古诗词

从轩辕宅入迷居洞

屈大均

晓起蕊珠峰,行行花影重。xiǎo qǐ ruǐ zhū fēng,xíng xíng huā yǐng zhòng。
林乌飞落月,山鬼啸寒钟。lín wū fēi luò yuè,shān guǐ xiào hán zhōng。
野饭芝泉冽,秋衣竹翠浓。yě fàn zhī quán liè,qiū yī zhú cuì nóng。
昨宵逢道士,疑是七星松。zuó xiāo féng dào shì,yí shì qī xīng sōng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

东湖篇赠高明府

屈大均

柳丝柳丝长复长,虽长难系紫鸳鸯。liǔ sī liǔ sī zhǎng fù zhǎng,suī zhǎng nán xì zǐ yuān yāng。
鸳鸯飞逐落花去,使我攀丝空断肠。yuān yāng fēi zhú luò huā qù,shǐ wǒ pān sī kōng duàn cháng。
使君欲执鸳鸯鸟,来向东湖临浩渺。shǐ jūn yù zhí yuān yāng niǎo,lái xiàng dōng hú lín hào miǎo。
更怜鱼尾红筛筛,不惜竹竿长袅袅。gèng lián yú wěi hóng shāi shāi,bù xī zhú gān zhǎng niǎo niǎo。
佳人忽自罗浮来,中有梁陈多丽才。jiā rén hū zì luó fú lái,zhōng yǒu liáng chén duō lì cái。
云霞被服三铢剪,蝴蝶文章五色裁。yún xiá bèi fú sān zhū jiǎn,hú dié wén zhāng wǔ sè cái。
风流携得诸伎乐,娥郎一曲传边朔。fēng liú xié dé zhū jì lè,é láng yī qū chuán biān shuò。
十番大小更夸人,诸童新就吴侬学。shí fān dà xiǎo gèng kuā rén,zhū tóng xīn jiù wú nóng xué。
使君渊雅最知音,邀下楼船更鼓琴。shǐ jūn yuān yǎ zuì zhī yīn,yāo xià lóu chuán gèng gǔ qín。
章句离骚殊未已,弦歌三百一何深。zhāng jù lí sāo shū wèi yǐ,xián gē sān bǎi yī hé shēn。
公馀只欲寻高士,荷叶荷花映人吏。gōng yú zhǐ yù xún gāo shì,hé yè hé huā yìng rén lì。
著书却笑葛稚川,虚无但道神仙事。zhù shū què xiào gé zhì chuān,xū wú dàn dào shén xiān shì。

高州大水作

屈大均

天决鉴江灌高凉,一夕水高三丈强。tiān jué jiàn jiāng guàn gāo liáng,yī xī shuǐ gāo sān zhàng qiáng。
西南二门白昼闭,城中城外愁汪洋。xī nán èr mén bái zhòu bì,chéng zhōng chéng wài chóu wāng yáng。
大雨滂沱不得止,飓风吹倒牛与羊。dà yǔ pāng tuó bù dé zhǐ,jù fēng chuī dào niú yǔ yáng。
千家号哭万家走,妇子尽同鱼在罾。qiān jiā hào kū wàn jiā zǒu,fù zi jǐn tóng yú zài zēng。
白波卷去南巴城,烟火不知何处有。bái bō juǎn qù nán bā chéng,yān huǒ bù zhī hé chù yǒu。
蛟龙拔木山欲摧,潭中惊出雌雄雷。jiāo lóng bá mù shān yù cuī,tán zhōng jīng chū cí xióng léi。
狂夫欲渡不能渡,中流浪打被发回。kuáng fū yù dù bù néng dù,zhōng liú làng dǎ bèi fā huí。
二村已遭白牛陷,挺剑我欲为澹台,斩尽水怪无凶灾。èr cūn yǐ zāo bái niú xiàn,tǐng jiàn wǒ yù wèi dàn tái,zhǎn jǐn shuǐ guài wú xiōng zāi。

