古诗词

浮图峪

屈大均

石路飞狐入,天梯束马过。shí lù fēi hú rù,tiān tī shù mǎ guò。
峰头千仞堞,峪口两重河。fēng tóu qiān rèn dié,yù kǒu liǎng zhòng hé。
榆柳新秋少,牛羊落日多。yú liǔ xīn qiū shǎo,niú yáng luò rì duō。
往时高杀气,诸将此横戈。wǎng shí gāo shā qì,zhū jiāng cǐ héng gē。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

送蜡石行

屈大均

峨峨七尺嵩华身,峰峦不起已嶙峋。é é qī chǐ sōng huá shēn,fēng luán bù qǐ yǐ lín xún。
黄云之根白云蒂,色如蒸栗温且纯。huáng yún zhī gēn bái yún dì,sè rú zhēng lì wēn qiě chún。
展转豪家不得出,移来丈室辞埃尘。zhǎn zhuǎn háo jiā bù dé chū,yí lái zhàng shì cí āi chén。
老禅摩娑日三四,苍松所化何轮囷。lǎo chán mó suō rì sān sì,cāng sōng suǒ huà hé lún qūn。
殉葬将同琐子骨,沙弥薰用戒香新。xùn zàng jiāng tóng suǒ zi gǔ,shā mí xūn yòng jiè xiāng xīn。
西府海棠梅绿萼,交阴左右当芳春。xī fǔ hǎi táng méi lǜ è,jiāo yīn zuǒ yòu dāng fāng chūn。
墨痕湿润少苔藓,虫书鸟迹长逡巡。mò hén shī rùn shǎo tái xiǎn,chóng shū niǎo jì zhǎng qūn xún。
英州玲珑似斧凿,天然输尔玉浑沦。yīng zhōu líng lóng shì fǔ záo,tiān rán shū ěr yù hún lún。
东安旧令见忽夺,十夫难挽如有神。dōng ān jiù lìng jiàn hū duó,shí fū nán wǎn rú yǒu shén。
泣别空王向垢浊,齐奴金谷多青燐。qì bié kōng wáng xiàng gòu zhuó,qí nú jīn gǔ duō qīng lín。
东安县中富奇石,参天一一斧劈皴。dōng ān xiàn zhōng fù qí shí,cān tiān yī yī fǔ pī cūn。
崆峒穹窿诸石笋,君归何不随车轮。kōng dòng qióng lóng zhū shí sǔn,jūn guī hé bù suí chē lún。
大峰小峰充囊橐,犹胜钜万未提银。dà fēng xiǎo fēng chōng náng tuó,yóu shèng jù wàn wèi tí yín。
我闻巴县陈石丈,临行石犀泣江滨。wǒ wén bā xiàn chén shí zhàng,lín xíng shí xī qì jiāng bīn。
县中财物尽捆载,石犀独留何不仁。xiàn zhōng cái wù jǐn kǔn zài,shí xī dú liú hé bù rén。
石丈当时亦爱石,巴县石皆充下陈。shí zhàng dāng shí yì ài shí,bā xiàn shí jiē chōng xià chén。
死时尸虫流户牖,石虽在旁如路人。sǐ shí shī chóng liú hù yǒu,shí suī zài páng rú lù rén。
噫吁嘻,石虽在旁如路人,会见汝卧当荆榛。yī xū xī,shí suī zài páng rú lù rén,huì jiàn rǔ wò dāng jīng zhēn。
匹夫只今尽怀璧,为官自合多奇珍。pǐ fū zhǐ jīn jǐn huái bì,wèi guān zì hé duō qí zhēn。
石兮好去休酸辛,不久复与高禅亲。shí xī hǎo qù xiū suān xīn,bù jiǔ fù yǔ gāo chán qīn。
九曜之石尚颠仆,马蹄践踏峨与岷。jiǔ yào zhī shí shàng diān pū,mǎ tí jiàn tà é yǔ mín。
裨王苑囿委蔓草,菹醢未足谢吾民。bì wáng yuàn yòu wěi màn cǎo,jū hǎi wèi zú xiè wú mín。
蛟蜃子孙绝遗种,报施往往勤高旻。jiāo shèn zi sūn jué yí zhǒng,bào shī wǎng wǎng qín gāo mín。
嗟尔一卷何足道,顽冥岂得长锦茵。jiē ěr yī juǎn hé zú dào,wán míng qǐ dé zhǎng jǐn yīn。

