古诗词

代赠王海宪十六韵

屈大均

南武称天府,城临百粤雄。nán wǔ chēng tiān fǔ,chéng lín bǎi yuè xióng。
山川多霸气,割据有遗宫。shān chuān duō bà qì,gē jù yǒu yí gōng。
夫子来开府,诸侯早避骢。fū zi lái kāi fǔ,zhū hóu zǎo bì cōng。
宣威鲛浦上,秉宪象林中。xuān wēi jiāo pǔ shàng,bǐng xiàn xiàng lín zhōng。
界柱勋重建,戈船策更工。jiè zhù xūn zhòng jiàn,gē chuán cè gèng gōng。
夷吾筹煮海,越石赋扶风。yí wú chóu zhǔ hǎi,yuè shí fù fú fēng。
上郡多豪杰,横行独乃公。shàng jùn duō háo jié,héng xíng dú nǎi gōng。
神灵钟太华,剑履下崆峒。shén líng zhōng tài huá,jiàn lǚ xià kōng dòng。
豹变真君子,龙骧是阿童。bào biàn zhēn jūn zi,lóng xiāng shì ā tóng。
年时冠獬豸,衮职补华虫。nián shí guān xiè zhì,gǔn zhí bǔ huá chóng。
谟似皋陶告,诗将大夏通。mó shì gāo táo gào,shī jiāng dà xià tōng。
鼓钟开板屋,琴瑟待焦桐。gǔ zhōng kāi bǎn wū,qín sè dài jiāo tóng。
吐握符姬旦,仙灵问葛洪。tǔ wò fú jī dàn,xiān líng wèn gé hóng。
作人持玉尺,求士得冥鸿。zuò rén chí yù chǐ,qiú shì dé míng hóng。
恺悌垂天德,神明作圣功。kǎi tì chuí tiān dé,shén míng zuò shèng gōng。
愿言逐裘带,长在药洲东。yuàn yán zhú qiú dài,zhǎng zài yào zhōu dōng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

采莲曲

屈大均

采花莫采叶,采叶恐伤藕。cǎi huā mò cǎi yè,cǎi yè kǒng shāng ǒu。
藕中多乱丝,缠绵那得久。ǒu zhōng duō luàn sī,chán mián nà dé jiǔ。

采莲曲

屈大均

莲白多生花,莲红多生子。lián bái duō shēng huā,lián hóng duō shēng zi。
采白莫采红,留红在叶底。cǎi bái mò cǎi hóng,liú hóng zài yè dǐ。

采莲曲

屈大均

种菱水宜浅,种藕水宜深。zhǒng líng shuǐ yí qiǎn,zhǒng ǒu shuǐ yí shēn。
白白无人见,淤泥识此心。bái bái wú rén jiàn,yū ní shí cǐ xīn。

采莲曲

屈大均

水肥多并蒂,色映白成红。shuǐ féi duō bìng dì,sè yìng bái chéng hóng。
叶大偏宜藕,田田满浦东。yè dà piān yí ǒu,tián tián mǎn pǔ dōng。

题画

屈大均

古木不成林,风含太古心。gǔ mù bù chéng lín,fēng hán tài gǔ xīn。
不须枝与叶,自可作悲吟。bù xū zhī yǔ yè,zì kě zuò bēi yín。

西洋菊

屈大均

枝枝花上花,莲菊互相变。zhī zhī huā shàng huā,lián jú hù xiāng biàn。
惟见西洋人,朝朝海头见。wéi jiàn xī yáng rén,cháo cháo hǎi tóu jiàn。

梧桐

屈大均

子熟无饥凤,枝枝坠露清。zi shú wú jī fèng,zhī zhī zhuì lù qīng。
只须三两叶,便可作秋声。zhǐ xū sān liǎng yè,biàn kě zuò qiū shēng。

山丹

屈大均

亦是珊瑚种,花开大似盘。yì shì shān hú zhǒng,huā kāi dà shì pán。
石家如意好,击碎作山丹。shí jiā rú yì hǎo,jī suì zuò shān dān。

山丹

屈大均

珊瑚亦作林,红绝知三岁。shān hú yì zuò lín,hóng jué zhī sān suì。
自红开至黄,不忍离头髻。zì hóng kāi zhì huáng,bù rěn lí tóu jì。

屈大均

暮春淳菜长,半出湘湖水。mù chūn chún cài zhǎng,bàn chū xiāng hú shuǐ。
水浅叶生多,不见茎茎紫。shuǐ qiǎn yè shēng duō,bù jiàn jīng jīng zǐ。

古意

屈大均

愿君似山丹,红颜得长保。yuàn jūn shì shān dān,hóng yán dé zhǎng bǎo。
一开三月馀,黄落犹能好。yī kāi sān yuè yú,huáng luò yóu néng hǎo。

古意

屈大均

一夕花荣落,终如木槿何。yī xī huā róng luò,zhōng rú mù jǐn hé。
朱颜不可恃,流恨蕣英多。zhū yán bù kě shì,liú hèn shùn yīng duō。

古意

屈大均

冉冉泰山竹,孤生只自怜。rǎn rǎn tài shān zhú,gū shēng zhǐ zì lián。
君非松与柏,那得女萝缠。jūn fēi sōng yǔ bǎi,nà dé nǚ luó chán。

古意

屈大均

郎采首阳甘,妾采首阳苦。láng cǎi shǒu yáng gān,qiè cǎi shǒu yáng kǔ。
甘苦不同心,枝条但相伍。gān kǔ bù tóng xīn,zhī tiáo dàn xiāng wǔ。

古意

屈大均

苔青至秋紫,兰紫至秋红。tái qīng zhì qiū zǐ,lán zǐ zhì qiū hóng。
妾自多颜色,承恩岁晏中。qiè zì duō yán sè,chéng ēn suì yàn zhōng。