古诗词

初夏病起

林景熙

青衫蕉鹿梦,江海一畸人。qīng shān jiāo lù mèng,jiāng hǎi yī jī rén。
旧国愁生暮,衰年病过春。jiù guó chóu shēng mù,shuāi nián bìng guò chūn。
天垂湖色湛,雨洗月痕新。tiān chuí hú sè zhàn,yǔ xǐ yuè hén xīn。
犹抱遗经在,心衔覆载仁。yóu bào yí jīng zài,xīn xián fù zài rén。
林景熙

林景熙

林景熙(1242~1310),字德暘,一作德阳,号霁山。温州平阳(今属浙江)人。南宋末期爱国诗人。咸淳七年(公元1271年),由上舍生释褐成进士,历任泉州教授,礼部架阁,进阶从政郎。宋亡后不仕,隐居于平阳县城白石巷。林景熙等曾冒死捡拾帝骨葬于兰亭附近。他教授生徒,从事著作,漫游江浙,是雄踞宋元之际诗坛、创作成绩卓著、最富代表性的作家,也是温州历史上成就最高的诗人。卒葬家乡青芝山。著作编为《霁山集》。 林景熙的作品>>

猜您喜欢

柳下渔次韵

林景熙

瓦瓯一醉万事了,醒来然竹清溪晓。wǎ ōu yī zuì wàn shì le,xǐng lái rán zhú qīng xī xiǎo。
半蓑烟雨披春寒,堤上落红已如扫。bàn suō yān yǔ pī chūn hán,dī shàng luò hóng yǐ rú sǎo。
荒矶白鸟无离愁,明月清风满幽抱。huāng jī bái niǎo wú lí chóu,míng yuè qīng fēng mǎn yōu bào。
却怜灞水长亭西,几树柔条不得老。què lián bà shuǐ zhǎng tíng xī,jǐ shù róu tiáo bù dé lǎo。
汉槎丙穴今已非,网罟相寻纵鳞少。hàn chá bǐng xué jīn yǐ fēi,wǎng gǔ xiāng xún zòng lín shǎo。
何如卷钓两忘机,鱼向树根吹絮饱。hé rú juǎn diào liǎng wàng jī,yú xiàng shù gēn chuī xù bǎo。

书陆放翁诗卷后

林景熙

天宝诗人诗有史,杜鹃再拜泪如水。tiān bǎo shī rén shī yǒu shǐ,dù juān zài bài lèi rú shuǐ。
龟堂一老旗鼓雄,劲气往往摩其垒。guī táng yī lǎo qí gǔ xióng,jìn qì wǎng wǎng mó qí lěi。
轻裘骏马成都花,冰瓯雪碗建溪茶。qīng qiú jùn mǎ chéng dōu huā,bīng ōu xuě wǎn jiàn xī chá。
承平麾节半海宇,归来镜曲盟鸥沙。chéng píng huī jié bàn hǎi yǔ,guī lái jìng qū méng ōu shā。
诗墨淋漓不负酒,但恨未饮月氏首。shī mò lín lí bù fù jiǔ,dàn hèn wèi yǐn yuè shì shǒu。
床头孤剑空有声,坐看中原落人手。chuáng tóu gū jiàn kōng yǒu shēng,zuò kàn zhōng yuán luò rén shǒu。
青山一发愁蒙蒙,干戈况满天南东。qīng shān yī fā chóu méng méng,gàn gē kuàng mǎn tiān nán dōng。
来孙却见九州同,家祭如何告乃翁。lái sūn què jiàn jiǔ zhōu tóng,jiā jì rú hé gào nǎi wēng。

冬青花

林景熙

冬青花,花时一日肠九折。dōng qīng huā,huā shí yī rì cháng jiǔ zhé。
隔江风雨清影空,五月深山护微雪。gé jiāng fēng yǔ qīng yǐng kōng,wǔ yuè shēn shān hù wēi xuě。
石根云气龙所藏,寻常蝼蚁不敢穴。shí gēn yún qì lóng suǒ cáng,xún cháng lóu yǐ bù gǎn xué。
移来此种非人间,曾识万年觞底月。yí lái cǐ zhǒng fēi rén jiān,céng shí wàn nián shāng dǐ yuè。
蜀魂飞绕百鸟臣,夜半一声山竹裂。shǔ hún fēi rào bǎi niǎo chén,yè bàn yī shēng shān zhú liè。

