古诗词

百字令·为叔雍题高梧轩图1925

况周颐

倚云撑碧,荫茜纱青玉,图书彝鼎。yǐ yún chēng bì,yīn qiàn shā qīng yù,tú shū yí dǐng。
画罨壶天尘不到,何似结庐人境。huà yǎn hú tiān chén bù dào,hé shì jié lú rén jìng。
公子乌衣,词仙黄绢,标格同清夐。gōng zi wū yī,cí xiān huáng juàn,biāo gé tóng qīng xiòng。
桐花奇艳,衍波消得名盛。tóng huā qí yàn,yǎn bō xiāo dé míng shèng。
佳气鸣凤朝阳,舒荣郁秀,长共椿晖永。jiā qì míng fèng cháo yáng,shū róng yù xiù,zhǎng gòng chūn huī yǒng。
不数龙门高百尺,看取孙枝英挺。bù shù lóng mén gāo bǎi chǐ,kàn qǔ sūn zhī yīng tǐng。
大好秋容,最宜商调,蝶恋花重咏。dà hǎo qiū róng,zuì yí shāng diào,dié liàn huā zhòng yǒng。
炉熏琴趣,翠阴帘幕深静。lú xūn qín qù,cuì yīn lián mù shēn jìng。
况周颐

况周颐

况周颐(1859~1926)晚清官员、词人。原名周仪,因避宣统帝溥仪讳,改名周颐。字夔笙,一字揆孙,别号玉梅词人、玉梅词隐,晚号蕙风词隐,人称况古,况古人,室名兰云梦楼,西庐等。广西临桂(今桂林)人,原籍湖南宝庆。光绪五年举人,曾官内阁中书,后入张之洞、端方幕府。一生致力于词,凡五十年,尤精于词论。与王鹏运、朱孝臧、郑文焯合称“清末四大家”。著有《蕙风词》、《蕙风词话》。 况周颐的作品>>

猜您喜欢

减字浣溪沙

况周颐

风雨高楼悄四围。fēng yǔ gāo lóu qiāo sì wéi。
残灯黏壁淡无辉,篆烟犹袅旧屏帏。cán dēng nián bì dàn wú huī,zhuàn yān yóu niǎo jiù píng wéi。
己忍寒欺罗袖薄,断无春逐柳绵归。jǐ rěn hán qī luó xiù báo,duàn wú chūn zhú liǔ mián guī。
坐深愁极一沾衣。zuò shēn chóu jí yī zhān yī。

减字浣溪沙

况周颐

花与残春作泪垂。huā yǔ cán chūn zuò lèi chuí。
何论茵溷已辞枝。hé lùn yīn hùn yǐ cí zhī。
怜花切莫误情痴。lián huā qiè mò wù qíng chī。
听雨听风成暂遣,如尘如梦最相思。tīng yǔ tīng fēng chéng zàn qiǎn,rú chén rú mèng zuì xiāng sī。
肠断都不似年时。cháng duàn dōu bù shì nián shí。

减字浣溪沙

况周颐

荏苒霜华改鬓丝。rěn rǎn shuāng huá gǎi bìn sī。
自从青镜见颦眉。zì cóng qīng jìng jiàn pín méi。
杜鹃啼彻落花时。dù juān tí chè luò huā shí。
屏上有山非小别,钗头无凤不常离。píng shàng yǒu shān fēi xiǎo bié,chāi tóu wú fèng bù cháng lí。
一泓清泪影娥池。yī hóng qīng lèi yǐng é chí。

减字浣溪沙

况周颐

一晌温存爱落晖,伤春心眼与愁宜,画阑凭损缕金衣。yī shǎng wēn cún ài luò huī,shāng chūn xīn yǎn yǔ chóu yí,huà lán píng sǔn lǚ jīn yī。
渐冷香如人意改,重寻梦亦昔游非。jiàn lěng xiāng rú rén yì gǎi,zhòng xún mèng yì xī yóu fēi。
那能时节更芳菲。nà néng shí jié gèng fāng fēi。

减字浣溪沙

况周颐

红到山榴恨事多。hóng dào shān liú hèn shì duō。
断无消息奈愁何。duàn wú xiāo xī nài chóu hé。
尊前唱彻懊侬歌。zūn qián chàng chè ào nóng gē。
猧子局翻悲短劫,鲛人泪织委空波。wō zi jú fān bēi duǎn jié,jiāo rén lèi zhī wěi kōng bō。
钿盟禁得几蹉跎。diàn méng jìn dé jǐ cuō tuó。

减字浣溪沙

况周颐

风雨天涯怨亦恩。fēng yǔ tiān yá yuàn yì ēn。
飘摇犹有未消魂。piāo yáo yóu yǒu wèi xiāo hún。
能禁寒彻是情根。néng jìn hán chè shì qíng gēn。
月作眉颦终有望,香馀心字索重温。yuè zuò méi pín zhōng yǒu wàng,xiāng yú xīn zì suǒ zhòng wēn。
不辞痴绝伫黄昏。bù cí chī jué zhù huáng hūn。

减字浣溪沙

况周颐

惨碧鬟天问不应。cǎn bì huán tiān wèn bù yīng。
护花能得几金铃。hù huā néng dé jǐ jīn líng。
摧残风雨若为情。cuī cán fēng yǔ ruò wèi qíng。
捣麝尘香终淡薄,飞龙骨出亦伶俜。dǎo shè chén xiāng zhōng dàn báo,fēi lóng gǔ chū yì líng pīng。
总然无梦不如酲。zǒng rán wú mèng bù rú chéng。

