古诗词

久雨

林景熙

闭门荒草合,宿雨掩春华。bì mén huāng cǎo hé,sù yǔ yǎn chūn huá。
西海无回日,东风几落花。xī hǎi wú huí rì,dōng fēng jǐ luò huā。
雾冥猿自啸,荡冷雁犹家。wù míng yuán zì xiào,dàng lěng yàn yóu jiā。
谁是补天手,空怀鍊石娲。shuí shì bǔ tiān shǒu,kōng huái liàn shí wā。
林景熙

林景熙

林景熙(1242~1310),字德暘,一作德阳,号霁山。温州平阳(今属浙江)人。南宋末期爱国诗人。咸淳七年(公元1271年),由上舍生释褐成进士,历任泉州教授,礼部架阁,进阶从政郎。宋亡后不仕,隐居于平阳县城白石巷。林景熙等曾冒死捡拾帝骨葬于兰亭附近。他教授生徒,从事著作,漫游江浙,是雄踞宋元之际诗坛、创作成绩卓著、最富代表性的作家,也是温州历史上成就最高的诗人。卒葬家乡青芝山。著作编为《霁山集》。 林景熙的作品>>

猜您喜欢

溪行

林景熙

风高馀暑尽,独策兴悠然。fēng gāo yú shǔ jǐn,dú cè xīng yōu rán。
野色延幽步,秋声入暮年。yě sè yán yōu bù,qiū shēng rù mù nián。
日斜禽影乱,水落树根悬。rì xié qín yǐng luàn,shuǐ luò shù gēn xuán。
回首故人远,城笳吹夕烟。huí shǒu gù rén yuǎn,chéng jiā chuī xī yān。

仙坛寺西林

林景熙

古坛仙鹤杳,野鹿自成群。gǔ tán xiān hè yǎo,yě lù zì chéng qún。
松气浮清晓,经声出白云。sōng qì fú qīng xiǎo,jīng shēng chū bái yún。
石穿僧屋过,水到寺门分。shí chuān sēng wū guò,shuǐ dào sì mén fēn。
人世无穷事,山中了不闻。rén shì wú qióng shì,shān zhōng le bù wén。

问桂

林景熙

空吟招隐句,林下立多时。kōng yín zhāo yǐn jù,lín xià lì duō shí。
秋信在何处,天香开几枝。qiū xìn zài hé chù,tiān xiāng kāi jǐ zhī。
山河深夜影,水石隔年期。shān hé shēn yè yǐng,shuǐ shí gé nián qī。
曾是搴英客,清愁欲语谁。céng shì qiān yīng kè,qīng chóu yù yǔ shuí。

闻蛩

林景熙

凄苦难成调,秋风入细弦。qī kǔ nán chéng diào,qiū fēng rù xì xián。
草根语深夜,灯下感流年。cǎo gēn yǔ shēn yè,dēng xià gǎn liú nián。
落叶已满径,征人犹在边。luò yè yǐ mǎn jìng,zhēng rén yóu zài biān。
寒衣何日寄,思妇不成眠。hán yī hé rì jì,sī fù bù chéng mián。

寄郑宗仁

林景熙

城南怀旧别,谷口寄春耕。chéng nán huái jiù bié,gǔ kǒu jì chūn gēng。
野鹳巢云老,林僧管瀑清。yě guàn cháo yún lǎo,lín sēng guǎn pù qīng。
养花疏石髓,炼药伏山精。yǎng huā shū shí suǐ,liàn yào fú shān jīng。
见说孤灯雨,年来著易成。jiàn shuō gū dēng yǔ,nián lái zhù yì chéng。

哭郭同舍

林景熙

寂寞青灯旧,流离白发新。jì mò qīng dēng jiù,liú lí bái fā xīn。
病犹依故国,死乃见全人。bìng yóu yī gù guó,sǐ nǎi jiàn quán rén。
残墨家无子,高风墓有邻。cán mò jiā wú zi,gāo fēng mù yǒu lín。
斯文堪一哭,落日冷湖滨。sī wén kān yī kū,luò rì lěng hú bīn。

