古诗词

双调·落梅风·春晚

张可久

东风景,西子湖。dōng fēng jǐng,xī zi hú。
湿冥冥、柳烟花雾,黄莺乱啼胡蝶舞。shī míng míng liǔ yān huā wù,huáng yīng luàn tí hú dié wǔ。
几秋千、打将春去!jǐ qiū qiān dǎ jiāng chūn qù!
张可久

张可久

张可久(约1270~1348以后)字小山(一说名伯远,字可久,号小山)(《尧山堂外纪》);一说名张可久肖像(林晋生作)可久,字伯远,号小山(《词综》);又一说字仲远,号小山(《四库全书总目提要》),庆元(治所在今浙江宁波鄞县)人,元朝重要散曲家,剧作家,与乔吉并称“双壁”,与张养浩合为“二张”。 张可久的作品>>

猜您喜欢

钗头凤春思

张可久

红云岛。hóng yún dǎo。
黄鹂晓。huáng lí xiǎo。
关情又是春归了。guān qíng yòu shì chūn guī le。
愁如织。chóu rú zhī。
娇无力。jiāo wú lì。
恨花填曲,怨感吹笛。hèn huā tián qū,yuàn gǎn chuī dí。
惜惜。xī xī。

钗头凤春情

张可久

金钗股。jīn chāi gǔ。
瑶琴谱。yáo qín pǔ。
洞天相见神仙侣。dòng tiān xiāng jiàn shén xiān lǚ。
东风恶。dōng fēng è。
庭花落。tíng huā luò。
旧欢雨散,余情云薄。jiù huān yǔ sàn,yú qíng yún báo。
莫莫。mò mò。

钗头凤感旧和李溉之

张可久

芳亭饮。fāng tíng yǐn。
仙帷寝。xiān wéi qǐn。
兰姬曾遗茱萸锦。lán jī céng yí zhū yú jǐn。
苍凫舄。cāng fú xì。
红鸾席。hóng luán xí。
烟林凝紫,土花生碧。yān lín níng zǐ,tǔ huā shēng bì。
忆忆。yì yì。

青玉案·春思

张可久

柳眠花困春如醉。liǔ mián huā kùn chūn rú zuì。
人比年时更憔悴。rén bǐ nián shí gèng qiáo cuì。
珊枕香寒风半被。shān zhěn xiāng hán fēng bàn bèi。
夜长无眠,日高未起。yè zhǎng wú mián,rì gāo wèi qǐ。
深掩屏山翠。shēn yǎn píng shān cuì。
鬟儿只道忺春睡。huán ér zhǐ dào xiān chūn shuì。
才说相思那人讳。cái shuō xiāng sī nà rén huì。
暖玉松松珠约臂。nuǎn yù sōng sōng zhū yuē bì。
卦钱摇遍,帕罗揉碎。guà qián yáo biàn,pà luó róu suì。
几点桃花泪。jǐ diǎn táo huā lèi。

浣溪沙·感旧

张可久

翠袖清风品玉笙。cuì xiù qīng fēng pǐn yù shēng。
罗裙凉月按瑶筝。luó qún liáng yuè àn yáo zhēng。
少年不饮若为情。shǎo nián bù yǐn ruò wèi qíng。
老眼那知谁尔尔,小楼无复旧卿卿。lǎo yǎn nà zhī shuí ěr ěr,xiǎo lóu wú fù jiù qīng qīng。
石林高卧听松声。shí lín gāo wò tīng sōng shēng。

绿头鸭和马九皋使君湖上即事

张可久

别来时。bié lái shí。
绿笺犹寄相思。lǜ jiān yóu jì xiāng sī。
自当年、黄州人去,不烦朱粉重施。zì dāng nián huáng zhōu rén qù,bù fán zhū fěn zhòng shī。
翠屏寒、秋凝古色,朱奁空、影淡芳姿。cuì píng hán qiū níng gǔ sè,zhū lián kōng yǐng dàn fāng zī。
蝶抱愁香,莺吟怨曲,残红一片洗胭脂。dié bào chóu xiāng,yīng yín yuàn qū,cán hóng yī piàn xǐ yān zhī。
更谁汲、香泉菊井。gèng shuí jí xiāng quán jú jǐng。
寂寞水仙祠。jì mò shuǐ xiān cí。
西泠甃、苔衣生满,懒曳筇枝。xī líng zhòu tái yī shēng mǎn,lǎn yè qióng zhī。
尚依依、月移疏影,黄昏翠羽□差。shàng yī yī yuè yí shū yǐng,huáng hūn cuì yǔ chà。
问丹砂、石涵坠井,寻古寺、金匾题诗。wèn dān shā shí hán zhuì jǐng,xún gǔ sì jīn biǎn tí shī。
岁晚江空,童饥鹤瘦,匆匆舍此欲何之。suì wǎn jiāng kōng,tóng jī hè shòu,cōng cōng shě cǐ yù hé zhī。
且重和,四时渔唱,象管写乌丝。qiě zhòng hé,sì shí yú chàng,xiàng guǎn xiě wū sī。
仙翁笑、梅花折得,上闹竿儿。xiān wēng xiào méi huā zhé dé,shàng nào gān ér。

朝天子

张可久

与谁,画眉,猜破风流谜。yǔ shuí,huà méi,cāi pò fēng liú mí。
铜驼巷里玉骢嘶,夜半归来醉,小意收拾,怪胆禁持,不识羞谁似你。tóng tuó xiàng lǐ yù cōng sī,yè bàn guī lái zuì,xiǎo yì shōu shí,guài dǎn jìn chí,bù shí xiū shuí shì nǐ。
自知理亏,灯下和衣睡。zì zhī lǐ kuī,dēng xià hé yī shuì。

