古诗词

道中

林景熙

程入江乡宿,新炊饭带沙。chéng rù jiāng xiāng sù,xīn chuī fàn dài shā。
乱山愁外笛,孤驿梦中家。luàn shān chóu wài dí,gū yì mèng zhōng jiā。
野水平菰叶,春风足楝花。yě shuǐ píng gū yè,chūn fēng zú liàn huā。
西来三两客,闲说旧京华。xī lái sān liǎng kè,xián shuō jiù jīng huá。
林景熙

林景熙

林景熙(1242~1310),字德暘,一作德阳,号霁山。温州平阳(今属浙江)人。南宋末期爱国诗人。咸淳七年(公元1271年),由上舍生释褐成进士,历任泉州教授,礼部架阁,进阶从政郎。宋亡后不仕,隐居于平阳县城白石巷。林景熙等曾冒死捡拾帝骨葬于兰亭附近。他教授生徒,从事著作,漫游江浙,是雄踞宋元之际诗坛、创作成绩卓著、最富代表性的作家,也是温州历史上成就最高的诗人。卒葬家乡青芝山。著作编为《霁山集》。 林景熙的作品>>

猜您喜欢

述怀次柴主簿

林景熙

独闭柴门木石亲,诗筒剥啄不妨频。dú bì chái mén mù shí qīn,shī tǒng bō zhuó bù fáng pín。
青灯风雨多离梦,白发江湖少故人。qīng dēng fēng yǔ duō lí mèng,bái fā jiāng hú shǎo gù rén。
谩读楚骚招太乙,谁听郢曲和阳春。mán dú chǔ sāo zhāo tài yǐ,shuí tīng yǐng qū hé yáng chūn。
书香剑气俱寥落,虚老乾坤父母身。shū xiāng jiàn qì jù liáo luò,xū lǎo qián kūn fù mǔ shēn。

次曹近山见寄

林景熙

扣角歌残夜正长,懒将龟筴卜行藏。kòu jiǎo gē cán yè zhèng zhǎng,lǎn jiāng guī cè bo xíng cáng。
风烟万里别离梦,草木一溪文字香。fēng yān wàn lǐ bié lí mèng,cǎo mù yī xī wén zì xiāng。
仙泣铜盘辞渭水,鹤归华表认辽阳。xiān qì tóng pán cí wèi shuǐ,hè guī huá biǎo rèn liáo yáng。
愁来偶上西楼立,耿耿寒奎色照霜。chóu lái ǒu shàng xī lóu lì,gěng gěng hán kuí sè zhào shuāng。

送叶伯几之奉化

林景熙

亲携琴册出烟萝,海国儒风近若何。qīn xié qín cè chū yān luó,hǎi guó rú fēng jìn ruò hé。
笔挟龙湫灵不尽,官邻雪窦冷偏多。bǐ xié lóng jiǎo líng bù jǐn,guān lín xuě dòu lěng piān duō。
诗书千载关经济,师友三年要琢磨。shī shū qiān zài guān jīng jì,shī yǒu sān nián yào zuó mó。
老去喜逢奎运转,送君犹拂旧冠峨。lǎo qù xǐ féng kuí yùn zhuǎn,sòng jūn yóu fú jiù guān é。

新晴偶出

林景熙

琴床茶鼎澹相依,偶为寻僧出竹扉。qín chuáng chá dǐng dàn xiāng yī,ǒu wèi xún sēng chū zhú fēi。
风动松枝山鹊语,雪消菜甲野虫飞。fēng dòng sōng zhī shān què yǔ,xuě xiāo cài jiǎ yě chóng fēi。
看花春入桄榔杖,听瀑寒生薜荔衣。kàn huā chūn rù guāng láng zhàng,tīng pù hán shēng bì lì yī。
古寺无人云漠漠,溪行唤得小船归。gǔ sì wú rén yún mò mò,xī xíng huàn dé xiǎo chuán guī。

题海上人栖云楼

林景熙

水村烟景隔晴霏,十二阑干在翠微。shuǐ cūn yān jǐng gé qíng fēi,shí èr lán gàn zài cuì wēi。
一壑暮年闲独倚,半檐秋影澹相依。yī hè mù nián xián dú yǐ,bàn yán qiū yǐng dàn xiāng yī。
柏炉贝叶香犹润,纸帐梅花梦不飞。bǎi lú bèi yè xiāng yóu rùn,zhǐ zhàng méi huā mèng bù fēi。
会得此中无所住,来来去去总玄机。huì dé cǐ zhōng wú suǒ zhù,lái lái qù qù zǒng xuán jī。

