古诗词

代挽楚抚军

屈大均

形势推荆楚,朝廷倚栋梁。xíng shì tuī jīng chǔ,cháo tíng yǐ dòng liáng。
安危臣弟在,眷注帝心长。ān wēi chén dì zài,juàn zhù dì xīn zhǎng。
北阙悬黄鹄,南楼启武昌。běi quē xuán huáng gǔ,nán lóu qǐ wǔ chāng。
绸缪多牖户,锁钥几封疆。chóu móu duō yǒu hù,suǒ yào jǐ fēng jiāng。
梁木俄然折,连枝更可伤。liáng mù é rán zhé,lián zhī gèng kě shāng。
精灵凭将士,涕泗满湖湘。jīng líng píng jiāng shì,tì sì mǎn hú xiāng。
文武今谁宪,神明夙自强。wén wǔ jīn shuí xiàn,shén míng sù zì qiáng。
猷须元老壮,兵以丈人祥。yóu xū yuán lǎo zhuàng,bīng yǐ zhàng rén xiáng。
七载忘裘带,三年缺斧斨。qī zài wàng qiú dài,sān nián quē fǔ qiāng。
疮痍犹未起,衽席总多方。chuāng yí yóu wèi qǐ,rèn xí zǒng duō fāng。
杀气愁金齿,妖星恨火房。shā qì chóu jīn chǐ,yāo xīng hèn huǒ fáng。
推心消反侧,奋臂作金汤。tuī xīn xiāo fǎn cè,fèn bì zuò jīn tāng。
德润如阴雨,威寒俨肃霜。dé rùn rú yīn yǔ,wēi hán yǎn sù shuāng。
王侯同汗马,父老只甘棠。wáng hóu tóng hàn mǎ,fù lǎo zhǐ gān táng。
碣为神君勒,书探武库藏。jié wèi shén jūn lēi,shū tàn wǔ kù cáng。
弥留犹请命,感激每飞章。mí liú yóu qǐng mìng,gǎn jī měi fēi zhāng。
往者绥江左,苍生恋衮裳。wǎng zhě suí jiāng zuǒ,cāng shēng liàn gǔn shang。
流离忧水旱,博济及炎荒。liú lí yōu shuǐ hàn,bó jì jí yán huāng。
玉匕回凋瘵,金标立纪纲。yù bǐ huí diāo zhài,jīn biāo lì jì gāng。
九重喉舌寄,万姓藻蘋香。jiǔ zhòng hóu shé jì,wàn xìng zǎo píng xiāng。
遂有司空命,重开仆射堂。suì yǒu sī kōng mìng,zhòng kāi pū shè táng。
位虽高虎拜,寿未至鹰扬。wèi suī gāo hǔ bài,shòu wèi zhì yīng yáng。
部曲传兵法,宸居念国殇。bù qū chuán bīng fǎ,chén jū niàn guó shāng。
榇归辽海上,舟过秣陵旁。chèn guī liáo hǎi shàng,zhōu guò mò líng páng。
形影孤花萼,肝肠断雁行。xíng yǐng gū huā è,gān cháng duàn yàn xíng。
哲兄存少保,令子得仙郎。zhé xiōng cún shǎo bǎo,lìng zi dé xiān láng。
继述应无忝,忠勤定不忘。jì shù yīng wú tiǎn,zhōng qín dìng bù wàng。
诏先崇俎豆,勋益重旗常。zhào xiān chóng zǔ dòu,xūn yì zhòng qí cháng。
洲草凋鹦鹉,山云惨凤凰。zhōu cǎo diāo yīng wǔ,shān yún cǎn fèng huáng。
英魂终沔鄂,同气永参商。yīng hún zhōng miǎn è,tóng qì yǒng cān shāng。
药石那能视,人琴并已亡。yào shí nà néng shì,rén qín bìng yǐ wáng。
家风馀白简,世业更青箱。jiā fēng yú bái jiǎn,shì yè gèng qīng xiāng。
絮酒随河伯,云旗指点苍。xù jiǔ suí hé bó,yún qí zhǐ diǎn cāng。
千秋友于痛,呜咽此斜阳。qiān qiū yǒu yú tòng,wū yàn cǐ xié yáng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

