古诗词

奉答林木文泷水客舍见寄之作

屈大均

嘉禾风雅盛,梅里更多贤。jiā hé fēng yǎ shèng,méi lǐ gèng duō xián。
特起君无敌,环攻我亦坚。tè qǐ jūn wú dí,huán gōng wǒ yì jiān。
才华同六代,倡和得三年。cái huá tóng liù dài,chàng hé dé sān nián。
屡折鸳湖柳,频餐鹤渚莲。lǚ zhé yuān hú liǔ,pín cān hè zhǔ lián。
莺花西子国,烟雨大夫船。yīng huā xī zi guó,yān yǔ dà fū chuán。
槜李芬馨处,鲈鱼泼刺边。zuì lǐ fēn xīn chù,lú yú pō cì biān。
相知惟汝少,独立让谁妍。xiāng zhī wéi rǔ shǎo,dú lì ràng shuí yán。
笋比笼葱大,雏争鸑鹭先。sǔn bǐ lóng cōng dà,chú zhēng yuè lù xiān。
明堂成大玉,清庙作朱弦。míng táng chéng dà yù,qīng miào zuò zhū xián。
一自参商隔,徒教梦寐牵。yī zì cān shāng gé,tú jiào mèng mèi qiān。
蚕娘悲嫁毕,浣女畏歌传。cán niáng bēi jià bì,huàn nǚ wèi gē chuán。
白发重相遇,青云尚未然。bái fā zhòng xiāng yù,qīng yún shàng wèi rán。
词章光越峤,行李苦峦烟。cí zhāng guāng yuè jiào,xíng lǐ kǔ luán yān。
暂作罗旁客,闲依鲍靓仙。zàn zuò luó páng kè,xián yī bào jìng xiān。
疮痍分大药,水火出炎天。chuāng yí fēn dà yào,shuǐ huǒ chū yán tiān。
阴雨从斑管,慈云起锦笺。yīn yǔ cóng bān guǎn,cí yún qǐ jǐn jiān。
能招徐孺至,更使主人前。néng zhāo xú rú zhì,gèng shǐ zhǔ rén qián。
昼引龙龛坐,春留玉枕眠。zhòu yǐn lóng kān zuò,chūn liú yù zhěn mián。
孝承名父志,忠在大人篇。xiào chéng míng fù zhì,zhōng zài dà rén piān。
莫遣廷臣荐,鸣珂便入燕。mò qiǎn tíng chén jiàn,míng kē biàn rù yàn。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

对梅

屈大均

荣落虽无意,馨香亦有时。róng luò suī wú yì,xīn xiāng yì yǒu shí。
开从长至候,万物未曾知。kāi cóng zhǎng zhì hòu,wàn wù wèi céng zhī。

对梅

屈大均

冰以寒风壮,春从何处寻。bīng yǐ hán fēng zhuàng,chūn cóng hé chù xún。
梅花知最早,天地此时心。méi huā zhī zuì zǎo,tiān dì cǐ shí xīn。

对梅

屈大均

南国虽无雪,纷纷在鬓丝。nán guó suī wú xuě,fēn fēn zài bìn sī。
梅花吾与汝,同是白头时。méi huā wú yǔ rǔ,tóng shì bái tóu shí。

对梅

屈大均

香是美人心,因风寄竹林。xiāng shì měi rén xīn,yīn fēng jì zhú lín。
定知云卧者,为我弄清琴。dìng zhī yún wò zhě,wèi wǒ nòng qīng qín。

对梅

屈大均

寂寂空林里,花开若有人。jì jì kōng lín lǐ,huā kāi ruò yǒu rén。
夜深枝上鸟,惊出月光频。yè shēn zhī shàng niǎo,jīng chū yuè guāng pín。

对梅

屈大均

花蒂虽云弱,凝冰冻不飞。huā dì suī yún ruò,níng bīng dòng bù fēi。
春风最相惜,吹上美人衣。chūn fēng zuì xiāng xī,chuī shàng měi rén yī。

对梅

屈大均

绿萼晴难吐,黄须冻易凝。lǜ è qíng nán tǔ,huáng xū dòng yì níng。
莫教飞入掌,一点亦春冰。mò jiào fēi rù zhǎng,yī diǎn yì chūn bīng。

对梅

屈大均

花含太古雪,一片已寒人。huā hán tài gǔ xuě,yī piàn yǐ hán rén。
不是馨香绝,如何答好春。bù shì xīn xiāng jué,rú hé dá hǎo chūn。

对梅

屈大均

一夕春风动,花开自不知。yī xī chūn fēng dòng,huā kāi zì bù zhī。
无人从太古,识得未香时。wú rén cóng tài gǔ,shí dé wèi xiāng shí。

对梅

屈大均

不是冲寒放,春风岂有香。bù shì chōng hán fàng,chūn fēng qǐ yǒu xiāng。
众芳犹混沌,吐萼待三阳。zhòng fāng yóu hùn dùn,tǔ è dài sān yáng。

对梅

屈大均

叶尽花全发,枝枝透月明。yè jǐn huā quán fā,zhī zhī tòu yuè míng。
影从人外散,香以夜来清。yǐng cóng rén wài sàn,xiāng yǐ yè lái qīng。

对梅

屈大均

夜半开还阖,天心在一花。yè bàn kāi hái hé,tiān xīn zài yī huā。
香从元气出,独自作春华。xiāng cóng yuán qì chū,dú zì zuò chūn huá。

对梅

屈大均

独坐忘清昼,香微易入神。dú zuò wàng qīng zhòu,xiāng wēi yì rù shén。
不须开万蕊,已得太和真。bù xū kāi wàn ruǐ,yǐ dé tài hé zhēn。

对梅

屈大均

欲折枝高出,烟凝望欲空。yù zhé zhī gāo chū,yān níng wàng yù kōng。
光生三径月,香作一林风。guāng shēng sān jìng yuè,xiāng zuò yī lín fēng。

对梅

屈大均

天寒香更发,花定不知寒。tiān hán xiāng gèng fā,huā dìng bù zhī hán。
多谢风兼雪,吹花透肺肝。duō xiè fēng jiān xuě,chuī huā tòu fèi gān。