催梅

林景熙

参横月落几相思,第一春风向此期。cān héng yuè luò jǐ xiāng sī,dì yī chūn fēng xiàng cǐ qī。
乘兴竹筇霜后路,寄声篱落水边枝。chéng xīng zhú qióng shuāng hòu lù,jì shēng lí luò shuǐ biān zhī。
禁中鼓绝花奴老,海上宫深鸟使迟。jìn zhōng gǔ jué huā nú lǎo,hǎi shàng gōng shēn niǎo shǐ chí。
独抱素心谁是伴,罗浮仙梦隔天涯。dú bào sù xīn shuí shì bàn,luó fú xiān mèng gé tiān yá。

瑞安院

林景熙

倚山宝阁照崔嵬,山鸟山云自去来。yǐ shān bǎo gé zhào cuī wéi,shān niǎo shān yún zì qù lái。
竹籁晓和幽梵合,藤花春入古松开。zhú lài xiǎo hé yōu fàn hé,téng huā chūn rù gǔ sōng kāi。
丹空遗灶形难蜕,草暗孤城首重回。dān kōng yí zào xíng nán tuì,cǎo àn gū chéng shǒu zhòng huí。
处士凄凉犹是晋,庐山莲社许参陪。chù shì qī liáng yóu shì jìn,lú shān lián shè xǔ cān péi。

题陆秀夫负帝蹈海图

林景熙

紫宸黄阁共楼船,海气昏昏日月偏。zǐ chén huáng gé gòng lóu chuán,hǎi qì hūn hūn rì yuè piān。
平地已无行在所,丹心犹数中兴年。píng dì yǐ wú xíng zài suǒ,dān xīn yóu shù zhōng xīng nián。
生藏鱼腹不见水,死抱龙髯直上天。shēng cáng yú fù bù jiàn shuǐ,sǐ bào lóng rán zhí shàng tiān。
板荡纯臣有如此,流芳千古更无前。bǎn dàng chún chén yǒu rú cǐ,liú fāng qiān gǔ gèng wú qián。

侍应平坡侍郎郊行口占二首

林景熙

春霖卷流芳,霁旭浮远野。chūn lín juǎn liú fāng,jì xù fú yuǎn yě。
白首贞元人,相期古松下。bái shǒu zhēn yuán rén,xiāng qī gǔ sōng xià。

侍应平坡侍郎郊行口占二首

林景熙

试耕黄犊健,入社白鸥真。shì gēng huáng dú jiàn,rù shè bái ōu zhēn。
柳外呼舟去,水风吹葛巾。liǔ wài hū zhōu qù,shuǐ fēng chuī gé jīn。

题陆大参秀夫广陵牡丹诗卷后

林景熙

南海英魂叫不醒,旧题重展墨香凝。nán hǎi yīng hún jiào bù xǐng,jiù tí zhòng zhǎn mò xiāng níng。
当时京洛花无主,犹有春风寄广陵。dāng shí jīng luò huā wú zhǔ,yóu yǒu chūn fēng jì guǎng líng。

归自越避寇海滨寒食不得祭扫

林景熙

持酒无因洒墓松,禽声花色惨东风。chí jiǔ wú yīn sǎ mù sōng,qín shēng huā sè cǎn dōng fēng。
去年此日身为客,及到乡山又客中。qù nián cǐ rì shēn wèi kè,jí dào xiāng shān yòu kè zhōng。

秋夜

林景熙

片月相随过竹居,风生荷叶酒醒初。piàn yuè xiāng suí guò zhú jū,fēng shēng hé yè jiǔ xǐng chū。
窗扉半掩秋虫急,犹有残灯守故书。chuāng fēi bàn yǎn qiū chóng jí,yóu yǒu cán dēng shǒu gù shū。

吴中会故人

林景熙

一声新雁荻花秋,片月吴松共客舟。yī shēng xīn yàn dí huā qiū,piàn yuè wú sōng gòng kè zhōu。
却忆去年今夜月,思君独上越山楼。què yì qù nián jīn yè yuè,sī jūn dú shàng yuè shān lóu。

秦望山

林景熙

镌石奇功席卷来,眼中沧海一琼杯。juān shí qí gōng xí juǎn lái,yǎn zhōng cāng hǎi yī qióng bēi。
神山只在灵鳌背,徐福楼船不见回。shén shān zhǐ zài líng áo bèi,xú fú lóu chuán bù jiàn huí。