黑漆弩

张可久

想从一月秦邮住。xiǎng cóng yī yuè qín yóu zhù。
笑我是不耕种村父。xiào wǒ shì bù gēng zhǒng cūn fù。
话醒吟酒不成欢,灯下怯云羞雨。huà xǐng yín jiǔ bù chéng huān,dēng xià qiè yún xiū yǔ。
想梅花梦到孤山,又逐雪鸿南去。xiǎng méi huā mèng dào gū shān,yòu zhú xuě hóng nán qù。
寨儿中燕侣莺俦,远望我认旗指处。zhài ér zhōng yàn lǚ yīng chóu,yuǎn wàng wǒ rèn qí zhǐ chù。

黑漆弩

张可久

画船来向高沙驻。huà chuán lái xiàng gāo shā zhù。
便上蹑探梅吟屦。biàn shàng niè tàn méi yín jù。
对金山有玉娉婷,两点愁峰眉聚。duì jīn shān yǒu yù pīng tíng,liǎng diǎn chóu fēng méi jù。
倚西风目断行云,懒唱大江东去。yǐ xī fēng mù duàn xíng yún,lǎn chàng dà jiāng dōng qù。
借中郎爨尾冰弦,记老杜曾游此处。jiè zhōng láng cuàn wěi bīng xián,jì lǎo dù céng yóu cǐ chù。

鹧鸪天

张可久

一点芳春近破瓜。yī diǎn fāng chūn jìn pò guā。
生香小朵莹无瑕。shēng xiāng xiǎo duǒ yíng wú xiá。
水曹梅萼初擎蕾,石土琼苞未放花。shuǐ cáo méi è chū qíng lěi,shí tǔ qióng bāo wèi fàng huā。
眉刷翠,鬓堆鸦。méi shuā cuì,bìn duī yā。
淡妆何必尚铅华。dàn zhuāng hé bì shàng qiān huá。
御沟红叶题诗处,应记当年天子家。yù gōu hóng yè tí shī chù,yīng jì dāng nián tiān zi jiā。

鹧鸪天·玉泉观鱼

张可久

潋滟晴光动碧虚。liàn yàn qíng guāng dòng bì xū。
一方清镜照诗臞。yī fāng qīng jìng zhào shī qú。
□□玉麈三三法,水漾金鳞六六鱼。yù zhǔ sān sān fǎ,shuǐ yàng jīn lín liù liù yú。
红舍利,白芙蕖。hóng shě lì,bái fú qú。
尽教妆点老僧居。jǐn jiào zhuāng diǎn lǎo sēng jū。
夜深飞过西湖去,夺取小龙明月珠。yè shēn fēi guò xī hú qù,duó qǔ xiǎo lóng míng yuè zhū。

鹧鸪天·何尊师故居

张可久

万木森森秀野堂。wàn mù sēn sēn xiù yě táng。
黄鹂两两鹤双双。huáng lí liǎng liǎng hè shuāng shuāng。
翠岩云巧苍松暗,玉洞月明丹桂香。cuì yán yún qiǎo cāng sōng àn,yù dòng yuè míng dān guì xiāng。
移笔架,拂琴床。yí bǐ jià,fú qín chuáng。
赋诗争看水云乡。fù shī zhēng kàn shuǐ yún xiāng。
重来只有黄冠老,落日空斋挂钵囊。zhòng lái zhǐ yǒu huáng guān lǎo,luò rì kōng zhāi guà bō náng。

鹧鸪天·贻乐府李芝秀

张可久

秀结梨园五色芝。xiù jié lí yuán wǔ sè zhī。
瑞云婀娜玉参差。ruì yún ē nà yù cān chà。
佩环摇影青霞洞,歌扇留香白雪词。pèi huán yáo yǐng qīng xiá dòng,gē shàn liú xiāng bái xuě cí。
花可可,柳枝枝。huā kě kě,liǔ zhī zhī。
别情还似送春时。bié qíng hái shì sòng chūn shí。
洞箫吹月商颜远,采药人来好寄诗。dòng xiāo chuī yuè shāng yán yuǎn,cǎi yào rén lái hǎo jì shī。

霜天晓角·水西烟雨

张可久

沙浅波平。shā qiǎn bō píng。
孤舟长日横。gū zhōu zhǎng rì héng。
淡墨潇湘八景,谁移向、富山城。dàn mò xiāo xiāng bā jǐng,shuí yí xiàng fù shān chéng。
净名。jìng míng。
疏磬声。shū qìng shēng。
暮归何处僧。mù guī hé chù sēng。
明日披云风顶,呼太白、赏新晴。míng rì pī yún fēng dǐng,hū tài bái shǎng xīn qíng。

霜天晓角·王陵夕照

张可久

暮蝉声咽。mù chán shēng yàn。
几树白杨叶。jǐ shù bái yáng yè。
细看云岚旧隐,遗庙在、表忠烈。xì kàn yún lán jiù yǐn,yí miào zài biǎo zhōng liè。
翌结。yì jié。
弓剑冗。gōng jiàn rǒng。
苔花碑字灭。tái huā bēi zì miè。
远水残阳西下,今人见、古时月。yuǎn shuǐ cán yáng xī xià,jīn rén jiàn gǔ shí yuè。
121«3456789