古诗词

赠某大司马

屈大均

汉代才华合,西京乐府开。hàn dài cái huá hé,xī jīng lè fǔ kāi。
人传大司马,诗冠柏梁台。rén chuán dà sī mǎ,shī guān bǎi liáng tái。
我有朱弦曲,思陈清庙来。wǒ yǒu zhū xián qū,sī chén qīng miào lái。
楚声俄变乱,挟瑟待公裁。chǔ shēng é biàn luàn,xié sè dài gōng cái。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

读李耕客龚天石新词作

屈大均

东风吹愁满天地,越客羁栖不得意。dōng fēng chuī chóu mǎn tiān dì,yuè kè jī qī bù dé yì。
携家远自南海来,十口飘飖无所寄。xié jiā yuǎn zì nán hǎi lái,shí kǒu piāo yáo wú suǒ jì。
秦淮一曲且侨居,升斗之水愁枯鱼。qín huái yī qū qiě qiáo jū,shēng dòu zhī shuǐ chóu kū yú。
故人咫尺在幕府,慰我饥渴三致书。gù rén zhǐ chǐ zài mù fǔ,wèi wǒ jī kě sān zhì shū。
公子多才年复少,乐府能兼南宋调。gōng zi duō cái nián fù shǎo,lè fǔ néng jiān nán sòng diào。
风流初见藕庄词,与君宫体皆娟妙。fēng liú chū jiàn ǒu zhuāng cí,yǔ jūn gōng tǐ jiē juān miào。
我方笺易临河楼,梦寐日与羲皇游。wǒ fāng jiān yì lín hé lóu,mèng mèi rì yǔ xī huáng yóu。
新词见赠不遑答,精微空向画前求。xīn cí jiàn zèng bù huáng dá,jīng wēi kōng xiàng huà qián qiú。
南楚好辞宗屈子,学诗昔自离骚始。nán chǔ hǎo cí zōng qū zi,xué shī xī zì lí sāo shǐ。
含风吐雅数千篇,美刺颇得春秋旨。hán fēng tǔ yǎ shù qiān piān,měi cì pǒ dé chūn qiū zhǐ。

读李耕客龚天石新词作

屈大均

艰难持向清凉台,一秋不视白鱼来。jiān nán chí xiàng qīng liáng tái,yī qiū bù shì bái yú lái。
圣贤自古皆寂寞,文章于我诚尘埃。shèng xián zì gǔ jiē jì mò,wén zhāng yú wǒ chéng chén āi。
闻君新校春秋疏,欲为唐人傅啖助。wén jūn xīn xiào chūn qiū shū,yù wèi táng rén fù dàn zhù。
多金镂得授经图,功在尼山流美誉。duō jīn lòu dé shòu jīng tú,gōng zài ní shān liú měi yù。
交广春秋我亦成,南方异物多经营。jiāo guǎng chūn qiū wǒ yì chéng,nán fāng yì wù duō jīng yíng。
陆贾山川未作纪,嵇含草木徒知名。lù jiǎ shān chuān wèi zuò jì,jī hán cǎo mù tú zhī míng。
长跪几时能请教,知君博物有深乐。zhǎng guì jǐ shí néng qǐng jiào,zhī jūn bó wù yǒu shēn lè。
花中锦绣足文鹓,果下金钱饶小豹。huā zhōng jǐn xiù zú wén yuān,guǒ xià jīn qián ráo xiǎo bào。
收香书带与相思,赋咏惟君彩笔宜。shōu xiāng shū dài yǔ xiāng sī,fù yǒng wéi jūn cǎi bǐ yí。
我愧江淹才欲尽,那得倡和及芳时。wǒ kuì jiāng yān cái yù jǐn,nà dé chàng hé jí fāng shí。