读文山集

林景熙

黑风夜撼天柱折,万里飞尘九溟竭。hēi fēng yè hàn tiān zhù zhé,wàn lǐ fēi chén jiǔ míng jié。
谁欲扶之两腕绝,英泪浪浪满襟血。shuí yù fú zhī liǎng wàn jué,yīng lèi làng làng mǎn jīn xuè。
龙庭戈鋋烂如雪,孤臣生死早已决。lóng tíng gē chán làn rú xuě,gū chén shēng sǐ zǎo yǐ jué。
纲常万古悬日月,百年身世轻一发。gāng cháng wàn gǔ xuán rì yuè,bǎi nián shēn shì qīng yī fā。
苦寒尚握苏武节,垂尽犹存杲卿舌。kǔ hán shàng wò sū wǔ jié,chuí jǐn yóu cún gǎo qīng shé。
膝不可下头可截,白日不照吾忠切。xī bù kě xià tóu kě jié,bái rì bù zhào wú zhōng qiè。
哀鸿上诉天欲裂,一编千载虹光发。āi hóng shàng sù tiān yù liè,yī biān qiān zài hóng guāng fā。
书生倚剑歌激烈,万壑松声助幽咽。shū shēng yǐ jiàn gē jī liè,wàn hè sōng shēng zhù yōu yàn。
世间泪洒儿女别,大丈夫心一寸铁。shì jiān lèi sǎ ér nǚ bié,dà zhàng fū xīn yī cùn tiě。

锦屏山

林景熙

锦障郁嵯峨,秀出城之西。jǐn zhàng yù cuó é,xiù chū chéng zhī xī。
直是神气积,宛若屏障开。zhí shì shén qì jī,wǎn ruò píng zhàng kāi。
苍翠接重壤,上与浮云齐。cāng cuì jiē zhòng rǎng,shàng yǔ fú yún qí。
幽花被晴壁,古树攲层崖。yōu huā bèi qíng bì,gǔ shù qī céng yá。
下有张夫子,读书事幽栖。xià yǒu zhāng fū zi,dú shū shì yōu qī。
于今几百岁,衣冠世多才。yú jīn jǐ bǎi suì,yī guān shì duō cái。
伟哉据名胜,林泉足徘徊。wěi zāi jù míng shèng,lín quán zú pái huái。
兹晨幸休暇,杖屦同攀跻。zī chén xìng xiū xiá,zhàng jù tóng pān jī。
和风袭轻裾,好鸟鸣喈喈。hé fēng xí qīng jū,hǎo niǎo míng jiē jiē。
勇往遽忘疲,穷深陟崔嵬。yǒng wǎng jù wàng pí,qióng shēn zhì cuī wéi。
极目万里外,顿觉群山低。jí mù wàn lǐ wài,dùn jué qún shān dī。
长啸倚苍松,畅然舒我怀。zhǎng xiào yǐ cāng sōng,chàng rán shū wǒ huái。

六言

林景熙

沙鸥对立机外,胡蝶相逢梦中。shā ōu duì lì jī wài,hú dié xiāng féng mèng zhōng。
帆去帆来野水,花开花落春风。fān qù fān lái yě shuǐ,huā kāi huā luò chūn fēng。

六言

林景熙

流水独吟花径,好山重约云门。liú shuǐ dú yín huā jìng,hǎo shān zhòng yuē yún mén。
茶瓯疏竹孤寺,桐角斜阳远村。chá ōu shū zhú gū sì,tóng jiǎo xié yáng yuǎn cūn。

妾薄命六首

林景熙

盈盈梁家姝,奕奕晋朝使。yíng yíng liáng jiā shū,yì yì jìn cháo shǐ。
斛珠不论赀,得备巾栉侍。hú zhū bù lùn zī,dé bèi jīn zhì shì。
一笑金谷春,列屋俱敛避。yī xiào jīn gǔ chūn,liè wū jù liǎn bì。
岂知锦步温,巳复为愁地。qǐ zhī jǐn bù wēn,sì fù wèi chóu dì。
念主惠妾深,缘妾为主累。niàn zhǔ huì qiè shēn,yuán qiè wèi zhǔ lèi。
楼头风雨深,残花抱春坠。lóu tóu fēng yǔ shēn,cán huā bào chūn zhuì。

妾薄命六首

林景熙

繁华随逝水,日暮朱楼空。fán huá suí shì shuǐ,rì mù zhū lóu kōng。
哀哀徐州妾,事主不及终。āi āi xú zhōu qiè,shì zhǔ bù jí zhōng。
空房辍膏沐,明妆欲谁容。kōng fáng chuò gāo mù,míng zhuāng yù shuí róng。
春风燕子来,秋风燕子去。chūn fēng yàn zi lái,qiū fēng yàn zi qù。
去来影常双,孤鸾抱憔悴。qù lái yǐng cháng shuāng,gū luán bào qiáo cuì。
回首醉娇时,百花不敢媚。huí shǒu zuì jiāo shí,bǎi huā bù gǎn mèi。

