古诗词

紫萸香慢·丙辰重九

况周颐

又匆匆、一回重九,菊萸总随愁新。yòu cōng cōng yī huí zhòng jiǔ,jú yú zǒng suí chóu xīn。
恁悲哉秋气,惯萧瑟、隔年人。nèn bēi zāi qiū qì,guàn xiāo sè gé nián rén。
最是无风无雨,费遥山眉翠,镇日合颦。zuì shì wú fēng wú yǔ,fèi yáo shān méi cuì,zhèn rì hé pín。
念东篱、俊约迹往越成尘。niàn dōng lí jùn yuē jì wǎng yuè chéng chén。
渺过雁、几重冷云。miǎo guò yàn jǐ zhòng lěng yún。
黄昏。huáng hūn。
忍对清尊。rěn duì qīng zūn。
持薄酒,与谁温。chí báo jiǔ,yǔ shuí wēn。
甚青娥皓齿,檀痕掐损,毕竟声吞。shén qīng é hào chǐ,tán hén qiā sǔn,bì jìng shēng tūn。
总然夕阳如醉,算多事、怨浓氛。zǒng rán xī yáng rú zuì,suàn duō shì yuàn nóng fēn。
强登临、自怜衰鬓,故人不见,寥落客里佳辰,霜重闭门。qiáng dēng lín zì lián shuāi bìn,gù rén bù jiàn,liáo luò kè lǐ jiā chén,shuāng zhòng bì mén。
况周颐

况周颐

况周颐(1859~1926)晚清官员、词人。原名周仪,因避宣统帝溥仪讳,改名周颐。字夔笙,一字揆孙,别号玉梅词人、玉梅词隐,晚号蕙风词隐,人称况古,况古人,室名兰云梦楼,西庐等。广西临桂(今桂林)人,原籍湖南宝庆。光绪五年举人,曾官内阁中书,后入张之洞、端方幕府。一生致力于词,凡五十年,尤精于词论。与王鹏运、朱孝臧、郑文焯合称“清末四大家”。著有《蕙风词》、《蕙风词话》。 况周颐的作品>>

猜您喜欢

玲珑玉

况周颐

无恙危阑,染秋色、一夕谁知。wú yàng wēi lán,rǎn qiū sè yī xī shuí zhī。
林疏日薄,作寒那更天涯。lín shū rì báo,zuò hán nà gèng tiān yá。
恼乱丹枫醉舞,甚婵娟青女,犹斗华姿。nǎo luàn dān fēng zuì wǔ,shén chán juān qīng nǚ,yóu dòu huá zī。
悽其。qī qí。
亏荒城,侵晓角吹。kuī huāng chéng,qīn xiǎo jiǎo chuī。
漫惜何郎鬓绿,念江山金粉,一例成悲。màn xī hé láng bìn lǜ,niàn jiāng shān jīn fěn,yī lì chéng bēi。
懒具鹴裘,向东篱、且看寒枝。lǎn jù shuāng qiú,xiàng dōng lí qiě kàn hán zhī。
葭苍伊人何处,便咽尽、孤琴促节,雅操贻谁。jiā cāng yī rén hé chù,biàn yàn jǐn gū qín cù jié,yǎ cāo yí shuí。
锦书滞,怅南楼,惊雁过迟。jǐn shū zhì,chàng nán lóu,jīng yàn guò chí。

南乡子

况周颐

秋士惯疏萧。qiū shì guàn shū xiāo。
典尽鹴裘饮更豪。diǎn jǐn shuāng qiú yǐn gèng háo。
况有鸾笙丹凤琯,良宵。kuàng yǒu luán shēng dān fèng guǎn,liáng xiāo。
不放青灯照寂寥。bù fàng qīng dēng zhào jì liáo。
一笠一诗瓢。yī lì yī shī piáo。
随分沧州听雨潮。suí fēn cāng zhōu tīng yǔ cháo。
何止黄花堪插帽,娇娆。hé zhǐ huáng huā kān chā mào,jiāo ráo。
江上芙蓉亦后凋。jiāng shàng fú róng yì hòu diāo。

