古诗词

读史赠陈献孟并送其行

屈大均

秦季焚诗书,先圣道以丧。qín jì fén shī shū,xiān shèng dào yǐ sàng。
诸儒负礼器,仓卒归陈王。zhū rú fù lǐ qì,cāng zú guī chén wáng。
匹夫徒发愤,曾不识兴亡。pǐ fū tú fā fèn,céng bù shí xīng wáng。
隐忍成功名,何如张子房。yǐn rěn chéng gōng míng,hé rú zhāng zi fáng。
子房非儒者,为气何坚刚。zi fáng fēi rú zhě,wèi qì hé jiān gāng。
其终如鲁连,其始如荆卿。qí zhōng rú lǔ lián,qí shǐ rú jīng qīng。
平生予所希,君亦慕其狂。píng shēng yǔ suǒ xī,jūn yì mù qí kuáng。
终古两盗雄,兰池与博浪。zhōng gǔ liǎng dào xióng,lán chí yǔ bó làng。
少年虽轻发,气实吞始皇。shǎo nián suī qīng fā,qì shí tūn shǐ huáng。
君于太公书,曾否得其纲。jūn yú tài gōng shū,céng fǒu dé qí gāng。
先公有宜略,揣磨宜不遑。xiān gōng yǒu yí lüè,chuāi mó yí bù huáng。
将飞且伏翼,将呜先引吭。jiāng fēi qiě fú yì,jiāng wū xiān yǐn kēng。
何必魁岸人,始能应帝王。hé bì kuí àn rén,shǐ néng yīng dì wáng。
从容以步游,游于淮海旁。cóng róng yǐ bù yóu,yóu yú huái hǎi páng。
英雄无神师,其学不明光。yīng xióng wú shén shī,qí xué bù míng guāng。
苟能依老成,以礼为之方。gǒu néng yī lǎo chéng,yǐ lǐ wèi zhī fāng。
我亦倜傥人,垂老犹摧藏。wǒ yì tì tǎng rén,chuí lǎo yóu cuī cáng。
汉初两孺子,不得与偕行。hàn chū liǎng rú zi,bù dé yǔ xié xíng。
强忍亦已久,中夜起彷徨。qiáng rěn yì yǐ jiǔ,zhōng yè qǐ páng huáng。
君今血气盛,甘苦未多尝。jūn jīn xuè qì shèng,gān kǔ wèi duō cháng。
思为日本刀,须炼梅花钢。sī wèi rì běn dāo,xū liàn méi huā gāng。
屈伸能自如,入石乃无伤。qū shēn néng zì rú,rù shí nǎi wú shāng。
行矣复迟迟,咫尺即相望。xíng yǐ fù chí chí,zhǐ chǐ jí xiāng wàng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

登娥避峰作

屈大均

一啸白云开,群峰面面来。yī xiào bái yún kāi,qún fēng miàn miàn lái。
梯从秦望转,衣拂赤城回。tī cóng qín wàng zhuǎn,yī fú chì chéng huí。
花卷千岩雪,泉鸣万壑雷。huā juǎn qiān yán xuě,quán míng wàn hè léi。
芙蓉天姥髻,朵朵带春苔。fú róng tiān lǎo jì,duǒ duǒ dài chūn tái。

和人登泰岱作

屈大均

日观乘夜上,一啸破鸿荒。rì guān chéng yè shàng,yī xiào pò hóng huāng。
元气初生子,天心正用阳。yuán qì chū shēng zi,tiān xīn zhèng yòng yáng。
云霞飞玉女,风雨走秦皇。yún xiá fēi yù nǚ,fēng yǔ zǒu qín huáng。
再拜苍松树,何因寿许长。zài bài cāng sōng shù,hé yīn shòu xǔ zhǎng。

和人登泰岱作

屈大均

玉表为山主,元非没字碑。yù biǎo wèi shān zhǔ,yuán fēi méi zì bēi。
空留封禅迹,亦是帝王师。kōng liú fēng chán jì,yì shì dì wáng shī。
虎视终何益,龙兴自有时。hǔ shì zhōng hé yì,lóng xīng zì yǒu shí。
苔花迷御道,曲折羽人知。tái huā mí yù dào,qū zhé yǔ rén zhī。

和人登泰岱作

屈大均

天门开阖处,变怪是浮云。tiān mén kāi hé chù,biàn guài shì fú yún。
日出长三丈,玄黄尚未分。rì chū zhǎng sān zhàng,xuán huáng shàng wèi fēn。
天鸡惊梦寐,海市动氤氲。tiān jī jīng mèng mèi,hǎi shì dòng yīn yūn。
谁似丈人石,长为鸾鹤群。shuí shì zhàng rén shí,zhǎng wèi luán hè qún。

夷齐庙作

屈大均

古庙当河曲,清风满道周。gǔ miào dāng hé qū,qīng fēng mǎn dào zhōu。
求仁在薇蕨,书弑即春秋。qiú rén zài wēi jué,shū shì jí chūn qiū。
泪共迷民落,歌深太古愁。lèi gòng mí mín luò,gē shēn tài gǔ chóu。
佯狂吾不忍,一死动诸侯。yáng kuáng wú bù rěn,yī sǐ dòng zhū hóu。

