古诗词

雁门关与天生送曹使君返云中四十韵

屈大均

赵塞楼烦北,秦城句注东。zhào sāi lóu fán běi,qín chéng jù zhù dōng。
天悬双阙峻,地压九边雄。tiān xuán shuāng quē jùn,dì yā jiǔ biān xióng。
阴积龙堆雪,寒吹马邑风。yīn jī lóng duī xuě,hán chuī mǎ yì fēng。
关云迷白雁,江树忆丹枫。guān yún mí bái yàn,jiāng shù yì dān fēng。
凭眺贪形胜,追陪得钜公。píng tiào tān xíng shèng,zhuī péi dé jù gōng。
醉挥军幕酒,吟送使臣骢。zuì huī jūn mù jiǔ,yín sòng shǐ chén cōng。
事业悲流水,文章慰转蓬。shì yè bēi liú shuǐ,wén zhāng wèi zhuǎn péng。
诗亡宜发愤,年长已成翁。shī wáng yí fā fèn,nián zhǎng yǐ chéng wēng。
李子才何杰,曹侯道故通。lǐ zi cái hé jié,cáo hóu dào gù tōng。
埙篪开乐府,衮绣丽天工。xūn chí kāi lè fǔ,gǔn xiù lì tiān gōng。
清庙朱弦似,西京大璞同。qīng miào zhū xián shì,xī jīng dà pú tóng。
神人钦唱叹,云物接昭融。shén rén qīn chàng tàn,yún wù jiē zhāo róng。
好我贻金石,游仙问华嵩。hǎo wǒ yí jīn shí,yóu xiān wèn huá sōng。
劳谦能罄折,驾驭必车攻。láo qiān néng qìng zhé,jià yù bì chē gōng。
阮籍沉酣后,梁鸾赁作中。ruǎn jí chén hān hòu,liáng luán lìn zuò zhōng。
市廛藏远蹈,毫素托深衷。shì chán cáng yuǎn dǎo,háo sù tuō shēn zhōng。
正始音相应,延陵听独聪。zhèng shǐ yīn xiāng yīng,yán líng tīng dú cōng。
黄钟惊靡曼,香草拾童蒙。huáng zhōng jīng mí màn,xiāng cǎo shí tóng méng。
出处忘陈迹,箴规向薄躬。chū chù wàng chén jì,zhēn guī xiàng báo gōng。
金丸当稚鸟,玉轸饰焦桐。jīn wán dāng zhì niǎo,yù zhěn shì jiāo tóng。
化理论无始,交情勉有终。huà lǐ lùn wú shǐ,jiāo qíng miǎn yǒu zhōng。
烹鱼须溉釜,射虎为张弓。pēng yú xū gài fǔ,shè hǔ wèi zhāng gōng。
飞将材无让,宗周梦未穷。fēi jiāng cái wú ràng,zōng zhōu mèng wèi qióng。
宣威聊镇朔,赐乐在和戎。xuān wēi liáo zhèn shuò,cì lè zài hé róng。
钜鹿藩京邑,飞狐扼代宫。jù lù fān jīng yì,fēi hú è dài gōng。
孟舒惟布德,萧相肯居功。mèng shū wéi bù dé,xiāo xiāng kěn jū gōng。
吾辈惭狂简,君心爱朴忠。wú bèi cán kuáng jiǎn,jūn xīn ài pǔ zhōng。
春秋存草野,黄老谢鸿蒙。chūn qiū cún cǎo yě,huáng lǎo xiè hóng méng。
赤舄堪随旦,丹砂不问洪。chì xì kān suí dàn,dān shā bù wèn hóng。
乾坤虽朔漠,日月自房栊。qián kūn suī shuò mò,rì yuè zì fáng lóng。
别绪纷春霰,离忧急草虫。bié xù fēn chūn xiàn,lí yōu jí cǎo chóng。
扬旗过广武,倚剑失崆峒。yáng qí guò guǎng wǔ,yǐ jiàn shī kōng dòng。
铙吹桑干远,台门北岳崇。náo chuī sāng gàn yuǎn,tái mén běi yuè chóng。
黑河霜惨淡,青冢草朦胧。hēi hé shuāng cǎn dàn,qīng zhǒng cǎo méng lóng。
愿寄沙陀札,来招桂树丛。yuàn jì shā tuó zhá,lái zhāo guì shù cóng。
白登思缱绻,阴馆恨倥偬。bái dēng sī qiǎn quǎn,yīn guǎn hèn kōng zǒng。
辽后妆楼古,苏卿庙貌隆。liáo hòu zhuāng lóu gǔ,sū qīng miào mào lóng。
五言冠冕在,一代舞歌空。wǔ yán guān miǎn zài,yī dài wǔ gē kōng。
饥渴依殊域,精灵格上穹。jī kě yī shū yù,jīng líng gé shàng qióng。
何当清渭猎,车后载蜚熊。hé dāng qīng wèi liè,chē hòu zài fēi xióng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

