古诗词

赠某大司马

屈大均

汉代才华合,西京乐府开。hàn dài cái huá hé,xī jīng lè fǔ kāi。
人传大司马,诗冠柏梁台。rén chuán dà sī mǎ,shī guān bǎi liáng tái。
我有朱弦曲,思陈清庙来。wǒ yǒu zhū xián qū,sī chén qīng miào lái。
楚声俄变乱,挟瑟待公裁。chǔ shēng é biàn luàn,xié sè dài gōng cái。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

咏古

屈大均

日月镜万方,精华在君子。rì yuè jìng wàn fāng,jīng huá zài jūn zi。
一虚而一盈,以我为终始。yī xū ér yī yíng,yǐ wǒ wèi zhōng shǐ。
包牺至纯厚,画卦顺斯理。bāo xī zhì chún hòu,huà guà shùn sī lǐ。
神明所旁通,日月乃文字。shén míng suǒ páng tōng,rì yuè nǎi wén zì。
平生好学易,精微性所喜。píng shēng hǎo xué yì,jīng wēi xìng suǒ xǐ。
未得大过无,皤然已老矣。wèi dé dà guò wú,pó rán yǐ lǎo yǐ。

咏古

屈大均

黄帝与重华,在昔皆远游。huáng dì yǔ zhòng huá,zài xī jiē yuǎn yóu。
翩翩挟妃女,翱翔穷九州。piān piān xié fēi nǚ,áo xiáng qióng jiǔ zhōu。
黄山有丹台,梧野有珠丘。huáng shān yǒu dān tái,wú yě yǒu zhū qiū。
故都终不归,宫阙随云流。gù dōu zhōng bù guī,gōng quē suí yún liú。
帝生实神灵,仙道未尝求。dì shēng shí shén líng,xiān dào wèi cháng qiú。
无为合坤乾,禅受如春秋。wú wèi hé kūn qián,chán shòu rú chūn qiū。

咏古

屈大均

神尧爱二女,尽以归重华。shén yáo ài èr nǚ,jǐn yǐ guī zhòng huá。
长者为女君,容颜如朝霞。zhǎng zhě wèi nǚ jūn,róng yán rú cháo xiá。
少者为夫人,亦若扶桑花。shǎo zhě wèi fū rén,yì ruò fú sāng huā。
袗衣破南风,琴歌何纷葩。zhěn yī pò nán fēng,qín gē hé fēn pā。
朝同蓬莱宫,暮去潇湘涯。cháo tóng péng lái gōng,mù qù xiāo xiāng yá。
帝既崩苍梧,妾亦捐长沙。dì jì bēng cāng wú,qiè yì juān zhǎng shā。
神光两不离,月以日为家。shén guāng liǎng bù lí,yuè yǐ rì wèi jiā。

咏古

屈大均

管蔡殷遗臣,忘亲以徇国。guǎn cài yīn yí chén,wàng qīn yǐ xùn guó。
武庚志中兴,忠孝皆可则。wǔ gēng zhì zhōng xīng,zhōng xiào jiē kě zé。
天命已去殷,报雠终勿恤。tiān mìng yǐ qù yīn,bào chóu zhōng wù xù。
如何微与箕,弗往为羽翼。rú hé wēi yǔ jī,fú wǎng wèi yǔ yì。
凄酸麦秀歌,迷民泪沾臆。qī suān mài xiù gē,mí mín lèi zhān yì。
故都遂丘墟,彷徨亦何极。gù dōu suì qiū xū,páng huáng yì hé jí。

咏古

屈大均

秦缪伐西戎,开地千馀里。qín móu fá xī róng,kāi dì qiān yú lǐ。
天王贺金鼓,攘夷甚光美。tiān wáng hè jīn gǔ,rǎng yí shén guāng měi。
用谲得繇余,遂以霸西鄙。yòng jué dé yáo yú,suì yǐ bà xī bǐ。
不忍舍良臣,收之同穴死。bù rěn shě liáng chén,shōu zhī tóng xué sǐ。
身没犹爱才,泉下须辅理。shēn méi yóu ài cái,quán xià xū fǔ lǐ。
哀哀黄鸟诗,岂足知君子。āi āi huáng niǎo shī,qǐ zú zhī jūn zi。
杀身殉令名,兼以报知己。shā shēn xùn lìng míng,jiān yǐ bào zhī jǐ。

