古诗词

从轩辕宅入迷居洞

屈大均

晓起蕊珠峰,行行花影重。xiǎo qǐ ruǐ zhū fēng,xíng xíng huā yǐng zhòng。
林乌飞落月,山鬼啸寒钟。lín wū fēi luò yuè,shān guǐ xiào hán zhōng。
野饭芝泉冽,秋衣竹翠浓。yě fàn zhī quán liè,qiū yī zhú cuì nóng。
昨宵逢道士,疑是七星松。zuó xiāo féng dào shì,yí shì qī xīng sōng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

橐驼行

屈大均

橐驼生一女,不肯与之乳。tuó tuó shēng yī nǚ,bù kěn yǔ zhī rǔ。
羌儿谓橐驼,恩薄乃如许。qiāng ér wèi tuó tuó,ēn báo nǎi rú xǔ。
女亦肉为鞍,女亦力如虎。nǚ yì ròu wèi ān,nǚ yì lì rú hǔ。
重能驮帐房,可眠我妻女。zhòng néng tuó zhàng fáng,kě mián wǒ qī nǚ。
屈足受重载,万斛如鸿羽。qū zú shòu zhòng zài,wàn hú rú hóng yǔ。
中国奇畜稀,肿背人争取。zhōng guó qí chù xī,zhǒng bèi rén zhēng qǔ。
牝牡不用分,独峰亦爱汝。pìn mǔ bù yòng fēn,dú fēng yì ài rǔ。
泉脉每能知,跑地水如缕。quán mài měi néng zhī,pǎo dì shuǐ rú lǚ。
青海热风来,先鸣报行旅。qīng hǎi rè fēng lái,xiān míng bào xíng lǚ。
粪烟直上时,望似狼烟举。fèn yān zhí shàng shí,wàng shì láng yān jǔ。
有时亦人立,两脚相支拒。yǒu shí yì rén lì,liǎng jiǎo xiāng zhī jù。
夏至虽退毛,封牛谁敢侮。xià zhì suī tuì máo,fēng niú shuí gǎn wǔ。
橐驼且自欢,听我兜离语。tuó tuó qiě zì huān,tīng wǒ dōu lí yǔ。
我鼓大琵琶,一曲为而舞。wǒ gǔ dà pí pá,yī qū wèi ér wǔ。
橐驼知音声,湩流复如雨。tuó tuó zhī yīn shēng,dòng liú fù rú yǔ。
饱饫橐驼儿,蹄峰免刀俎。bǎo yù tuó tuó ér,tí fēng miǎn dāo zǔ。

古鼎篇为邓丈作

屈大均

君子有宝鼎,神光出重渊。jūn zi yǒu bǎo dǐng,shén guāng chū zhòng yuān。
先王与先公,手泽所盘旋。xiān wáng yǔ xiān gōng,shǒu zé suǒ pán xuán。
得自少昊墟,鲁侯世相传。dé zì shǎo hào xū,lǔ hóu shì xiāng chuán。
地不爱重器,以君能奉先。dì bù ài zhòng qì,yǐ jūn néng fèng xiān。
亨可享上帝,岂惟祖祢贤。hēng kě xiǎng shàng dì,qǐ wéi zǔ mí xián。
木火命已凝,腹中有纯乾。mù huǒ mìng yǐ níng,fù zhōng yǒu chún qián。
神灵所凭依,洋洋在豆笾。shén líng suǒ píng yī,yáng yáng zài dòu biān。
摩挲阴阳文,隐若蛟龙缠。mó sā yīn yáng wén,yǐn ruò jiāo lóng chán。
皇天鉴仁孝,馨香贻万年。huáng tiān jiàn rén xiào,xīn xiāng yí wàn nián。
耳目咸聪明,金玉贯无偏。ěr mù xián cōng míng,jīn yù guàn wú piān。