曲玉管·忆虎山旧游

况周颐

两桨春柔,重闉夕远,尊前几日惊鸿影。liǎng jiǎng chūn róu,zhòng yīn xī yuǎn,zūn qián jǐ rì jīng hóng yǐng。
不道琼箫吹彻,悽感平生。bù dào qióng xiāo chuī chè,qī gǎn píng shēng。
忍伶俜。rěn líng pīng。
杳杳蘅皋,茫茫桑海,碧城往事愁重省。yǎo yǎo héng gāo,máng máng sāng hǎi,bì chéng wǎng shì chóu zhòng shěng。
问讯寒山,可有无限伤情。wèn xùn hán shān,kě yǒu wú xiàn shāng qíng。
作钟声。zuò zhōng shēng。
换尽垂杨,只萦损、天涯丝鬓。huàn jǐn chuí yáng,zhǐ yíng sǔn tiān yá sī bìn。
那知倦后相如,春来苦恨青青。nà zhī juàn hòu xiāng rú,chūn lái kǔ hèn qīng qīng。
楚腰擎。chǔ yāo qíng。
抵而今消黯,点检青衫红泪,夕阳衰草,满目江山,不见倾城。dǐ ér jīn xiāo àn,diǎn jiǎn qīng shān hóng lèi,xī yáng shuāi cǎo,mǎn mù jiāng shān,bù jiàn qīng chéng。

醉翁操

况周颐

悽然。qī rán。
春妍。chūn yán。
含喧。hán xuān。
渺风烟。miǎo fēng yān。
堪怜。kān lián。
南鸿为谁愁惊寒。nán hóng wèi shuí chóu jīng hán。
雪明霜暗何天。xuě míng shuāng àn hé tiān。
凭画阑。píng huà lán。
有恨付无言。yǒu hèn fù wú yán。
隔软红几家管弦。gé ruǎn hóng jǐ jiā guǎn xián。
艳阳错认,生怕啼鹃。yàn yáng cuò rèn,shēng pà tí juān。
玉钟翠袖,回首承平少年。yù zhōng cuì xiù,huí shǒu chéng píng shǎo nián。
花有香而歌前。huā yǒu xiāng ér gē qián。
柳有阴而吟边。liǔ yǒu yīn ér yín biān。
何因青鬓斑。hé yīn qīng bìn bān。
多情无韶颜。duō qíng wú sháo yán。
阻梦万千山。zǔ mèng wàn qiān shān。
乱云残照春忍还。luàn yún cán zhào chūn rěn hái。

添字浣溪纱沤尹往还苏沪间,蟾不再圆,骊辄一唱,感时惜别情见乎词

况周颐

身世沧波夕照边。shēn shì cāng bō xī zhào biān。
总然相见亦相怜。zǒng rán xiāng jiàn yì xiāng lián。
那更垂杨偏不系,木兰船。nà gèng chuí yáng piān bù xì,mù lán chuán。
莫向天涯轻小别,几回小别动经年。mò xiàng tiān yá qīng xiǎo bié,jǐ huí xiǎo bié dòng jīng nián。
早是无多双鬓绿,况霜天。zǎo shì wú duō shuāng bìn lǜ,kuàng shuāng tiān。