减字浣溪沙

况周颐

锦瑟知人恨已深。jǐn sè zhī rén hèn yǐ shēn。
如何弦柱不侵寻。rú hé xián zhù bù qīn xún。
暗思前事拥轻衾。àn sī qián shì yōng qīng qīn。
灯灺自怜偏炯炯,更长难得是沈沈。dēng xiè zì lián piān jiǒng jiǒng,gèng zhǎng nán dé shì shěn shěn。
一簪华发十年心。yī zān huá fā shí nián xīn。

水调歌头·壬戌六月十一日集海日楼为寐叟金婚贺

况周颐

嘉耦岁寒侣,琴瑟亦冰弦。jiā ǒu suì hán lǚ,qín sè yì bīng xián。
黄金白首相况,金欲逊其坚。huáng jīn bái shǒu xiāng kuàng,jīn yù xùn qí jiān。
偕老百年常事,公是刘樊仙眷,何止百而千。xié lǎo bǎi nián cháng shì,gōng shì liú fán xiān juàn,hé zhǐ bǎi ér qiān。
百者数之始,中半最华年。bǎi zhě shù zhī shǐ,zhōng bàn zuì huá nián。
双烛照,楼百尺,敞琼筵。shuāng zhú zhào,lóu bǎi chǐ,chǎng qióng yán。
腾天跃海,看取晨旭总成圆。téng tiān yuè hǎi,kàn qǔ chén xù zǒng chéng yuán。
指顾光华复旦,仙仗御香深处,比翼更朝天。zhǐ gù guāng huá fù dàn,xiān zhàng yù xiāng shēn chù,bǐ yì gèng cháo tiān。
醉写催妆句,眉笔老逾妍。zuì xiě cuī zhuāng jù,méi bǐ lǎo yú yán。

减字浣溪沙听歌有感

况周颐

解道伤心片玉词。jiě dào shāng xīn piàn yù cí。
此歌能有几人知。cǐ gē néng yǒu jǐ rén zhī。
歌尘如雾一颦眉。gē chén rú wù yī pín méi。
碧海青天奔月后,良辰美景葬花时。bì hǎi qīng tiān bēn yuè hòu,liáng chén měi jǐng zàng huā shí。
误人毕竟是芳姿。wù rén bì jìng shì fāng zī。

减字浣溪沙·听歌有感

况周颐

惜起残红泪满衣。xī qǐ cán hóng lèi mǎn yī。
它生莫作有情痴。tā shēng mò zuò yǒu qíng chī。
人间无地著相思。rén jiān wú dì zhù xiāng sī。
花若再开非故树,云能暂驻亦哀丝。huā ruò zài kāi fēi gù shù,yún néng zàn zhù yì āi sī。
不成消遣只成悲。bù chéng xiāo qiǎn zhǐ chéng bēi。

减字浣溪沙听歌有感

况周颐

蜂蝶无情刬地飞。fēng dié wú qíng chǎn dì fēi。
杨花薄幸不成悲。yáng huā báo xìng bù chéng bēi。
落红心事底矜持。luò hóng xīn shì dǐ jīn chí。
便似青山薶玉骨,愿为香雾护琼枝。biàn shì qīng shān mái yù gǔ,yuàn wèi xiāng wù hù qióng zhī。
枨枨歌管夜何其。chéng chéng gē guǎn yè hé qí。

减字浣溪沙听歌有感

况周颐

侬亦三生杜牧之。nóng yì sān shēng dù mù zhī。
多情何事误芳期。duō qíng hé shì wù fāng qī。
最伤春处送秋时。zuì shāng chūn chù sòng qiū shí。
少日骢嘶芳草路,东风莺啭上林枝。shǎo rì cōng sī fāng cǎo lù,dōng fēng yīng zhuàn shàng lín zhī。
而今真个隔天涯。ér jīn zhēn gè gé tiān yá。

减字浣溪沙·听歌有感

况周颐

带月沾霜信马归。dài yuè zhān shuāng xìn mǎ guī。
晓来添得鬓边丝。xiǎo lái tiān dé bìn biān sī。
绮窗重按玉梅词。qǐ chuāng zhòng àn yù méi cí。
紫陌铜驼劳怅望,黄河羌笛费悽其。zǐ mò tóng tuó láo chàng wàng,huáng hé qiāng dí fèi qī qí。
闻愁万一阿侬知。wén chóu wàn yī ā nóng zhī。

双调望江南

况周颐

闲庭院,花落更斜阳。xián tíng yuàn,huā luò gèng xié yáng。
肯与游丝为缱绻,莫将飞絮共平章。kěn yǔ yóu sī wèi qiǎn quǎn,mò jiāng fēi xù gòng píng zhāng。
漂泊不能狂。piāo pō bù néng kuáng。
东风恶,无计挽红芳。dōng fēng è,wú jì wǎn hóng fāng。
输与邻家蜂蜜好,不知何处燕巢香。shū yǔ lín jiā fēng mì hǎo,bù zhī hé chù yàn cháo xiāng。
回尽旧时肠。huí jǐn jiù shí cháng。
花如画,未必画非真。huā rú huà,wèi bì huà fēi zhēn。
见说画中花不落,移家作个画中人。jiàn shuō huà zhōng huā bù luò,yí jiā zuò gè huà zhōng rén。
占取最长春。zhàn qǔ zuì zhǎng chūn。
春未肯,著我软红尘。chūn wèi kěn,zhù wǒ ruǎn hóng chén。
花若有情花亦瘦,十年香梦太酸辛。huā ruò yǒu qíng huā yì shòu,shí nián xiāng mèng tài suān xīn。
我与我温存。wǒ yǔ wǒ wēn cún。