题李韶州种竹图

屈大均

韶阳几载行无事,九郡如公真卓异。sháo yáng jǐ zài xíng wú shì,jiǔ jùn rú gōng zhēn zhuó yì。
手种筼筜翠映空,鸾凰欲为神君至。shǒu zhǒng yún dāng cuì yìng kōng,luán huáng yù wèi shén jūn zhì。
琅玕截取作清箫,吹出元音满紫霄。láng gān jié qǔ zuò qīng xiāo,chuī chū yuán yīn mǎn zǐ xiāo。
冉冉重华仙驭降,纷纷韶石彩云朝。rǎn rǎn zhòng huá xiān yù jiàng,fēn fēn sháo shí cǎi yún cháo。
九成台畔行春早,甘雨随车禾麦好。jiǔ chéng tái pàn xíng chūn zǎo,gān yǔ suí chē hé mài hǎo。
孝慈更使竹多孙,六县讴歌慰尊老。xiào cí gèng shǐ zhú duō sūn,liù xiàn ōu gē wèi zūn lǎo。
朱轓露冕下佗城,贵倨应深捉吐情。zhū fān lù miǎn xià tuó chéng,guì jù yīng shēn zhuō tǔ qíng。
有道岂须姝子告,多文犹恐使君轻。yǒu dào qǐ xū shū zi gào,duō wén yóu kǒng shǐ jūn qīng。

扬州女儿行

屈大均

扬州女儿雪花命,飘至炎天花不病。yáng zhōu nǚ ér xuě huā mìng,piāo zhì yán tiān huā bù bìng。
禺阳云气画为衣,珠海波光悬作镜。yú yáng yún qì huà wèi yī,zhū hǎi bō guāng xuán zuò jìng。
嫁得风流号璧人,关关绣颈日交亲。jià dé fēng liú hào bì rén,guān guān xiù jǐng rì jiāo qīn。
白发爷娘凭养老,生儿那得有金银。bái fā yé niáng píng yǎng lǎo,shēng ér nà dé yǒu jīn yín。
为妻不若为姬妾,抛掷红颜轻似叶。wèi qī bù ruò wèi jī qiè,pāo zhì hóng yán qīng shì yè。
叶如桃叶有人争,王郎自解亲持楫。yè rú táo yè yǒu rén zhēng,wáng láng zì jiě qīn chí jí。
世上如无渔色人,阿翁岂免空箱箧。shì shàng rú wú yú sè rén,ā wēng qǐ miǎn kōng xiāng qiè。

扬州女儿行

屈大均

贫家有女即银树,一朵琼花人竞娶。pín jiā yǒu nǚ jí yín shù,yī duǒ qióng huā rén jìng qǔ。
女儿嫌老不登车,泣向双亲泪如雨。nǚ ér xián lǎo bù dēng chē,qì xiàng shuāng qīn lèi rú yǔ。
阿娘好语慰妖娆,秘戏欢娱得几朝。ā niáng hǎo yǔ wèi yāo ráo,mì xì huān yú dé jǐ cháo。
此翁早遣黄泉去,更向豪家渡鹊桥。cǐ wēng zǎo qiǎn huáng quán qù,gèng xiàng háo jiā dù què qiáo。
青春不误都繇汝,即使生儿何用举。qīng chūn bù wù dōu yáo rǔ,jí shǐ shēng ér hé yòng jǔ。
桃花不惜傍枯杨,为展春图师素女。táo huā bù xī bàng kū yáng,wèi zhǎn chūn tú shī sù nǚ。
繇来鬼伯在扬州,催命家家红粉楼。yáo lái guǐ bó zài yáng zhōu,cuī mìng jiā jiā hóng fěn lóu。
少年尚可迎桃叶,老大休教买莫愁。shǎo nián shàng kě yíng táo yè,lǎo dà xiū jiào mǎi mò chóu。