金缕曲·海上秋深,炎景逾庚伏,感拈此解

况周颐

天也因人热。tiān yě yīn rén rè。
甚秋风、年年容易,者回奇绝。shén qiū fēng nián nián róng yì,zhě huí qí jué。
燄燄烧空云如火,占断沧溟空阔。yàn yàn shāo kōng yún rú huǒ,zhàn duàn cāng míng kōng kuò。
却付与、乱虫骚屑。què fù yǔ luàn chóng sāo xiè。
空谷断无人倚竹,笑梧桐、何苦知清节。kōng gǔ duàn wú rén yǐ zhú,xiào wú tóng hé kǔ zhī qīng jié。
谁障扇,庾楼月。shuí zhàng shàn,yǔ lóu yuè。
燠凉也作沧桑阅。yù liáng yě zuò cāng sāng yuè。
便寻常、天时人事,而今休说。biàn xún cháng tiān shí rén shì,ér jīn xiū shuō。
门外风沙骄阳路,珍重填胸冰雪。mén wài fēng shā jiāo yáng lù,zhēn zhòng tián xiōng bīng xuě。
问褦襶、何如吾拙。wèn nài dài hé rú wú zhuō。
推枕总然无好梦,又朝暾、红似残鹃血。tuī zhěn zǒng rán wú hǎo mèng,yòu cháo tūn hóng shì cán juān xuè。
愁极目,且晞发。chóu jí mù,qiě xī fā。

定风波·中秋集愚园为彊村补祝

况周颐

净洗尘氛一雨凉。jìng xǐ chén fēn yī yǔ liáng。
中秋天气日犹长。zhōng qiū tiān qì rì yóu zhǎng。
把酒祝君千万寿。bǎ jiǔ zhù jūn qiān wàn shòu。
知否。zhī fǒu。
天教留眼看红桑。tiān jiào liú yǎn kàn hóng sāng。
莫负名园今夜月。mò fù míng yuán jīn yè yuè。
清节。qīng jié。
未花桂叶亦芬芳。wèi huā guì yè yì fēn fāng。
更擪玉笙铿铁板。gèng yè yù shēng kēng tiě bǎn。
休管。xiū guǎn。
绿阴深处万蛩螀。lǜ yīn shēn chù wàn qióng jiāng。

玉烛新重阳近矣倚此为寒花问

况周颐

光阴簪菊近。guāng yīn zān jú jìn。
费暗省秋期,几探芳信。fèi àn shěng qiū qī,jǐ tàn fāng xìn。
故人自别,江山瘦、鬯好登临谁分。gù rén zì bié,jiāng shān shòu chàng hǎo dēng lín shuí fēn。
题糕落帽。tí gāo luò mào。
忍忘却年时疏俊。rěn wàng què nián shí shū jùn。
帘乍卷、笙语霜前,依稀破人酲困。lián zhà juǎn shēng yǔ shuāng qián,yī xī pò rén chéng kùn。
安排更把茱萸,怕刬地烟尘,放晴难稳。ān pái gèng bǎ zhū yú,pà chǎn dì yān chén,fàng qíng nán wěn。
素娥问讯。sù é wèn xùn。
应不负、占取一天风韵。yīng bù fù zhàn qǔ yī tiān fēng yùn。
无情有恨,数旧约曾无凭准。wú qíng yǒu hèn,shù jiù yuē céng wú píng zhǔn。
愁暂倚、风雨壶觞,低徊看鬓。chóu zàn yǐ fēng yǔ hú shāng,dī huái kàn bìn。

倾杯·丙辰自寿

况周颐

清瘦秋山,斑斓霜树,年年劝人杯盏。qīng shòu qiū shān,bān lán shuāng shù,nián nián quàn rén bēi zhǎn。
浮生事未信,全是似月难圆,比云更幻。fú shēng shì wèi xìn,quán shì shì yuè nán yuán,bǐ yún gèng huàn。
便南飞、黄鹤依然腰笛,意懒旧江山,梦沈天远。biàn nán fēi huáng hè yī rán yāo dí,yì lǎn jiù jiāng shān,mèng shěn tiān yuǎn。
自惜金缕,沧桑莫辞留倦眼。zì xī jīn lǚ,cāng sāng mò cí liú juàn yǎn。
首重回、承平游衍。shǒu zhòng huí chéng píng yóu yǎn。
怕者回凭阑,斜阳如水,去日蹉跎,青镜鬓丝,较甚文章贱。pà zhě huí píng lán,xié yáng rú shuǐ,qù rì cuō tuó,qīng jìng bìn sī,jiào shén wén zhāng jiàn。
持此恨谁遣。chí cǐ hèn shuí qiǎn。
凭消领、梧叶闲愁,芙蓉幽怨,相期老圃寒花晚。píng xiāo lǐng wú yè xián chóu,fú róng yōu yuàn,xiāng qī lǎo pǔ hán huā wǎn。