龙门健儿行

屈大均

龙门健儿身手强,绵木为鎗三丈长。lóng mén jiàn ér shēn shǒu qiáng,mián mù wèi qiāng sān zhàng zhǎng。
三人持一绵木鎗,风旋电转谁能当。sān rén chí yī mián mù qiāng,fēng xuán diàn zhuǎn shuí néng dāng。
进四尺兮退四尺,挑起人马半空掷。jìn sì chǐ xī tuì sì chǐ,tiāo qǐ rén mǎ bàn kōng zhì。
朔骑干群丧精魄,前锋夹以竹篙锥。shuò qí gàn qún sàng jīng pò,qián fēng jiā yǐ zhú gāo zhuī。
三丈不足二丈馀,藤牌絮被滚如珠。sān zhàng bù zú èr zhàng yú,téng pái xù bèi gǔn rú zhū。
三眼鸟鎗洞铁甲,绕指郁刀随卷舒。sān yǎn niǎo qiāng dòng tiě jiǎ,rào zhǐ yù dāo suí juǎn shū。
憔铜锋镝涂毒药,猛虎中之仅三跃。qiáo tóng fēng dī tú dú yào,měng hǔ zhōng zhī jǐn sān yuè。
用短尤能精用长,纵横击刺千军却。yòng duǎn yóu néng jīng yòng zhǎng,zòng héng jī cì qiān jūn què。
往日勤王义气作,文烈张公恣挥霍。wǎng rì qín wáng yì qì zuò,wén liè zhāng gōng zì huī huò。
大小百战似雷霆,长驱几欲空沙漠。dà xiǎo bǎi zhàn shì léi tíng,zhǎng qū jǐ yù kōng shā mò。

奈何帝歌

屈大均

奈何帝,奈何帝,风流亡国亦足豪,美人相抱井中坠。nài hé dì,nài hé dì,fēng liú wáng guó yì zú háo,měi rén xiāng bào jǐng zhōng zhuì。
可惜井中水不深,美人不死伤我心。kě xī jǐng zhōng shuǐ bù shēn,měi rén bù sǐ shāng wǒ xīn。
泪痕化作胭脂痕,千秋漠漠苔花侵。lèi hén huà zuò yān zhī hén,qiān qiū mò mò tái huā qīn。
苔花侵,美人墓在青溪阴。tái huā qīn,měi rén mù zài qīng xī yīn。
不死胭脂死青溪,可怜不作井中泥。bù sǐ yān zhī sǐ qīng xī,kě lián bù zuò jǐng zhōng ní。
国亡不恨恨惟此,山河不易一女子。guó wáng bù hèn hèn wéi cǐ,shān hé bù yì yī nǚ zi。

南海神祠古木棉花歌

屈大均

十丈珊瑚是木棉,花开红比朝霞鲜。shí zhàng shān hú shì mù mián,huā kāi hóng bǐ cháo xiá xiān。
天南树树皆烽火,不及攀枝花可怜。tiān nán shù shù jiē fēng huǒ,bù jí pān zhī huā kě lián。
南海祠前十馀树,祝融旌节花中驻。nán hǎi cí qián shí yú shù,zhù róng jīng jié huā zhōng zhù。
烛龙衔出似金盘,火凤巢来成绛羽。zhú lóng xián chū shì jīn pán,huǒ fèng cháo lái chéng jiàng yǔ。
收香一一立花须,吐绶纷纷饮花乳。shōu xiāng yī yī lì huā xū,tǔ shòu fēn fēn yǐn huā rǔ。
参天古干争盘拿,花时无叶何纷葩。cān tiān gǔ gàn zhēng pán ná,huā shí wú yè hé fēn pā。
白缀枝枝蝴蝶茧,红烧朵朵芙蓉砂。bái zhuì zhī zhī hú dié jiǎn,hóng shāo duǒ duǒ fú róng shā。
受命炎州丽无匹,太阳烈气成嘉实。shòu mìng yán zhōu lì wú pǐ,tài yáng liè qì chéng jiā shí。
扶桑久已摧为薪,独有此花擎日出。fú sāng jiǔ yǐ cuī wèi xīn,dú yǒu cǐ huā qíng rì chū。
高高交映波罗东,雨露曾分扶荔宫。gāo gāo jiāo yìng bō luó dōng,yǔ lù céng fēn fú lì gōng。
扶持赤帝南溟上,吐纳丹心大火中。fú chí chì dì nán míng shàng,tǔ nà dān xīn dà huǒ zhōng。
二月花开三月叶,半天飞落人争接。èr yuè huā kāi sān yuè yè,bàn tiān fēi luò rén zhēng jiē。
东风乱剪猩红绒,儿女拾来柔可摺。dōng fēng luàn jiǎn xīng hóng róng,ér nǚ shí lái róu kě zhé。
正及春祠百谷王,神灵不使马蹄蹀。zhèng jí chūn cí bǎi gǔ wáng,shén líng bù shǐ mǎ tí dié。
还怜飞絮白如霜,织为緤布作衣裳。hái lián fēi xù bái rú shuāng,zhī wèi xiè bù zuò yī shang。
银钗叩罢双铜鼓,岁岁看花水殿旁。yín chāi kòu bà shuāng tóng gǔ,suì suì kàn huā shuǐ diàn páng。

