝思殊怅望,一章追叙信精研。jǐn rì níng sī shū chàng wàng,yī zhāng zhuī xù xìn jīng yán。
韶颜莫与年争竞,世虑须凭道节宣。sháo yán mò yǔ nián zhēng jìng,shì lǜ xū píng dào jié xuān。
幸喜书生为将相,定由阴德致神仙。xìng xǐ shū shēng wèi jiāng xiāng,dìng yóu yīn dé zhì shén xiān。
羊公剩有登临兴,尚子都无嫁娶牵。yáng gōng shèng yǒu dēng lín xīng,shàng zi dōu wú jià qǔ qiān。
退象天山镇浮竞,起为霖雨润原田。tuì xiàng tiān shān zhèn fú jìng,qǐ wèi lín yǔ rùn yuán tián。
从容自保君臣契,何必扁舟始是贤。cóng róng zì bǎo jūn chén qì,hé bì biǎn zhōu shǐ shì xián。
徐铉

徐铉

徐铉(916年—991年)南唐,北宋初年文学家、书法家。字鼎臣,广陵(今江苏扬州)人。历官五代吴校书郎、南唐知制诰、翰林学士、吏部尚书,后随李煜归宋,官至散骑常侍,世称徐骑省。淳化初因事贬静难军行军司马。曾受诏与句中正等校定《说文解字》。工于书,好李斯小篆。与弟徐锴有文名,号称“二徐”;又与韩熙载齐名,江东谓之“韩徐”。 徐铉的作品>>

猜您喜欢

清明日清远峡作

徐铉

岭外春过半,途中火又新。lǐng wài chūn guò bàn,tú zhōng huǒ yòu xīn。
殷勤清远峡,留恋北归人。yīn qín qīng yuǎn xiá,liú liàn běi guī rén。

自题山亭三首

徐铉

簪组非无累,园林未是归。zān zǔ fēi wú lèi,yuán lín wèi shì guī。
世喧长不到,何必故山薇。shì xuān zhǎng bù dào,hé bì gù shān wēi。

自题山亭三首

徐铉

小舫行乘月,高斋卧看山。xiǎo fǎng xíng chéng yuè,gāo zhāi wò kàn shān。
退公聊自足,争敢望长闲。tuì gōng liáo zì zú,zhēng gǎn wàng zhǎng xián。

自题山亭三首

徐铉

跂石仍临水,披襟复挂冠。qí shí réng lín shuǐ,pī jīn fù guà guān。
机心忘未得,棋局与鱼竿。jī xīn wàng wèi dé,qí jú yǔ yú gān。

北苑侍宴杂咏诗竹

徐铉

劲节生宫苑,虚心奉豫游。jìn jié shēng gōng yuàn,xū xīn fèng yù yóu。
自然名价重,不羡渭川侯。zì rán míng jià zhòng,bù xiàn wèi chuān hóu。

北苑侍宴杂咏诗竹

徐铉

细韵风中远,寒青雪后浓。xì yùn fēng zhōng yuǎn,hán qīng xuě hòu nóng。
繁阴堪避雨,效用待东封。fán yīn kān bì yǔ,xiào yòng dài dōng fēng。

北苑侍宴杂咏诗竹

徐铉

碧草垂低岸,东风起细波。bì cǎo chuí dī àn,dōng fēng qǐ xì bō。
横汾从游宴,何谢到天河。héng fén cóng yóu yàn,hé xiè dào tiān hé。

北苑侍宴杂咏诗竹

徐铉

昨朝才解冻,今日又开花。zuó cháo cái jiě dòng,jīn rì yòu kāi huā。
帝力无人识,谁知玩物华。dì lì wú rén shí,shuí zhī wán wù huá。

北苑侍宴杂咏诗竹

徐铉

细丽披金彩,氛氲散远馨。xì lì pī jīn cǎi,fēn yūn sàn yuǎn xīn。
泛杯频奉赐,缘解制颓龄。fàn bēi pín fèng cì,yuán jiě zhì tuí líng。

送汪处士还黟歙

徐铉

孤云野鹤任天真,乘兴游梁又适秦。gū yún yě hè rèn tiān zhēn,chéng xīng yóu liáng yòu shì qín。
兴去却归南国去,黄山何谢武陵春。xīng qù què guī nán guó qù,huáng shān hé xiè wǔ líng chūn。

送表侄达师归鄱阳

徐铉

故乡禾黍世亲稀,中表相寻只有师。gù xiāng hé shǔ shì qīn xī,zhōng biǎo xiāng xún zhǐ yǒu shī。
惆怅离怀向何许,鄱阳湖上叶飞时。chóu chàng lí huái xiàng hé xǔ,pó yáng hú shàng yè fēi shí。

奉和武功学士舍人纪赠文懿大师净公

徐铉

旧国荒凉成黍稷,故交危脆似琉璃。jiù guó huāng liáng chéng shǔ jì,gù jiāo wēi cuì shì liú lí。
高人独喜汤师在,手把新文数道碑。gāo rén dú xǐ tāng shī zài,shǒu bǎ xīn wén shù dào bēi。

奉和武功学士舍人纪赠文懿大师净公

徐铉

满卷文章为世重,出尘心迹少人同。mǎn juǎn wén zhāng wèi shì zhòng,chū chén xīn jì shǎo rén tóng。
腾腾自得修真理,不管浮生觉梦中。téng téng zì dé xiū zhēn lǐ,bù guǎn fú shēng jué mèng zhōng。

奉和武功学士舍人纪赠文懿大师净公

徐铉

文似春华铺晓陌,思如泉涌注长江。wén shì chūn huá pù xiǎo mò,sī rú quán yǒng zhù zhǎng jiāng。
诗情道性知无梦,频见残灯照曙窗。shī qíng dào xìng zhī wú mèng,pín jiàn cán dēng zhào shǔ chuāng。

奉和武功学士舍人纪赠文懿大师净公

徐铉

已洁心源超世表,却缘诗句有时名。yǐ jié xīn yuán chāo shì biǎo,què yuán shī jù yǒu shí míng。
初闻行业如耆宿,及见容颜是后生。chū wén xíng yè rú qí sù,jí jiàn róng yán shì hòu shēng。