古诗词

清明展先府君墓

屈大均

蕨薇留寸草,桑梓别经年。jué wēi liú cùn cǎo,sāng zǐ bié jīng nián。
积雨崩丘垄,名山失简编。jī yǔ bēng qiū lǒng,míng shān shī jiǎn biān。
大招空有赋,薄祭竟无田。dà zhāo kōng yǒu fù,báo jì jìng wú tián。
洒尽皋鱼泪,苍茫对昊天。sǎ jǐn gāo yú lèi,cāng máng duì hào tiān。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

五十四岁自寿歌

屈大均

西樵七十有二峰,东樵四百三十二。xī qiáo qī shí yǒu èr fēng,dōng qiáo sì bǎi sān shí èr。
峰峰吾皆居一年,不觉年今五十四。fēng fēng wú jiē jū yī nián,bù jué nián jīn wǔ shí sì。
明年又复居西樵,一年一峰吹玉箫。míng nián yòu fù jū xī qiáo,yī nián yī fēng chuī yù xiāo。
但教七十二峰遍,便与仙人上紫霄。dàn jiào qī shí èr fēng biàn,biàn yǔ xiān rén shàng zǐ xiāo。

江山风月福人歌自寿

屈大均

铁崖老人发毵毵,行年八十犹宜男。tiě yá lǎo rén fā sān sān,xíng nián bā shí yóu yí nán。
琼华翠羽蛱蝶扇,柳枝桃叶芙蓉簪。qióng huá cuì yǔ jiá dié shàn,liǔ zhī táo yè fú róng zān。
江山风月吾亦耽,日饮美酒能成酣。jiāng shān fēng yuè wú yì dān,rì yǐn měi jiǔ néng chéng hān。
散花天女绕左右,一朵一杯优钵昙。sàn huā tiān nǚ rào zuǒ yòu,yī duǒ yī bēi yōu bō tán。
天年得至九十九,赋诗应馀十万首。tiān nián dé zhì jiǔ shí jiǔ,fù shī yīng yú shí wàn shǒu。
年今六十紫髯长,先驻玉颜娱老母。nián jīn liù shí zǐ rán zhǎng,xiān zhù yù yán yú lǎo mǔ。
老母康侯王母同,受兹介福天长久。lǎo mǔ kāng hóu wáng mǔ tóng,shòu zī jiè fú tiān zhǎng jiǔ。

奉答张观察枉顾沙亭村舍之作用韵

屈大均

东海北海海之滨,文王不作归谁亲。dōng hǎi běi hǎi hǎi zhī bīn,wén wáng bù zuò guī shuí qīn。
太公渔钓奸西伯,美女奇物称三人。tài gōng yú diào jiān xī bó,měi nǚ qí wù chēng sān rén。
吁嗟文武师若此,何如墨胎二子仁。xū jiē wén wǔ shī ruò cǐ,hé rú mò tāi èr zi rén。
不才佯狂居南渎,食薇颜色能如春。bù cái yáng kuáng jū nán dú,shí wēi yán sè néng rú chūn。
东方每笑首阳拙,曾参亦讥黔娄贫。dōng fāng měi xiào shǒu yáng zhuō,céng cān yì jī qián lóu pín。
持蔬槁死宁不可,有母白发方九旬。chí shū gǎo sǐ níng bù kě,yǒu mǔ bái fā fāng jiǔ xún。
使君轩车忽相访,鸡鸣犬吠惊乡邻。shǐ jūn xuān chē hū xiāng fǎng,jī míng quǎn fèi jīng xiāng lín。
亥唐菜羹亦未设,荷蓧黍饭乃自珍。hài táng cài gēng yì wèi shè,hé diào shǔ fàn nǎi zì zhēn。
逾垣闭户岂中道,礼尚往来吾当循。yú yuán bì hù qǐ zhōng dào,lǐ shàng wǎng lái wú dāng xún。
威凤有德贵能下,神龙之性期终驯。wēi fèng yǒu dé guì néng xià,shén lóng zhī xìng qī zhōng xùn。
使君吐哺向白屋,刍荛之智图咨询。shǐ jūn tǔ bǔ xiàng bái wū,chú ráo zhī zhì tú zī xún。
庭前秋水漱白石,屋后乔松矗苍旻。tíng qián qiū shuǐ shù bái shí,wū hòu qiáo sōng chù cāng mín。
物物可以代忠告,岂必有言书诸绅。wù wù kě yǐ dài zhōng gào,qǐ bì yǒu yán shū zhū shēn。
驺忌鼓琴托讽谏,斫轮喻道偏如神。zōu jì gǔ qín tuō fěng jiàn,zhuó lún yù dào piān rú shén。
知公相契在默识,忘怀自此日以真。zhī gōng xiāng qì zài mò shí,wàng huái zì cǐ rì yǐ zhēn。

