古诗词

粤台怀古

屈大均

百粤称天府,双台眺碧空。bǎi yuè chēng tiān fǔ,shuāng tái tiào bì kōng。
海吞南武郡,山枕赵佗宫。hǎi tūn nán wǔ jùn,shān zhěn zhào tuó gōng。
珠市鲛人集,金门蜃气通。zhū shì jiāo rén jí,jīn mén shèn qì tōng。
潮飞千嶂白,花映半天红。cháo fēi qiān zhàng bái,huā yìng bàn tiān hóng。
游女云边艇,都人果下骢。yóu nǚ yún biān tǐng,dōu rén guǒ xià cōng。
洲形斜偃月,草色远含风。zhōu xíng xié yǎn yuè,cǎo sè yuǎn hán fēng。
笛弄沉香浦,觞浮桂树丛。dí nòng chén xiāng pǔ,shāng fú guì shù cóng。
衣冠分建业,井里比新丰。yī guān fēn jiàn yè,jǐng lǐ bǐ xīn fēng。
久变蛮夷俗,长怀割据功。jiǔ biàn mán yí sú,zhǎng huái gē jù gōng。
交州元险阻,越尉亦英雄。jiāo zhōu yuán xiǎn zǔ,yuè wèi yì yīng xióng。
黄屋扶桑下,朱旗旭日东。huáng wū fú sāng xià,zhū qí xù rì dōng。
秦皇难再世,项羽枉重瞳。qín huáng nán zài shì,xiàng yǔ wǎng zhòng tóng。
虎视曾何益,龙兴自不同。hǔ shì céng hé yì,lóng xīng zì bù tóng。
匹夫休叱咤,三杰正和衷。pǐ fū xiū chì zhà,sān jié zhèng hé zhōng。
卒致歼垓下,何妨王汉中。zú zhì jiān gāi xià,hé fáng wáng hàn zhōng。
任嚣谋略善,陆贾笑谈工。rèn xiāo móu lüè shàn,lù jiǎ xiào tán gōng。
立国聊乘乱,称臣遂效忠。lì guó liáo chéng luàn,chēng chén suì xiào zhōng。
春秋朝衮冕,关塞罢兵戎。chūn qiū cháo gǔn miǎn,guān sāi bà bīng róng。
翠羽鸣浮峤,繁葩落刺桐。cuì yǔ míng fú jiào,fán pā luò cì tóng。
仙灵多窟宅,芝术胜华嵩。xiān líng duō kū zhái,zhī shù shèng huá sōng。
五岭堪栖隐,中原尚战攻。wǔ lǐng kān qī yǐn,zhōng yuán shàng zhàn gōng。
宁求勾漏令,早作浣花翁。níng qiú gōu lòu lìng,zǎo zuò huàn huā wēng。
三寸留侯舌,千钧李广弓。sān cùn liú hóu shé,qiān jūn lǐ guǎng gōng。
飞扬心未已,导引术无穷。fēi yáng xīn wèi yǐ,dǎo yǐn shù wú qióng。
月出扶胥树,霞横朔漠鸿。yuè chū fú xū shù,xiá héng shuò mò hóng。
骑羊人已去,舞剑曲初终。qí yáng rén yǐ qù,wǔ jiàn qū chū zhōng。
踪迹虽飘梗,精诚每贯虹。zōng jì suī piāo gěng,jīng chéng měi guàn hóng。
言寻广成子,长啸上崆峒。yán xún guǎng chéng zi,zhǎng xiào shàng kōng dòng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。