古诗词

代挽楚抚军

屈大均

形势推荆楚,朝廷倚栋梁。xíng shì tuī jīng chǔ,cháo tíng yǐ dòng liáng。
安危臣弟在,眷注帝心长。ān wēi chén dì zài,juàn zhù dì xīn zhǎng。
北阙悬黄鹄,南楼启武昌。běi quē xuán huáng gǔ,nán lóu qǐ wǔ chāng。
绸缪多牖户,锁钥几封疆。chóu móu duō yǒu hù,suǒ yào jǐ fēng jiāng。
梁木俄然折,连枝更可伤。liáng mù é rán zhé,lián zhī gèng kě shāng。
精灵凭将士,涕泗满湖湘。jīng líng píng jiāng shì,tì sì mǎn hú xiāng。
文武今谁宪,神明夙自强。wén wǔ jīn shuí xiàn,shén míng sù zì qiáng。
猷须元老壮,兵以丈人祥。yóu xū yuán lǎo zhuàng,bīng yǐ zhàng rén xiáng。
七载忘裘带,三年缺斧斨。qī zài wàng qiú dài,sān nián quē fǔ qiāng。
疮痍犹未起,衽席总多方。chuāng yí yóu wèi qǐ,rèn xí zǒng duō fāng。
杀气愁金齿,妖星恨火房。shā qì chóu jīn chǐ,yāo xīng hèn huǒ fáng。
推心消反侧,奋臂作金汤。tuī xīn xiāo fǎn cè,fèn bì zuò jīn tāng。
德润如阴雨,威寒俨肃霜。dé rùn rú yīn yǔ,wēi hán yǎn sù shuāng。
王侯同汗马,父老只甘棠。wáng hóu tóng hàn mǎ,fù lǎo zhǐ gān táng。
碣为神君勒,书探武库藏。jié wèi shén jūn lēi,shū tàn wǔ kù cáng。
弥留犹请命,感激每飞章。mí liú yóu qǐng mìng,gǎn jī měi fēi zhāng。
往者绥江左,苍生恋衮裳。wǎng zhě suí jiāng zuǒ,cāng shēng liàn gǔn shang。
流离忧水旱,博济及炎荒。liú lí yōu shuǐ hàn,bó jì jí yán huāng。
玉匕回凋瘵,金标立纪纲。yù bǐ huí diāo zhài,jīn biāo lì jì gāng。
九重喉舌寄,万姓藻蘋香。jiǔ zhòng hóu shé jì,wàn xìng zǎo píng xiāng。
遂有司空命,重开仆射堂。suì yǒu sī kōng mìng,zhòng kāi pū shè táng。
位虽高虎拜,寿未至鹰扬。wèi suī gāo hǔ bài,shòu wèi zhì yīng yáng。
部曲传兵法,宸居念国殇。bù qū chuán bīng fǎ,chén jū niàn guó shāng。
榇归辽海上,舟过秣陵旁。chèn guī liáo hǎi shàng,zhōu guò mò líng páng。
形影孤花萼,肝肠断雁行。xíng yǐng gū huā è,gān cháng duàn yàn xíng。
哲兄存少保,令子得仙郎。zhé xiōng cún shǎo bǎo,lìng zi dé xiān láng。
继述应无忝,忠勤定不忘。jì shù yīng wú tiǎn,zhōng qín dìng bù wàng。
诏先崇俎豆,勋益重旗常。zhào xiān chóng zǔ dòu,xūn yì zhòng qí cháng。
洲草凋鹦鹉,山云惨凤凰。zhōu cǎo diāo yīng wǔ,shān yún cǎn fèng huáng。
英魂终沔鄂,同气永参商。yīng hún zhōng miǎn è,tóng qì yǒng cān shāng。
药石那能视,人琴并已亡。yào shí nà néng shì,rén qín bìng yǐ wáng。
家风馀白简,世业更青箱。jiā fēng yú bái jiǎn,shì yè gèng qīng xiāng。
絮酒随河伯,云旗指点苍。xù jiǔ suí hé bó,yún qí zhǐ diǎn cāng。
千秋友于痛,呜咽此斜阳。qiān qiū yǒu yú tòng,wū yàn cǐ xié yáng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