自蒲涧至廉泉洞寻郑仙鹤舒台作

屈大均

七月廿四廿三日,广人倾都东门出。qī yuè niàn sì niàn sān rì,guǎng rén qīng dōu dōng mén chū。
菖蒲涧中漱寒泉,共寻郑公炼丹室。chāng pú jiàn zhōng shù hán quán,gòng xún zhèng gōng liàn dān shì。
传闻此日鹤舒翼,安期上仙就仙职。chuán wén cǐ rì hè shū yì,ān qī shàng xiān jiù xiān zhí。
秦皇苍苍向烟雾,东使少君求不得。qín huáng cāng cāng xiàng yān wù,dōng shǐ shǎo jūn qiú bù dé。
玉舄何年留阜亭,蒲花紫茸含秋馨。yù xì hé nián liú fù tíng,pú huā zǐ rōng hán qiū xīn。
越人祈子每双乳,高禖此地惟仙灵。yuè rén qí zi měi shuāng rǔ,gāo méi cǐ dì wéi xiān líng。
水帘半遮大岩口,松柏数株老猿守。shuǐ lián bàn zhē dà yán kǒu,sōng bǎi shù zhū lǎo yuán shǒu。
锦幡争答白花男,珍果竞怀红粉妇。jǐn fān zhēng dá bái huā nán,zhēn guǒ jìng huái hóng fěn fù。
仙人拇迹履纷纷,触破苔痕生白云。xiān rén mǔ jì lǚ fēn fēn,chù pò tái hén shēng bái yún。
生儿我欲生高士,似我迷花不事君。shēng ér wǒ yù shēng gāo shì,shì wǒ mí huā bù shì jūn。

