古诗词

阅江楼晚眺

屈大均

水截嵩台下,牂牁一大支。shuǐ jié sōng tái xià,zāng kē yī dà zhī。
天教双峡束,地以一楼持。tiān jiào shuāng xiá shù,dì yǐ yī lóu chí。
雁塔穿窗出,渔帆逐槛移。yàn tǎ chuān chuāng chū,yú fān zhú kǎn yí。
飞甍交木末,倒影乱榕丝。fēi méng jiāo mù mò,dào yǐng luàn róng sī。
吞吐无三越,浮沉有二仪。tūn tǔ wú sān yuè,fú chén yǒu èr yí。
基从千仞起,势似一峰欹。jī cóng qiān rèn qǐ,shì shì yī fēng yī。
曲折霞城外,氤氲露井时。qū zhé xiá chéng wài,yīn yūn lù jǐng shí。
自成磐石固,不厌定山卑。zì chéng pán shí gù,bù yàn dìng shān bēi。
北斗为岩穴,南溟在履綦。běi dòu wèi yán xué,nán míng zài lǚ qí。
暮烟迷浦溆,寒日恋轩墀。mù yān mí pǔ xù,hán rì liàn xuān chí。
争宿皆鱼翠,丛生是水芝。zhēng sù jiē yú cuì,cóng shēng shì shuǐ zhī。
羚羊微积雪,汇口欲流澌。líng yáng wēi jī xuě,huì kǒu yù liú sī。
气暖梅先得,霜轻叶不知。qì nuǎn méi xiān dé,shuāng qīng yè bù zhī。
鱼浮因雾大,莺啭以风迟。yú fú yīn wù dà,yīng zhuàn yǐ fēng chí。
上税多柑户,蛮歌少竹枝。shàng shuì duō gān hù,mán gē shǎo zhú zhī。
冬乾禾稼喜,岁晏杜兰悲。dōng qián hé jià xǐ,suì yàn dù lán bēi。
甘蔗连西骆,桄榔接九疑。gān zhè lián xī luò,guāng láng jiē jiǔ yí。
苍梧虞帝冢,锦石陆生祠。cāng wú yú dì zhǒng,jǐn shí lù shēng cí。
海思凭骚赋,云愁为别离。hǎi sī píng sāo fù,yún chóu wèi bié lí。
鹧鸪催泪落,蝴蝶与心期。zhè gū cuī lèi luò,hú dié yǔ xīn qī。
白首闲方始,青山老更宜。bái shǒu xián fāng shǐ,qīng shān lǎo gèng yí。
桑榆休恨晚,吾道有馀师。sāng yú xiū hèn wǎn,wú dào yǒu yú shī。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

峡山号子

屈大均

潮至胥江水渐微,峡门开处野猿归。cháo zhì xū jiāng shuǐ jiàn wēi,xiá mén kāi chù yě yuán guī。
空王亦爱禺阳好,飞寺而今更不飞。kōng wáng yì ài yú yáng hǎo,fēi sì ér jīn gèng bù fēi。

送客

屈大均

春草方生瘴气微,子鹃催客不如归。chūn cǎo fāng shēng zhàng qì wēi,zi juān cuī kè bù rú guī。
渔舟但向桃花入,莫问仙源是与非。yú zhōu dàn xiàng táo huā rù,mò wèn xiān yuán shì yǔ fēi。

题袁彊名画

屈大均

墨气空蒙化水烟,春光犹湿半晴天。mò qì kōng méng huà shuǐ yān,chūn guāng yóu shī bàn qíng tiān。
生机笔下知多少,流出真如石上泉。shēng jī bǐ xià zhī duō shǎo,liú chū zhēn rú shí shàng quán。

题袁彊名画

屈大均

瀑水长悬纸上声,松烟浮动日微明。pù shuǐ zhǎng xuán zhǐ shàng shēng,sōng yān fú dòng rì wēi míng。
疏帘欲卷愁风雨,独拥春寒寐不成。shū lián yù juǎn chóu fēng yǔ,dú yōng chūn hán mèi bù chéng。