过黄俞邰藏书楼作

屈大均

我生南海愁偏僻,经史之外寡书册。wǒ shēng nán hǎi chóu piān pì,jīng shǐ zhī wài guǎ shū cè。
扁舟遥至金陵城,欲向名家求载籍。biǎn zhōu yáo zhì jīn líng chéng,yù xiàng míng jiā qiú zài jí。
黄君父子世藏书,一室尝开万卷馀。huáng jūn fù zi shì cáng shū,yī shì cháng kāi wàn juǎn yú。
欲使文章归性命,岂将词赋送君诸。yù shǐ wén zhāng guī xìng mìng,qǐ jiāng cí fù sòng jūn zhū。
六经我道非糟粕,天地精神于此托。liù jīng wǒ dào fēi zāo pò,tiān dì jīng shén yú cǐ tuō。
一画能令日月开,古圣神明必有作。yī huà néng lìng rì yuè kāi,gǔ shèng shén míng bì yǒu zuò。
君家易疏几青箱,借我无嫌岁月长。jūn jiā yì shū jǐ qīng xiāng,jiè wǒ wú xián suì yuè zhǎng。
卦外始能知太极,图中亦可得羲皇。guà wài shǐ néng zhī tài jí,tú zhōng yì kě dé xī huáng。
君今继述从何始,应徵未与先朝史。jūn jīn jì shù cóng hé shǐ,yīng zhēng wèi yǔ xiān cháo shǐ。
文献无稽是此时,春秋有志惟君子。wén xiàn wú jī shì cǐ shí,chūn qiū yǒu zhì wéi jūn zi。
秦淮水长连青溪,三月河房柳向西。qín huái shuǐ zhǎng lián qīng xī,sān yuè hé fáng liǔ xiàng xī。
欲邀雪客同挥管,吾学诸编更整齐。yù yāo xuě kè tóng huī guǎn,wú xué zhū biān gèng zhěng qí。
我且浓磨方氏墨,殷勤花下为君携。wǒ qiě nóng mó fāng shì mò,yīn qín huā xià wèi jūn xié。

女儿葛歌

屈大均

女儿十三发覆额,精工善作女儿葛。nǚ ér shí sān fā fù é,jīng gōng shàn zuò nǚ ér gé。
花针挑出葛丝丝,织成蝉翅弱霏霏。huā zhēn tiāo chū gé sī sī,zhī chéng chán chì ruò fēi fēi。
一端只得三四铢,出入笔管轻且微。yī duān zhǐ dé sān sì zhū,chū rù bǐ guǎn qīng qiě wēi。
十年一匹不满机,制为夫婿乘凉衣。shí nián yī pǐ bù mǎn jī,zhì wèi fū xù chéng liáng yī。
日炙葛丝皱,风吹葛丝旧。rì zhì gé sī zhòu,fēng chuī gé sī jiù。
儿郎惜葛丝,莫当风日走。ér láng xī gé sī,mò dāng fēng rì zǒu。
宁无绮与罗,是侬手所就。níng wú qǐ yǔ luó,shì nóng shǒu suǒ jiù。

紫霞杯歌

屈大均

山之赤精石流丹,巢繇服之生羽翰。shān zhī chì jīng shí liú dān,cháo yáo fú zhī shēng yǔ hàn。
太玄赨黄作杯好,持酌酥醪颜不老。tài xuán tóng huáng zuò bēi hǎo,chí zhuó sū láo yán bù lǎo。
此杯不是芙蓉砂,君应得自神仙家。cǐ bēi bù shì fú róng shā,jūn yīng dé zì shén xiān jiā。
杯名甚美名紫霞,雄黄一朵雕桃华。bēi míng shén měi míng zǐ xiá,xióng huáng yī duǒ diāo táo huá。
连枝带叶大如掌,色似夭桃花两两。lián zhī dài yè dà rú zhǎng,sè shì yāo táo huā liǎng liǎng。
白石床中无此丹,此杯乃是丹干长。bái shí chuáng zhōng wú cǐ dān,cǐ bēi nǎi shì dān gàn zhǎng。
君今为寿见君情,自此觥船不用擎。jūn jīn wèi shòu jiàn jūn qíng,zì cǐ gōng chuán bù yòng qíng。
百花仙酝频催酿,与尔林中日日倾。bǎi huā xiān yùn pín cuī niàng,yǔ ěr lín zhōng rì rì qīng。