答李五稔

屈大均

李五聪明近无比,示我奕诀有精理。lǐ wǔ cōng míng jìn wú bǐ,shì wǒ yì jué yǒu jīng lǐ。
自来奕数准图书,图生书克相表里。zì lái yì shù zhǔn tú shū,tú shēng shū kè xiāng biǎo lǐ。
神尧作奕教丹朱,与羲画卦形神似。shén yáo zuò yì jiào dān zhū,yǔ xī huà guà xíng shén shì。
李五之奕今国手,京师让人恒九子。lǐ wǔ zhī yì jīn guó shǒu,jīng shī ràng rén héng jiǔ zi。
以吾学易知象数,画前所得惟心耳。yǐ wú xué yì zhī xiàng shù,huà qián suǒ dé wéi xīn ěr。
君今久不事楸枰,天地杀机从此止。jūn jīn jiǔ bù shì qiū píng,tiān dì shā jī cóng cǐ zhǐ。
易尚生生造化心,以视围棋殊不尔。yì shàng shēng shēng zào huà xīn,yǐ shì wéi qí shū bù ěr。
吾儒用阳老用阴,变诈岂足为纲纪。wú rú yòng yáng lǎo yòng yīn,biàn zhà qǐ zú wèi gāng jì。
君今所学在至诚,大经大本期无倚。jūn jīn suǒ xué zài zhì chéng,dà jīng dà běn qī wú yǐ。
闭户静观天与渊,化育定知所终始。bì hù jìng guān tiān yǔ yuān,huà yù dìng zhī suǒ zhōng shǐ。
时时讲习有罗胡,阿兄亦契中庸旨。shí shí jiǎng xí yǒu luó hú,ā xiōng yì qì zhōng yōng zhǐ。
袒跣莫复争摴蒱,半日读书半隐几。tǎn xiǎn mò fù zhēng chū pú,bàn rì dú shū bàn yǐn jǐ。
况汝歧黄术亦精,为医岂惜居廛市。kuàng rǔ qí huáng shù yì jīng,wèi yī qǐ xī jū chán shì。
谁道仙人有玉壶,玉壶于我亦泥滓。shuí dào xiān rén yǒu yù hú,yù hú yú wǒ yì ní zǐ。

堂上行

屈大均

堂上老人七十九,绝似麻姑能饮酒。táng shàng lǎo rén qī shí jiǔ,jué shì má gū néng yǐn jiǔ。
白发垂垂亦至腰,梳头辄命梁鸾妇。bái fā chuí chuí yì zhì yāo,shū tóu zhé mìng liáng luán fù。
小妇脔鸡鸡颇肥,大奴斸笋未曾稀。xiǎo fù luán jī jī pǒ féi,dà nú zhǔ sǔn wèi céng xī。
果甘最爱芭蕉实,花好时簪茉莉围。guǒ gān zuì ài bā jiāo shí,huā hǎo shí zān mò lì wéi。
当轩一树沙梨熟,男女孙雏分亦足。dāng xuān yī shù shā lí shú,nán nǚ sūn chú fēn yì zú。
画眉两两斗歌声,萱草纷纷争一束。huà méi liǎng liǎng dòu gē shēng,xuān cǎo fēn fēn zhēng yī shù。
骥子先教三字经,熊儿早诵九春曲。jì zi xiān jiào sān zì jīng,xióng ér zǎo sòng jiǔ chūn qū。
春来日比人间长,举杯劝日休飞光。chūn lái rì bǐ rén jiān zhǎng,jǔ bēi quàn rì xiū fēi guāng。
听泉之妣百有四,沧洲处士八旬强。tīng quán zhī bǐ bǎi yǒu sì,cāng zhōu chù shì bā xún qiáng。
我今母子如能似,亦为吾族一祯祥。wǒ jīn mǔ zi rú néng shì,yì wèi wú zú yī zhēn xiáng。

