古诗词

律诗三十韵仅存二韵

陈东

山岳遭埋没,乾坤着蔽蒙。shān yuè zāo mái méi,qián kūn zhe bì méng。
已成堆积势,渐费扫除功。yǐ chéng duī jī shì,jiàn fèi sǎo chú gōng。
陈东

陈东

陈东(1086~1127年),字少阳,北宋元祐元年(1086年)出生于一个“自五世以来,以儒嗣其业”的家庭。陈东很早就有声名,洒脱不拘,不肯居于人下,不忧惧自己的贫寒低贱。蔡京、王黼当时用事专权,人们不敢指责,只有陈东无所隐讳忌讳。他参加宴会集会,在座的客人害怕连累自己,都避开他。后来以贡士进入太学。 陈东的作品>>

猜您喜欢

自许昌如蔡与石士繇酌别一章

陈东

太学诸生出许昌,抱关夫子特相将。tài xué zhū shēng chū xǔ chāng,bào guān fū zi tè xiāng jiāng。
轻衣短帽秋风里,瘦马羸童古柳傍。qīng yī duǎn mào qiū fēng lǐ,shòu mǎ léi tóng gǔ liǔ bàng。
黄叶翻翻惨离思,浊醪沃沃浇愁肠。huáng yè fān fān cǎn lí sī,zhuó láo wò wò jiāo chóu cháng。
欲知此别情怀恶,正是平生气味长。yù zhī cǐ bié qíng huái è,zhèng shì píng shēng qì wèi zhǎng。
公归且作诗书伴,我去还依鸿雁行。gōng guī qiě zuò shī shū bàn,wǒ qù hái yī hóng yàn xíng。
酒阑径渡石桥子,回首高城挥夕阳。jiǔ lán jìng dù shí qiáo zi,huí shǒu gāo chéng huī xī yáng。

大雪与同舍生饮太学初筮斋

陈东

飞廉强搅朔风起,朔雪飘飘洒中土。fēi lián qiáng jiǎo shuò fēng qǐ,shuò xuě piāo piāo sǎ zhōng tǔ。
雪花着地不肯消,亿万苍生受寒苦。xuě huā zhe dì bù kěn xiāo,yì wàn cāng shēng shòu hán kǔ。
天公刚被阴云遮,那知世人冻死如乱麻。tiān gōng gāng bèi yīn yún zhē,nà zhī shì rén dòng sǐ rú luàn má。
人间愁叹之声不忍听,谁肯采摭传说闻达太上家。rén jiān chóu tàn zhī shēng bù rěn tīng,shuí kěn cǎi zhí chuán shuō wén dá tài shàng jiā。
地行贱臣无言责,私忧过计如杞国。dì xíng jiàn chén wú yán zé,sī yōu guò jì rú qǐ guó。
揭云直欲上天门,首为苍生讼风伯。jiē yún zhí yù shàng tiān mén,shǒu wèi cāng shēng sòng fēng bó。
天公倘信臣言怜世间,开阳阖阴不作难。tiān gōng tǎng xìn chén yán lián shì jiān,kāi yáng hé yīn bù zuò nán。
便驱飞廉囚下酆都狱,急使飞雪作水流潺潺。biàn qū fēi lián qiú xià fēng dōu yù,jí shǐ fēi xuě zuò shuǐ liú chán chán。
东方日出能照耀,坐令和气生人寰。dōng fāng rì chū néng zhào yào,zuò lìng hé qì shēng rén huán。

咏桃花菊一章

陈东

潘郎尝望尘,陶令亟避俗。pān láng cháng wàng chén,táo lìng jí bì sú。
胸中定何如,清浊在一瞩。xiōng zhōng dìng hé rú,qīng zhuó zài yī zhǔ。
河阳艳桃春,彭泽郁秋菊。hé yáng yàn táo chūn,péng zé yù qiū jú。
所好邈如许,二子殊品目。suǒ hǎo miǎo rú xǔ,èr zi shū pǐn mù。
诗人易评量,忍使混衡斛。shī rén yì píng liàng,rěn shǐ hùn héng hú。
当使冰鉴磨,要遣须眉烛。dāng shǐ bīng jiàn mó,yào qiǎn xū méi zhú。
勿容脂粉姿,滥入圭璋录。wù róng zhī fěn zī,làn rù guī zhāng lù。
神仙真渺茫,浪说武陵谷。shén xiān zhēn miǎo máng,làng shuō wǔ líng gǔ。
不如临清潭,饮水乐自足。bù rú lín qīng tán,yǐn shuǐ lè zì zú。
谁令春雨红,点污秋株绿。shuí lìng chūn yǔ hóng,diǎn wū qiū zhū lǜ。
寒根岂无知,风霜怒应蓄。hán gēn qǐ wú zhī,fēng shuāng nù yīng xù。
令尹非安仁,腰带肯轻束。lìng yǐn fēi ān rén,yāo dài kěn qīng shù。
脱巾漉酒浆,黄花泛新馥。tuō jīn lù jiǔ jiāng,huáng huā fàn xīn fù。

尹馆作此觅酒召李顺之饮

陈东

今日天色恶,酒壶恰已空。jīn rì tiān sè è,jiǔ hú qià yǐ kōng。
何来进童子,挈榼问主翁。hé lái jìn tóng zi,qiè kē wèn zhǔ wēng。
主翁正对客,兀坐书堂中。zhǔ wēng zhèng duì kè,wù zuò shū táng zhōng。
诸生功课毕,鼓瑟歌醉翁。zhū shēng gōng kè bì,gǔ sè gē zuì wēng。
爱酒欲出门,杖头无青铜。ài jiǔ yù chū mén,zhàng tóu wú qīng tóng。
春衣典又尽,搜索计已穷。chūn yī diǎn yòu jǐn,sōu suǒ jì yǐ qióng。
酒兴不可遏,不免作诗呼进童。jiǔ xīng bù kě è,bù miǎn zuò shī hū jìn tóng。
空壶挈将纳宅库,为我却致䨥灰红。kōng hú qiè jiāng nà zhái kù,wèi wǒ què zhì huò huī hóng。
得酒须寻爱酒伴,更烦与召陇西翁。dé jiǔ xū xún ài jiǔ bàn,gèng fán yǔ zhào lǒng xī wēng。

谢温州黄仲达送鄂州瓜齑

陈东

黄夫子从汶上来,三束瓜齑送风土。huáng fū zi cóng wèn shàng lái,sān shù guā jī sòng fēng tǔ。
应知我亦困齑盐,肯食沽酒与市脯。yīng zhī wǒ yì kùn jī yán,kěn shí gū jiǔ yǔ shì pú。
食肉者鄙无远谋,甲第纷纷何足数。shí ròu zhě bǐ wú yuǎn móu,jiǎ dì fēn fēn hé zú shù。
饭蔬饮水真乐哉,千古风流想尼父。fàn shū yǐn shuǐ zhēn lè zāi,qiān gǔ fēng liú xiǎng ní fù。
35123