古诗词

王监簿南墅新楼落成

林景熙

玉佩珊珊不可招,眼空尘界等秋毫。yù pèi shān shān bù kě zhāo,yǎn kōng chén jiè děng qiū háo。
山林贞白三层迥,湖海元龙百尺高。shān lín zhēn bái sān céng jiǒng,hú hǎi yuán lóng bǎi chǐ gāo。
自笑行藏关气数,肯将歌舞换风骚。zì xiào xíng cáng guān qì shù,kěn jiāng gē wǔ huàn fēng sāo。
卷帘最爱南山近,坐听松声起碧涛。juǎn lián zuì ài nán shān jìn,zuò tīng sōng shēng qǐ bì tāo。
林景熙

林景熙

林景熙(1242~1310),字德暘,一作德阳,号霁山。温州平阳(今属浙江)人。南宋末期爱国诗人。咸淳七年(公元1271年),由上舍生释褐成进士,历任泉州教授,礼部架阁,进阶从政郎。宋亡后不仕,隐居于平阳县城白石巷。林景熙等曾冒死捡拾帝骨葬于兰亭附近。他教授生徒,从事著作,漫游江浙,是雄踞宋元之际诗坛、创作成绩卓著、最富代表性的作家,也是温州历史上成就最高的诗人。卒葬家乡青芝山。著作编为《霁山集》。 林景熙的作品>>

猜您喜欢

赋冬岭孤松得秀字

林景熙

灵丹九转无仙授,槁色千林何可救。líng dān jiǔ zhuǎn wú xiān shòu,gǎo sè qiān lín hé kě jiù。
冻蛟出壑苍髯秀,劲气独与玄冥斗。dòng jiāo chū hè cāng rán xiù,jìn qì dú yǔ xuán míng dòu。
秦官五辈空遗臭,陶径单传无别胄。qín guān wǔ bèi kōng yí chòu,táo jìng dān chuán wú bié zhòu。
天寒落日啼猿狖,如见襄阳古耆旧。tiān hán luò rì tí yuán yòu,rú jiàn xiāng yáng gǔ qí jiù。
花开花谢当春昼,蒲柳迎秋唯恐后。huā kāi huā xiè dāng chūn zhòu,pú liǔ yíng qiū wéi kǒng hòu。
此地不知黄落候,一盖高风撑宇宙。cǐ dì bù zhī huáng luò hòu,yī gài gāo fēng chēng yǔ zhòu。
贞心耿耿神明佑,六阴虽朋不敢寇。zhēn xīn gěng gěng shén míng yòu,liù yīn suī péng bù gǎn kòu。
朔风扬威雪贸贸,君子之伤君子守。shuò fēng yáng wēi xuě mào mào,jūn zi zhī shāng jūn zi shǒu。
明堂一柱难独搆,青牛伏龟千岁寿。míng táng yī zhù nán dú gòu,qīng niú fú guī qiān suì shòu。

登谢客岩

林景熙

巀嶭镇九斗,赑屃挟五丁。jié niè zhèn jiǔ dòu,bì xì xié wǔ dīng。
飞霞适何来,缥缈开殊庭。fēi xiá shì hé lái,piāo miǎo kāi shū tíng。
永怀谢康乐,坐啸山水城。yǒng huái xiè kāng lè,zuò xiào shān shuǐ chéng。
旷代得真契,登临有馀情。kuàng dài dé zhēn qì,dēng lín yǒu yú qíng。
松风洒六月,使我毛骨清。sōng fēng sǎ liù yuè,shǐ wǒ máo gǔ qīng。
猿鸟亦仙意,人生胡营营。yuán niǎo yì xiān yì,rén shēng hú yíng yíng。
石麟卧荒麓,问此谁氏茔。shí lín wò huāng lù,wèn cǐ shuí shì yíng。
野老向我言,其人昔公卿。yě lǎo xiàng wǒ yán,qí rén xī gōng qīng。
珠玉照黄壤,送者冠盖倾。zhū yù zhào huáng rǎng,sòng zhě guān gài qīng。
华朽变百年,所宝非修名。huá xiǔ biàn bǎi nián,suǒ bǎo fēi xiū míng。
乃知钟鼎贵,不如芝薇馨。nǎi zhī zhōng dǐng guì,bù rú zhī wēi xīn。
所以世外人,返老还吾婴。suǒ yǐ shì wài rén,fǎn lǎo hái wú yīng。
倚杖空叹息,洞口云冥冥。yǐ zhàng kōng tàn xī,dòng kǒu yún míng míng。