画兰行

屈大均

张公画鹰胜画马,兰竹尤精知者寡。zhāng gōng huà yīng shèng huà mǎ,lán zhú yóu jīng zhī zhě guǎ。
兰师乃是程六无,竹亦仲昭始能写。lán shī nǎi shì chéng liù wú,zhú yì zhòng zhāo shǐ néng xiě。
写成辄乞我题诗,墨花如雨争淋漓。xiě chéng zhé qǐ wǒ tí shī,mò huā rú yǔ zhēng lín lí。
我欲学兰兰不就,馨香难寄所相思。wǒ yù xué lán lán bù jiù,xīn xiāng nán jì suǒ xiāng sī。
多日湘累音响绝,紫茎绿叶无人说。duō rì xiāng lèi yīn xiǎng jué,zǐ jīng lǜ yè wú rén shuō。
枝枝画出亦离骚,仿佛潇湘见风雪。zhī zhī huà chū yì lí sāo,fǎng fú xiāo xiāng jiàn fēng xuě。
兰膏细共露华滴,兰芽乱向春泥茁。lán gāo xì gòng lù huá dī,lán yá luàn xiàng chūn ní zhuó。
稏兰一箭五十花,罗浮生长美人家。yà lán yī jiàn wǔ shí huā,luó fú shēng zhǎng měi rén jiā。
花多人疑是蕙草,花少乃是真兰葩。huā duō rén yí shì huì cǎo,huā shǎo nǎi shì zhēn lán pā。
为兰为蕙总芳芬,兰蕙繇来本一身。wèi lán wèi huì zǒng fāng fēn,lán huì yáo lái běn yī shēn。
画手写多休写少,一花即是一幽人。huà shǒu xiě duō xiū xiě shǎo,yī huā jí shì yī yōu rén。

乞砚行

屈大均

羚羊峡东惟端溪,水岩之口临江低。líng yáng xiá dōng wéi duān xī,shuǐ yán zhī kǒu lín jiāng dī。
石师匍匐下绝磴,中穿四洞先东西。shí shī pú fú xià jué dèng,zhōng chuān sì dòng xiān dōng xī。
使君最嗜紫云片,脚踏青天割为砚。shǐ jūn zuì shì zǐ yún piàn,jiǎo tà qīng tiān gē wèi yàn。
青花细细似微尘,蕉叶白中时隐见。qīng huā xì xì shì wēi chén,jiāo yè bái zhōng shí yǐn jiàn。
空蒙雨气成黄龙,欲散不散浮水面。kōng méng yǔ qì chéng huáng lóng,yù sàn bù sàn fú shuǐ miàn。
猪肝淡紫方新鲜,带血千年色未变。zhū gān dàn zǐ fāng xīn xiān,dài xuè qiān nián sè wèi biàn。
中间火捺晕如钱,半壁阴沉望似烟。zhōng jiān huǒ nà yūn rú qián,bàn bì yīn chén wàng shì yān。
翡翠朱砂非一种,斑斑麻鹊点多圆。fěi cuì zhū shā fēi yī zhǒng,bān bān má què diǎn duō yuán。
斯是水岩石中髓,水之精华结渊底。sī shì shuǐ yán shí zhōng suǐ,shuǐ zhī jīng huá jié yuān dǐ。
就中纯粹含乾德,纷纷脂玉惭肌理。jiù zhōng chún cuì hán qián dé,fēn fēn zhī yù cán jī lǐ。
入手温然暖若春,浮动心花兼意蕊。rù shǒu wēn rán nuǎn ruò chūn,fú dòng xīn huā jiān yì ruǐ。
姑射冰凝总在神,昭仪膏滑那濡水。gū shè bīng níng zǒng zài shén,zhāo yí gāo huá nà rú shuǐ。
玉骨虽刚按似柔,生气周身无不靡。yù gǔ suī gāng àn shì róu,shēng qì zhōu shēn wú bù mí。
鸲鹆何须活眼多,云霞亦是空天滓。qú yù hé xū huó yǎn duō,yún xiá yì shì kōng tiān zǐ。
使君命匠细磨砻,中有三方最高美。shǐ jūn mìng jiàng xì mó lóng,zhōng yǒu sān fāng zuì gāo měi。
其馀浸润水盘中,水碧金膏尽糠秕。qí yú jìn rùn shuǐ pán zhōng,shuǐ bì jīn gāo jǐn kāng bǐ。
分我东洞一大脔,似方非方非石子。fēn wǒ dōng dòng yī dà luán,shì fāng fēi fāng fēi shí zi。
纵横六寸甚端厚,蕉叶青花相间起。zòng héng liù cùn shén duān hòu,jiāo yè qīng huā xiāng jiān qǐ。
前者两片琢未成,赠我已与琼瑶似。qián zhě liǎng piàn zuó wèi chéng,zèng wǒ yǐ yǔ qióng yáo shì。
使君割爱本非常,不贪为宝吾难已。shǐ jūn gē ài běn fēi cháng,bù tān wèi bǎo wú nán yǐ。
连城之璧妄希求,腼颜未免秦人耻。lián chéng zhī bì wàng xī qiú,miǎn yán wèi miǎn qín rén chǐ。
何物能为十五城,赋诗适自呈媸鄙。hé wù néng wèi shí wǔ chéng,fù shī shì zì chéng chī bǐ。
使君作者本多才,笑我布鼓持当雷。shǐ jūn zuò zhě běn duō cái,xiào wǒ bù gǔ chí dāng léi。
不须狡狯凭诗笔,自有神明契合来。bù xū jiǎo kuài píng shī bǐ,zì yǒu shén míng qì hé lái。

