古诗词

雁门关与天生送曹使君返云中四十韵

屈大均

赵塞楼烦北,秦城句注东。zhào sāi lóu fán běi,qín chéng jù zhù dōng。
天悬双阙峻,地压九边雄。tiān xuán shuāng quē jùn,dì yā jiǔ biān xióng。
阴积龙堆雪,寒吹马邑风。yīn jī lóng duī xuě,hán chuī mǎ yì fēng。
关云迷白雁,江树忆丹枫。guān yún mí bái yàn,jiāng shù yì dān fēng。
凭眺贪形胜,追陪得钜公。píng tiào tān xíng shèng,zhuī péi dé jù gōng。
醉挥军幕酒,吟送使臣骢。zuì huī jūn mù jiǔ,yín sòng shǐ chén cōng。
事业悲流水,文章慰转蓬。shì yè bēi liú shuǐ,wén zhāng wèi zhuǎn péng。
诗亡宜发愤,年长已成翁。shī wáng yí fā fèn,nián zhǎng yǐ chéng wēng。
李子才何杰,曹侯道故通。lǐ zi cái hé jié,cáo hóu dào gù tōng。
埙篪开乐府,衮绣丽天工。xūn chí kāi lè fǔ,gǔn xiù lì tiān gōng。
清庙朱弦似,西京大璞同。qīng miào zhū xián shì,xī jīng dà pú tóng。
神人钦唱叹,云物接昭融。shén rén qīn chàng tàn,yún wù jiē zhāo róng。
好我贻金石,游仙问华嵩。hǎo wǒ yí jīn shí,yóu xiān wèn huá sōng。
劳谦能罄折,驾驭必车攻。láo qiān néng qìng zhé,jià yù bì chē gōng。
阮籍沉酣后,梁鸾赁作中。ruǎn jí chén hān hòu,liáng luán lìn zuò zhōng。
市廛藏远蹈,毫素托深衷。shì chán cáng yuǎn dǎo,háo sù tuō shēn zhōng。
正始音相应,延陵听独聪。zhèng shǐ yīn xiāng yīng,yán líng tīng dú cōng。
黄钟惊靡曼,香草拾童蒙。huáng zhōng jīng mí màn,xiāng cǎo shí tóng méng。
出处忘陈迹,箴规向薄躬。chū chù wàng chén jì,zhēn guī xiàng báo gōng。
金丸当稚鸟,玉轸饰焦桐。jīn wán dāng zhì niǎo,yù zhěn shì jiāo tóng。
化理论无始,交情勉有终。huà lǐ lùn wú shǐ,jiāo qíng miǎn yǒu zhōng。
烹鱼须溉釜,射虎为张弓。pēng yú xū gài fǔ,shè hǔ wèi zhāng gōng。
飞将材无让,宗周梦未穷。fēi jiāng cái wú ràng,zōng zhōu mèng wèi qióng。
宣威聊镇朔,赐乐在和戎。xuān wēi liáo zhèn shuò,cì lè zài hé róng。
钜鹿藩京邑,飞狐扼代宫。jù lù fān jīng yì,fēi hú è dài gōng。
孟舒惟布德,萧相肯居功。mèng shū wéi bù dé,xiāo xiāng kěn jū gōng。
吾辈惭狂简,君心爱朴忠。wú bèi cán kuáng jiǎn,jūn xīn ài pǔ zhōng。
春秋存草野,黄老谢鸿蒙。chūn qiū cún cǎo yě,huáng lǎo xiè hóng méng。
赤舄堪随旦,丹砂不问洪。chì xì kān suí dàn,dān shā bù wèn hóng。
乾坤虽朔漠,日月自房栊。qián kūn suī shuò mò,rì yuè zì fáng lóng。
别绪纷春霰,离忧急草虫。bié xù fēn chūn xiàn,lí yōu jí cǎo chóng。
扬旗过广武,倚剑失崆峒。yáng qí guò guǎng wǔ,yǐ jiàn shī kōng dòng。
铙吹桑干远,台门北岳崇。náo chuī sāng gàn yuǎn,tái mén běi yuè chóng。
黑河霜惨淡,青冢草朦胧。hēi hé shuāng cǎn dàn,qīng zhǒng cǎo méng lóng。
愿寄沙陀札,来招桂树丛。yuàn jì shā tuó zhá,lái zhāo guì shù cóng。
白登思缱绻,阴馆恨倥偬。bái dēng sī qiǎn quǎn,yīn guǎn hèn kōng zǒng。
辽后妆楼古,苏卿庙貌隆。liáo hòu zhuāng lóu gǔ,sū qīng miào mào lóng。
五言冠冕在,一代舞歌空。wǔ yán guān miǎn zài,yī dài wǔ gē kōng。
饥渴依殊域,精灵格上穹。jī kě yī shū yù,jīng líng gé shàng qióng。
何当清渭猎,车后载蜚熊。hé dāng qīng wèi liè,chē hòu zài fēi xióng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

