古诗词

上两广制府

屈大均

南岳诸侯长,东西节制同。nán yuè zhū hóu zhǎng,dōng xī jié zhì tóng。
建标蛮越界,开府尉佗宫。jiàn biāo mán yuè jiè,kāi fǔ wèi tuó gōng。
虎拜从文祖,龙骧是阿童。hǔ bài cóng wén zǔ,lóng xiāng shì ā tóng。
文昌横大帐,武库满彤弓。wén chāng héng dà zhàng,wǔ kù mǎn tóng gōng。
喉舌持珠斗,精诚致玉虹。hóu shé chí zhū dòu,jīng chéng zhì yù hóng。
富民应日引,享帝已年丰。fù mín yīng rì yǐn,xiǎng dì yǐ nián fēng。
啸咤云雷起,经营土宇雄。xiào zhà yún léi qǐ,jīng yíng tǔ yǔ xióng。
益初方大作,升五正多功。yì chū fāng dà zuò,shēng wǔ zhèng duō gōng。
阶陟嵩台峻,楼悬沥水崇。jiē zhì sōng tái jùn,lóu xuán lì shuǐ chóng。
炎天霜肃肃,晴日雨蒙蒙。yán tiān shuāng sù sù,qíng rì yǔ méng méng。
蜃吐朱旗气,鹰吟白简风。shèn tǔ zhū qí qì,yīng yín bái jiǎn fēng。
垣墉那有隼,衽席尽如熊。yuán yōng nà yǒu sǔn,rèn xí jǐn rú xióng。
赤舄居无外,黄裳美在中。chì xì jū wú wài,huáng shang měi zài zhōng。
鹓雏生八桂,凤子出双桐。yuān chú shēng bā guì,fèng zi chū shuāng tóng。
客宿依牛女,王基问祝融。kè sù yī niú nǚ,wáng jī wèn zhù róng。
文章持正朔,雅颂托宗工。wén zhāng chí zhèng shuò,yǎ sòng tuō zōng gōng。
礼乐兴方始,春秋注未终。lǐ lè xīng fāng shǐ,chūn qiū zhù wèi zhōng。
神明因有道,鼓舞自无穷。shén míng yīn yǒu dào,gǔ wǔ zì wú qióng。
折节先岩穴,居身必华嵩。zhé jié xiān yán xué,jū shēn bì huá sōng。
门馀鸣剑客,座得浣花翁。mén yú míng jiàn kè,zuò dé huàn huā wēng。
贱子钦威重,愚生抱困蒙。jiàn zi qīn wēi zhòng,yú shēng bào kùn méng。
恭闻三吐德,愿效一言忠。gōng wén sān tǔ dé,yuàn xiào yī yán zhōng。
文献悲当世,删修愧在躬。wén xiàn bēi dāng shì,shān xiū kuì zài gōng。
网罗千卷失,箴缕百家通。wǎng luó qiān juǎn shī,zhēn lǚ bǎi jiā tōng。
渊府推吾相,裁成望我公。yuān fǔ tuī wú xiāng,cái chéng wàng wǒ gōng。
敢将黄老进,安用大师攻。gǎn jiāng huáng lǎo jìn,ān yòng dà shī gōng。
作序求皇甫,为金笑葛洪。zuò xù qiú huáng fǔ,wèi jīn xiào gé hóng。
书繁难绣版,力竭为雕虫。shū fán nán xiù bǎn,lì jié wèi diāo chóng。
桑梓凭兹答,权衡苦不聪。sāng zǐ píng zī dá,quán héng kǔ bù cōng。
自媒将拙赋,应得当虚衷。zì méi jiāng zhuō fù,yīng dé dāng xū zhōng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

对梅

屈大均

荣落虽无意,馨香亦有时。róng luò suī wú yì,xīn xiāng yì yǒu shí。
开从长至候,万物未曾知。kāi cóng zhǎng zhì hòu,wàn wù wèi céng zhī。

对梅

屈大均

冰以寒风壮,春从何处寻。bīng yǐ hán fēng zhuàng,chūn cóng hé chù xún。
梅花知最早,天地此时心。méi huā zhī zuì zǎo,tiān dì cǐ shí xīn。

对梅

屈大均

南国虽无雪,纷纷在鬓丝。nán guó suī wú xuě,fēn fēn zài bìn sī。
梅花吾与汝,同是白头时。méi huā wú yǔ rǔ,tóng shì bái tóu shí。

对梅

屈大均

香是美人心,因风寄竹林。xiāng shì měi rén xīn,yīn fēng jì zhú lín。
定知云卧者,为我弄清琴。dìng zhī yún wò zhě,wèi wǒ nòng qīng qín。

对梅

屈大均

寂寂空林里,花开若有人。jì jì kōng lín lǐ,huā kāi ruò yǒu rén。
夜深枝上鸟,惊出月光频。yè shēn zhī shàng niǎo,jīng chū yuè guāng pín。

对梅

屈大均

花蒂虽云弱,凝冰冻不飞。huā dì suī yún ruò,níng bīng dòng bù fēi。
春风最相惜,吹上美人衣。chūn fēng zuì xiāng xī,chuī shàng měi rén yī。

对梅

屈大均

绿萼晴难吐,黄须冻易凝。lǜ è qíng nán tǔ,huáng xū dòng yì níng。
莫教飞入掌,一点亦春冰。mò jiào fēi rù zhǎng,yī diǎn yì chūn bīng。

对梅

屈大均

花含太古雪,一片已寒人。huā hán tài gǔ xuě,yī piàn yǐ hán rén。
不是馨香绝,如何答好春。bù shì xīn xiāng jué,rú hé dá hǎo chūn。

对梅

屈大均

一夕春风动,花开自不知。yī xī chūn fēng dòng,huā kāi zì bù zhī。
无人从太古,识得未香时。wú rén cóng tài gǔ,shí dé wèi xiāng shí。

对梅

屈大均

不是冲寒放,春风岂有香。bù shì chōng hán fàng,chūn fēng qǐ yǒu xiāng。
众芳犹混沌,吐萼待三阳。zhòng fāng yóu hùn dùn,tǔ è dài sān yáng。

对梅

屈大均

叶尽花全发,枝枝透月明。yè jǐn huā quán fā,zhī zhī tòu yuè míng。
影从人外散,香以夜来清。yǐng cóng rén wài sàn,xiāng yǐ yè lái qīng。

对梅

屈大均

夜半开还阖,天心在一花。yè bàn kāi hái hé,tiān xīn zài yī huā。
香从元气出,独自作春华。xiāng cóng yuán qì chū,dú zì zuò chūn huá。

对梅

屈大均

独坐忘清昼,香微易入神。dú zuò wàng qīng zhòu,xiāng wēi yì rù shén。
不须开万蕊,已得太和真。bù xū kāi wàn ruǐ,yǐ dé tài hé zhēn。

对梅

屈大均

欲折枝高出,烟凝望欲空。yù zhé zhī gāo chū,yān níng wàng yù kōng。
光生三径月,香作一林风。guāng shēng sān jìng yuè,xiāng zuò yī lín fēng。

对梅

屈大均

天寒香更发,花定不知寒。tiān hán xiāng gèng fā,huā dìng bù zhī hán。
多谢风兼雪,吹花透肺肝。duō xiè fēng jiān xuě,chuī huā tòu fèi gān。