寄薛二

屈大均

君戴芙蓉冠,几日罗浮返。jūn dài fú róng guān,jǐ rì luó fú fǎn。
芝房白玉童,应笑学仙晚。zhī fáng bái yù tóng,yīng xiào xué xiān wǎn。
我在天台读道书,春风三月怅离居。wǒ zài tiān tái dú dào shū,chūn fēng sān yuè chàng lí jū。
盈盈一片流花水,欲共琴高驾鲤鱼。yíng yíng yī piàn liú huā shuǐ,yù gòng qín gāo jià lǐ yú。

寄薛二

屈大均

东西二樵山,有如日与月。dōng xī èr qiáo shān,yǒu rú rì yǔ yuè。
相望不相知,梦魂常恍惚。xiāng wàng bù xiāng zhī,mèng hún cháng huǎng hū。
四百馀峰高复低,难将七十二峰齐。sì bǎi yú fēng gāo fù dī,nán jiāng qī shí èr fēng qí。
飞桥恨不长千丈,朝向东樵暮向西。fēi qiáo hèn bù zhǎng qiān zhàng,cháo xiàng dōng qiáo mù xiàng xī。
东樵四百三十二峰,西樵七十二峰。dōng qiáo sì bǎi sān shí èr fēng,xī qiáo qī shí èr fēng。

夷门行

屈大均

信陵当日救邯郸,毛薛诸公尽结欢。xìn líng dāng rì jiù hán dān,máo xuē zhū gōng jǐn jié huān。
怅望夷门哀饮剑,逡巡函谷恨回鞍。chàng wàng yí mén āi yǐn jiàn,qūn xún hán gǔ hèn huí ān。
魏王不信佳公子,醇酒美人终已矣。wèi wáng bù xìn jiā gōng zi,chún jiǔ měi rén zhōng yǐ yǐ。
兵法空名宾客书,合纵未雪诸侯耻。bīng fǎ kōng míng bīn kè shū,hé zòng wèi xuě zhū hóu chǐ。
大梁为君频驻马,燕赵萧条同泪下。dà liáng wèi jūn pín zhù mǎ,yàn zhào xiāo tiáo tóng lèi xià。
荆卿一去无酒人,朱亥已没谁屠者。jīng qīng yī qù wú jiǔ rén,zhū hài yǐ méi shuí tú zhě。
狐兔纷纷古市游,灌城早已知鸿沟。hú tù fēn fēn gǔ shì yóu,guàn chéng zǎo yǐ zhī hóng gōu。
侯嬴不吊吊公子,遗墓苍茫何处求。hóu yíng bù diào diào gōng zi,yí mù cāng máng hé chù qiú。

夷门行

屈大均

自迎监门劳玉趾,引车回入大梁市。zì yíng jiān mén láo yù zhǐ,yǐn chē huí rù dà liáng shì。
从骑皆惊骂小人,岂知嬴乃为公子。cóng qí jiē jīng mà xiǎo rén,qǐ zhī yíng nǎi wèi gōng zi。
刎颈送君君勿悲,为酬晋鄙血淋漓。wěn jǐng sòng jūn jūn wù bēi,wèi chóu jìn bǐ xuè lín lí。
效命只须进朱亥,报恩况复得如姬。xiào mìng zhǐ xū jìn zhū hài,bào ēn kuàng fù dé rú jī。
卖浆博徒贤似汝,殷勤问步频相许。mài jiāng bó tú xián shì rǔ,yīn qín wèn bù pín xiāng xǔ。
天下无双是妄人,平原多客空豪举。tiān xià wú shuāng shì wàng rén,píng yuán duō kè kōng háo jǔ。
威名尽出抱关人,率领诸侯遂抑秦。wēi míng jǐn chū bào guān rén,lǜ lǐng zhū hóu suì yì qín。
末路可怜长夜饮,东门草蔓失城闉。mò lù kě lián zhǎng yè yǐn,dōng mén cǎo màn shī chéng yīn。