放歌行为潘子寿

屈大均

丈夫五十发未白,痛饮狂歌真可惜。zhàng fū wǔ shí fā wèi bái,tòng yǐn kuáng gē zhēn kě xī。
神仙富贵两蹉跎,徒作诸侯一宾客。shén xiān fù guì liǎng cuō tuó,tú zuò zhū hóu yī bīn kè。
尉佗城南十月时,梅花开早菊花迟。wèi tuó chéng nán shí yuè shí,méi huā kāi zǎo jú huā chí。
与君往往谈王霸,笑杀当垆娇女儿。yǔ jūn wǎng wǎng tán wáng bà,xiào shā dāng lú jiāo nǚ ér。
我在山中无素业,清高亦与屠沽接。wǒ zài shān zhōng wú sù yè,qīng gāo yì yǔ tú gū jiē。
道成不肯居神仙,气使翻然作游侠。dào chéng bù kěn jū shén xiān,qì shǐ fān rán zuò yóu xiá。
英雄自古一浮云,求道应从鸾鹤群。yīng xióng zì gǔ yī fú yún,qiú dào yīng cóng luán hè qún。
有金且买东方妾,有酒且醉信陵君。yǒu jīn qiě mǎi dōng fāng qiè,yǒu jiǔ qiě zuì xìn líng jūn。
纵心写意无不可,声色之中知是我。zòng xīn xiě yì wú bù kě,shēng sè zhī zhōng zhī shì wǒ。
天生我辈自长生,不似二豪为蜾裸。tiān shēng wǒ bèi zì zhǎng shēng,bù shì èr háo wèi guǒ luǒ。

寿霍丈

屈大均

天上有寿星,饮酒辄一石。tiān shàng yǒu shòu xīng,yǐn jiǔ zhé yī shí。
人间有酒龙,为寿亦过百。rén jiān yǒu jiǔ lóng,wèi shòu yì guò bǎi。
君今六十兴翩翩,梦想庐山醉石边。jūn jīn liù shí xīng piān piān,mèng xiǎng lú shān zuì shí biān。
讲学十年称祭酒,隐居双岳得飞仙。jiǎng xué shí nián chēng jì jiǔ,yǐn jū shuāng yuè dé fēi xiān。
山禽吐锦当晴日,海气成楼在晓天。shān qín tǔ jǐn dāng qíng rì,hǎi qì chéng lóu zài xiǎo tiān。
杖策逍遥无不可,酣来更拂落花眠。zhàng cè xiāo yáo wú bù kě,hān lái gèng fú luò huā mián。