赠阳春令

屈大均

达人志济物,而不卑一邑。dá rén zhì jì wù,ér bù bēi yī yì。
春州古瘴乡,膏泽乃先及。chūn zhōu gǔ zhàng xiāng,gāo zé nǎi xiān jí。
王孙学道姿,手尝圭璋执。wáng sūn xué dào zī,shǒu cháng guī zhāng zhí。
赋诗多土风,声教有篇什。fù shī duō tǔ fēng,shēng jiào yǒu piān shén。
美刺何温柔,如春无不入。měi cì hé wēn róu,rú chūn wú bù rù。
讼庭无人时,群山相拱揖。sòng tíng wú rén shí,qún shān xiāng gǒng yī。
为养若寒泉,人人得自汲。wèi yǎng ruò hán quán,rén rén dé zì jí。
空桐有岩穴,风云互嘘噏。kōng tóng yǒu yán xué,fēng yún hù xū xī。
阴为石乳凝,阳作天柱立。yīn wèi shí rǔ níng,yáng zuò tiān zhù lì。
我昔攀诸峰,猿狖颇相习。wǒ xī pān zhū fēng,yuán yòu pǒ xiāng xí。
图经撰未成,幽怪多捃拾。tú jīng zhuàn wèi chéng,yōu guài duō jùn shí。
君于簿书馀,新志已在笈。jūn yú bù shū yú,xīn zhì yǐ zài jí。
声色虽可娱,神明期厚集。shēng sè suī kě yú,shén míng qī hòu jí。
交广有春秋,乘时更补缉。jiāo guǎng yǒu chūn qiū,chéng shí gèng bǔ jī。

夜上漓江作

屈大均

水落滩更高,我船苦难上。shuǐ luò tān gèng gāo,wǒ chuán kǔ nán shàng。
舟子声凄酸,榜歌不能唱。zhōu zi shēng qī suān,bǎng gē bù néng chàng。
天寒白雾深,川路迷苍莽。tiān hán bái wù shēn,chuān lù mí cāng mǎng。
山月忽西东,愁人苦相向。shān yuè hū xī dōng,chóu rén kǔ xiāng xiàng。
霜气一冬乾,水声半夜长。shuāng qì yī dōng qián,shuǐ shēng bàn yè zhǎng。
衣食分熊罴,无金士难养。yī shí fēn xióng pí,wú jīn shì nán yǎng。
久戍尽黧黑,绝地无盐酱。jiǔ shù jǐn lí hēi,jué dì wú yán jiàng。
所历州县多,牛酒有谁饷。suǒ lì zhōu xiàn duō,niú jiǔ yǒu shuí xiǎng。
微闻沙中语,军穷生怨望。wēi wén shā zhōng yǔ,jūn qióng shēng yuàn wàng。

送梁药亭北上

屈大均

南为天之阳,其人多文明。nán wèi tiān zhī yáng,qí rén duō wén míng。
精神得日月,变怪成文章。jīng shén dé rì yuè,biàn guài chéng wén zhāng。
朱火所沐浴,一一含珠光。zhū huǒ suǒ mù yù,yī yī hán zhū guāng。
蔽亏牂牁海,照曜祝融宫。bì kuī zāng kē hǎi,zhào yào zhù róng gōng。
朱明一洞穴,阴与衡岳通。zhū míng yī dòng xué,yīn yǔ héng yuè tōng。
祝融亦水帝,来治临扶桑。zhù róng yì shuǐ dì,lái zhì lín fú sāng。
文章作司命,吾党所大宗。wén zhāng zuò sī mìng,wú dǎng suǒ dà zōng。
炎德在辞华,明明烛四方。yán dé zài cí huá,míng míng zhú sì fāng。
云汉同昭回,朱鸟分光芒。yún hàn tóng zhāo huí,zhū niǎo fēn guāng máng。
始自洪武初,五星会文昌。shǐ zì hóng wǔ chū,wǔ xīng huì wén chāng。
海隅作邹鲁,白沙应其祥。hǎi yú zuò zōu lǔ,bái shā yīng qí xiáng。
弟子王佐才,冠以梁文康。dì zi wáng zuǒ cái,guān yǐ liáng wén kāng。
不草威武诏,以臣名君王。bù cǎo wēi wǔ zhào,yǐ chén míng jūn wáng。
秦藩却请地,正直持天纲。qín fān què qǐng dì,zhèng zhí chí tiān gāng。
忠谟动武庙,相业高始兴。zhōng mó dòng wǔ miào,xiāng yè gāo shǐ xīng。
兰汀乃族孙,扬葩继后行。lán tīng nǎi zú sūn,yáng pā jì hòu xíng。
艺林尊正朔,风雅何铿锵。yì lín zūn zhèng shuò,fēng yǎ hé kēng qiāng。
其笔女珊瑚,其墨黄金珰。qí bǐ nǚ shān hú,qí mò huáng jīn dāng。
写用鲛人绡,薰以鹤顶香。xiě yòng jiāo rén xiāo,xūn yǐ hè dǐng xiāng。
奇丽掩中原,郁为日南英。qí lì yǎn zhōng yuán,yù wèi rì nán yīng。
与师泰泉公,大小皆凤凰。yǔ shī tài quán gōng,dà xiǎo jiē fèng huáng。
君今同一本,峨峨南海梁。jūn jīn tóng yī běn,é é nán hǎi liáng。
明月出琼蚌,朝霞吐神龙。míng yuè chū qióng bàng,cháo xiá tǔ shén lóng。
丹山无凡羽,桂林多奇芳。dān shān wú fán yǔ,guì lín duō qí fāng。
六经乃神器,羽翼不敢忘。liù jīng nǎi shén qì,yǔ yì bù gǎn wàng。
逝将嗣先美,令名流玉堂。shì jiāng sì xiān měi,lìng míng liú yù táng。
努力就计偕,上书惊公卿。nǔ lì jiù jì xié,shàng shū jīng gōng qīng。
同里霍与伦,亦可相翱翔。tóng lǐ huò yǔ lún,yì kě xiāng áo xiáng。
伊予为隐夫,未能垂素功。yī yǔ wèi yǐn fū,wèi néng chuí sù gōng。
研精在神化,徒欲参羲皇。yán jīng zài shén huà,tú yù cān xī huáng。
著述虽满籯,不如君秕糠。zhù shù suī mǎn yíng,bù rú jūn bǐ kāng。
及早得志归,求我乎混茫。jí zǎo dé zhì guī,qiú wǒ hū hùn máng。

