古诗词

阅江楼晚眺

屈大均

水截嵩台下,牂牁一大支。shuǐ jié sōng tái xià,zāng kē yī dà zhī。
天教双峡束,地以一楼持。tiān jiào shuāng xiá shù,dì yǐ yī lóu chí。
雁塔穿窗出,渔帆逐槛移。yàn tǎ chuān chuāng chū,yú fān zhú kǎn yí。
飞甍交木末,倒影乱榕丝。fēi méng jiāo mù mò,dào yǐng luàn róng sī。
吞吐无三越,浮沉有二仪。tūn tǔ wú sān yuè,fú chén yǒu èr yí。
基从千仞起,势似一峰欹。jī cóng qiān rèn qǐ,shì shì yī fēng yī。
曲折霞城外,氤氲露井时。qū zhé xiá chéng wài,yīn yūn lù jǐng shí。
自成磐石固,不厌定山卑。zì chéng pán shí gù,bù yàn dìng shān bēi。
北斗为岩穴,南溟在履綦。běi dòu wèi yán xué,nán míng zài lǚ qí。
暮烟迷浦溆,寒日恋轩墀。mù yān mí pǔ xù,hán rì liàn xuān chí。
争宿皆鱼翠,丛生是水芝。zhēng sù jiē yú cuì,cóng shēng shì shuǐ zhī。
羚羊微积雪,汇口欲流澌。líng yáng wēi jī xuě,huì kǒu yù liú sī。
气暖梅先得,霜轻叶不知。qì nuǎn méi xiān dé,shuāng qīng yè bù zhī。
鱼浮因雾大,莺啭以风迟。yú fú yīn wù dà,yīng zhuàn yǐ fēng chí。
上税多柑户,蛮歌少竹枝。shàng shuì duō gān hù,mán gē shǎo zhú zhī。
冬乾禾稼喜,岁晏杜兰悲。dōng qián hé jià xǐ,suì yàn dù lán bēi。
甘蔗连西骆,桄榔接九疑。gān zhè lián xī luò,guāng láng jiē jiǔ yí。
苍梧虞帝冢,锦石陆生祠。cāng wú yú dì zhǒng,jǐn shí lù shēng cí。
海思凭骚赋,云愁为别离。hǎi sī píng sāo fù,yún chóu wèi bié lí。
鹧鸪催泪落,蝴蝶与心期。zhè gū cuī lèi luò,hú dié yǔ xīn qī。
白首闲方始,青山老更宜。bái shǒu xián fāng shǐ,qīng shān lǎo gèng yí。
桑榆休恨晚,吾道有馀师。sāng yú xiū hèn wǎn,wú dào yǒu yú shī。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

对梅

屈大均

花开罢读书,相对一冬馀。huā kāi bà dú shū,xiāng duì yī dōng yú。
香使春风暖,氤氲满太虚。xiāng shǐ chūn fēng nuǎn,yīn yūn mǎn tài xū。

对梅

屈大均

相看忘语默,心以暗香通。xiāng kàn wàng yǔ mò,xīn yǐ àn xiāng tōng。
不忍扃扉卧,迟回夜月中。bù rěn jiōng fēi wò,chí huí yè yuè zhōng。

对梅

屈大均

花以香为教,闻香每发机。huā yǐ xiāng wèi jiào,wén xiāng měi fā jī。
春风如有意,吹入客心微。chūn fēng rú yǒu yì,chuī rù kè xīn wēi。

对梅

屈大均

花开当静者,无语只馨香。huā kāi dāng jìng zhě,wú yǔ zhǐ xīn xiāng。
神契谁能似,依依水一方。shén qì shuí néng shì,yī yī shuǐ yī fāng。

对梅

屈大均

夜半春风转,惊梅此水涯。yè bàn chūn fēng zhuǎn,jīng méi cǐ shuǐ yá。
吹开人不识,一一是心华。chuī kāi rén bù shí,yī yī shì xīn huá。

对梅

屈大均

香使神清爽,先春为我开。xiāng shǐ shén qīng shuǎng,xiān chūn wèi wǒ kāi。
微风吹不去,香自返魂来。wēi fēng chuī bù qù,xiāng zì fǎn hún lái。

对梅

屈大均

香中无所有,心忽以香生。xiāng zhōng wú suǒ yǒu,xīn hū yǐ xiāng shēng。
一点为香母,氤氲不可名。yī diǎn wèi xiāng mǔ,yīn yūn bù kě míng。

对梅

屈大均

春光才一点,已觉早梅清。chūn guāng cái yī diǎn,yǐ jué zǎo méi qīng。
不是香含吐,安知最有情。bù shì xiāng hán tǔ,ān zhī zuì yǒu qíng。

对梅

屈大均

夜来庭砌上,使我月明多。yè lái tíng qì shàng,shǐ wǒ yuè míng duō。
一片如冰雪,流光奈尔何。yī piàn rú bīng xuě,liú guāng nài ěr hé。

对梅

屈大均

香自梅花始,春从子夜回。xiāng zì méi huā shǐ,chūn cóng zi yè huí。
坐深烟影下,心与蕊争开。zuò shēn yān yǐng xià,xīn yǔ ruǐ zhēng kāi。

对梅

屈大均

香自暗中生,消人寂寞情。xiāng zì àn zhōng shēng,xiāo rén jì mò qíng。
闻香难入定,徙倚到深更。wén xiāng nán rù dìng,xǐ yǐ dào shēn gèng。

民谣

屈大均

白金乃人肉,黄金乃人膏。bái jīn nǎi rén ròu,huáng jīn nǎi rén gāo。
使君非豺虎,为政何腥臊。shǐ jūn fēi chái hǔ,wèi zhèng hé xīng sāo。

民谣

屈大均

珠皆泪所成,不必鲛人泣。zhū jiē lèi suǒ chéng,bù bì jiāo rén qì。
三斛买蛮娥,馀以求大邑。sān hú mǎi mán é,yú yǐ qiú dà yì。

民谣

屈大均

初捕金五千,再捕金一万。chū bǔ jīn wǔ qiān,zài bǔ jīn yī wàn。
金尽鬻妻孥,以为府君饭。jīn jǐn yù qī nú,yǐ wèi fǔ jūn fàn。

民谣

屈大均

东莞有廉泉,长官何不酌。dōng guǎn yǒu lián quán,zhǎng guān hé bù zhuó。
府中诸吏胥,岂可为囊橐。fǔ zhōng zhū lì xū,qǐ kě wèi náng tuó。