勿上人将乞荔支斋僧为说偈以达其意

屈大均

岭南珍果是离支,乞作伊蒲供导师。lǐng nán zhēn guǒ shì lí zhī,qǐ zuò yī pú gōng dǎo shī。
龙象能知琼液味,餐时即是报恩时。lóng xiàng néng zhī qióng yè wèi,cān shí jí shì bào ēn shí。

怀李生哺园

屈大均

之子娱亲有一园,竹花桐实绕芳萱。zhī zi yú qīn yǒu yī yuán,zhú huā tóng shí rào fāng xuān。
白门多少慈乌鸟,反哺如君更不言。bái mén duō shǎo cí wū niǎo,fǎn bǔ rú jūn gèng bù yán。

春望

屈大均

烟雨催春春欲归,荒城最少是芳菲。yān yǔ cuī chūn chūn yù guī,huāng chéng zuì shǎo shì fāng fēi。
生憎浦口多鸿雁,食尽芦花未北飞。shēng zēng pǔ kǒu duō hóng yàn,shí jǐn lú huā wèi běi fēi。

怀灏灵楼

屈大均

云边长忆灏灵楼,峰似莲花朵朵浮。yún biān zhǎng yì hào líng lóu,fēng shì lián huā duǒ duǒ fú。
玉井上通东井宿,天河下接浊河流。yù jǐng shàng tōng dōng jǐng sù,tiān hé xià jiē zhuó hé liú。

怀灏灵楼

屈大均

高高仙掌正当楼,云际双垂白帝旒。gāo gāo xiān zhǎng zhèng dāng lóu,yún jì shuāng chuí bái dì liú。
汉柏唐松苍翠甚,不须烟雨已成秋。hàn bǎi táng sōng cāng cuì shén,bù xū yān yǔ yǐ chéng qiū。

怀灏灵楼

屈大均

春赛人多向岳宫,纷纷鸡鞠是秦风。chūn sài rén duō xiàng yuè gōng,fēn fēn jī jū shì qín fēng。
楼中白帝筝琶绕,妓女边妆队队同。lóu zhōng bái dì zhēng pá rào,jì nǚ biān zhuāng duì duì tóng。

过弼唐精舍有怀亡友英上

屈大均

兰若初开水竹边,故人多半此栖禅。lán ruò chū kāi shuǐ zhú biān,gù rén duō bàn cǐ qī chán。
蜉蝣最是英居士,欲学无生未有年。fú yóu zuì shì yīng jū shì,yù xué wú shēng wèi yǒu nián。

柬罗颢甫

屈大均

白首为儒尚未醇,斯文菽粟更何人。bái shǒu wèi rú shàng wèi chún,sī wén shū sù gèng hé rén。
紫阳羽翼期吾友,及此林泉自在身。zǐ yáng yǔ yì qī wú yǒu,jí cǐ lín quán zì zài shēn。

观象作

屈大均

劝汝长星酒一杯,何劳空指白龙堆。quàn rǔ zhǎng xīng jiǔ yī bēi,hé láo kōng zhǐ bái lóng duī。
乾坤自合归沙漠,日月从教在草莱。qián kūn zì hé guī shā mò,rì yuè cóng jiào zài cǎo lái。

沙亭漫兴

屈大均

先公留得宋时村,乔木家家影在门。xiān gōng liú dé sòng shí cūn,qiáo mù jiā jiā yǐng zài mén。
一水曲从江口入,人言风景似湘沅。yī shuǐ qū cóng jiāng kǒu rù,rén yán fēng jǐng shì xiāng yuán。

沙亭漫兴

屈大均

村南村北一溪分,咫尺桥梁隔暮云。cūn nán cūn běi yī xī fēn,zhǐ chǐ qiáo liáng gé mù yún。
鸡犬无声人寂寂,羲皇一枕至斜曛。jī quǎn wú shēng rén jì jì,xī huáng yī zhěn zhì xié xūn。