古诗词

钓鳌行

华岳

北风浩荡沧溟阔,千万军声夜潮聒。běi fēng hào dàng cāng míng kuò,qiān wàn jūn shēng yè cháo guā。
翻空浊浪鼓雷霆,舟子停兰面如血。fān kōng zhuó làng gǔ léi tíng,zhōu zi tíng lán miàn rú xuè。
龙门有客何狰狞,弩目张胆殊不惊。lóng mén yǒu kè hé zhēng níng,nǔ mù zhāng dǎn shū bù jīng。
桅樯破浪裂洋岛,直欲一举空蛟鲸。wéi qiáng pò làng liè yáng dǎo,zhí yù yī jǔ kōng jiāo jīng。
我之钓兮非世比,新月为钩索霞绮。wǒ zhī diào xī fēi shì bǐ,xīn yuè wèi gōu suǒ xiá qǐ。
先拗虹蜺为钓竿,却把鹍鹏作香饵。xiān ǎo hóng ní wèi diào gān,què bǎ kūn péng zuò xiāng ěr。
欲垂未垂号鬼神,星斗无光天地昏。yù chuí wèi chuí hào guǐ shén,xīng dòu wú guāng tiān dì hūn。
海灵乞命免生死,一钩连六酬衔恩。hǎi líng qǐ mìng miǎn shēng sǐ,yī gōu lián liù chóu xián ēn。
我公万里风烟伯,度量汪汪寰海窄。wǒ gōng wàn lǐ fēng yān bó,dù liàng wāng wāng huán hǎi zhǎi。
蟠胸高耸蓬莱山,壮气直吞云梦泽。pán xiōng gāo sǒng péng lái shān,zhuàng qì zhí tūn yún mèng zé。
恩波万壑奔洪流,风帆浪楫交觥筹。ēn bō wàn hè bēn hóng liú,fēng fān làng jí jiāo gōng chóu。
金鳞照日巨如斗,四海触物无虚舟。jīn lín zhào rì jù rú dòu,sì hǎi chù wù wú xū zhōu。
我生本是钓鳌客,几岁滩头望风色。wǒ shēng běn shì diào áo kè,jǐ suì tān tóu wàng fēng sè。
忽闻霹雳破昆仑,便整丝纶驾航舶。hū wén pī lì pò kūn lún,biàn zhěng sī lún jià háng bó。
我今十辖迎公开,会须举手生风雷。wǒ jīn shí xiá yíng gōng kāi,huì xū jǔ shǒu shēng fēng léi。
不然长啸谢水府,明月满船归去来。bù rán zhǎng xiào xiè shuǐ fǔ,míng yuè mǎn chuán guī qù lái。

华岳

宋池州贵池人,字子西,号翠微。武学生。宁宗开禧元年,上书谏北伐,请诛韩侂胄、苏师旦等。侂胄大怒,下大理寺,囚建宁狱中。侂胄诛,放还,复入学,登嘉定武科第一,为殿前司官属。又谋去丞相史弥远,事觉,下临安狱,杖死东市。有《翠微先生北征录》、《翠微南征录》。 华岳的作品>>

猜您喜欢

柴氏

华岳

节妇一樽酒,义士拜而受。jié fù yī zūn jiǔ,yì shì bài ér shòu。
义士一首诗,节妇双眉皱。yì shì yī shǒu shī,jié fù shuāng méi zhòu。
眉皱意何如,有难难相救。méi zhòu yì hé rú,yǒu nán nán xiāng jiù。
叹我廊庙器,淹回在污陋。tàn wǒ láng miào qì,yān huí zài wū lòu。
惠我旨且嘉,殷勤推意厚。huì wǒ zhǐ qiě jiā,yīn qín tuī yì hòu。
吾今系闽建,家贫喜邻富。wú jīn xì mǐn jiàn,jiā pín xǐ lín fù。
青眼到朱扉,白屋成华胄。qīng yǎn dào zhū fēi,bái wū chéng huá zhòu。
吾闻孤竹子,周室三缄口。wú wén gū zhú zi,zhōu shì sān jiān kǒu。
又闻杞梁妻,秦邦称烈妇。yòu wén qǐ liáng qī,qín bāng chēng liè fù。
此辈诚间生,世代不常有。cǐ bèi chéng jiān shēng,shì dài bù cháng yǒu。
如何天一方,同时俱辐凑。rú hé tiān yī fāng,tóng shí jù fú còu。
愧无八品珍,草草具笾豆。kuì wú bā pǐn zhēn,cǎo cǎo jù biān dòu。
何当再拜抠我衣,卮酒恭为儿女寿。hé dāng zài bài kōu wǒ yī,zhī jiǔ gōng wèi ér nǚ shòu。

伤春

华岳

衣袂怯春寒,春在江南岸。yī mèi qiè chūn hán,chūn zài jiāng nán àn。
我意正伤春,复被春萦绊。wǒ yì zhèng shāng chūn,fù bèi chūn yíng bàn。
一雨胭脂湿,万壑冰澌泮。yī yǔ yān zhī shī,wàn hè bīng sī pàn。
撩我惜春心,与春伤烂漫。liāo wǒ xī chūn xīn,yǔ chūn shāng làn màn。
柳垂不染丝,织成愁一片。liǔ chuí bù rǎn sī,zhī chéng chóu yī piàn。
杏吐无烟火,烧碎肠千断。xìng tǔ wú yān huǒ,shāo suì cháng qiān duàn。
忆昔腰如柳,柳腰轻易按。yì xī yāo rú liǔ,liǔ yāo qīng yì àn。
忆昔面如花,花面娇难唤。yì xī miàn rú huā,huā miàn jiāo nán huàn。
人不似春芳,随处得看玩。rén bù shì chūn fāng,suí chù dé kàn wán。
因春忆美人,不见徒扼腕。yīn chūn yì měi rén,bù jiàn tú è wàn。
何时醉卧花柳中,一笑千金不容换。hé shí zuì wò huā liǔ zhōng,yī xiào qiān jīn bù róng huàn。