观云公所绘听松图为叶平仲作

屈大均

黄山之松天下无,云公写入洞庭图。huáng shān zhī sōng tiān xià wú,yún gōng xiě rù dòng tíng tú。
松声卷起瀑泉水,散作天风落五湖。sōng shēng juǎn qǐ pù quán shuǐ,sàn zuò tiān fēng luò wǔ hú。
洞庭东西二峰好,玉柱金庭栖绮皓。dòng tíng dōng xī èr fēng hǎo,yù zhù jīn tíng qī qǐ hào。
当年缥缈莫釐间,我亦行携石公姥。dāng nián piāo miǎo mò lí jiān,wǒ yì xíng xié shí gōng lǎo。
叶子幽居偃盖阴,身如菟丝缠松林。yè zi yōu jū yǎn gài yīn,shēn rú tú sī chán sōng lín。
兴公斋前已楚楚,华阳楼外还森森。xīng gōng zhāi qián yǐ chǔ chǔ,huá yáng lóu wài hái sēn sēn。
拂地参差多麈尾,无生日说如流水。fú dì cān chà duō zhǔ wěi,wú shēng rì shuō rú liú shuǐ。
声飞天外不因风,千里萧骚犹在耳。shēng fēi tiān wài bù yīn fēng,qiān lǐ xiāo sāo yóu zài ěr。
云公最善绘寒声,声自空生亦有情。yún gōng zuì shàn huì hán shēng,shēng zì kōng shēng yì yǒu qíng。
嘲嘈忽似苏门啸,谐会琴音满太清。cháo cáo hū shì sū mén xiào,xié huì qín yīn mǎn tài qīng。

送洪氏兄弟读书黄山白龙潭

屈大均

松松倒悬数干尺,身似藤萝缠怪石。sōng sōng dào xuán shù gàn chǐ,shēn shì téng luó chán guài shí。
有时怒随雷雨飞,三十六峰腹尽坼。yǒu shí nù suí léi yǔ fēi,sān shí liù fēng fù jǐn chè。
洪生兄弟性爱松,读书各据一芙蓉。hóng shēng xiōng dì xìng ài sōng,dú shū gè jù yī fú róng。
黄山本是白云海,松树大小皆神龙。huáng shān běn shì bái yún hǎi,sōng shù dà xiǎo jiē shén lóng。
罗浮七星作道士,邀予每道神仙事。luó fú qī xīng zuò dào shì,yāo yǔ měi dào shén xiān shì。
繇来变化本无情,性尽自然天命至。yáo lái biàn huà běn wú qíng,xìng jǐn zì rán tiān mìng zhì。
汝师汪子在天都,曾见轩辕得道无。rǔ shī wāng zi zài tiān dōu,céng jiàn xuān yuán dé dào wú。
莫浴汤泉生羽翼,且将石笋作摴蒲。mò yù tāng quán shēng yǔ yì,qiě jiāng shí sǔn zuò chū pú。
言兵实自轩辕始,八卦神机连甲子。yán bīng shí zì xuān yuán shǐ,bā guà shén jī lián jiǎ zi。
峰峰布列是阵图,白云出没为旗帜。fēng fēng bù liè shì zhèn tú,bái yún chū méi wèi qí zhì。
阴符不用更钩深,象数之中总可寻。yīn fú bù yòng gèng gōu shēn,xiàng shù zhī zhōng zǒng kě xún。
读易自应知战法,裁诗且复遣愁心。dú yì zì yīng zhī zhàn fǎ,cái shī qiě fù qiǎn chóu xīn。