秋日榴花

林景熙

彼美石氏姝,相逢绿阴早。bǐ měi shí shì shū,xiāng féng lǜ yīn zǎo。
借问此何时,清霜下百草。jiè wèn cǐ hé shí,qīng shuāng xià bǎi cǎo。
舞裙冷猩红,自作背时好。wǔ qún lěng xīng hóng,zì zuò bèi shí hǎo。
谁家返魂香,招以华素颢。shuí jiā fǎn hún xiāng,zhāo yǐ huá sù hào。
水霞晚犹鲜,山日寒更杲。shuǐ xiá wǎn yóu xiān,shān rì hán gèng gǎo。
燕逝蝉无声,园林迹如扫。yàn shì chán wú shēng,yuán lín jì rú sǎo。
饰明以惊昏,岂昧出处道。shì míng yǐ jīng hūn,qǐ mèi chū chù dào。
飘零馀寸丹,耿耿岁华老。piāo líng yú cùn dān,gěng gěng suì huá lǎo。

连云楼

林景熙

我心适无事,看云起南山。wǒ xīn shì wú shì,kàn yún qǐ nán shān。
层檐接空影,而不碍往还。céng yán jiē kōng yǐng,ér bù ài wǎng hái。
昔年凡鳞化,乘此青冥间。xī nián fán lín huà,chéng cǐ qīng míng jiān。
肤寸未膏物,黄埃满人寰。fū cùn wèi gāo wù,huáng āi mǎn rén huán。
刚风忽吹断,小寄白石闲。gāng fēng hū chuī duàn,xiǎo jì bái shí xián。
岂不自怡悦,良田变茅菅。qǐ bù zì yí yuè,liáng tián biàn máo jiān。
何当鞭丰隆,上扣虎豹关。hé dāng biān fēng lóng,shàng kòu hǔ bào guān。

昌源怀古

林景熙

牛头一星化为石,千仞棱层垂铁脊。niú tóu yī xīng huà wèi shí,qiān rèn léng céng chuí tiě jí。
隆隆隐隐佳气藏,列峰环拱效圭璧。lóng lóng yǐn yǐn jiā qì cáng,liè fēng huán gǒng xiào guī bì。
玉棺何代埋云根,三朝万乘子复孙。yù guān hé dài mái yún gēn,sān cháo wàn chéng zi fù sūn。
典册辉煌照九土,岁时园庙严骏奔。diǎn cè huī huáng zhào jiǔ tǔ,suì shí yuán miào yán jùn bēn。
轮云自古几翻覆,山灵不守松柏秃。lún yún zì gǔ jǐ fān fù,shān líng bù shǒu sōng bǎi tū。
离离荒草鬼火青,麦饭无人洒林麓。lí lí huāng cǎo guǐ huǒ qīng,mài fàn wú rén sǎ lín lù。
我来吊古欲雪天,梵宫金碧栖寒烟。wǒ lái diào gǔ yù xuě tiān,fàn gōng jīn bì qī hán yān。
残僧相对语寂寞,苔梅隔岭春年年。cán sēng xiāng duì yǔ jì mò,tái méi gé lǐng chūn nián nián。

赋双松堂呈薛监簿

林景熙

宿觉山中有双松,一朝劫烬鳞鬣空。sù jué shān zhōng yǒu shuāng sōng,yī cháo jié jìn lín liè kōng。
端明堂前有双松,至今古色摩苍穹。duān míng táng qián yǒu shuāng sōng,zhì jīn gǔ sè mó cāng qióng。
此物受命本千岁,扶持若有神始终。cǐ wù shòu mìng běn qiān suì,fú chí ruò yǒu shén shǐ zhōng。
天留贞质表文献,厖言幻学宁女容。tiān liú zhēn zhì biǎo wén xiàn,páng yán huàn xué níng nǚ róng。
昔贤种松如种德,柯叶馀事根本丰。xī xián zhǒng sōng rú zhǒng dé,kē yè yú shì gēn běn fēng。
百年封植雨露饱,厥声大肆鸣笙镛。bǎi nián fēng zhí yǔ lù bǎo,jué shēng dà sì míng shēng yōng。
掀髯相视雪贸贸,拥盖对立云童童。xiān rán xiāng shì xuě mào mào,yōng gài duì lì yún tóng tóng。
不知天地有黄落,玄冥失柄春无功。bù zhī tiān dì yǒu huáng luò,xuán míng shī bǐng chūn wú gōng。
闻孙峨冠立松下,典刑如侍乾淳翁。wén sūn é guān lì sōng xià,diǎn xíng rú shì qián chún wēng。
昂藏见谓廊庙具,夭矫亦有山林风。áng cáng jiàn wèi láng miào jù,yāo jiǎo yì yǒu shān lín fēng。
棱棱铁面不可犯,麾去秦爵如飞蓬。léng léng tiě miàn bù kě fàn,huī qù qín jué rú fēi péng。
彩衣奉酒列清影,森森头角皆虬龙。cǎi yī fèng jiǔ liè qīng yǐng,sēn sēn tóu jiǎo jiē qiú lóng。