咏古

屈大均

之推昔从龙,割肌啖其口。zhī tuī xī cóng lóng,gē jī dàn qí kǒu。
文君既升云,泥处功不有。wén jūn jì shēng yún,ní chù gōng bù yǒu。
此身得全归,绵上偕慈母。cǐ shēn dé quán guī,mián shàng xié cí mǔ。
隐者焉用文,躬耕日胼手。yǐn zhě yān yòng wén,gōng gēng rì pián shǒu。
环山作汤沐,报德恩良厚。huán shān zuò tāng mù,bào dé ēn liáng hòu。
介山高入云,伫望以永久。jiè shān gāo rù yún,zhù wàng yǐ yǒng jiǔ。

咏古

屈大均

王蠋能存齐,功与安平似。wáng zhú néng cún qí,gōng yǔ ān píng shì。
义激亡大夫,相聚求王子。yì jī wáng dà fū,xiāng jù qiú wáng zi。
一言作战气,燕军尽披靡。yī yán zuò zhàn qì,yàn jūn jǐn pī mí。
布衣不北面,在位宁无死。bù yī bù běi miàn,zài wèi níng wú sǐ。
徇国成功名,为齐复伦理。xùn guó chéng gōng míng,wèi qí fù lún lǐ。
襄王得立时,封爵乃忘尔。xiāng wáng dé lì shí,fēng jué nǎi wàng ěr。

咏古

屈大均

湘累泽畔吟,亦似秦庭哭。xiāng lèi zé pàn yín,yì shì qín tíng kū。
同怀宗国心,夙夜忧倾覆。tóng huái zōng guó xīn,sù yè yōu qīng fù。
自古楚贤才,二君最贞淑。zì gǔ chǔ xián cái,èr jūn zuì zhēn shū。
忠爱格上天,大仇终报复。zhōng ài gé shàng tiān,dà chóu zhōng bào fù。
三户即三闾,亡秦在公族。sān hù jí sān lǘ,wáng qín zài gōng zú。
义帝虽不终,诸侯尽臣仆。yì dì suī bù zhōng,zhū hóu jǐn chén pū。
汉兴离骚显,楚声被丝竹。hàn xīng lí sāo xiǎn,chǔ shēng bèi sī zhú。
高帝歌大风,夫人和鸿鹄。gāo dì gē dà fēng,fū rén hé hóng gǔ。
皆是离骚馀,哀乐同敦笃。jiē shì lí sāo yú,āi lè tóng dūn dǔ。

咏古

屈大均

相如睨柱时,勇气一何激。xiāng rú nì zhù shí,yǒng qì yī hé jī。
一璧虽轻微,如以国与敌。yī bì suī qīng wēi,rú yǐ guó yǔ dí。
渑池相高会,盘瓶使秦击。miǎn chí xiāng gāo huì,pán píng shǐ qín jī。
颈血得溅王,闻言尽悚惕。jǐng xuè dé jiàn wáng,wén yán jǐn sǒng tì。
威信虎狼秦,御史书功绩。wēi xìn hǔ láng qín,yù shǐ shū gōng jì。
知死则必勇,智士以为的。zhī sǐ zé bì yǒng,zhì shì yǐ wèi de。

咏古

屈大均

骐骥盛壮时,一日驰千里。qí jì shèng zhuàng shí,yī rì chí qiān lǐ。
臣精今消亡,衰老讵可使。chén jīng jīn xiāo wáng,shuāi lǎo jù kě shǐ。
自杀送荆卿,激之为丹死。zì shā sòng jīng qīng,jī zhī wèi dān sǐ。
燕中节侠多,无能救太子。yàn zhōng jié xiá duō,wú néng jiù tài zi。
狗屠与渐离,不请非知己。gǒu tú yǔ jiàn lí,bù qǐng fēi zhī jǐ。
击筑和歌时,相位徒为尔。jī zhù hé gē shí,xiāng wèi tú wèi ěr。
平生游诸侯,所结贤豪士。píng shēng yóu zhū hóu,suǒ jié xián háo shì。
曷不待须臾,仓黄挟竖子。hé bù dài xū yú,cāng huáng xié shù zi。
慷慨为羽声,壮士发尽指。kāng kǎi wèi yǔ shēng,zhuàng shì fā jǐn zhǐ。
悲风何萧萧,吹泪成寒水。bēi fēng hé xiāo xiāo,chuī lèi chéng hán shuǐ。

