古诗词

留别傅应州

屈大均

雁门横代郡,龙首跨云中。yàn mén héng dài jùn,lóng shǒu kuà yún zhōng。
霸气沙陀壮,边谋主父雄。bà qì shā tuó zhuàng,biān móu zhǔ fù xióng。
黄花开岭北,浑水绕城东。huáng huā kāi lǐng běi,hún shuǐ rào chéng dōng。
歇马斜阳尽,悬军古戍空。xiē mǎ xié yáng jǐn,xuán jūn gǔ shù kōng。
赋成投太守,繻弃识终童。fù chéng tóu tài shǒu,xū qì shí zhōng tóng。
清夜壶觞合,高秋射猎同。qīng yè hú shāng hé,gāo qiū shè liè tóng。
黄羊行美酪,紫兔落雕弓。huáng yáng xíng měi lào,zǐ tù luò diāo gōng。
塞色胭脂暗,边声觱篥通。sāi sè yān zhī àn,biān shēng bì lì tōng。
钟灵寻凤井,驻跸问龙宫。zhōng líng xún fèng jǐng,zhù bì wèn lóng gōng。
汉帝巡沙漠,天威起大风。hàn dì xún shā mò,tiān wēi qǐ dà fēng。
昭回垂圣藻,峻极叹神工。zhāo huí chuí shèng zǎo,jùn jí tàn shén gōng。
谁造千华塔,真疑一柱功。shuí zào qiān huá tǎ,zhēn yí yī zhù gōng。
榱梁争龠黍,户牖竞玲珑。cuī liáng zhēng yuè shǔ,hù yǒu jìng líng lóng。
层搆如楼阁,孤标亦华嵩。céng gòu rú lóu gé,gū biāo yì huá sōng。
针芒先不露,斤斧后应穷。zhēn máng xiān bù lù,jīn fǔ hòu yīng qióng。
甲子完颜记,瓶沙大士聪。jiǎ zi wán yán jì,píng shā dà shì cōng。
参差无接笋,纡曲似垂虹。cān chà wú jiē sǔn,yū qū shì chuí hóng。
万象金波丽,诸天翠霭蒙。wàn xiàng jīn bō lì,zhū tiān cuì ǎi méng。
登临收海岳,指顾尽羌戎。dēng lín shōu hǎi yuè,zhǐ gù jǐn qiāng róng。
茹越连疏木,桑干起暮鸿。rú yuè lián shū mù,sāng gàn qǐ mù hóng。
使君饶逸兴,贱子一悲翁。shǐ jūn ráo yì xīng,jiàn zi yī bēi wēng。
暂握青霄手,全披皦日衷。zàn wò qīng xiāo shǒu,quán pī jiǎo rì zhōng。
草书追内史,诗序托孙公。cǎo shū zhuī nèi shǐ,shī xù tuō sūn gōng。
白昼弦歌洽,阳春雨雪融。bái zhòu xián gē qià,yáng chūn yǔ xuě róng。
清扬怜蔓草,奇响爱焦桐。qīng yáng lián màn cǎo,qí xiǎng ài jiāo tóng。
关隘逢天险,藩屏赖尔躬。guān ài féng tiān xiǎn,fān píng lài ěr gōng。
微言能玉振,大蒐必车攻。wēi yán néng yù zhèn,dà sōu bì chē gōng。
厉圣惟狂狷,从龙自镐丰。lì shèng wéi kuáng juàn,cóng lóng zì gǎo fēng。
交情存宝剑,歧路指花骢。jiāo qíng cún bǎo jiàn,qí lù zhǐ huā cōng。
愁绝频分袂,阳关唱未终。chóu jué pín fēn mèi,yáng guān chàng wèi zhōng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

送汪扶晨奉吴山大师灵龛返葬黄山

屈大均

精爽应随轩后去,云霄一路拾龙髯。jīng shuǎng yīng suí xuān hòu qù,yún xiāo yī lù shí lóng rán。
未应列在高僧传,公是郎官后孝廉。wèi yīng liè zài gāo sēng chuán,gōng shì láng guān hòu xiào lián。

送汪扶晨奉吴山大师灵龛返葬黄山

屈大均

轩辕宫阙在黄山,万丈丹梯尔重攀。xuān yuán gōng quē zài huáng shān,wàn zhàng dān tī ěr zhòng pān。
石匣故应收舍利,遗书还与散人间。shí xiá gù yīng shōu shě lì,yí shū hái yǔ sàn rén jiān。