双桧堂为鲁圣可行可赋

林景熙

鱼头公子冰雪姿,根柢忠信华文辞。yú tóu gōng zi bīng xuě zī,gēn dǐ zhōng xìn huá wén cí。
乃翁手植岂无意,贞固已作层霄期。nǎi wēng shǒu zhí qǐ wú yì,zhēn gù yǐ zuò céng xiāo qī。
气含芝术体松柏,容成山下神仙宅。qì hán zhī shù tǐ sōng bǎi,róng chéng shān xià shén xiān zhái。
清阴冉冉生庭除,绿雾纤纤护琴册。qīng yīn rǎn rǎn shēng tíng chú,lǜ wù xiān xiān hù qín cè。
风檐对语如索诗,君家伯仲谐埙篪。fēng yán duì yǔ rú suǒ shī,jūn jiā bó zhòng xié xūn chí。
养成材器丰且硕,蓄泄云雨蟠蛟螭。yǎng chéng cái qì fēng qiě shuò,xù xiè yún yǔ pán jiāo chī。
黄州谪臣坐诗累,杳杳蛰龙空九地。huáng zhōu zhé chén zuò shī lèi,yǎo yǎo zhé lóng kōng jiǔ dì。
苍根留取千载芳,何物丑秦盗名字。cāng gēn liú qǔ qiān zài fāng,hé wù chǒu qín dào míng zì。

原易

林景熙

荥河通昆源,古出龙马瑞。xíng hé tōng kūn yuán,gǔ chū lóng mǎ ruì。
包牺真天人,一见测其秘。bāo xī zhēn tiān rén,yī jiàn cè qí mì。
八卦已支离,重为六十四。bā guà yǐ zhī lí,zhòng wèi liù shí sì。
爻象互立名,系辞发洙泗。yáo xiàng hù lì míng,xì cí fā zhū sì。
尽泄元气藏,柯叶布文字。jǐn xiè yuán qì cáng,kē yè bù wén zì。
有如木生瘿,笺注漫百氏。yǒu rú mù shēng yǐng,jiān zhù màn bǎi shì。
燋龟与揲草,何能解人意。jiāo guī yǔ dié cǎo,hé néng jiě rén yì。
及滋天下疑,反以二物具。jí zī tiān xià yí,fǎn yǐ èr wù jù。
方寸不自灵,柄为冥漠据。fāng cùn bù zì líng,bǐng wèi míng mò jù。
弧矢启战争,书契长奸伪。hú shǐ qǐ zhàn zhēng,shū qì zhǎng jiān wěi。
缅思未画前,标枝无一事。miǎn sī wèi huà qián,biāo zhī wú yī shì。
日月自循环,全易在天地。rì yuè zì xún huán,quán yì zài tiān dì。
所以负苓人,因之发长喟。suǒ yǐ fù líng rén,yīn zhī fā zhǎng kuì。