石公种松歌

屈大均

石公好写黄山松,松与石合如胶漆。shí gōng hǎo xiě huáng shān sōng,sōng yǔ shí hé rú jiāo qī。
松为石笋拂天来,石作松柯横水出。sōng wèi shí sǔn fú tiān lái,shí zuò sōng kē héng shuǐ chū。
泾西新得一山寺,移松远自黄山至。jīng xī xīn dé yī shān sì,yí sōng yuǎn zì huáng shān zhì。
髯猿一个似人长,荷锄种植如师意。rán yuán yī gè shì rén zhǎng,hé chú zhǒng zhí rú shī yì。
师本全州清净禅,湘山湘水别多年。shī běn quán zhōu qīng jìng chán,xiāng shān xiāng shuǐ bié duō nián。
全州古松三百里,直接桂林不见天。quán zhōu gǔ sōng sān bǎi lǐ,zhí jiē guì lín bù jiàn tiān。
湘水北流与潇合,重华此地曾流连。xiāng shuǐ běi liú yǔ xiāo hé,zhòng huá cǐ dì céng liú lián。
零陵之松更奇绝,师今可忆蛟龙颠。líng líng zhī sōng gèng qí jué,shī jīn kě yì jiāo lóng diān。
我如女萝无断绝,处处与松相缠绵。wǒ rú nǚ luó wú duàn jué,chù chù yǔ sōng xiāng chán mián。
九疑松子日盈手,欲种未有白云田。jiǔ yí sōng zi rì yíng shǒu,yù zhǒng wèi yǒu bái yún tián。
乞师为写潇湘川,我松置在二妃前。qǐ shī wèi xiě xiāo xiāng chuān,wǒ sōng zhì zài èr fēi qián。
我居漓南忆湘北,重瞳孤坟竹㛹娟。wǒ jū lí nán yì xiāng běi,zhòng tóng gū fén zhú pián juān。
湘中之人喜师在,何不归扫苍梧烟。xiāng zhōng zhī rén xǐ shī zài,hé bù guī sǎo cāng wú yān。

寄汪扶晨

屈大均

黄山之麓有潜溪,君家溪口花竹迷。huáng shān zhī lù yǒu qián xī,jūn jiā xī kǒu huā zhú mí。
飞书招我谒轩后,三十六峰素手携。fēi shū zhāo wǒ yè xuān hòu,sān shí liù fēng sù shǒu xié。
行至芜阴车忽止,六月盛暑汗如水。xíng zhì wú yīn chē hū zhǐ,liù yuè shèng shǔ hàn rú shuǐ。
安得风卷朱砂泉,飞来为我易毛髓。ān dé fēng juǎn zhū shā quán,fēi lái wèi wǒ yì máo suǐ。
膏淳黛蓄白龙潭,雨中喷薄当花龛。gāo chún dài xù bái lóng tán,yǔ zhōng pēn báo dāng huā kān。
诸泉尽自汤泉出,未若潜溪味最甘。zhū quán jǐn zì tāng quán chū,wèi ruò qián xī wèi zuì gān。
寄我紫霞茶,不寄潜溪水。jì wǒ zǐ xiá chá,bù jì qián xī shuǐ。
活火自烹时,相忆情难已。huó huǒ zì pēng shí,xiāng yì qíng nán yǐ。
我在秦淮日举杯,糟丘何处不蓬莱。wǒ zài qín huái rì jǔ bēi,zāo qiū hé chù bù péng lái。
酒星最忆青莲客,独溯风流采石来。jiǔ xīng zuì yì qīng lián kè,dú sù fēng liú cǎi shí lái。
谁作长歌赠太白,任华才气真诗伯。shuí zuò zhǎng gē zèng tài bái,rèn huá cái qì zhēn shī bó。
去年汝惠一长篇,卷起西江泻精魄。qù nián rǔ huì yī zhǎng piān,juǎn qǐ xī jiāng xiè jīng pò。
丈夫叱咤本非常,战法往往寓文章。zhàng fū chì zhà běn fēi cháng,zhàn fǎ wǎng wǎng yù wén zhāng。
五兵相救乃神变,用短从来兼用长。wǔ bīng xiāng jiù nǎi shén biàn,yòng duǎn cóng lái jiān yòng zhǎng。
天生汝笔能雄放,青莲未是丈人行。tiān shēng rǔ bǐ néng xióng fàng,qīng lián wèi shì zhàng rén xíng。
处处金焦砥海门,篇终始得波涛壮。chù chù jīn jiāo dǐ hǎi mén,piān zhōng shǐ dé bō tāo zhuàng。