汪虞部以咂嘛酒惠奠华姜赋谢

屈大均

华姜本秦人,平生爱芦酒。huá jiāng běn qín rén,píng shēng ài lú jiǔ。
华山玉泉与醴泉,槐曲酿之尝在手。huá shān yù quán yǔ lǐ quán,huái qū niàng zhī cháng zài shǒu。
截竹为筒一尺长,华夫相对吸天浆。jié zhú wèi tǒng yī chǐ zhǎng,huá fū xiāng duì xī tiān jiāng。
注以玉女洗盆水,糟中时有莲花香。zhù yǐ yù nǚ xǐ pén shuǐ,zāo zhōng shí yǒu lián huā xiāng。
自到岭南芦酒少,荔枝龙眼甜难尝。zì dào lǐng nán lú jiǔ shǎo,lì zhī lóng yǎn tián nán cháng。
樽石先生知嗜好,惠我数罍手所造。zūn shí xiān shēng zhī shì hǎo,huì wǒ shù léi shǒu suǒ zào。
秦娥一笑忘他乡,粤客三杯通大道。qín é yī xiào wàng tā xiāng,yuè kè sān bēi tōng dà dào。
夫妇欢娱曾几时,一朝蕙草先秋萎。fū fù huān yú céng jǐ shí,yī cháo huì cǎo xiān qiū wēi。
中圣中贤我不忍,含哀久与杜康辞。zhōng shèng zhōng xián wǒ bù rěn,hán āi jiǔ yǔ dù kāng cí。
先生悯念黄泉下,芦酒今朝奠一斝。xiān shēng mǐn niàn huáng quán xià,lú jiǔ jīn cháo diàn yī jiǎ。
馨香更用返魂烧,清冷如将甘露洒。xīn xiāng gèng yòng fǎn hún shāo,qīng lěng rú jiāng gān lù sǎ。
恍惚既醉朱颜酡,姗姗来迟可奈何。huǎng hū jì zuì zhū yán tuó,shān shān lái chí kě nài hé。
意气未能忘赋客,精灵应解报恩波。yì qì wèi néng wàng fù kè,jīng líng yīng jiě bào ēn bō。

伶俐江口遇风作

屈大均

北风吹舟冲石壁,我篙竞下如拒敌。běi fēng chuī zhōu chōng shí bì,wǒ gāo jìng xià rú jù dí。
夹岸溟蒙沙乱飞,中流汹涌石相击。jiā àn míng méng shā luàn fēi,zhōng liú xiōng yǒng shí xiāng jī。
舟破定知触鬼神,樯折有声如霹雳。zhōu pò dìng zhī chù guǐ shén,qiáng zhé yǒu shēng rú pī lì。
风狂岂可满帆张,长年不戒使我伤。fēng kuáng qǐ kě mǎn fān zhāng,zhǎng nián bù jiè shǐ wǒ shāng。
忠信宁忧白头浪,笑谈曾渡莲花洋。zhōng xìn níng yōu bái tóu làng,xiào tán céng dù lián huā yáng。
不须弯弓射潮水,且复横槊赋诗章。bù xū wān gōng shè cháo shuǐ,qiě fù héng shuò fù shī zhāng。

寄赠高博罗

屈大均

使君昔宰罗浮西,讼堂水接罗阳溪。shǐ jūn xī zǎi luó fú xī,sòng táng shuǐ jiē luó yáng xī。
使君今宰罗浮东,浮碇高冈在县中。shǐ jūn jīn zǎi luó fú dōng,fú dìng gāo gāng zài xiàn zhōng。
罗山为主浮为客,罗与浮分峰四百。luó shān wèi zhǔ fú wèi kè,luó yǔ fú fēn fēng sì bǎi。
使君岂亦一仙人,长与罗浮合精魄。shǐ jūn qǐ yì yī xiān rén,zhǎng yǔ luó fú hé jīng pò。
为政风流近若何,著书应比葛洪多。wèi zhèng fēng liú jìn ruò hé,zhù shū yīng bǐ gé hóng duō。
仙方不屑言黄白,王道惟知保太和。xiān fāng bù xiè yán huáng bái,wáng dào wéi zhī bǎo tài hé。
我别罗浮亦已久,从军欲出飞狐口。wǒ bié luó fú yì yǐ jiǔ,cóng jūn yù chū fēi hú kǒu。
不似浮山有所依,长与朱明为户牖。bù shì fú shān yǒu suǒ yī,zhǎng yǔ zhū míng wèi hù yǒu。
当年著得罗浮经,欲待功成勒翠屏。dāng nián zhù dé luó fú jīng,yù dài gōng chéng lēi cuì píng。
使君词赋应多载,留照山中御简亭。shǐ jūn cí fù yīng duō zài,liú zhào shān zhōng yù jiǎn tíng。