葛岭

林景熙

不读霍光传,炫然桃李门。bù dú huò guāng chuán,xuàn rán táo lǐ mén。
湖山变朝市,烽火满乾坤。hú shān biàn cháo shì,fēng huǒ mǎn qián kūn。
胆落冰天骑,魂飞瘴雨村。dǎn luò bīng tiān qí,hún fēi zhàng yǔ cūn。
春风吹秀麦,误国竟何言。chūn fēng chuī xiù mài,wù guó jìng hé yán。

飞来峰

林景熙

何年移竺国,秀色发棱层。hé nián yí zhú guó,xiù sè fā léng céng。
清极不知夏,虚中欲悟僧。qīng jí bù zhī xià,xū zhōng yù wù sēng。
树幽岚气重,泉落乳花凝。shù yōu lán qì zhòng,quán luò rǔ huā níng。
犹忆烹茶处,闲来话葛藤。yóu yì pēng chá chù,xián lái huà gé téng。

寄别诸公

林景熙

盍簪谭旧梦,持酒送馀春。hé zān tán jiù mèng,chí jiǔ sòng yú chūn。
天地绿阴雨,江湖白发人。tiān dì lǜ yīn yǔ,jiāng hú bái fā rén。
时平销剑气,客久积衣尘。shí píng xiāo jiàn qì,kè jiǔ jī yī chén。
又出重关北,斜阳独问津。yòu chū zhòng guān běi,xié yáng dú wèn jīn。

过淀山湖

林景熙

泖口乘寒浪,湖心散积愁。mǎo kǒu chéng hán làng,hú xīn sàn jī chóu。
菰蒲疑海接,凫雁与天浮。gū pú yí hǎi jiē,fú yàn yǔ tiān fú。
泽国无三伏,风帆又一州。zé guó wú sān fú,fēng fān yòu yī zhōu。
平生谩为客,奇绝在兹游。píng shēng mán wèi kè,qí jué zài zī yóu。

舟次吴门

林景熙

怀古心犹壮,临流影自孤。huái gǔ xīn yóu zhuàng,lín liú yǐng zì gū。
湖烟迷槜李,城木出姑苏。hú yān mí zuì lǐ,chéng mù chū gū sū。
草暗春惊鹿,菰香秋试鲈。cǎo àn chūn jīng lù,gū xiāng qiū shì lú。
青楼旧时月,无复听吴歈。qīng lóu jiù shí yuè,wú fù tīng wú yú。

京口月夕书怀

林景熙

山风吹酒醒,秋入夜灯凉。shān fēng chuī jiǔ xǐng,qiū rù yè dēng liáng。
万事已华发,百年多异乡。wàn shì yǐ huá fā,bǎi nián duō yì xiāng。
远城江气白,高树月痕苍。yuǎn chéng jiāng qì bái,gāo shù yuè hén cāng。
忽忆凭楼处,淮天雁叫霜。hū yì píng lóu chù,huái tiān yàn jiào shuāng。

许郢州故宅

林景熙

读君丁卯集,想此建桥时。dú jūn dīng mǎo jí,xiǎng cǐ jiàn qiáo shí。
荒草一区宅,清风七字诗。huāng cǎo yī qū zhái,qīng fēng qī zì shī。
吴云含静态,郢树寄馀悲。wú yún hán jìng tài,yǐng shù jì yú bēi。
落日空怀古,长歌知不知。luò rì kōng huái gǔ,zhǎng gē zhī bù zhī。

惠山泉

林景熙

第二名泉在,深云护石阑。dì èr míng quán zài,shēn yún hù shí lán。
九峰灵气泄,三伏细流寒。jiǔ fēng líng qì xiè,sān fú xì liú hán。
远脉松长润,馀香茗欲残。yuǎn mài sōng zhǎng rùn,yú xiāng míng yù cán。
荒祠怀陆羽,一掬酹空坛。huāng cí huái lù yǔ,yī jū lèi kōng tán。

蜀头陀客吴岁久持行精勤有道者也

林景熙

三峡无归梦,闲云澹石床。sān xiá wú guī mèng,xián yún dàn shí chuáng。
半生修白社,孤影寄朱方。bàn shēng xiū bái shè,gū yǐng jì zhū fāng。
觉路心如月,高年顶不霜。jué lù xīn rú yuè,gāo nián dǐng bù shuāng。
翻怜来往者,终日为谁忙。fān lián lái wǎng zhě,zhōng rì wèi shuí máng。
2391234567»