王不庵作卧龙松歌为予寿诗以酬之

屈大均

黄山山上多怪松,半生石笋半芙蓉。huáng shān shān shàng duō guài sōng,bàn shēng shí sǔn bàn fú róng。
芙蓉石笋亦松变,有一不变为卧龙。fú róng shí sǔn yì sōng biàn,yǒu yī bù biàn wèi wò lóng。
龙本无形以神化,真形往往与松同。lóng běn wú xíng yǐ shén huà,zhēn xíng wǎng wǎng yǔ sōng tóng。
龙之隐者但高卧,人不见龙见髯翁。lóng zhī yǐn zhě dàn gāo wò,rén bù jiàn lóng jiàn rán wēng。
髯翁鳞甲多怒决,柯如苍铜枝屈铁。rán wēng lín jiǎ duō nù jué,kē rú cāng tóng zhī qū tiě。
引根十丈始作干,干虽千年似萌蘖。yǐn gēn shí zhàng shǐ zuò gàn,gàn suī qiān nián shì méng niè。
霹雳横将偃盖倾,蛟螭争向轮囷结。pī lì héng jiāng yǎn gài qīng,jiāo chī zhēng xiàng lún qūn jié。
夜光有火出空心,日炙多膏流断节。yè guāng yǒu huǒ chū kōng xīn,rì zhì duō gāo liú duàn jié。
一枝一干一尺蠖,求信且复依岩穴。yī zhī yī gàn yī chǐ huò,qiú xìn qiě fù yī yán xué。
山僧写图贻我看,王子作歌含凄咽。shān sēng xiě tú yí wǒ kàn,wáng zi zuò gē hán qī yàn。
尺寸得空自盘攫,纵横穿土苦羁绁。chǐ cùn dé kōng zì pán jué,zòng héng chuān tǔ kǔ jī xiè。
峨峨千尺乃无势,幸因奇丑免摧折。é é qiān chǐ nǎi wú shì,xìng yīn qí chǒu miǎn cuī zhé。
五鬣短短少波涛,声似风雷畜未泄。wǔ liè duǎn duǎn shǎo bō tāo,shēng shì fēng léi chù wèi xiè。
苦心爱此一树怪,自少摩挲至大耋。kǔ xīn ài cǐ yī shù guài,zì shǎo mó sā zhì dà dié。
蹒跚尚有尊足存,支离乃是鬼神设。pán shān shàng yǒu zūn zú cún,zhī lí nǎi shì guǐ shén shè。
臃肿何须规矩中,斧柯且喜薪蒸绝。yōng zhǒng hé xū guī jǔ zhōng,fǔ kē qiě xǐ xīn zhēng jué。
虽然久垫非泥蟠,撑出丹崖作遗孑。suī rán jiǔ diàn fēi ní pán,chēng chū dān yá zuò yí jié。
石破天惊自小时,后凋凭尔存孤蘖。shí pò tiān jīng zì xiǎo shí,hòu diāo píng ěr cún gū niè。
本是轩皇昔所种,平泽至今乍明灭。běn shì xuān huáng xī suǒ zhǒng,píng zé zhì jīn zhà míng miè。
当年且战且学仙,霜根留得玄黄血。dāng nián qiě zhàn qiě xué xiān,shuāng gēn liú dé xuán huáng xuè。
灌溉颇用朱砂泉,滋润微凝太古雪。guàn gài pǒ yòng zhū shā quán,zī rùn wēi níng tài gǔ xuě。
浮丘无力治拘挛,容成有意引寥泬。fú qiū wú lì zhì jū luán,róng chéng yǒu yì yǐn liáo jué。
黄山诸松此最古,儿孙万万丹台列。huáng shān zhū sōng cǐ zuì gǔ,ér sūn wàn wàn dān tái liè。
卧者天渊自高深,立者栋梁久颠蹶。wò zhě tiān yuān zì gāo shēn,lì zhě dòng liáng jiǔ diān jué。
君指此松为予寿,意在不材能蹩躠。jūn zhǐ cǐ sōng wèi yǔ shòu,yì zài bù cái néng bié sǎ。
蝼蚁频容蚀茯苓,藤萝一任为瓜瓞。lóu yǐ pín róng shí fú líng,téng luó yī rèn wèi guā dié。
松黄落地成古苔,松子满天低可缀。sōng huáng luò dì chéng gǔ tái,sōng zi mǎn tiān dī kě zhuì。
君在黄山亦一松,莫教化石存榾柮。jūn zài huáng shān yì yī sōng,mò jiào huà shí cún gǔ duò。
一松孤作老人峰,秦汉来封久不屑。yī sōng gū zuò lǎo rén fēng,qín hàn lái fēng jiǔ bù xiè。
卧龙复有扰龙好,缭绕数峰出巀嵲。wò lóng fù yǒu rǎo lóng hǎo,liáo rào shù fēng chū jié niè。
一松飞作天生桥,一松倒生更奇谲。yī sōng fēi zuò tiān shēng qiáo,yī sōng dào shēng gèng qí jué。
烦君添作四松图,置我松间长用拙。fán jūn tiān zuò sì sōng tú,zhì wǒ sōng jiān zhǎng yòng zhuō。