玉虚宫夜作

屈大均

北辰垂大象,造化实枢机。běi chén chuí dà xiàng,zào huà shí shū jī。
吐纳天中黄,群星蒙光辉。tǔ nà tiān zhōng huáng,qún xīng méng guāng huī。
真气贯我身,洪荒如盘羲。zhēn qì guàn wǒ shēn,hóng huāng rú pán xī。
清宵事禹步,斗路无端倪。qīng xiāo shì yǔ bù,dòu lù wú duān ní。
灵风吹羽裾,飘飖将安归。líng fēng chuī yǔ jū,piāo yáo jiāng ān guī。
天回九地转,仿佛乘龙螭。tiān huí jiǔ dì zhuǎn,fǎng fú chéng lóng chī。
嗟彼世间人,神珠弃污泥。jiē bǐ shì jiān rén,shén zhū qì wū ní。
变诈成功名,英雄诚小儿。biàn zhà chéng gōng míng,yīng xióng chéng xiǎo ér。
何如长桑君,长咏还虚辞。hé rú zhǎng sāng jūn,zhǎng yǒng hái xū cí。

送家舍人

屈大均

白云何蓬蓬,朝别岱山中。bái yún hé péng péng,cháo bié dài shān zhōng。
岂不念本根,仙人在崆峒。qǐ bù niàn běn gēn,xiān rén zài kōng dòng。
似君久流离,万里思从龙。shì jūn jiǔ liú lí,wàn lǐ sī cóng lóng。
天心未厌祸,颠沛将焉穷。tiān xīn wèi yàn huò,diān pèi jiāng yān qióng。
厉夜得宝剑,安知雌与雄。lì yè dé bǎo jiàn,ān zhī cí yǔ xióng。
雄能制诸将,雌亦至三公。xióng néng zhì zhū jiāng,cí yì zhì sān gōng。
赠君及壮年,往取留侯功。zèng jūn jí zhuàng nián,wǎng qǔ liú hóu gōng。

古意

屈大均

妾有大秦珠,尝含明月姿。qiè yǒu dà qín zhū,cháng hán míng yuè zī。
明月亏有时,妾珠光不移。míng yuè kuī yǒu shí,qiè zhū guāng bù yí。
朝悬妆镜台,暮系红罗衣。cháo xuán zhuāng jìng tái,mù xì hóng luó yī。
君心不可照,持此委沙泥。jūn xīn bù kě zhào,chí cǐ wěi shā ní。
愿得青鸾鸟,衔将赠宓妃。yuàn dé qīng luán niǎo,xián jiāng zèng mì fēi。

古意

屈大均

夷光有宝镜,沉在若邪溪。yí guāng yǒu bǎo jìng,chén zài ruò xié xī。
朝霞沐其彩,明月扬其辉。cháo xiá mù qí cǎi,míng yuè yáng qí huī。
春秋迭代谢,菱花终不萎。chūn qiū dié dài xiè,líng huā zhōng bù wēi。
安得佳丽人,持将照蛾眉。ān dé jiā lì rén,chí jiāng zhào é méi。