信陵君

屈大均

夷门一自请侯嬴,功业频垂盖代名。yí mén yī zì qǐng hóu yíng,gōng yè pín chuí gài dài míng。
六国兵归公子将,诸侯客向信陵倾。liù guó bīng guī gōng zi jiāng,zhū hóu kè xiàng xìn líng qīng。
秦来早有河沟患,汉过难忘俎豆情。qín lái zǎo yǒu hé gōu huàn,hàn guò nán wàng zǔ dòu qíng。
毛薛复能令救魏,始知贤士贵逢迎。máo xuē fù néng lìng jiù wèi,shǐ zhī xián shì guì féng yíng。

信陵君

屈大均

函关西逐虎狼惊,反间频教事不成。hán guān xī zhú hǔ láng jīng,fǎn jiān pín jiào shì bù chéng。
六国安危公子在,三年荒宴大梁倾。liù guó ān wēi gōng zi zài,sān nián huāng yàn dà liáng qīng。
难忘晋鄙犹多客,末斩蒙骜更进兵。nán wàng jìn bǐ yóu duō kè,mò zhǎn méng ào gèng jìn bīng。
合从自能存社稷,不须贤佐得阿衡。hé cóng zì néng cún shè jì,bù xū xián zuǒ dé ā héng。

虞卿

屈大均

蹑屩邯郸路未迷,频捐万户去栖栖。niè juē hán dān lù wèi mí,pín juān wàn hù qù qī qī。
知人未得逢无忌,急士终难救魏齐。zhī rén wèi dé féng wú jì,jí shì zhōng nán jiù wèi qí。
穷有春秋犹可见,愁因公子不须啼。qióng yǒu chūn qiū yóu kě jiàn,chóu yīn gōng zi bù xū tí。
艰难空使侯嬴惜,白首无归肯向西。jiān nán kōng shǐ hóu yíng xī,bái shǒu wú guī kěn xiàng xī。

聂政

屈大均

鼓刀难隐姓名深,车骑何来知己心。gǔ dāo nán yǐn xìng míng shēn,chē qí hé lái zhī jǐ xīn。
仲子殷勤能具酒,夫人粗粝敢辞金。zhòng zi yīn qín néng jù jiǔ,fū rén cū lì gǎn cí jīn。
直诛韩相惊雄剑,不使秦王待雅琴。zhí zhū hán xiāng jīng xióng jiàn,bù shǐ qín wáng dài yǎ qín。
有姊悲哀频殉义,岂须皮面向刀砧。yǒu zǐ bēi āi pín xùn yì,qǐ xū pí miàn xiàng dāo zhēn。

鲁仲连

屈大均

先生玉貌岂求人,一笑全周四十春。xiān shēng yù mào qǐ qiú rén,yī xiào quán zhōu sì shí chūn。
飞兔只应向东海,贪狼那肯帝西秦。fēi tù zhǐ yīng xiàng dōng hǎi,tān láng nà kěn dì xī qín。
三公不易惟贫贱,百世堪师是隐沦。sān gōng bù yì wéi pín jiàn,bǎi shì kān shī shì yǐn lún。
此日鲍焦方抱木,非时难保白云身。cǐ rì bào jiāo fāng bào mù,fēi shí nán bǎo bái yún shēn。

鲁仲连

屈大均

名驹千里不能干,徐劫难将弟子看。míng jū qiān lǐ bù néng gàn,xú jié nán jiāng dì zi kàn。
不使田巴谈稷下,非关无忌救邯郸。bù shǐ tián bā tán jì xià,fēi guān wú jì jiù hán dān。
山东一一知高节,海上翩翩有钓竿。shān dōng yī yī zhī gāo jié,hǎi shàng piān piān yǒu diào gān。
俶傥只今思画策,布衣未信立功难。chù tǎng zhǐ jīn sī huà cè,bù yī wèi xìn lì gōng nán。

伍子胥

屈大均

箫声凄苦入吴来,隐忍能成报怨才。xiāo shēng qī kǔ rù wú lái,yǐn rěn néng chéng bào yuàn cái。
县目䱐门观寇入,为涛江上荡城开。xiàn mù fū mén guān kòu rù,wèi tāo jiāng shàng dàng chéng kāi。
越人白马何劳祭,范子鸱夷亦可哀。yuè rén bái mǎ hé láo jì,fàn zi chī yí yì kě āi。
入郢便应频解印,姑胥那忍更迟回。rù yǐng biàn yīng pín jiě yìn,gū xū nà rěn gèng chí huí。

燕昭王

屈大均

燕昭信是霸王才,得士望诸自魏来。yàn zhāo xìn shì bà wáng cái,dé shì wàng zhū zì wèi lái。
故鼎遂能归磨室,黄金不枉筑宁台。gù dǐng suì néng guī mó shì,huáng jīn bù wǎng zhù níng tái。
七雄独尔为宗国,一战还堪振有邰。qī xióng dú ěr wèi zōng guó,yī zhàn hái kān zhèn yǒu tái。
谁肯千金市骏骨,功名真自郭生开。shuí kěn qiān jīn shì jùn gǔ,gōng míng zhēn zì guō shēng kāi。