咏古

屈大均

维昔二周君,皆以诛秦亡。wéi xī èr zhōu jūn,jiē yǐ zhū qín wáng。
大义帅诸侯,王朝亦有纲。dà yì shuài zhū hóu,wáng cháo yì yǒu gāng。
惜哉无良将,九鼎归咸阳。xī zāi wú liáng jiāng,jiǔ dǐng guī xián yáng。
是时秦亦灭,嫡裔止庄襄。shì shí qín yì miè,dí yì zhǐ zhuāng xiāng。
政也实奸生,吕代嬴氏兴。zhèng yě shí jiān shēng,lǚ dài yíng shì xīng。
二世不旋踵,赵高撼其吭。èr shì bù xuán zhǒng,zhào gāo hàn qí kēng。
前秦祖蜚廉,后秦祖文信。qián qín zǔ fēi lián,hòu qín zǔ wén xìn。
无德易颠覆,虎狼总推刃。wú dé yì diān fù,hǔ láng zǒng tuī rèn。
诗书亦何罪,儒生同一烬。shī shū yì hé zuì,rú shēng tóng yī jìn。
痛绝骊山坑,多言说尧舜。tòng jué lí shān kēng,duō yán shuō yáo shùn。

咏古

屈大均

徐福入海中,将以求神异。xú fú rù hǎi zhōng,jiāng yǐ qiú shén yì。
三千童男女,五谷工师备。sān qiān tóng nán nǚ,wǔ gǔ gōng shī bèi。
西皇资以行,持为海神赐。xī huáng zī yǐ xíng,chí wèi hǎi shén cì。
行行得平原,膏腴可兴利。xíng xíng dé píng yuán,gāo yú kě xīng lì。
振子尽妃匹,留王何神智。zhèn zi jǐn fēi pǐ,liú wáng hé shén zhì。
福也非神仙,救民有奇意。fú yě fēi shén xiān,jiù mín yǒu qí yì。
诈之出汤火,三千诚不易。zhà zhī chū tāng huǒ,sān qiān chéng bù yì。
传今东海中,亶州是其地。chuán jīn dōng hǎi zhōng,dǎn zhōu shì qí dì。
相连数大洲,波涛人罕至。xiāng lián shù dà zhōu,bō tāo rén hǎn zhì。
自作一蓬莱,以为祖龙戏。zì zuò yī péng lái,yǐ wèi zǔ lóng xì。
为仁亦滑稽,自是神仙事。wèi rén yì huá jī,zì shì shén xiān shì。

咏古

屈大均

峨峨太华山,上有四毛女。é é tài huá shān,shàng yǒu sì máo nǚ。
苟非逃学仙,从死成黄土。gǒu fēi táo xué xiān,cóng sǐ chéng huáng tǔ。
光光人鱼膏,泉下照歌舞。guāng guāng rén yú gāo,quán xià zhào gē wǔ。
泪作水银海,肠为黄金缕。lèi zuò shuǐ yín hǎi,cháng wèi huáng jīn lǚ。
秦时女高士,丽英与为伍。qín shí nǚ gāo shì,lì yīng yǔ wèi wǔ。
翩翩金精峰,相逐有毛羽。piān piān jīn jīng fēng,xiāng zhú yǒu máo yǔ。

咏古

屈大均

陈涉奋布衣,遂成士崩势。chén shè fèn bù yī,suì chéng shì bēng shì。
偏袒一大呼,秦已无二世。piān tǎn yī dà hū,qín yǐ wú èr shì。
匹夫举大名,汤武若符契。pǐ fū jǔ dà míng,tāng wǔ ruò fú qì。
扶苏虽当立,诈称亦非计。fú sū suī dāng lì,zhà chēng yì fēi jì。
将诛无道秦,师行宜大誓。jiāng zhū wú dào qín,shī xíng yí dà shì。
成败在上天,西向乘锋锐。chéng bài zài shàng tiān,xī xiàng chéng fēng ruì。
毋示天下私,自王以微细。wú shì tiān xià sī,zì wáng yǐ wēi xì。
为秦多益敌,六国蒙嘉惠。wèi qín duō yì dí,liù guó méng jiā huì。
入关令诸侯,功德可为帝。rù guān lìng zhū hóu,gōng dé kě wèi dì。

咏古

屈大均

鲁儒抱积怨,发愤于陈王。lǔ rú bào jī yuàn,fā fèn yú chén wáng。
艰难负礼器,卒与涉俱亡。jiān nán fù lǐ qì,zú yǔ shè jù wáng。
匹夫苟建义,瓦合亦非尝。pǐ fū gǒu jiàn yì,wǎ hé yì fēi cháng。
礼乐所凭依,缙绅为之倡。lǐ lè suǒ píng yī,jìn shēn wèi zhī chàng。
涉亦圣人徒,能知孔鲋良。shè yì shèng rén tú,néng zhī kǒng fù liáng。
先置博士官,以甲为纪纲。xiān zhì bó shì guān,yǐ jiǎ wèi jì gāng。
用人先诸儒,文学已有光。yòng rén xiān zhū rú,wén xué yǐ yǒu guāng。
惜哉昧行兵,破灭成苍黄。xī zāi mèi xíng bīng,pò miè chéng cāng huáng。