金陵送蓝子

屈大均

故园荔子正鲜红,汝返闽中我粤中。gù yuán lì zi zhèng xiān hóng,rǔ fǎn mǐn zhōng wǒ yuè zhōng。
此地杨梅那得似,荷花虽好酒樽空。cǐ dì yáng méi nà dé shì,hé huā suī hǎo jiǔ zūn kōng。

金陵送蓝子

屈大均

秣陵为客总途穷,才技如君恨太工。mò líng wèi kè zǒng tú qióng,cái jì rú jūn hèn tài gōng。
自昔黄金天最爱,艰难不肯与英雄。zì xī huáng jīn tiān zuì ài,jiān nán bù kěn yǔ yīng xióng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

奇绝黄山吴季六,画松不画直松看。qí jué huáng shān wú jì liù,huà sōng bù huà zhí sōng kàn。
四松最是黄山怪,长使人来毛骨寒。sì sōng zuì shì huáng shān guài,zhǎng shǐ rén lái máo gǔ hán。

题吴季六所画黄山松

屈大均

三十六峰松尽眠,一峰峰有一松缠。sān shí liù fēng sōng jǐn mián,yī fēng fēng yǒu yī sōng chán。
松枝不比松身短,十丈横飞渡水烟。sōng zhī bù bǐ sōng shēn duǎn,shí zhàng héng fēi dù shuǐ yān。

题吴季六所画黄山松

屈大均

株株穿石土膏无,瘦尽蛟龙石作肤。zhū zhū chuān shí tǔ gāo wú,shòu jǐn jiāo lóng shí zuò fū。
画出已令山鬼泣,不须黄海作全图。huà chū yǐ lìng shān guǐ qì,bù xū huáng hǎi zuò quán tú。

题吴季六所画黄山松

屈大均

撄石孥云尽偃松,一松飞去接前峰。yīng shí nú yún jǐn yǎn sōng,yī sōng fēi qù jiē qián fēng。
游人不觉石梁断,扶过溪南惊卧龙。yóu rén bù jué shí liáng duàn,fú guò xī nán jīng wò lóng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

熊罴多力不如君,曾向沙场作虎贲。xióng pí duō lì bù rú jūn,céng xiàng shā chǎng zuò hǔ bēn。
战败不愁无矢刃,奇松拔取扫千军。zhàn bài bù chóu wú shǐ rèn,qí sōng bá qǔ sǎo qiān jūn。

题吴季六所画黄山松

屈大均

山木阴森古穴边,汝驱虓虎出飞泉。shān mù yīn sēn gǔ xué biān,rǔ qū xiāo hǔ chū fēi quán。
画来三叠庐山似,更有虬松怒上天。huà lái sān dié lú shān shì,gèng yǒu qiú sōng nù shàng tiān。

题吴季六所画黄山松

屈大均

松松费尽熊罴力,画取黄山万树来。sōng sōng fèi jǐn xióng pí lì,huà qǔ huáng shān wàn shù lái。
双腕可怜如此用,丹青深隐冠军才。shuāng wàn kě lián rú cǐ yòng,dān qīng shēn yǐn guān jūn cái。

题吴季六所画黄山松

屈大均

龙颠虎倒在峰峰,尽是将军汉代松。lóng diān hǔ dào zài fēng fēng,jǐn shì jiāng jūn hàn dài sōng。
鳞甲不妨三寸厚,耐他冰雪过玄冬。lín jiǎ bù fáng sān cùn hòu,nài tā bīng xuě guò xuán dōng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

看君身亦一长松,生长黄山石壁重。kàn jūn shēn yì yī zhǎng sōng,shēng zhǎng huáng shān shí bì zhòng。
放笔可能为直干,千寻撑起玉芙蓉。fàng bǐ kě néng wèi zhí gàn,qiān xún chēng qǐ yù fú róng。

题吴季六所画黄山松

屈大均

瘦尽徒劳石髓滋,时时看似一峰欹。shòu jǐn tú láo shí suǐ zī,shí shí kàn shì yī fēng yī。
女萝乱挂无空处,画出应教山鬼疑。nǚ luó luàn guà wú kōng chù,huà chū yīng jiào shān guǐ yí。

严子陵

屈大均

梅市仙人是妇翁,垂竿不愧逸民风。méi shì xiān rén shì fù wēng,chuí gān bù kuì yì mín fēng。
富春江上台千尺,长为君王峙碧空。fù chūn jiāng shàng tái qiān chǐ,zhǎng wèi jūn wáng zhì bì kōng。