赠画者张丈

屈大均

曹霸丹青号作家,秋鹰一一起风沙。cáo bà dān qīng hào zuò jiā,qiū yīng yī yī qǐ fēng shā。
老来鞍马尤神妙,一扫横飞狮子花。lǎo lái ān mǎ yóu shén miào,yī sǎo héng fēi shī zi huā。

赠画者张丈

屈大均

万里风沙一紫骝,笔端飞出玉门秋。wàn lǐ fēng shā yī zǐ liú,bǐ duān fēi chū yù mén qiū。
只应燕颔人骑得,西取天山到海头。zhǐ yīng yàn hàn rén qí dé,xī qǔ tiān shān dào hǎi tóu。

赠画者张丈

屈大均

黄毛鹞子海东青,尽作愁胡上素屏。huáng máo yào zi hǎi dōng qīng,jǐn zuò chóu hú shàng sù píng。
画手不知秋眼疾,持来惊落白鹇翎。huà shǒu bù zhī qiū yǎn jí,chí lái jīng luò bái xián líng。

赠画者张丈

屈大均

毫端日日出奇毛,飞落云霄未肯高。háo duān rì rì chū qí máo,fēi luò yún xiāo wèi kěn gāo。
爱向林塘惊翡翠,锦鞲不上武陵豪。ài xiàng lín táng jīng fěi cuì,jǐn gōu bù shàng wǔ líng háo。

赠画者张丈

屈大均

自合胭脂染紫骝,无声已作一天秋。zì hé yān zhī rǎn zǐ liú,wú shēng yǐ zuò yī tiān qiū。
沙边久立期飞将,榆柳阴阴卸络头。shā biān jiǔ lì qī fēi jiāng,yú liǔ yīn yīn xiè luò tóu。

题画兰册

屈大均

兰为香祖少人知,花叶多因风露滋。lán wèi xiāng zǔ shǎo rén zhī,huā yè duō yīn fēng lù zī。
沅澧已无芳草地,青青惟向画中垂。yuán lǐ yǐ wú fāng cǎo dì,qīng qīng wéi xiàng huà zhōng chuí。

题画兰册

屈大均

罗浮夜半欲开时,多谢微风不肯吹。luó fú yè bàn yù kāi shí,duō xiè wēi fēng bù kěn chuī。
香隔山来归绢素,只应骚客梦魂知。xiāng gé shān lái guī juàn sù,zhǐ yīng sāo kè mèng hún zhī。

题画兰册

屈大均

平生作画恨无师,花鸟而今学已迟。píng shēng zuò huà hèn wú shī,huā niǎo ér jīn xué yǐ chí。
欲作道人兰弟子,潇烟湘雨写枝枝。yù zuò dào rén lán dì zi,xiāo yān xiāng yǔ xiě zhī zhī。

题画

屈大均

半挂峰端作数折,人言绝胜谷帘泉。bàn guà fēng duān zuò shù zhé,rén yán jué shèng gǔ lián quán。
盘旋欲下不即下,似欲天风吹作烟。pán xuán yù xià bù jí xià,shì yù tiān fēng chuī zuò yān。

题画

屈大均

瀑花枫叶两争飞,红白随风入翠微。pù huā fēng yè liǎng zhēng fēi,hóng bái suí fēng rù cuì wēi。
正熟蒲桃猿引子,未残明月客忘归。zhèng shú pú táo yuán yǐn zi,wèi cán míng yuè kè wàng guī。

秋夕作

屈大均

云汉低垂拂绮城,夜深笳鼓渐无声。yún hàn dī chuí fú qǐ chéng,yè shēn jiā gǔ jiàn wú shēng。
愁人不忍闻鸿雁,念是当年娇女名。chóu rén bù rěn wén hóng yàn,niàn shì dāng nián jiāo nǚ míng。

题铁桥翁黄山画册

屈大均

天都峰似仙人掌,一见惊如太华峰。tiān dōu fēng shì xiān rén zhǎng,yī jiàn jīng rú tài huá fēng。
掌上石楼无路上,巨灵曾此擘芙蓉。zhǎng shàng shí lóu wú lù shàng,jù líng céng cǐ bāi fú róng。

题铁桥翁黄山画册

屈大均

扶松直上鳖鱼背,太古苔花滑杀人。fú sōng zhí shàng biē yú bèi,tài gǔ tái huā huá shā rén。
石笋干霄吹欲折,天风不惜玉嶙峋。shí sǔn gàn xiāo chuī yù zhé,tiān fēng bù xī yù lín xún。

题铁桥翁黄山画册

屈大均

汝在罗浮紫翠重,不知身亦老人峰。rǔ zài luó fú zǐ cuì zhòng,bù zhī shēn yì lǎo rén fēng。
仙人自古多为石,黄石生时是赤松。xiān rén zì gǔ duō wèi shí,huáng shí shēng shí shì chì sōng。

题铁桥翁黄山画册

屈大均

天梯千尺井中悬,㠉峡何如一线天。tiān tī qiān chǐ jǐng zhōng xuán,tóng xiá hé rú yī xiàn tiān。
分得苍龙一半险,教人匍匐白云边。fēn dé cāng lóng yī bàn xiǎn,jiào rén pú fú bái yún biān。