夷齐庙作

屈大均

古人无死节,斯事始夷齐。gǔ rén wú sǐ jié,sī shì shǐ yí qí。
麦秀悲何益,薇香采不迷。mài xiù bēi hé yì,wēi xiāng cǎi bù mí。
首阳馀俎豆,孤竹失山蹊。shǒu yáng yú zǔ dòu,gū zhú shī shān qī。
清绝祠前水,徘徊到日西。qīng jué cí qián shuǐ,pái huái dào rì xī。

夷齐庙作

屈大均

商亡谁发愤,夷叔未蹉跎。shāng wáng shuí fā fèn,yí shū wèi cuō tuó。
国恨三仁少,人嫌十乱多。guó hèn sān rén shǎo,rén xián shí luàn duō。
采苓存志节,叩马止干戈。cǎi líng cún zhì jié,kòu mǎ zhǐ gàn gē。
白首辞东海,鹰扬奈尔何。bái shǒu cí dōng hǎi,yīng yáng nài ěr hé。

夷齐庙作

屈大均

一饿无馀事,微箕恨不同。yī è wú yú shì,wēi jī hèn bù tóng。
首阳惟尔拙,柳下复谁工。shǒu yáng wéi ěr zhuō,liǔ xià fù shuí gōng。
旧国滦河上,荒祠华岳东。jiù guó luán hé shàng,huāng cí huá yuè dōng。
可怜顽懦者,终古不闻风。kě lián wán nuò zhě,zhōng gǔ bù wén fēng。

夷齐庙作

屈大均

叹息命衰时,黄农不可期。tàn xī mìng shuāi shí,huáng nóng bù kě qī。
一身天下父,百世圣人师。yī shēn tiān xià fù,bǎi shì shèng rén shī。
拜庙从雷首,搴芳得桂枝。bài miào cóng léi shǒu,qiān fāng dé guì zhī。
长令百君子,故国有馀思。zhǎng lìng bǎi jūn zi,gù guó yǒu yú sī。

夷齐庙作

屈大均

庙当壶口出,名以墨胎垂。miào dāng hú kǒu chū,míng yǐ mò tāi chuí。
大老真惟汝,雠民更有谁。dà lǎo zhēn wéi rǔ,chóu mín gèng yǒu shuí。
鹿衔甘草过,人与夕阳随。lù xián gān cǎo guò,rén yǔ xī yáng suí。
勺水殷勤荐,风流慕不衰。sháo shuǐ yīn qín jiàn,fēng liú mù bù shuāi。

夷齐庙作

屈大均

一代谁奔义,千秋独死名。yī dài shuí bēn yì,qiān qiū dú sǐ míng。
弟兄方让国,臣子乃称兵。dì xiōng fāng ràng guó,chén zi nǎi chēng bīng。
苦命虽无怨,悲歌亦有情。kǔ mìng suī wú yuàn,bēi gē yì yǒu qíng。
庙宫频下马,心肃万松声。miào gōng pín xià mǎ,xīn sù wàn sōng shēng。

先臣

屈大均

先臣何皎皎,玉莹复冰鲜。xiān chén hé jiǎo jiǎo,yù yíng fù bīng xiān。
香草薰渔父,文鱼作水仙。xiāng cǎo xūn yú fù,wén yú zuò shuǐ xiān。
九歌招日夕,二女出云烟。jiǔ gē zhāo rì xī,èr nǚ chū yún yān。
玉佩持相赠,遗芳兰杜边。yù pèi chí xiāng zèng,yí fāng lán dù biān。

相如

屈大均

相如能慢世,却与蔺君期。xiāng rú néng màn shì,què yǔ lìn jūn qī。
意气蛾眉重,文章狗监知。yì qì é méi zhòng,wén zhāng gǒu jiān zhī。
骚人欣有后,武帝喜同时。sāo rén xīn yǒu hòu,wǔ dì xǐ tóng shí。
妇亦君王后,相逢不自持。fù yì jūn wáng hòu,xiāng féng bù zì chí。

相如

屈大均

依隐同方朔,微辞在大人。yī yǐn tóng fāng shuò,wēi cí zài dà rén。
当垆惊士女,割肉笑君臣。dāng lú jīng shì nǚ,gē ròu xiào jūn chén。
酒向长门取,琴当锦水陈。jiǔ xiàng zhǎng mén qǔ,qín dāng jǐn shuǐ chén。
竹竿吟未绝,重使白头新。zhú gān yín wèi jué,zhòng shǐ bái tóu xīn。

容州咏绿珠遗事

屈大均

绿珠江水绿,人向镜中留。lǜ zhū jiāng shuǐ lǜ,rén xiàng jìng zhōng liú。
金谷知谁似,翔风见亦愁。jīn gǔ zhī shuí shì,xiáng fēng jiàn yì chóu。
月中教横笛,花里坠飞楼。yuè zhōng jiào héng dí,huā lǐ zhuì fēi lóu。
自作懊侬曲,风华不可求。zì zuò ào nóng qū,fēng huá bù kě qiú。