黄山五松歌

屈大均

松兮松兮龙之宗,龙不为龙乃为松。sōng xī sōng xī lóng zhī zōng,lóng bù wèi lóng nǎi wèi sōng。
松作女萝缠一石,石为松困难成峰。sōng zuò nǚ luó chán yī shí,shí wèi sōng kùn nán chéng fēng。
倒生下垂几千仞,松头生在青芙蓉。dào shēng xià chuí jǐ qiān rèn,sōng tóu shēng zài qīng fú róng。
龙渴下饮髯拂水,一者横卧当石淙。lóng kě xià yǐn rán fú shuǐ,yī zhě héng wò dāng shí cóng。
一者破石石腹裂,石为之母胞胎重。yī zhě pò shí shí fù liè,shí wèi zhī mǔ bāo tāi zhòng。
石无窍穴松久孕,横枝千载乃穿胸。shí wú qiào xué sōng jiǔ yùn,héng zhī qiān zài nǎi chuān xiōng。
松胶石漆日坚固,松身长大石无缝。sōng jiāo shí qī rì jiān gù,sōng shēn zhǎng dà shí wú fèng。
石兮乃有松为子,石生石养无土壅。shí xī nǎi yǒu sōng wèi zi,shí shēng shí yǎng wú tǔ yōng。
龙性从来不见石,石即泥土恣所冲。lóng xìng cóng lái bù jiàn shí,shí jí ní tǔ zì suǒ chōng。
人间但见松变怪,岂知是龙不可踪。rén jiān dàn jiàn sōng biàn guài,qǐ zhī shì lóng bù kě zōng。

题西子祠

屈大均

苎萝村中祠西子,苍梧城外祠绿珠。zhù luó cūn zhōng cí xī zi,cāng wú chéng wài cí lǜ zhū。
湔裙一派美施水,得似双角井泉无。jiān qún yī pài měi shī shuǐ,dé shì shuāng jiǎo jǐng quán wú。
子胥鸱夷浮江水,夷光乃亦浮五湖。zi xū chī yí fú jiāng shuǐ,yí guāng nǎi yì fú wǔ hú。
亡吴之罪亦足蔽,与诛妲己皆良图。wáng wú zhī zuì yì zú bì,yǔ zhū dá jǐ jiē liáng tú。
可惜吴亡不自死,下同紫玉在黄垆。kě xī wú wáng bù zì sǐ,xià tóng zǐ yù zài huáng lú。
夫差得尔一相殉,魂魄至今娱姑苏。fū chà dé ěr yī xiāng xùn,hún pò zhì jīn yú gū sū。

细月歌

屈大均

有天将军名太白,尝配明月逐月魄。yǒu tiān jiāng jūn míng tài bái,cháng pèi míng yuè zhú yuè pò。
小儿不识是长庚,唤作细月笑宾客。xiǎo ér bù shí shì zhǎng gēng,huàn zuò xì yuè xiào bīn kè。
青莲小时月不识,白玉之盘向空掷。qīng lián xiǎo shí yuè bù shí,bái yù zhī pán xiàng kōng zhì。
谓瑶台镜亦不然,镜岂有轮大十尺。wèi yáo tái jìng yì bù rán,jìng qǐ yǒu lún dà shí chǐ。
太白之星诚易知,穿入月中苦蛮夷。tài bái zhī xīng chéng yì zhī,chuān rù yuè zhōng kǔ mán yí。
太白高兮中国利,金星但愿出毋卑。tài bái gāo xī zhōng guó lì,jīn xīng dàn yuàn chū wú bēi。
汝今夜夜拜太白,朝朝启明起莫迟。rǔ jīn yè yè bài tài bái,cháo cháo qǐ míng qǐ mò chí。
启明多拜得聪慧,长庚更与命长宜。qǐ míng duō bài dé cōng huì,zhǎng gēng gèng yǔ mìng zhǎng yí。