短歌赠别陈子

屈大均

丘园著书久寂寞,茫茫周蝶谁先觉。qiū yuán zhù shū jiǔ jì mò,máng máng zhōu dié shuí xiān jué。
虹霓为带佩华星,欲舍愁心游五岳。hóng ní wèi dài pèi huá xīng,yù shě chóu xīn yóu wǔ yuè。
五岳迢遥路不通,何如高卧谢鸿蒙。wǔ yuè tiáo yáo lù bù tōng,hé rú gāo wò xiè hóng méng。
仙人只在玉壶里,无为之化如重瞳。xiān rén zhǐ zài yù hú lǐ,wú wèi zhī huà rú zhòng tóng。
伯乐无烦治天马,藐姑不待御飞龙。bó lè wú fán zhì tiān mǎ,miǎo gū bù dài yù fēi lóng。

送客上庐山

屈大均

庐山之奇在瀑布,飞流千道穿云树。lú shān zhī qí zài pù bù,fēi liú qiān dào chuān yún shù。
峰峰皆有吕梁洪,渔父濯缨予濯足。fēng fēng jiē yǒu lǚ liáng hóng,yú fù zhuó yīng yǔ zhuó zú。
送君直上芙蓉屏,俯视天河若建瓴。sòng jūn zhí shàng fú róng píng,fǔ shì tiān hé ruò jiàn líng。
狂来莫点神龙睛,恐挟风雷下四溟。kuáng lái mò diǎn shén lóng jīng,kǒng xié fēng léi xià sì míng。

题钦子五芝图

屈大均

二十四种黄金芝,我昔罗浮皆采之。èr shí sì zhǒng huáng jīn zhī,wǒ xī luó fú jiē cǎi zhī。
此芝一茎五枝秀,君今图此将何为。cǐ zhī yī jīng wǔ zhī xiù,jūn jīn tú cǐ jiāng hé wèi。
君能服食自不老,丹砂不若紫芝好。jūn néng fú shí zì bù lǎo,dān shā bù ruò zǐ zhī hǎo。
园绮当年餐紫芝,容颜得为君王保。yuán qǐ dāng nián cān zǐ zhī,róng yán dé wèi jūn wáng bǎo。

白鹇篇柬萧山周子

屈大均

炎方珍禽有闲客,雌者纯丹雄者白。yán fāng zhēn qín yǒu xián kè,cí zhě chún dān xióng zhě bái。
咫尺烟霄未可飞,羽毛幸有高人惜。zhǐ chǐ yān xiāo wèi kě fēi,yǔ máo xìng yǒu gāo rén xī。
君有文章亦孔鸾,南来此地求琅玕。jūn yǒu wén zhāng yì kǒng luán,nán lái cǐ dì qiú láng gān。
离支绝胜丹砂好,甘蔗还如玉液寒。lí zhī jué shèng dān shā hǎo,gān zhè hái rú yù yè hán。
不必金装如陆贾,珠兰瑶草应长把。bù bì jīn zhuāng rú lù jiǎ,zhū lán yáo cǎo yīng zhǎng bǎ。
南方草木疏成书,芭蕉叶大堪挥洒。nán fāng cǎo mù shū chéng shū,bā jiāo yè dà kān huī sǎ。
生日何妨举一杯,如君真未愧瓶罍。shēng rì hé fáng jǔ yī bēi,rú jūn zhēn wèi kuì píng léi。
冉子情多频请粟,皋鱼泪尽只衔哀。rǎn zi qíng duō pín qǐng sù,gāo yú lèi jǐn zhǐ xián āi。
圣明湖与湘湖接,紫莼甚美多茎叶。shèng míng hú yǔ xiāng hú jiē,zǐ chún shén měi duō jīng yè。
高卧萧然一故人,岂有疗饥芝烨烨。gāo wò xiāo rán yī gù rén,qǐ yǒu liáo jī zhī yè yè。
与君怀望每临风,何时归去同渔猎。yǔ jūn huái wàng měi lín fēng,hé shí guī qù tóng yú liè。