采莲曲

屈大均

采花莫采叶,采叶恐伤藕。cǎi huā mò cǎi yè,cǎi yè kǒng shāng ǒu。
藕中多乱丝,缠绵那得久。ǒu zhōng duō luàn sī,chán mián nà dé jiǔ。

采莲曲

屈大均

莲白多生花,莲红多生子。lián bái duō shēng huā,lián hóng duō shēng zi。
采白莫采红,留红在叶底。cǎi bái mò cǎi hóng,liú hóng zài yè dǐ。

采莲曲

屈大均

种菱水宜浅,种藕水宜深。zhǒng líng shuǐ yí qiǎn,zhǒng ǒu shuǐ yí shēn。
白白无人见,淤泥识此心。bái bái wú rén jiàn,yū ní shí cǐ xīn。

采莲曲

屈大均

水肥多并蒂,色映白成红。shuǐ féi duō bìng dì,sè yìng bái chéng hóng。
叶大偏宜藕,田田满浦东。yè dà piān yí ǒu,tián tián mǎn pǔ dōng。

题画

屈大均

古木不成林,风含太古心。gǔ mù bù chéng lín,fēng hán tài gǔ xīn。
不须枝与叶,自可作悲吟。bù xū zhī yǔ yè,zì kě zuò bēi yín。

西洋菊

屈大均

枝枝花上花,莲菊互相变。zhī zhī huā shàng huā,lián jú hù xiāng biàn。
惟见西洋人,朝朝海头见。wéi jiàn xī yáng rén,cháo cháo hǎi tóu jiàn。

梧桐

屈大均

子熟无饥凤,枝枝坠露清。zi shú wú jī fèng,zhī zhī zhuì lù qīng。
只须三两叶,便可作秋声。zhǐ xū sān liǎng yè,biàn kě zuò qiū shēng。

山丹

屈大均

亦是珊瑚种,花开大似盘。yì shì shān hú zhǒng,huā kāi dà shì pán。
石家如意好,击碎作山丹。shí jiā rú yì hǎo,jī suì zuò shān dān。

山丹

屈大均

珊瑚亦作林,红绝知三岁。shān hú yì zuò lín,hóng jué zhī sān suì。
自红开至黄,不忍离头髻。zì hóng kāi zhì huáng,bù rěn lí tóu jì。

屈大均

暮春淳菜长,半出湘湖水。mù chūn chún cài zhǎng,bàn chū xiāng hú shuǐ。
水浅叶生多,不见茎茎紫。shuǐ qiǎn yè shēng duō,bù jiàn jīng jīng zǐ。

古意

屈大均

愿君似山丹,红颜得长保。yuàn jūn shì shān dān,hóng yán dé zhǎng bǎo。
一开三月馀,黄落犹能好。yī kāi sān yuè yú,huáng luò yóu néng hǎo。

古意

屈大均

一夕花荣落,终如木槿何。yī xī huā róng luò,zhōng rú mù jǐn hé。
朱颜不可恃,流恨蕣英多。zhū yán bù kě shì,liú hèn shùn yīng duō。

古意

屈大均

冉冉泰山竹,孤生只自怜。rǎn rǎn tài shān zhú,gū shēng zhǐ zì lián。
君非松与柏,那得女萝缠。jūn fēi sōng yǔ bǎi,nà dé nǚ luó chán。

古意

屈大均

郎采首阳甘,妾采首阳苦。láng cǎi shǒu yáng gān,qiè cǎi shǒu yáng kǔ。
甘苦不同心,枝条但相伍。gān kǔ bù tóng xīn,zhī tiáo dàn xiāng wǔ。

古意

屈大均

苔青至秋紫,兰紫至秋红。tái qīng zhì qiū zǐ,lán zǐ zhì qiū hóng。
妾自多颜色,承恩岁晏中。qiè zì duō yán sè,chéng ēn suì yàn zhōng。