乌江吊项王

屈大均

力拔山兮天下雄,气盖世兮乃无终。lì bá shān xī tiān xià xióng,qì gài shì xī nǎi wú zhōng。
王以天下兮三让,不然汉高无大风。wáng yǐ tiān xià xī sān ràng,bù rán hàn gāo wú dà fēng。
一让兮不杀沛公,鸿门不追至军中。yī ràng xī bù shā pèi gōng,hóng mén bù zhuī zhì jūn zhōng。
始驱除兮终拱手,禅授之德真重瞳。shǐ qū chú xī zhōng gǒng shǒu,chán shòu zhī dé zhēn zhòng tóng。
再让兮不都关中,天府捐弃咸阳宫。zài ràng xī bù dōu guān zhōng,tiān fǔ juān qì xián yáng gōng。
故乡彭城不忍舍,鸿沟为界来相攻。gù xiāng péng chéng bù rěn shě,hóng gōu wèi jiè lái xiāng gōng。
三让兮不渡江东,江东吴越地未空。sān ràng xī bù dù jiāng dōng,jiāng dōng wú yuè dì wèi kōng。
八千子弟倘复起,夫差句践霸可同。bā qiān zi dì tǎng fù qǐ,fū chà jù jiàn bà kě tóng。
江涛怒兮水倒立,大野吹兮多落枫。jiāng tāo nù xī shuǐ dào lì,dà yě chuī xī duō luò fēng。
时不利兮骓一蹶,天之亡我命当穷。shí bù lì xī zhuī yī jué,tiān zhī wáng wǒ mìng dāng qióng。
死生与虞同一命,蛾眉血兮溅衣红。sǐ shēng yǔ yú tóng yī mìng,é méi xuè xī jiàn yī hóng。
王多情兮不负季,视季亦与虞兮同。wáng duō qíng xī bù fù jì,shì jì yì yǔ yú xī tóng。
还定三秦忽失约,季负王兮季非忠。hái dìng sān qín hū shī yuē,jì fù wáng xī jì fēi zhōng。
不杀义帝季亦杀,三军缟素欺愚蒙。bù shā yì dì jì yì shā,sān jūn gǎo sù qī yú méng。
英雄岂必皆好信,势便逐利如转蓬。yīng xióng qǐ bì jiē hǎo xìn,shì biàn zhú lì rú zhuǎn péng。
三杰不言复雠事,董公遮道计殊工。sān jié bù yán fù chóu shì,dǒng gōng zhē dào jì shū gōng。
吴芮不杀王不服,弑君之贼乃有躬。wú ruì bù shā wáng bù fú,shì jūn zhī zéi nǎi yǒu gōng。
义帝无后汉不立,汉之寡恩诚不聪。yì dì wú hòu hàn bù lì,hàn zhī guǎ ēn chéng bù cōng。
英雄成败两不义,谁言天授非人功。yīng xióng chéng bài liǎng bù yì,shuí yán tiān shòu fēi rén gōng。
吁嗟,谁言天授非人功。xū jiē,shuí yán tiān shòu fēi rén gōng。

嘉禾歌为王础尘寿

屈大均

嘉禾生,在何地。jiā hé shēng,zài hé dì。
一茎嘉禾有八穗,一穗有谷六十四。yī jīng jiā hé yǒu bā suì,yī suì yǒu gǔ liù shí sì。
望如芦荻一丛丛,朱家巷口廿里中。wàng rú lú dí yī cóng cóng,zhū jiā xiàng kǒu niàn lǐ zhōng。
三百年来草未垦,此土发祥有真龙。sān bǎi nián lái cǎo wèi kěn,cǐ tǔ fā xiáng yǒu zhēn lóng。
真龙昔向句容产,黄气紫云长鸿蒙。zhēn lóng xī xiàng jù róng chǎn,huáng qì zǐ yún zhǎng hóng méng。
瓜瓞绵绵此根本,民之初生沮漆同。guā dié mián mián cǐ gēn běn,mín zhī chū shēng jǔ qī tóng。
嘉禾知是后稷穑,不烦播种因天功。jiā hé zhī shì hòu jì sè,bù fán bō zhǒng yīn tiān gōng。
子孙会有圣人出,嘉禾为兆非年丰。zi sūn huì yǒu shèng rén chū,jiā hé wèi zhào fēi nián fēng。
我从王君闻此兆,如此嘉禾古所少。wǒ cóng wáng jūn wén cǐ zhào,rú cǐ jiā hé gǔ suǒ shǎo。
八穗乃是八纯卦,六十有四合大小。bā suì nǎi shì bā chún guà,liù shí yǒu sì hé dà xiǎo。
易为日月两大象,相代为明昏复晓。yì wèi rì yuè liǎng dà xiàng,xiāng dài wèi míng hūn fù xiǎo。
一穗具卦六十四,造化有心殊易了。yī suì jù guà liù shí sì,zào huà yǒu xīn shū yì le。
持将八穗为君寿,数符五百不先后。chí jiāng bā suì wèi jūn shòu,shù fú wǔ bǎi bù xiān hòu。
名世即同王者兴,周公嘉禾作应又。míng shì jí tóng wáng zhě xīng,zhōu gōng jiā hé zuò yīng yòu。