望海

屈大均

海气夜成潮,潮鸡唱泬寥。hǎi qì yè chéng cháo,cháo jī chàng jué liáo。
流随明月满,声入大江消。liú suí míng yuè mǎn,shēng rù dà jiāng xiāo。
大小趋双汛,东西荡二樵。dà xiǎo qū shuāng xùn,dōng xī dàng èr qiáo。
秋来多水宿,乘涨命兰桡。qiū lái duō shuǐ sù,chéng zhǎng mìng lán ráo。

别稚女

屈大均

稚女难为别,临行泪欲挥。zhì nǚ nán wèi bié,lín xíng lèi yù huī。
可怜初绝乳,未解一牵衣。kě lián chū jué rǔ,wèi jiě yī qiān yī。
念尔在襁褓,同予餐蕨薇。niàn ěr zài qiǎng bǎo,tóng yǔ cān jué wēi。
晨昏娱祖母,莫使笑声希。chén hūn yú zǔ mǔ,mò shǐ xiào shēng xī。

端州道中

屈大均

娇鸟一山响,秋来多晓晴。jiāo niǎo yī shān xiǎng,qiū lái duō xiǎo qíng。
月含清露湿,花出白云明。yuè hán qīng lù shī,huā chū bái yún míng。
行役书难著,栖迟道易成。xíng yì shū nán zhù,qī chí dào yì chéng。
仆夫工早起,催上手车轻。pū fū gōng zǎo qǐ,cuī shàng shǒu chē qīng。

端州道中

屈大均

双桨摇魂梦,江干欲曙天。shuāng jiǎng yáo hún mèng,jiāng gàn yù shǔ tiān。
鸡鸣催落月,人语乱寒烟。jī míng cuī luò yuè,rén yǔ luàn hán yān。
作客凭词赋,归耕少薄田。zuò kè píng cí fù,guī gēng shǎo báo tián。
潘郎多内顾,咫尺已情牵。pān láng duō nèi gù,zhǐ chǐ yǐ qíng qiān。

端州道中

屈大均

峡口苦风浪,维舟日未曛。xiá kǒu kǔ fēng làng,wéi zhōu rì wèi xūn。
松声浮古寺,石气结寒云。sōng shēng fú gǔ sì,shí qì jié hán yún。
山束三江小,沙回一水分。shān shù sān jiāng xiǎo,shā huí yī shuǐ fēn。
思家愁不寐,竟夕戍歌闻。sī jiā chóu bù mèi,jìng xī shù gē wén。

河头舟中

屈大均

一夜寒山雨,泉声处处飞。yī yè hán shān yǔ,quán shēng chù chù fēi。
牵舟上霞壁,买酒惊松扉。qiān zhōu shàng xiá bì,mǎi jiǔ jīng sōng fēi。
石乱滩无路,苔多地有衣。shí luàn tān wú lù,tái duō dì yǒu yī。
殷勤林上鸟,唤客不如归。yīn qín lín shàng niǎo,huàn kè bù rú guī。

宿那乌塘田家

屈大均

数峰如古木,上下绕藤萝。shù fēng rú gǔ mù,shàng xià rào téng luó。
拔地云根乱,参天石笋多。bá dì yún gēn luàn,cān tiān shí sǔn duō。
人烟迷洞口,雨色暗寒河。rén yān mí dòng kǒu,yǔ sè àn hán hé。
暮向田家宿,情如鸡黍何。mù xiàng tián jiā sù,qíng rú jī shǔ hé。