易水行

屈大均

荆卿匕首渐离筑,诸侯宾客一时哭。jīng qīng bǐ shǒu jiàn lí zhù,zhū hóu bīn kè yī shí kū。
筑声总为故人悲,下报知交擿不迟。zhù shēng zǒng wèi gù rén bēi,xià bào zhī jiāo tī bù chí。
白首相要在一死,缟冠相送未多时。bái shǒu xiāng yào zài yī sǐ,gǎo guān xiāng sòng wèi duō shí。
生劫宁因燕太子,深雠多为樊于期。shēng jié níng yīn yàn tài zi,shēn chóu duō wèi fán yú qī。
风雨萧萧生易水,一歌直与招魂似。fēng yǔ xiāo xiāo shēng yì shuǐ,yī gē zhí yǔ zhāo hún shì。
吾家渐离应与俱,彼竖舞阳安用此。wú jiā jiàn lí yīng yǔ jù,bǐ shù wǔ yáng ān yòng cǐ。
亦知此去事无成,争奈田光一死轻。yì zhī cǐ qù shì wú chéng,zhēng nài tián guāng yī sǐ qīng。
剑术虽工亦何益,丈夫原不为功名。jiàn shù suī gōng yì hé yì,zhàng fū yuán bù wèi gōng míng。

博浪行

屈大均

一声震动惊秦始,猛过当年椎晋鄙。yī shēng zhèn dòng jīng qín shǐ,měng guò dāng nián chuí jìn bǐ。
山东豪俊尽生心,圯上老人应不喜。shān dōng háo jùn jǐn shēng xīn,yí shàng lǎo rén yīng bù xǐ。
英雄坚忍事方成,徼幸何须学庆卿。yīng xióng jiān rěn shì fāng chéng,jiǎo xìng hé xū xué qìng qīng。
副车误中知天意,要使沙丘载臭行。fù chē wù zhōng zhī tiān yì,yào shǐ shā qiū zài chòu xíng。
扶苏不得作天子,总在沙丘龙一死。fú sū bù dé zuò tiān zi,zǒng zài shā qiū lóng yī sǐ。
可怜百万死秦孤,只有赵高能雪耻。kě lián bǎi wàn sǐ qín gū,zhǐ yǒu zhào gāo néng xuě chǐ。
赵高生长赵王家,泪洒长平作血花。zhào gāo shēng zhǎng zhào wáng jiā,lèi sǎ zhǎng píng zuò xuè huā。
报赵尽倾秦郡县,报韩只得博浪沙。bào zhào jǐn qīng qín jùn xiàn,bào hán zhǐ dé bó làng shā。

垄上行

屈大均

耕夫有志如鸿鹄,一夕丹书发鱼腹。gēng fū yǒu zhì rú hóng gǔ,yī xī dān shū fā yú fù。
天教狐啸起英雄,遂使雌雄争逐鹿。tiān jiào hú xiào qǐ yīng xióng,suì shǐ cí xióng zhēng zhú lù。
壮士生当举大名,身作陈王事乃成。zhuàng shì shēng dāng jǔ dà míng,shēn zuò chén wáng shì nǎi chéng。
分兵徇地多秦敌,一一诸侯尽膝行。fēn bīng xùn dì duō qín dí,yī yī zhū hóu jǐn xī xíng。
所置将军尽豪杰,纷纭竟使强秦灭。suǒ zhì jiāng jūn jǐn háo jié,fēn yún jìng shǐ qiáng qín miè。
驱除已是霸王威,发难何殊汤武烈。qū chú yǐ shì bà wáng wēi,fā nán hé shū tāng wǔ liè。
戍卒能为天下倡,何辞一战殉沙场。shù zú néng wèi tiān xià chàng,hé cí yī zhàn xùn shā chǎng。
第一功归汉高帝,无双不数楚真王。dì yī gōng guī hàn gāo dì,wú shuāng bù shù chǔ zhēn wáng。
汉业皆因张楚业,千秋砀上陈馨香。hàn yè jiē yīn zhāng chǔ yè,qiān qiū dàng shàng chén xīn xiāng。