送曾止山还光福歌

屈大均

炎洲之南天气和,梅花更比江南多。yán zhōu zhī nán tiān qì hé,méi huā gèng bǐ jiāng nán duō。
梅花大宗在庾岭,小宗乃在罗浮阿。méi huā dà zōng zài yǔ lǐng,xiǎo zōng nǎi zài luó fú ā。
春来开遍枝南北,万壑千岩花四塞。chūn lái kāi biàn zhī nán běi,wàn hè qiān yán huā sì sāi。
梅花将军越王孙,汤沐正在梅花国。méi huā jiāng jūn yuè wáng sūn,tāng mù zhèng zài méi huā guó。
飞扬往日破强秦,沛公项羽资其军。fēi yáng wǎng rì pò qiáng qín,pèi gōng xiàng yǔ zī qí jūn。
台岭因之号梅岭,梅花万户酬功勋。tái lǐng yīn zhī hào méi lǐng,méi huā wàn hù chóu gōng xūn。
风吹上天雪纷纷,行人远望如白云。fēng chuī shàng tiān xuě fēn fēn,xíng rén yuǎn wàng rú bái yún。
檀香玉蝶大可爱,萼绿香气尤氤氲。tán xiāng yù dié dà kě ài,è lǜ xiāng qì yóu yīn yūn。
西溪邓尉天下闻,当年种自梅岭分。xī xī dèng wèi tiān xià wén,dāng nián zhǒng zì méi lǐng fēn。
梅花子孙亦太古,光福一半今在君。méi huā zi sūn yì tài gǔ,guāng fú yī bàn jīn zài jūn。
淮南作客胡为者,十月梅花已堪把。huái nán zuò kè hú wèi zhě,shí yuè méi huā yǐ kān bǎ。
花片堪为三月粮,岁寒何用离花下。huā piàn kān wèi sān yuè liáng,suì hán hé yòng lí huā xià。
太湖万顷当门前,君归更浮洞庭船。tài hú wàn qǐng dāng mén qián,jūn guī gèng fú dòng tíng chuán。
莫釐缥缈二峰接,人家多种梅花田。mò lí piāo miǎo èr fēng jiē,rén jiā duō zhǒng méi huā tián。
我将移居向慈里,与君咫尺梅花里。wǒ jiāng yí jū xiàng cí lǐ,yǔ jūn zhǐ chǐ méi huā lǐ。
千年冰雪作肌肤,欲学仙人姑射子。qiān nián bīng xuě zuò jī fū,yù xué xiān rén gū shè zi。
梅花岂是一尘垢,铸舜陶尧将以此。méi huā qǐ shì yī chén gòu,zhù shùn táo yáo jiāng yǐ cǐ。

广陵篇赠别吴鹿园

屈大均

江北烟花是广陵,江南山水惟京口。jiāng běi yān huā shì guǎng líng,jiāng nán shān shuǐ wéi jīng kǒu。
蕃釐观左一逢君,欲典衣裘取清酒。fān lí guān zuǒ yī féng jūn,yù diǎn yī qiú qǔ qīng jiǔ。
飞桥十五首红桥,夹岸蘼芜渐及腰。fēi qiáo shí wǔ shǒu hóng qiáo,jiā àn mí wú jiàn jí yāo。
才子偏来明月夜,美人不见落花朝。cái zi piān lái míng yuè yè,měi rén bù jiàn luò huā cháo。
芜城一赋君能续,更有冶春三十曲。wú chéng yī fù jūn néng xù,gèng yǒu yě chūn sān shí qū。
千载知音是紫薇,竹西歌吹伤繁促。qiān zài zhī yīn shì zǐ wēi,zhú xī gē chuī shāng fán cù。
哀怨犹多楚性情,荒淫未变吴风俗。āi yuàn yóu duō chǔ xìng qíng,huāng yín wèi biàn wú fēng sú。
山中虽有玉勾天,日月长含第五泉。shān zhōng suī yǒu yù gōu tiān,rì yuè zhǎng hán dì wǔ quán。
儿女但能催白发,英雄那得再青年。ér nǚ dàn néng cuī bái fā,yīng xióng nà dé zài qīng nián。