自五蓝经热水山八十里至大牙宿

屈大均

日暮未遑宿,我劳将奈何。rì mù wèi huáng sù,wǒ láo jiāng nài hé。
野花含笑满,山鸟画眉多。yě huā hán xiào mǎn,shān niǎo huà méi duō。
古木蒙苍藓,温泉出绿莎。gǔ mù méng cāng xiǎn,wēn quán chū lǜ shā。
林深屡迷路,冲虎一人过。lín shēn lǚ mí lù,chōng hǔ yī rén guò。

题电白热水山

屈大均

我向擎雷去,频经热水来。wǒ xiàng qíng léi qù,pín jīng rè shuǐ lái。
峰峰萝薜满,面面瀑泉开。fēng fēng luó bì mǎn,miàn miàn pù quán kāi。
花里多猿饮,林间有雉媒。huā lǐ duō yuán yǐn,lín jiān yǒu zhì méi。
斜阳在西崦,系马尚迟回。xié yáng zài xī yān,xì mǎ shàng chí huí。

题电白热水山

屈大均

珠涌寒泉里,潺湲触石分。zhū yǒng hán quán lǐ,chán yuán chù shí fēn。
寒融千嶂雪,暖结一溪云。hán róng qiān zhàng xuě,nuǎn jié yī xī yún。
十里丹砂气,三时沉水薰。shí lǐ dān shā qì,sān shí chén shuǐ xūn。
神灵嗟此水,世上少人闻。shén líng jiē cǐ shuǐ,shì shàng shǎo rén wén。

题电白热水山

屈大均

四出青峰下,褰裳未敢前。sì chū qīng fēng xià,qiān shang wèi gǎn qián。
纯阳成玉液,真火在寒泉。chún yáng chéng yù yè,zhēn huǒ zài hán quán。
不断炎霞郁,时流落蕊鲜。bù duàn yán xiá yù,shí liú luò ruǐ xiān。
晚风吹不冷,堪拂石床眠。wǎn fēng chuī bù lěng,kān fú shí chuáng mián。

题电白热水山

屈大均

南国多炎德,吾生服饵高。nán guó duō yán dé,wú shēng fú ěr gāo。
荔支皆火实,汤液即金膏。lì zhī jiē huǒ shí,tāng yè jí jīn gāo。
自此蠲忧疾,兼之长羽毛。zì cǐ juān yōu jí,jiān zhī zhǎng yǔ máo。
太阳流烈气,嘘吸未为劳。tài yáng liú liè qì,xū xī wèi wèi láo。

经阳江电白边界感赋

屈大均

南极成沙塞,长城界海云。nán jí chéng shā sāi,zhǎng chéng jiè hǎi yún。
涛声天外落,雨气日中分。tāo shēng tiān wài luò,yǔ qì rì zhōng fēn。
不见戈船影,徒劳甲马群。bù jiàn gē chuán yǐng,tú láo jiǎ mǎ qún。
红夷有孤岛,辛苦汉将军。hóng yí yǒu gū dǎo,xīn kǔ hàn jiāng jūn。

经阳江电白边界感赋

屈大均

城从虎门起,千里跨空冥。chéng cóng hǔ mén qǐ,qiān lǐ kuà kōng míng。
多垒虚防海,非边亦筑亭。duō lěi xū fáng hǎi,fēi biān yì zhù tíng。
中华馀一岛,正朔在重溟。zhōng huá yú yī dǎo,zhèng shuò zài zhòng míng。
望断黄龙舰,风帆似水萍。wàng duàn huáng lóng jiàn,fēng fān shì shuǐ píng。

次鱼洞

屈大均

豺虎应相识,年年此路行。chái hǔ yīng xiāng shí,nián nián cǐ lù xíng。
犹生慈母望,不死故人惊。yóu shēng cí mǔ wàng,bù sǐ gù rén jīng。
水涨春多毒,林深昼一晴。shuǐ zhǎng chūn duō dú,lín shēn zhòu yī qíng。
雨中白云起,隐隐数峰明。yǔ zhōng bái yún qǐ,yǐn yǐn shù fēng míng。