黄山僧述古画黄山诸松见寄诗以酬之

屈大均

大师将毋永嘉僧,画松往往松飞腾。dà shī jiāng wú yǒng jiā sēng,huà sōng wǎng wǎng sōng fēi téng。
梦中吞龙知几百,吐为松树有神冯。mèng zhōng tūn lóng zhī jǐ bǎi,tǔ wèi sōng shù yǒu shén féng。
狂来倒吸歙溪酒,醉中鳞甲出两肘。kuáng lái dào xī shè xī jiǔ,zuì zhōng lín jiǎ chū liǎng zhǒu。
黄山诸松最奇怪,秃笔扫来无不有。huáng shān zhū sōng zuì qí guài,tū bǐ sǎo lái wú bù yǒu。
此图十株皆逼真,尺蠖盘回苦不伸。cǐ tú shí zhū jiē bī zhēn,chǐ huò pán huí kǔ bù shēn。
千态万状在枝干,多横少直争轮囷。qiān tài wàn zhuàng zài zhī gàn,duō héng shǎo zhí zhēng lún qūn。
日挥双管走奇鬼,一为生枝一枯蘖。rì huī shuāng guǎn zǒu qí guǐ,yī wèi shēng zhī yī kū niè。
拂水藤缠夜叉臂,凌霄花结灵鼠尾。fú shuǐ téng chán yè chā bì,líng xiāo huā jié líng shǔ wěi。
针芒一一如铁攒,中有风雨驱惊湍。zhēn máng yī yī rú tiě zǎn,zhōng yǒu fēng yǔ qū jīng tuān。
阴森已过毕庶子,劲挺绝胜蒋长源。yīn sēn yǐ guò bì shù zi,jìn tǐng jué shèng jiǎng zhǎng yuán。
大师画手老无敌,因我爱松费笔力。dà shī huà shǒu lǎo wú dí,yīn wǒ ài sōng fèi bǐ lì。
他时我向黄山行,偃盖株株应遍识。tā shí wǒ xiàng huáng shān xíng,yǎn gài zhū zhū yīng biàn shí。
会当再拜卧龙松,十旬坐卧当卧龙。huì dāng zài bài wò lóng sōng,shí xún zuò wò dāng wò lóng。
剪取生绢长一丈,乞师图取归南禺。jiǎn qǔ shēng juàn zhǎng yī zhàng,qǐ shī tú qǔ guī nán yú。

屈大均

红莲宜子白宜藕,白者香多红者否。hóng lián yí zi bái yí ǒu,bái zhě xiāng duō hóng zhě fǒu。
莲秧频种春分前,红莲持作白莲偶。lián yāng pín zhǒng chūn fēn qián,hóng lián chí zuò bái lián ǒu。
枝头向南叶易舒,花比叶高一丈馀。zhī tóu xiàng nán yè yì shū,huā bǐ yè gāo yī zhàng yú。
春分后种花苦短,田田影里含芙蕖。chūn fēn hòu zhǒng huā kǔ duǎn,tián tián yǐng lǐ hán fú qú。
年年种莲不及早,街头买得数缸好。nián nián zhǒng lián bù jí zǎo,jiē tóu mǎi dé shù gāng hǎo。
吹香一夏喜风多,朝朝一朵开怀抱。chuī xiāng yī xià xǐ fēng duō,cháo cháo yī duǒ kāi huái bào。

合欢木歌

屈大均

合欢合叶不合花,花合何如叶合好。hé huān hé yè bù hé huā,huā hé hé rú yè hé hǎo。
夜夜相交不畏风,令君蠲忿长相保。yè yè xiāng jiāo bù wèi fēng,lìng jūn juān fèn zhǎng xiāng bǎo。
劝君多种合欢枝,叶至黄昏合不迟。quàn jūn duō zhǒng hé huān zhī,yè zhì huáng hūn hé bù chí。
夜合合花那得似,花有离时叶不离。yè hé hé huā nà dé shì,huā yǒu lí shí yè bù lí。