题陆天浥泰山图

屈大均

海中日涌声如雷,天门夜半鸿蒙开。hǎi zhōng rì yǒng shēng rú léi,tiān mén yè bàn hóng méng kāi。
天鸡鼓翼波震荡,金银宫阙东飞来。tiān jī gǔ yì bō zhèn dàng,jīn yín gōng quē dōng fēi lái。
此时丈人峰上客,日华嘘噏荡精魄,东君玉颜在咫尺。cǐ shí zhàng rén fēng shàng kè,rì huá xū xī dàng jīng pò,dōng jūn yù yán zài zhǐ chǐ。
扶桑万朵红复红,玉女三千笑口同。fú sāng wàn duǒ hóng fù hóng,yù nǚ sān qiān xiào kǒu tóng。
丹青虽神画不得,朝霞倏忽吹成风。dān qīng suī shén huà bù dé,cháo xiá shū hū chuī chéng fēng。
千岩万壑太古色,秦代苍松人不识。qiān yán wàn hè tài gǔ sè,qín dài cāng sōng rén bù shí。
图成慎勿置金箱,留与人间见胸臆。tú chéng shèn wù zhì jīn xiāng,liú yǔ rén jiān jiàn xiōng yì。

题吴太守江山清啸楼

屈大均

江南山色渡江飞,飞向君楼含夕霏。jiāng nán shān sè dù jiāng fēi,fēi xiàng jūn lóu hán xī fēi。
空翠不随流水去,鸿蒙忽化白云归。kōng cuì bù suí liú shuǐ qù,hóng méng hū huà bái yún guī。
吴兴太守真州客,日夕卷帘荡精魄。wú xīng tài shǒu zhēn zhōu kè,rì xī juǎn lián dàng jīng pò。
舞影时翻天女花,歌声欲裂雷公石。wǔ yǐng shí fān tiān nǚ huā,gē shēng yù liè léi gōng shí。
浮玉双峰架笔高,芙蓉一朵一离骚。fú yù shuāng fēng jià bǐ gāo,fú róng yī duǒ yī lí sāo。
六朝春色为膏沐,万里天风且羽毛。liù cháo chūn sè wèi gāo mù,wàn lǐ tiān fēng qiě yǔ máo。

题周梨庄戴笠图

屈大均

梨庄本是青云器,四十于今犹未仕。lí zhuāng běn shì qīng yún qì,sì shí yú jīn yóu wèi shì。
前朝文献在君家,著作欲继先公志。qián cháo wén xiàn zài jūn jiā,zhù zuò yù jì xiān gōng zhì。
秣陵藏书谁最多,读画楼中高嵯峨。mò líng cáng shū shuí zuì duō,dú huà lóu zhōng gāo cuó é。
捃拾能笺五代史,时谈遗事如悬河。jùn shí néng jiān wǔ dài shǐ,shí tán yí shì rú xuán hé。
董狐有志我未逮,三百年中谁记载。dǒng hú yǒu zhì wǒ wèi dǎi,sān bǎi nián zhōng shuí jì zài。
汉史应须属紫阳,元人岂解尊昭代。hàn shǐ yīng xū shǔ zǐ yáng,yuán rén qǐ jiě zūn zhāo dài。
青溪水阁闲相期,笔削相将乘此时。qīng xī shuǐ gé xián xiāng qī,bǐ xuē xiāng jiāng chéng cǐ shí。
王猛犹能存正朔,许衡那得配先师。wáng měng yóu néng cún zhèng shuò,xǔ héng nà dé pèi xiān shī。
栖霞之山好林樾,更为同人开理窟。qī xiá zhī shān hǎo lín yuè,gèng wèi tóng rén kāi lǐ kū。
片言亦可成春秋,一画自能知日月。piàn yán yì kě chéng chūn qiū,yī huà zì néng zhī rì yuè。
闲来戴笠将何之,遣谷逍遥若有思。xián lái dài lì jiāng hé zhī,qiǎn gǔ xiāo yáo ruò yǒu sī。
接舆髡首且相对,佯狂于道亦良宜。jiē yú kūn shǒu qiě xiāng duì,yáng kuáng yú dào yì liáng yí。