燕昭王

屈大均

君臣甘苦总相同,二十馀年旦暮中。jūn chén gān kǔ zǒng xiāng tóng,èr shí yú nián dàn mù zhōng。
汤武仁声虽未洽,春秋义战此为雄。tāng wǔ rén shēng suī wèi qià,chūn qiū yì zhàn cǐ wèi xióng。
王前久已无师友,天定那能善始终。wáng qián jiǔ yǐ wú shī yǒu,tiān dìng nà néng shàn shǐ zhōng。
三代至今人物少,乐君真有卧龙风。sān dài zhì jīn rén wù shǎo,lè jūn zhēn yǒu wò lóng fēng。

赵武灵王

屈大均

梦里琴声得孟姚,英雄此劫恨难消。mèng lǐ qín shēng dé mèng yáo,yīng xióng cǐ jié hèn nán xiāo。
美人一入吴娃馆,公子频从主父朝。měi rén yī rù wú wá guǎn,gōng zi pín cóng zhǔ fù cháo。
西上黄华河活活,北穷大漠草萧萧。xī shàng huáng huá hé huó huó,běi qióng dà mò cǎo xiāo xiāo。
云中有路堪南袭,长使秦人气不骄。yún zhōng yǒu lù kān nán xí,zhǎng shǐ qín rén qì bù jiāo。

赵武灵王

屈大均

四战功高屡致兵,河西攘地出长城。sì zhàn gōng gāo lǚ zhì bīng,hé xī rǎng dì chū zhǎng chéng。
招来骑射三胡丧,驰入咸关六国惊。zhāo lái qí shè sān hú sàng,chí rù xián guān liù guó jīng。
上帝若能怜简子,美人何得与娃嬴。shàng dì ruò néng lián jiǎn zi,měi rén hé dé yǔ wá yíng。
英雄自作沙丘祸,霸业伤心竟不成。yīng xióng zì zuò shā qiū huò,bà yè shāng xīn jìng bù chéng。

荆轲

屈大均

当年神勇是荆卿,市上悲歌最有情。dāng nián shén yǒng shì jīng qīng,shì shàng bēi gē zuì yǒu qíng。
岂必英雄工剑术,未应生劫待琴声。qǐ bì yīng xióng gōng jiàn shù,wèi yīng shēng jié dài qín shēng。
从容不俟兰池客,慷慨空偕竖子行。cóng róng bù qí lán chí kè,kāng kǎi kōng xié shù zi xíng。
枉使秋风吹易水,白冠相送泪沾缨。wǎng shǐ qiū fēng chuī yì shuǐ,bái guān xiāng sòng lèi zhān yīng。

蔺相如

屈大均

鼓瑟邯郸最有名,秦王亦为奏秦声。gǔ sè hán dān zuì yǒu míng,qín wáng yì wèi zòu qín shēng。
九宾未礼阴怀璧,五步何劳盛设兵。jiǔ bīn wèi lǐ yīn huái bì,wǔ bù hé láo shèng shè bīng。
御史直书真勇气,将军多让岂私情。yù shǐ zhí shū zhēn yǒng qì,jiāng jūn duō ràng qǐ sī qíng。
雌雄不滞谁能似,心折风流是长卿。cí xióng bù zhì shuí néng shì,xīn zhé fēng liú shì zhǎng qīng。

宋武帝

屈大均

司马本为神汉贼,寄奴真是楚元孙。sī mǎ běn wèi shén hàn zéi,jì nú zhēn shì chǔ yuán sūn。
中兴自可为昭烈,薄伐曾经至太原。zhōng xīng zì kě wèi zhāo liè,báo fá céng jīng zhì tài yuán。
九世深雠虽已复,千年正统未能存。jiǔ shì shēn chóu suī yǐ fù,qiān nián zhèng tǒng wèi néng cún。
刘何倘识春秋义,应向君王拜手言。liú hé tǎng shí chūn qiū yì,yīng xiàng jūn wáng bài shǒu yán。

吕不韦

屈大均

休言仲父更何亲,自是西皇太上身。xiū yán zhòng fù gèng hé qīn,zì shì xī huáng tài shàng shēn。
阳翟千金方返楚,邯郸一女已亡秦。yáng dí qiān jīn fāng fǎn chǔ,hán dān yī nǚ yǐ wáng qín。
春秋有作归商贾,宾客相将盗圣人。chūn qiū yǒu zuò guī shāng jiǎ,bīn kè xiāng jiāng dào shèng rén。
风俗至今倡乐盛,史公何忍记桐轮。fēng sú zhì jīn chàng lè shèng,shǐ gōng hé rěn jì tóng lún。