古意

屈大均

落花辞故枝,飘零逐溪水。luò huā cí gù zhī,piāo líng zhú xī shuǐ。
道逢浣纱人,拾花置怀里。dào féng huàn shā rén,shí huā zhì huái lǐ。
与君同春荣,相怜贵终始。yǔ jūn tóng chūn róng,xiāng lián guì zhōng shǐ。
但愿东风吹,长堕机中绮。dàn yuàn dōng fēng chuī,zhǎng duò jī zhōng qǐ。

古意

屈大均

凄凄岁云暮,蟋蟀呜堂隅。qī qī suì yún mù,xī shuài wū táng yú。
场苗不可食,谁当维白驹。chǎng miáo bù kě shí,shuí dāng wéi bái jū。
伊昔采桑女,窈窕秦罗敷。yī xī cǎi sāng nǚ,yǎo tiǎo qín luó fū。
银钩挂柔条,绿蕤映罗襦。yín gōu guà róu tiáo,lǜ ruí yìng luó rú。
托心自有所,但笑使君愚。tuō xīn zì yǒu suǒ,dàn xiào shǐ jūn yú。

咏怀

屈大均

瑶琴欲高张,角弓贵持满。yáo qín yù gāo zhāng,jiǎo gōng guì chí mǎn。
至人漱正阳,神明日三浣。zhì rén shù zhèng yáng,shén míng rì sān huàn。
驾言陟天孙,揽啸迎风馆。jià yán zhì tiān sūn,lǎn xiào yíng fēng guǎn。
明月升娥光,鲜霞流玉碗。míng yuè shēng é guāng,xiān xiá liú yù wǎn。
逢君安期子,相求何嬿婉。féng jūn ān qī zi,xiāng qiú hé yàn wǎn。
至道如膏粱,厌饫世所罕。zhì dào rú gāo liáng,yàn yù shì suǒ hǎn。
秦皇不可说,怀策自萧散。qín huáng bù kě shuō,huái cè zì xiāo sàn。
抚节一悲歌,时逝将奈何。fǔ jié yī bēi gē,shí shì jiāng nài hé。
玄霜杀百卉,积石扬洪波。xuán shuāng shā bǎi huì,jī shí yáng hóng bō。
宁无鲁阳德,回日扶桑柯。níng wú lǔ yáng dé,huí rì fú sāng kē。

咏怀

屈大均

峨眉有仙人,颜如皦日光。é méi yǒu xiān rén,yán rú jiǎo rì guāng。
蜿蜒御双龙,云气四飞扬。wān yán yù shuāng lóng,yún qì sì fēi yáng。
朝游蓬莱山,暮归太微堂。cháo yóu péng lái shān,mù guī tài wēi táng。
天命自流行,混沌居中央。tiān mìng zì liú xíng,hùn dùn jū zhōng yāng。
我为德充符,万物皆无伤。wǒ wèi dé chōng fú,wàn wù jiē wú shāng。
窅然丧天下,乃能应帝王。yǎo rán sàng tiān xià,nǎi néng yīng dì wáng。

咏怀

屈大均

条风拂樱梅,翠羽鸣参差。tiáo fēng fú yīng méi,cuì yǔ míng cān chà。
昊天爱万物,飞植各乘时。hào tiān ài wàn wù,fēi zhí gè chéng shí。
如何苦贫士,鬒发成素丝。rú hé kǔ pín shì,zhěn fā chéng sù sī。
幽兰生谷底,朝阳无见期。yōu lán shēng gǔ dǐ,cháo yáng wú jiàn qī。
渴饮坚冰浆,饥掇丹林荑。kě yǐn jiān bīng jiāng,jī duō dān lín tí。
苟非含道腴,安得好容姿。gǒu fēi hán dào yú,ān dé hǎo róng zī。

咏怀

屈大均

惊风鼓松柏,栖鸟群翻飞。jīng fēng gǔ sōng bǎi,qī niǎo qún fān fēi。
开门望行人,浮云暮不归。kāi mén wàng xíng rén,fú yún mù bù guī。
种桃爱其葩,种柳爱其枝。zhǒng táo ài qí pā,zhǒng liǔ ài qí zhī。
虽无岁寒用,夙昔同裳衣。suī wú suì hán yòng,sù xī tóng shang yī。
鱼目乱火齐,蟾蜍蚀清晖。yú mù luàn huǒ qí,chán chú shí qīng huī。
遂令金石交,千里相乖违。suì lìng jīn shí jiāo,qiān lǐ xiāng guāi wéi。
拔剑击盘石,石碎剑亦亏。bá jiàn jī pán shí,shí suì jiàn yì kuī。
感激将何言,泪下空涟而。gǎn jī jiāng hé yán,lèi xià kōng lián ér。