为王璞庵题骑白鹿图

屈大均

白马小儿窃天禄,青牛老人去函谷。bái mǎ xiǎo ér qiè tiān lù,qīng niú lǎo rén qù hán gǔ。
君今白鹿行翩翩,岂为茅山高卧足。jūn jīn bái lù xíng piān piān,qǐ wèi máo shān gāo wò zú。
乾坤此日尚鸿蒙,王霸雌雄一笑中。qián kūn cǐ rì shàng hóng méng,wáng bà cí xióng yī xiào zhōng。
他时忆我罗浮顶,可有风云起伏龙。tā shí yì wǒ luó fú dǐng,kě yǒu fēng yún qǐ fú lóng。

赠陈药长

屈大均

神仙中人谁不羡,羡子朱衣方拭面。shén xiān zhōng rén shuí bù xiàn,xiàn zi zhū yī fāng shì miàn。
点漆凝脂是右军,瑶林玉树如王衍。diǎn qī níng zhī shì yòu jūn,yáo lín yù shù rú wáng yǎn。
日日弹棋用拂巾,时时作草多团扇。rì rì dàn qí yòng fú jīn,shí shí zuò cǎo duō tuán shàn。
新诗更播宝安城,前辈风流不敢轻。xīn shī gèng bō bǎo ān chéng,qián bèi fēng liú bù gǎn qīng。
太白最能歌进酒,张衡还解赋同声。tài bái zuì néng gē jìn jiǔ,zhāng héng hái jiě fù tóng shēng。
我过每谈风雅旨,三闾婉顺真君子。wǒ guò měi tán fēng yǎ zhǐ,sān lǘ wǎn shùn zhēn jūn zi。
谁道离骚乃变风,可怜忠原心无己。shuí dào lí sāo nǎi biàn fēng,kě lián zhōng yuán xīn wú jǐ。
遗音千载有君知,日日弦歌是楚辞。yí yīn qiān zài yǒu jūn zhī,rì rì xián gē shì chǔ cí。
为言乃祖多忠愤,苍梧昔逐翠华迟。wèi yán nǎi zǔ duō zhōng fèn,cāng wú xī zhú cuì huá chí。
事去捐躯沉桂水,愁来作赋续湘累。shì qù juān qū chén guì shuǐ,chóu lái zuò fù xù xiāng lèi。
大节表扬犹未得,求予作传传京国。dà jié biǎo yáng yóu wèi dé,qiú yǔ zuò chuán chuán jīng guó。
每闻人诵怀沙篇,感念先臣泪沾臆。měi wén rén sòng huái shā piān,gǎn niàn xiān chén lèi zhān yì。
今朝娶妇思承宗,敬尔威仪玉帛从。jīn cháo qǔ fù sī chéng zōng,jìng ěr wēi yí yù bó cóng。
婿如葛勃应无恨,女得陈丰复有容。xù rú gé bó yīng wú hèn,nǚ dé chén fēng fù yǒu róng。
纱扇披时惊似月,香车乘处喜如龙。shā shàn pī shí jīng shì yuè,xiāng chē chéng chù xǐ rú lóng。
为君敬进新婚箴,性情之际难处心。wèi jūn jìng jìn xīn hūn zhēn,xìng qíng zhī jì nán chù xīn。
令祖争光同日月,慈孙继志在高深。lìng zǔ zhēng guāng tóng rì yuè,cí sūn jì zhì zài gāo shēn。
燕婉定知长不惑,忠贞自此世相寻。yàn wǎn dìng zhī zhǎng bù huò,zhōng zhēn zì cǐ shì xiāng xún。