蔡琰归汉图

林景熙

文姬别胡地,一骑轻南驰。wén jī bié hú dì,yī qí qīng nán chí。
伤哉贤王北,一骑挟二儿。shāng zāi xián wáng běi,yī qí xié èr ér。
二儿抱父啼,问母何所之。èr ér bào fù tí,wèn mǔ hé suǒ zhī。
停鞭屡回首,重会知无期。tíng biān lǚ huí shǒu,zhòng huì zhī wú qī。
孰云天壤内,野心无人彝。shú yún tiān rǎng nèi,yě xīn wú rén yí。
凡物以类偶,湿化犹相随。fán wù yǐ lèi ǒu,shī huà yóu xiāng suí。
穹庐况万里,日暮惊沙吹。qióng lú kuàng wàn lǐ,rì mù jīng shā chuī。
惜哉辨琴智,不辨华与夷。xī zāi biàn qín zhì,bù biàn huá yǔ yí。
纵怜形势迫,难掩节义亏。zòng lián xíng shì pò,nán yǎn jié yì kuī。
独有思汉心,写入哀弦知。dú yǒu sī hàn xīn,xiě rù āi xián zhī。
一朝天使至,千金赎蛾眉。yī cháo tiān shǐ zhì,qiān jīn shú é méi。
雨露洗腥瘢,阳和变愁姿。yǔ lù xǐ xīng bān,yáng hé biàn chóu zī。
出关拜汉月,照妾心苦悲。chū guān bài hàn yuè,zhào qiè xīn kǔ bēi。
妾心倘未白,何以觐彤墀。qiè xīn tǎng wèi bái,hé yǐ jìn tóng chí。
狐死尚首丘,越鸟终南枝。hú sǐ shàng shǒu qiū,yuè niǎo zhōng nán zhī。
如何李都尉,没齿阴山陲。rú hé lǐ dōu wèi,méi chǐ yīn shān chuí。

用拙为金罍徐氏赋

林景熙

久知拙无用,饰巧以相贤。jiǔ zhī zhuō wú yòng,shì qiǎo yǐ xiāng xián。
而君独用拙,好古与世悬。ér jūn dú yòng zhuō,hǎo gǔ yǔ shì xuán。
不见百围栎,濩落终天年。bù jiàn bǎi wéi lì,huò luò zhōng tiān nián。
岂其弃匠石,无用用乃全。qǐ qí qì jiàng shí,wú yòng yòng nǎi quán。
孔门七十子,愚鲁承禅传。kǒng mén qī shí zi,yú lǔ chéng chán chuán。
冲质抱元素,神工谢雕镌。chōng zhì bào yuán sù,shén gōng xiè diāo juān。
续凫而刻马,适以戕其天。xù fú ér kè mǎ,shì yǐ qiāng qí tiān。
柳州正坐巧,望星犹乞怜。liǔ zhōu zhèng zuò qiǎo,wàng xīng yóu qǐ lián。
一堕叔文累,挽海不可湔。yī duò shū wén lèi,wǎn hǎi bù kě jiān。

精卫

林景熙

形微意良苦,前身葬长鲸。xíng wēi yì liáng kǔ,qián shēn zàng zhǎng jīng。
天高不可诉,宿愤何时平。tiān gāo bù kě sù,sù fèn hé shí píng。
欲填东海深,能使西山倾。yù tián dōng hǎi shēn,néng shǐ xī shān qīng。
山倾海乃深,日夜空悲鸣。shān qīng hǎi nǎi shēn,rì yè kōng bēi míng。
情知力不任,誓将毕此生。qíng zhī lì bù rèn,shì jiāng bì cǐ shēng。

纳凉过林氏居

林景熙

出郭已虚旷,入门转萧森。chū guō yǐ xū kuàng,rù mén zhuǎn xiāo sēn。
筠栖无六月,聊以解我襟。yún qī wú liù yuè,liáo yǐ jiě wǒ jīn。
红日不到地,白云时满林。hóng rì bù dào dì,bái yún shí mǎn lín。
坐久石根冷,酒醒荷气深。zuò jiǔ shí gēn lěng,jiǔ xǐng hé qì shēn。
飘飘黄冠客,临流鼓瑶琴。piāo piāo huáng guān kè,lín liú gǔ yáo qín。
一鼓洗我耳,再鼓空我心。yī gǔ xǐ wǒ ěr,zài gǔ kōng wǒ xīn。
山高水复迥,仿佛蓬莱音。shān gāo shuǐ fù jiǒng,fǎng fú péng lái yīn。
兴尽拂衣去,城笳吹夕阴。xīng jǐn fú yī qù,chéng jiā chuī xī yīn。