妾薄命六首

林景熙

夫君仕虢州,不幸早岁折。fū jūn shì guó zhōu,bù xìng zǎo suì zhé。
负骸归青齐,道远囊复竭。fù hái guī qīng qí,dào yuǎn náng fù jié。
投栖不见容,落日人烟绝。tóu qī bù jiàn róng,luò rì rén yān jué。
高义无展禽,辱身顾岂屑。gāo yì wú zhǎn qín,rǔ shēn gù qǐ xiè。
野露杂涕洟,皇天鉴孤孽。yě lù zá tì tì,huáng tiān jiàn gū niè。
肯惜一臂残,涴此全体洁。kěn xī yī bì cán,wò cǐ quán tǐ jié。

妾薄命六首

林景熙

陌上桑欲稀,室中蚕正饥。mò shàng sāng yù xī,shì zhōng cán zhèng jī。
妾心知采桑,安知使君谁。qiè xīn zhī cǎi sāng,ān zhī shǐ jūn shuí。
结发为人妇,几年守空帏。jié fā wèi rén fù,jǐ nián shǒu kōng wéi。
妇义不移天,相邀何乃痴。fù yì bù yí tiān,xiāng yāo hé nǎi chī。
老姑倚门久,不待盈筐归。lǎo gū yǐ mén jiǔ,bù dài yíng kuāng guī。
为妾谢使君,风化关庭闱。wèi qiè xiè shǐ jūn,fēng huà guān tíng wéi。

妾薄命六首

林景熙

国难义当驰,送君远行役。guó nán yì dāng chí,sòng jūn yuǎn xíng yì。
黎明别江郊,更上北山脊。lí míng bié jiāng jiāo,gèng shàng běi shān jí。
江云妾眼迷,江风妾衣坼。jiāng yún qiè yǎn mí,jiāng fēng qiè yī chè。
魂去形独留,兀然化为石。hún qù xíng dú liú,wù rán huà wèi shí。
化石君倘知,勿复念衾席。huà shí jūn tǎng zhī,wù fù niàn qīn xí。
愿持如石心,为国作坚壁。yuàn chí rú shí xīn,wèi guó zuò jiān bì。

酬谢皋父见寄

林景熙

入山采芝薇,豺虎据我丘。rù shān cǎi zhī wēi,chái hǔ jù wǒ qiū。
入海寻蓬莱,鲸鲵掀我舟。rù hǎi xún péng lái,jīng ní xiān wǒ zhōu。
山海两有碍,独立凝远愁。shān hǎi liǎng yǒu ài,dú lì níng yuǎn chóu。
美人渺天西,瑶音寄青羽。měi rén miǎo tiān xī,yáo yīn jì qīng yǔ。
自言招客星,寒川钓烟雨。zì yán zhāo kè xīng,hán chuān diào yān yǔ。
风雅一手提,学子屦满户。fēng yǎ yī shǒu tí,xué zi jù mǎn hù。
行行古台上,仰天哭所思。xíng xíng gǔ tái shàng,yǎng tiān kū suǒ sī。
馀哀散林木,此意谁能知。yú āi sàn lín mù,cǐ yì shuí néng zhī。
夜梦绕勾越,落日冬青枝。yè mèng rào gōu yuè,luò rì dōng qīng zhī。

梦中作

林景熙

珠亡忽震蛟龙睡,轩弊宁忘犬马情。zhū wáng hū zhèn jiāo lóng shuì,xuān bì níng wàng quǎn mǎ qíng。
亲拾寒琼出幽草,四山风雨鬼神惊。qīn shí hán qióng chū yōu cǎo,sì shān fēng yǔ guǐ shén jīng。
一抔自筑珠丘土,双匣亲传竺国经。yī póu zì zhù zhū qiū tǔ,shuāng xiá qīn chuán zhú guó jīng。
独有春风知此意,年年杜宇哭冬青。dú yǒu chūn fēng zhī cǐ yì,nián nián dù yǔ kū dōng qīng。
昭陵玉匣走天涯,金粟堆寒起暮鸦。zhāo líng yù xiá zǒu tiān yá,jīn sù duī hán qǐ mù yā。
水到兰亭转呜咽,不知真帖落谁家。shuǐ dào lán tíng zhuǎn wū yàn,bù zhī zhēn tiē luò shuí jiā。
珠凫玉雁又成埃,斑竹临江首重回。zhū fú yù yàn yòu chéng āi,bān zhú lín jiāng shǒu zhòng huí。
犹忆年时寒食节,天家一骑奉香来。yóu yì nián shí hán shí jié,tiān jiā yī qí fèng xiāng lái。