古诗词

至西宁赋赠张大令

屈大均

一水曲穿林,沿洄信几深。yī shuǐ qū chuān lín,yán huí xìn jǐ shēn。
路从幽鸟问,城向乱云寻。lù cóng yōu niǎo wèn,chéng xiàng luàn yún xún。
渐到弦歌地,遥闻鸾凤音。jiàn dào xián gē dì,yáo wén luán fèng yīn。
政成因孝友,公暇每登临。zhèng chéng yīn xiào yǒu,gōng xiá měi dēng lín。
徭女仙灵口,罗人父母心。yáo nǚ xiān líng kǒu,luó rén fù mǔ xīn。
花重封锦石,月更奏瑶琴。huā zhòng fēng jǐn shí,yuè gèng zòu yáo qín。
风雅持当代,神明答所钦。fēng yǎ chí dāng dài,shén míng dá suǒ qīn。
干旌劳见访,几杖欲求箴。gàn jīng láo jiàn fǎng,jǐ zhàng yù qiú zhēn。
作脍多葵鲤,开屏有孔禽。zuò kuài duō kuí lǐ,kāi píng yǒu kǒng qín。
筑台先郭隗,在幕复陈琳。zhù tái xiān guō kuí,zài mù fù chén lín。
史氏循良传,韦家讽谏吟。shǐ shì xún liáng chuán,wéi jiā fěng jiàn yín。
为君频搦管,相和始于今。wèi jūn pín nuò guǎn,xiāng hé shǐ yú jīn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

梅花下作

屈大均

却嫌暄暖甚,未腊已开残。què xián xuān nuǎn shén,wèi là yǐ kāi cán。
么凤莫收去,留香过岁寒。me fèng mò shōu qù,liú xiāng guò suì hán。

梅花下作

屈大均

亦知花定落,不敢恨东风。yì zhī huā dìng luò,bù gǎn hèn dōng fēng。
苦是馀香在,魂消一片红。kǔ shì yú xiāng zài,hún xiāo yī piàn hóng。

梅花下作

屈大均

相将山喜鹊,花作一春粮。xiāng jiāng shān xǐ què,huā zuò yī chūn liáng。
梅片兼残雪,清冷齿颊香。méi piàn jiān cán xuě,qīng lěng chǐ jiá xiāng。

梅花下作

屈大均

花发先春至,春风尚不知。huā fā xiān chūn zhì,chūn fēng shàng bù zhī。
年年同白首,多在苦寒时。nián nián tóng bái shǒu,duō zài kǔ hán shí。

梅花下作

屈大均

故人惟汝在,不道是瑶华。gù rén wéi rǔ zài,bù dào shì yáo huá。
香外无知己,氤氲自一家。xiāng wài wú zhī jǐ,yīn yūn zì yī jiā。

梅花下作

屈大均

孤荣亦已久,清绝自无人。gū róng yì yǐ jiǔ,qīng jué zì wú rén。
幸在云山外,长含太古春。xìng zài yún shān wài,zhǎng hán tài gǔ chūn。

潭上作

屈大均

鱼食白云影,不知花满潭。yú shí bái yún yǐng,bù zhī huā mǎn tán。
持花作香饵,却被白鸥衔。chí huā zuò xiāng ěr,què bèi bái ōu xián。

古意

屈大均

赠欢百合根,根比?花好。zèng huān bǎi hé gēn,gēn bǐ huā hǎo。
大小总骈头,瓣瓣长相抱。dà xiǎo zǒng pián tóu,bàn bàn zhǎng xiāng bào。

古意

屈大均

赠欢多芬芳,华实一时好。zèng huān duō fēn fāng,huá shí yī shí hǎo。
宜母子在怀,宜男花在抱。yí mǔ zi zài huái,yí nán huā zài bào。

樵妇词

屈大均

上山日采樵,四十未成媪。shàng shān rì cǎi qiáo,sì shí wèi chéng ǎo。
因多脂粉花,颜色长能好。yīn duō zhī fěn huā,yán sè zhǎng néng hǎo。

怨歌

屈大均

一春多泪痕,苔上无人扫。yī chūn duō lèi hén,tái shàng wú rén sǎo。
化作断肠花,复为断肠草。huà zuò duàn cháng huā,fù wèi duàn cháng cǎo。

怨歌

屈大均

昔愁杜鹃多,今恨杜鹃少。xī chóu dù juān duō,jīn hèn dù juān shǎo。
杜鹃为我啼,莫惜到天晓。dù juān wèi wǒ tí,mò xī dào tiān xiǎo。

怨歌

屈大均

苦爱猿啼好,猿啼易断肠。kǔ ài yuán tí hǎo,yuán tí yì duàn cháng。
断肠今已矣,化作望夫冈。duàn cháng jīn yǐ yǐ,huà zuò wàng fū gāng。

古词

屈大均

蝴蝶花不香,鹧鸪草不长。hú dié huā bù xiāng,zhè gū cǎo bù zhǎng。
长时为郎作,西去紫骝缰。zhǎng shí wèi láng zuò,xī qù zǐ liú jiāng。

古词

屈大均

蝴蝶亦有花,鸳鸯亦有草。hú dié yì yǒu huā,yuān yāng yì yǒu cǎo。
花草总芬芳,要郎置怀抱。huā cǎo zǒng fēn fāng,yào láng zhì huái bào。