宴德初书楼

林景熙

楼高不二寻,已作百尺想。lóu gāo bù èr xún,yǐ zuò bǎi chǐ xiǎng。
中有湖海豪,开襟纳万象。zhōng yǒu hú hǎi háo,kāi jīn nà wàn xiàng。
颇延素心人,谈笑落清响。pǒ yán sù xīn rén,tán xiào luò qīng xiǎng。
邻花吹午香,檐竹荐秋爽。lín huā chuī wǔ xiāng,yán zhú jiàn qiū shuǎng。
于中了行藏,此外断俯仰。yú zhōng le xíng cáng,cǐ wài duàn fǔ yǎng。
西楼富薰天,歌钟乐华敞。xī lóu fù xūn tiān,gē zhōng lè huá chǎng。
荒凉风雨馀,山夔自来往。huāng liáng fēng yǔ yú,shān kuí zì lái wǎng。

李两山侍郎仲氏儒而医解后会稽索诗识别

林景熙

我怀两山翁,夙抱经济略。wǒ huái liǎng shān wēng,sù bào jīng jì lüè。
曾驱部使车,所至问民瘼。céng qū bù shǐ chē,suǒ zhì wèn mín mò。
昆阳斗大州,渔吏久竭泽。kūn yáng dòu dà zhōu,yú lì jiǔ jié zé。
三尺行风霆,四知厉冰檗。sān chǐ xíng fēng tíng,sì zhī lì bīng bò。
公馀接寒士,促膝谈礼乐。gōng yú jiē hán shì,cù xī tán lǐ lè。
以我独闭门,前茅访林壑。yǐ wǒ dú bì mén,qián máo fǎng lín hè。
当途尽挟贵,此道可敦薄。dāng tú jǐn xié guì,cǐ dào kě dūn báo。
浮云于我如,霖雨用汝作。fú yún yú wǒ rú,lín yǔ yòng rǔ zuò。
如何岁龙蛇,斯人竟冥漠。rú hé suì lóng shé,sī rén jìng míng mò。
平生诗万篇,耿耿志谁托。píng shēng shī wàn piān,gěng gěng zhì shuí tuō。
颇闻仲氏贤,风骨似其伯。pǒ wén zhòng shì xián,fēng gǔ shì qí bó。
尔来一披雾,月梁慰离索。ěr lái yī pī wù,yuè liáng wèi lí suǒ。
纷纷鸡鹜中,夭矫见孤鹤。fēn fēn jī wù zhōng,yāo jiǎo jiàn gū hè。
阳秋皮里鉴,太素指下脉。yáng qiū pí lǐ jiàn,tài sù zhǐ xià mài。
犹有刀圭功,可敌廊庙爵。yóu yǒu dāo guī gōng,kě dí láng miào jué。
四百有四病,如禽应弦落。sì bǎi yǒu sì bìng,rú qín yīng xián luò。
真病在人心,问君有何药。zhēn bìng zài rén xīn,wèn jūn yǒu hé yào。

王德辅邀饮新醅予与陈用宾老辄先醉座上分韵得水字

林景熙

朔风号枯林,吹寒入肌髓。shuò fēng hào kū lín,chuī hán rù jī suǐ。
江湖客影孤,况复怀万里。jiāng hú kè yǐng gū,kuàng fù huái wàn lǐ。
白战不持铁,何以破愁垒。bái zhàn bù chí tiě,hé yǐ pò chóu lěi。
惟有无功乡,岁暮足可恃。wéi yǒu wú gōng xiāng,suì mù zú kě shì。
良朋邀我游,瓦盘列山卉。liáng péng yāo wǒ yóu,wǎ pán liè shān huì。
轧轧鸣珠泉,滟滟浮翠蚁。yà yà míng zhū quán,yàn yàn fú cuì yǐ。
初疑变气候,渐觉忘我尔。chū yí biàn qì hòu,jiàn jué wàng wǒ ěr。
一觞复一觞,颓然两衰齿。yī shāng fù yī shāng,tuí rán liǎng shuāi chǐ。
桓桓诸少年,互爵方未已。huán huán zhū shǎo nián,hù jué fāng wèi yǐ。
虽醉不敢哗,谐谈亦书史。suī zuì bù gǎn huā,xié tán yì shū shǐ。
所以柴桑翁,浊醪有妙理。suǒ yǐ chái sāng wēng,zhuó láo yǒu miào lǐ。
我渴梦西泠,攀条嚼冰蕊。wǒ kě mèng xī líng,pān tiáo jué bīng ruǐ。
醒来步虚廊,天空月在水。xǐng lái bù xū láng,tiān kōng yuè zài shuǐ。