洞仙歌·秋日独游某氏园

况周颐

一晌闲缘借。yī shǎng xián yuán jiè。
便意行散缓,消愁聊且。biàn yì xíng sàn huǎn,xiāo chóu liáo qiě。
有花迎径曲,鸟呼林罅。yǒu huā yíng jìng qū,niǎo hū lín xià。
秋光取次披图画。qiū guāng qǔ cì pī tú huà。
恣远眺、登临台与榭。zì yuǎn tiào dēng lín tái yǔ xiè。
堪潇洒。kān xiāo sǎ。
奈脉断征鸿,幽恨翻萦惹。nài mài duàn zhēng hóng,yōu hèn fān yíng rě。
忍把。rěn bǎ。
鬓丝影里,袖泪寒边,露草烟芜,付与杜牧狂吟,误作少年游冶。bìn sī yǐng lǐ,xiù lèi hán biān,lù cǎo yān wú,fù yǔ dù mù kuáng yín,wù zuò shǎo nián yóu yě。
残蝉肯共伤心话。cán chán kěn gòng shāng xīn huà。
问几见斜阳衰柳挂。wèn jǐ jiàn xié yáng shuāi liǔ guà。
谁慰藉,到重阳,插菊携萸事真假。shuí wèi jí,dào zhòng yáng,chā jú xié yú shì zhēn jiǎ。
酒更贳、更有约、东篱下。jiǔ gèng shì gèng yǒu yuē dōng lí xià。
怕蹉跎霜讯,梦沈人悄西风乍。pà cuō tuó shuāng xùn,mèng shěn rén qiāo xī fēng zhà。

满路花·彊村有听歌之约词以坚之

况周颐

虫边安枕簟,雁外梦山河。chóng biān ān zhěn diàn,yàn wài mèng shān hé。
不成双泪落、为闻歌。bù chéng shuāng lèi luò wèi wén gē。
浮生何益,尽意付消磨。fú shēng hé yì,jǐn yì fù xiāo mó。
见说寰中秀,漫睩修蛾。jiàn shuō huán zhōng xiù,màn lù xiū é。
旧家风度无过。jiù jiā fēng dù wú guò。
凤城丝管,回首惜铜驼。fèng chéng sī guǎn,huí shǒu xī tóng tuó。
看花馀老眼、重摩挲。kàn huā yú lǎo yǎn zhòng mó sā。
香尘人海,唱彻定风波。xiāng chén rén hǎi,chàng chè dìng fēng bō。
点鬓霜如雨,未比愁多。diǎn bìn shuāng rú yǔ,wèi bǐ chóu duō。
问天还问嫦娥。wèn tiān hái wèn cháng é。

塞翁吟

况周颐

有约无风雨,不分冷落歌尘。yǒu yuē wú fēng yǔ,bù fēn lěng luò gē chén。
几愁里,掩重门。jǐ chóu lǐ,yǎn zhòng mén。
黯烛泪襟痕。àn zhú lèi jīn hén。
逢花拌酒年时梦,何处暂许温存。féng huā bàn jiǔ nián shí mèng,hé chù zàn xǔ wēn cún。
绣隐幕,麝飘茵。xiù yǐn mù,shè piāo yīn。
为说与消魂。wèi shuō yǔ xiāo hún。
冰轮。bīng lún。
凭阑见、嫦娥自昔,浑未肯、多情向人。píng lán jiàn cháng é zì xī,hún wèi kěn duō qíng xiàng rén。
便真个、闻声对影,也无望、点拍霓裳,驻得浮云。biàn zhēn gè wén shēng duì yǐng,yě wú wàng diǎn pāi ní shang,zhù dé fú yún。
相如倦也,只有纤阿,来照黄昏。xiāng rú juàn yě,zhǐ yǒu xiān ā,lái zhào huáng hūn。