百舌

华岳

流莺一去无消息,燕怯春寒归未得。liú yīng yī qù wú xiāo xī,yàn qiè chūn hán guī wèi dé。
绿窗清昼静无人,似把衷情诉知识。lǜ chuāng qīng zhòu jìng wú rén,shì bǎ zhōng qíng sù zhī shí。
上苑东风二月春,淡黄杨柳初成阴。shàng yuàn dōng fēng èr yuè chūn,dàn huáng yáng liǔ chū chéng yīn。
解将一片无情舌,学尽百般能语禽。jiě jiāng yī piàn wú qíng shé,xué jǐn bǎi bān néng yǔ qín。
红英紫萼纷如雪,万姹千娇总饶舌。hóng yīng zǐ è fēn rú xuě,wàn chà qiān jiāo zǒng ráo shé。
莫嫌花外太啁啾,默默难酬好时节。mò xián huā wài tài zhāo jiū,mò mò nán chóu hǎo shí jié。
须臾绿暗红亦稀,伯劳杜宇鹰鹯飞。xū yú lǜ àn hóng yì xī,bó láo dù yǔ yīng zhān fēi。
更兼猎弋恣罗网,卷舌不语全毛衣。gèng jiān liè yì zì luó wǎng,juǎn shé bù yǔ quán máo yī。
堪嗟国士徒切直,不似幽禽明语默。kān jiē guó shì tú qiè zhí,bù shì yōu qín míng yǔ mò。
何如钳口归山林,莫问燕南并越北。hé rú qián kǒu guī shān lín,mò wèn yàn nán bìng yuè běi。

饮仙阁

华岳

槽头压尽春山绿,槽下真珠泻醽醁。cáo tóu yā jǐn chūn shān lǜ,cáo xià zhēn zhū xiè líng lù。
骚人一笑倾盖盘,满面春风涨红玉。sāo rén yī xiào qīng gài pán,mǎn miàn chūn fēng zhǎng hóng yù。
少陵得此不欲言,乃指八子为中仙。shǎo líng dé cǐ bù yù yán,nǎi zhǐ bā zi wèi zhōng xiān。
主人倾盖慕此意,一阁新构堂西偏。zhǔ rén qīng gài mù cǐ yì,yī gé xīn gòu táng xī piān。
于今世态薄于纸,何必劳心问青紫。yú jīn shì tài báo yú zhǐ,hé bì láo xīn wèn qīng zǐ。
愿君醉我金屈卮,万事过耳同风飞。yuàn jūn zuì wǒ jīn qū zhī,wàn shì guò ěr tóng fēng fēi。
醺醺和月尚栽竹,长啸一声归翠微。xūn xūn hé yuè shàng zāi zhú,zhǎng xiào yī shēng guī cuì wēi。

赠祝跛

华岳

我生多蹇难,事业冷于水。wǒ shēng duō jiǎn nán,shì yè lěng yú shuǐ。
内外两五行,丑恶讳人举。nèi wài liǎng wǔ xíng,chǒu è huì rén jǔ。
武夷有跛者,抱术遍荆楚。wǔ yí yǒu bǒ zhě,bào shù biàn jīng chǔ。
抠衣忽趋隅,觌面便相许。kōu yī hū qū yú,dí miàn biàn xiāng xǔ。
摇手无所需,再拜拂毫楮。yáo shǒu wú suǒ xū,zài bài fú háo chǔ。
一诗聊赠行,无以壮箱筥。yī shī liáo zèng xíng,wú yǐ zhuàng xiāng jǔ。
他时了功名,为结烟霞侣。tā shí le gōng míng,wèi jié yān xiá lǚ。

富沙道中述怀

华岳

败鼓非全材,毁瓦不自牧。bài gǔ fēi quán cái,huǐ wǎ bù zì mù。
造物儿未戏,达人火先扑。zào wù ér wèi xì,dá rén huǒ xiān pū。
卜不到渭滨,人徒嗟海曲。bo bù dào wèi bīn,rén tú jiē hǎi qū。
彼哉真彼哉,伐尽牛山木。bǐ zāi zhēn bǐ zāi,fá jǐn niú shān mù。

骤雨

华岳

牛尾乌云泼浓墨,牛头风雨翩车轴。niú wěi wū yún pō nóng mò,niú tóu fēng yǔ piān chē zhóu。
怒涛顷刻卷沙滩,十万军声吼鸣瀑。nù tāo qǐng kè juǎn shā tān,shí wàn jūn shēng hǒu míng pù。
牧童家住溪西曲,侵早骑牛牧溪北。mù tóng jiā zhù xī xī qū,qīn zǎo qí niú mù xī běi。
慌忙冒雨急渡溪,雨势骤晴山又绿。huāng máng mào yǔ jí dù xī,yǔ shì zhòu qíng shān yòu lǜ。

别王泰之

华岳

黄尘漫漫小峰路,白石齿齿茗坑渡。huáng chén màn màn xiǎo fēng lù,bái shí chǐ chǐ míng kēng dù。
相亭南来第一程,人烟萧条岁云暮。xiāng tíng nán lái dì yī chéng,rén yān xiāo tiáo suì yún mù。
故人小隐三家村,约我旗亭聊一樽。gù rén xiǎo yǐn sān jiā cūn,yuē wǒ qí tíng liáo yī zūn。
相逢此地复相别,明朝怀抱同谁论。xiāng féng cǐ dì fù xiāng bié,míng cháo huái bào tóng shuí lùn。