古诗词

从轩辕宅入迷居洞

屈大均

晓起蕊珠峰,行行花影重。xiǎo qǐ ruǐ zhū fēng,xíng xíng huā yǐng zhòng。
林乌飞落月,山鬼啸寒钟。lín wū fēi luò yuè,shān guǐ xiào hán zhōng。
野饭芝泉冽,秋衣竹翠浓。yě fàn zhī quán liè,qiū yī zhú cuì nóng。
昨宵逢道士,疑是七星松。zuó xiāo féng dào shì,yí shì qī xīng sōng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

赠某弁新婚

屈大均

此日佳人宜换马,而君偏惹丽华来。cǐ rì jiā rén yí huàn mǎ,ér jūn piān rě lì huá lái。
燕裙赵带从军乐,不念闺中长绿苔。yàn qún zhào dài cóng jūn lè,bù niàn guī zhōng zhǎng lǜ tái。

赠某弁新婚

屈大均

髯美偏宜红袖拂,身轻要共紫骝驰。rán měi piān yí hóng xiù fú,shēn qīng yào gòng zǐ liú chí。
早随公主持犀杖,莫使将军恋玉姿。zǎo suí gōng zhǔ chí xī zhàng,mò shǐ jiāng jūn liàn yù zī。

题叶氏山房

屈大均

城外青山千万重,城中独有一芙蓉。chéng wài qīng shān qiān wàn zhòng,chéng zhōng dú yǒu yī fú róng。
君家正在芙蓉上,一片楼台云气浓。jūn jiā zhèng zài fú róng shàng,yī piàn lóu tái yún qì nóng。

和人黄山杂吟

屈大均

千峰云起白龙潭,玉乳泠泠滴翠岩。qiān fēng yún qǐ bái lóng tán,yù rǔ líng líng dī cuì yán。
斜倚瑶琴盘石上,卧看秋月出松杉。xié yǐ yáo qín pán shí shàng,wò kàn qiū yuè chū sōng shān。

姑苏杨柳枝词

屈大均

姑苏台畔卧经春,歌管凄凉忆美人。gū sū tái pàn wò jīng chūn,gē guǎn qī liáng yì měi rén。
杨柳无情飞絮乱,可怜如雪亦成尘。yáng liǔ wú qíng fēi xù luàn,kě lián rú xuě yì chéng chén。

姑苏杨柳枝词

屈大均

水绿山青一片愁,销沉玉槛与铜沟。shuǐ lǜ shān qīng yī piàn chóu,xiāo chén yù kǎn yǔ tóng gōu。
生憎茂苑多杨柳,长使行人系紫骝。shēng zēng mào yuàn duō yáng liǔ,zhǎng shǐ xíng rén xì zǐ liú。

姑苏杨柳枝词

屈大均

家家垂柳系相思,况复吴侬唱竹枝。jiā jiā chuí liǔ xì xiāng sī,kuàng fù wú nóng chàng zhú zhī。
未曙啼乌肠已断,行人难待月斜时。wèi shǔ tí wū cháng yǐ duàn,xíng rén nán dài yuè xié shí。

姑苏杨柳枝词

屈大均

长条阿那不牵人,一任花飞送好春。zhǎng tiáo ā nà bù qiān rén,yī rèn huā fēi sòng hǎo chūn。
未化浮萍犹是雪,宫莺衔过锦帆津。wèi huà fú píng yóu shì xuě,gōng yīng xián guò jǐn fān jīn。

姑苏杨柳枝词

屈大均

美人香水尚留溪,溪畔桃花亦姓西。měi rén xiāng shuǐ shàng liú xī,xī pàn táo huā yì xìng xī。
无限风流与杨柳,千条万缕任乌栖。wú xiàn fēng liú yǔ yáng liǔ,qiān tiáo wàn lǚ rèn wū qī。

姑苏杨柳枝词

屈大均

露咽烟啼总不明,飞花如送复如迎。lù yàn yān tí zǒng bù míng,fēi huā rú sòng fù rú yíng。
长条不忍轻攀折,为尔临风最有情。zhǎng tiáo bù rěn qīng pān zhé,wèi ěr lín fēng zuì yǒu qíng。

姑苏杨柳枝词

屈大均

嫩叶柔条一夜长,啼莺催客到吴阊。nèn yè róu tiáo yī yè zhǎng,tí yīng cuī kè dào wú chāng。
千千金缕多情甚,欲为愁人绩断肠。qiān qiān jīn lǚ duō qíng shén,yù wèi chóu rén jì duàn cháng。

姑苏杨柳枝词

屈大均

四百桥边茂苑东,纤腰舞杀为春风。sì bǎi qiáo biān mào yuàn dōng,xiān yāo wǔ shā wèi chūn fēng。
吴娘一一娇莺似,生长游丝落絮中。wú niáng yī yī jiāo yīng shì,shēng zhǎng yóu sī luò xù zhōng。

姑苏杨柳枝词

屈大均

浅碧轻黄暖乍催,流莺各占一枝来。qiǎn bì qīng huáng nuǎn zhà cuī,liú yīng gè zhàn yī zhī lái。
相思化作江南树,丝缕纷纷结不开。xiāng sī huà zuò jiāng nán shù,sī lǚ fēn fēn jié bù kāi。

姑苏杨柳枝词

屈大均

金缕垂垂拂水流,梧宫花草不曾秋。jīn lǚ chuí chuí fú shuǐ liú,wú gōng huā cǎo bù céng qiū。
蛾眉飞作天边月,长为君王照凤楼。é méi fēi zuò tiān biān yuè,zhǎng wèi jūn wáng zhào fèng lóu。

峡山号子

屈大均

潮至胥江水渐微,峡门开处野猿归。cháo zhì xū jiāng shuǐ jiàn wēi,xiá mén kāi chù yě yuán guī。
空王亦爱禺阳好,飞寺而今更不飞。kōng wáng yì ài yú yáng hǎo,fēi sì ér jīn gèng bù fēi。