蕙兰芳引

况周颐

歌扇舞衣,早悽断、倦游心目。gē shàn wǔ yī,zǎo qī duàn juàn yóu xīn mù。
艳千里秋尘,多恐破愁未足。yàn qiān lǐ qiū chén,duō kǒng pò chóu wèi zú。
茂陵病损,意最感、霓裳新曲。mào líng bìng sǔn,yì zuì gǎn ní shang xīn qū。
悄梦云不度,咫尺天涯丝竹。qiāo mèng yún bù dù,zhǐ chǐ tiān yá sī zhú。
玉雪伊人,星辰昨夜,总付枨触。yù xuě yī rén,xīng chén zuó yè,zǒng fù chéng chù。
问能几消磨,何止鬓难再绿。wèn néng jǐ xiāo mó,hé zhǐ bìn nán zài lǜ。
垂鞭侧帽,坠欢忍续。chuí biān cè mào,zhuì huān rěn xù。
招素娥、来话广寒幽独。zhāo sù é lái huà guǎng hán yōu dú。

八声甘州·葬花一剧,属梅郎擅场之作,为赋两调

况周颐

向天涯、丝管已难听,何堪恁伤春。xiàng tiān yá sī guǎn yǐ nán tīng,hé kān nèn shāng chūn。
算怜卿怜我,无双倾国,第一愁人。suàn lián qīng lián wǒ,wú shuāng qīng guó,dì yī chóu rén。
仿佛妒花风雨,逐梦入行云。fǎng fú dù huā fēng yǔ,zhú mèng rù xíng yún。
芳约啼鹃外,回首成尘。fāng yuē tí juān wài,huí shǒu chéng chén。
占取人天红紫,早颓圆断井,分付消魂。zhàn qǔ rén tiān hóng zǐ,zǎo tuí yuán duàn jǐng,fēn fù xiāo hún。
拌随波未肯,何计更飘茵。bàn suí bō wèi kěn,hé jì gèng piāo yīn。
便三生,愿为香土,费怨歌,谁惜翠眉颦。biàn sān shēng,yuàn wèi xiāng tǔ,fèi yuàn gē,shuí xī cuì méi pín。
肠回处,只青衫泪,得似红巾。cháng huí chù,zhǐ qīng shān lèi,dé shì hóng jīn。

西子妆

况周颐

蛾蕊颦深,翠茵蹴浅,暗省韶光迟暮。é ruǐ pín shēn,cuì yīn cù qiǎn,àn shěng sháo guāng chí mù。
断无情种不能痴,替消魂、乱红多处。duàn wú qíng zhǒng bù néng chī,tì xiāo hún luàn hóng duō chù。
飘零信苦。piāo líng xìn kǔ。
只逐水、沾泥太误。zhǐ zhú shuǐ zhān ní tài wù。
送春归、费粉娥心眼,低徊香土。sòng chūn guī fèi fěn é xīn yǎn,dī huái xiāng tǔ。
娇随步。jiāo suí bù。
着意怜花,又怕花欲妒。zhe yì lián huā,yòu pà huā yù dù。
莫辞身化作微云,傍落英、已歌犹驻。mò cí shēn huà zuò wēi yún,bàng luò yīng yǐ gē yóu zhù。
哀筝似诉。āi zhēng shì sù。
最肠断、红楼前度。zuì cháng duàn hóng lóu qián dù。
恋寒枝、昨梦惊残怨宇。liàn hán zhī zuó mèng jīng cán yuàn yǔ。
1701234567»