山大舟歌

屈大均

自是赭桐人不知,山大舟名空陆离。zì shì zhě tóng rén bù zhī,shān dà zhōu míng kōng lù lí。
越王烽火开千树,石氏珊瑚碎万枝。yuè wáng fēng huǒ kāi qiān shù,shí shì shān hú suì wàn zhī。
终年吐艳光相射,不待烛龙成不夜。zhōng nián tǔ yàn guāng xiāng shè,bù dài zhú lóng chéng bù yè。
端阳日酷色逾鲜,虽黄未肯先红谢。duān yáng rì kù sè yú xiān,suī huáng wèi kěn xiān hóng xiè。
无数小花攒大花,玲珑雕出芙蓉砂。wú shù xiǎo huā zǎn dà huā,líng lóng diāo chū fú róng shā。
一花动至百馀日,不老须君媚岁华。yī huā dòng zhì bǎi yú rì,bù lǎo xū jūn mèi suì huá。

后箪友篇

屈大均

古之瓢饮巢与繇,颜渊亦以酌溪流。gǔ zhī piáo yǐn cháo yǔ yáo,yán yuān yì yǐ zhuó xī liú。
彼皆苦叶匏所作,短颈大腹轻且浮。bǐ jiē kǔ yè páo suǒ zuò,duǎn jǐng dà fù qīng qiě fú。
系而不食经霜落,腰之深浅用亦优。xì ér bù shí jīng shuāng luò,yāo zhī shēn qiǎn yòng yì yōu。
我之瓢与香瘿瘤,根之生结非香肉。wǒ zhī piáo yǔ xiāng yǐng liú,gēn zhī shēng jié fēi xiāng ròu。
渣滓已化馀皮坚,黄熟未成苦面皱。zhā zǐ yǐ huà yú pí jiān,huáng shú wèi chéng kǔ miàn zhòu。
一柄屈折珠斗同,又如人胆刳空中。yī bǐng qū zhé zhū dòu tóng,yòu rú rén dǎn kū kōng zhōng。
就泉掐取日挹注,不用羸瓶多有功。jiù quán qiā qǔ rì yì zhù,bù yòng léi píng duō yǒu gōng。
一勺于我亦已足,五石笑彼无所容。yī sháo yú wǒ yì yǐ zú,wǔ shí xiào bǐ wú suǒ róng。
平生与箪作一处,贫贱之交相尔汝。píng shēng yǔ dān zuò yī chù,pín jiàn zhī jiāo xiāng ěr rǔ。
匏瓜无匹箪其匹,中流千金吾不与。páo guā wú pǐ dān qí pǐ,zhōng liú qiān jīn wú bù yǔ。
未能长吸作鲸鱼,且复量腹为偃鼠。wèi néng zhǎng xī zuò jīng yú,qiě fù liàng fù wèi yǎn shǔ。
所乐谁言不在兹,洋洋泌水吾香糈。suǒ lè shuí yán bù zài zī,yáng yáng mì shuǐ wú xiāng xǔ。
此瓢真是吾俦侣,五岳相携历寒暑。cǐ piáo zhēn shì wú chóu lǚ,wǔ yuè xiāng xié lì hán shǔ。
中路与君恐非情,使箪无友长伶仃。zhōng lù yǔ jūn kǒng fēi qíng,shǐ dān wú yǒu zhǎng líng dīng。
不及昔时太白老,鸬鹚之杓同死生。bù jí xī shí tài bái lǎo,lú cí zhī biāo tóng sǐ shēng。
箪友在君宁在我,久要于义乃云可。dān yǒu zài jūn níng zài wǒ,jiǔ yào yú yì nǎi yún kě。
木质轻微不足贵,遗君当致一金叵。mù zhì qīng wēi bù zú guì,yí jūn dāng zhì yī jīn pǒ。