古诗词

读史赠陈献孟并送其行

屈大均

秦季焚诗书,先圣道以丧。qín jì fén shī shū,xiān shèng dào yǐ sàng。
诸儒负礼器,仓卒归陈王。zhū rú fù lǐ qì,cāng zú guī chén wáng。
匹夫徒发愤,曾不识兴亡。pǐ fū tú fā fèn,céng bù shí xīng wáng。
隐忍成功名,何如张子房。yǐn rěn chéng gōng míng,hé rú zhāng zi fáng。
子房非儒者,为气何坚刚。zi fáng fēi rú zhě,wèi qì hé jiān gāng。
其终如鲁连,其始如荆卿。qí zhōng rú lǔ lián,qí shǐ rú jīng qīng。
平生予所希,君亦慕其狂。píng shēng yǔ suǒ xī,jūn yì mù qí kuáng。
终古两盗雄,兰池与博浪。zhōng gǔ liǎng dào xióng,lán chí yǔ bó làng。
少年虽轻发,气实吞始皇。shǎo nián suī qīng fā,qì shí tūn shǐ huáng。
君于太公书,曾否得其纲。jūn yú tài gōng shū,céng fǒu dé qí gāng。
先公有宜略,揣磨宜不遑。xiān gōng yǒu yí lüè,chuāi mó yí bù huáng。
将飞且伏翼,将呜先引吭。jiāng fēi qiě fú yì,jiāng wū xiān yǐn kēng。
何必魁岸人,始能应帝王。hé bì kuí àn rén,shǐ néng yīng dì wáng。
从容以步游,游于淮海旁。cóng róng yǐ bù yóu,yóu yú huái hǎi páng。
英雄无神师,其学不明光。yīng xióng wú shén shī,qí xué bù míng guāng。
苟能依老成,以礼为之方。gǒu néng yī lǎo chéng,yǐ lǐ wèi zhī fāng。
我亦倜傥人,垂老犹摧藏。wǒ yì tì tǎng rén,chuí lǎo yóu cuī cáng。
汉初两孺子,不得与偕行。hàn chū liǎng rú zi,bù dé yǔ xié xíng。
强忍亦已久,中夜起彷徨。qiáng rěn yì yǐ jiǔ,zhōng yè qǐ páng huáng。
君今血气盛,甘苦未多尝。jūn jīn xuè qì shèng,gān kǔ wèi duō cháng。
思为日本刀,须炼梅花钢。sī wèi rì běn dāo,xū liàn méi huā gāng。
屈伸能自如,入石乃无伤。qū shēn néng zì rú,rù shí nǎi wú shāng。
行矣复迟迟,咫尺即相望。xíng yǐ fù chí chí,zhǐ chǐ jí xiāng wàng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

喜王阮亭宫詹至粤即送其行

屈大均

清绝惟风雅,人钦子大夫。qīng jué wéi fēng yǎ,rén qīn zi dà fū。
自然金橐少,亦复簳珠无。zì rán jīn tuó shǎo,yì fù gǎn zhū wú。
草木多为状,山川细作图。cǎo mù duō wèi zhuàng,shān chuān xì zuò tú。
持归赠知己,不减女珊瑚。chí guī zèng zhī jǐ,bù jiǎn nǚ shān hú。

喜王阮亭宫詹至粤即送其行

屈大均

岂意京华别,重期雁翅城。qǐ yì jīng huá bié,zhòng qī yàn chì chéng。
山公劳小辇,姝子愧干旌。shān gōng láo xiǎo niǎn,shū zi kuì gàn jīng。
出处埙篪合,文章羽翼成。chū chù xūn chí hé,wén zhāng yǔ yì chéng。
他时思辟谷,莫忘紫芝荣。tā shí sī pì gǔ,mò wàng zǐ zhī róng。

喜王阮亭宫詹至粤即送其行

屈大均

洞庭七十二,君独爱渔洋。dòng tíng qī shí èr,jūn dú ài yú yáng。
自有梅花咏,弥令笠泽香。zì yǒu méi huā yǒng,mí lìng lì zé xiāng。
鼓钟才子国,膏润美人乡。gǔ zhōng cái zi guó,gāo rùn měi rén xiāng。
辞客知谁似,风流一代长。cí kè zhī shuí shì,fēng liú yī dài zhǎng。

喜王阮亭宫詹至粤即送其行

屈大均

相逢黄木口,相送白蘋洲。xiāng féng huáng mù kǒu,xiāng sòng bái píng zhōu。
愁绝三江水,东西似御沟。chóu jué sān jiāng shuǐ,dōng xī shì yù gōu。
沓潮争上下,灵岳乍沉浮。dá cháo zhēng shàng xià,líng yuè zhà chén fú。
船去教风引,还来看蜃楼。chuán qù jiào fēng yǐn,hái lái kàn shèn lóu。

喜王阮亭宫詹至粤即送其行

屈大均

散带白云林,狂歌一代心。sàn dài bái yún lín,kuáng gē yī dài xīn。
无人问山水,之子自清音。wú rén wèn shān shuǐ,zhī zi zì qīng yīn。
青岁早知我,泠泠能鼓琴。qīng suì zǎo zhī wǒ,líng líng néng gǔ qín。
离鸾将别鹄,三叹使情深。lí luán jiāng bié gǔ,sān tàn shǐ qíng shēn。

送高廷评

屈大均

相送白云心,依依似暮禽。xiāng sòng bái yún xīn,yī yī shì mù qín。
欲随帆影去,直至泖湖阴。yù suí fān yǐng qù,zhí zhì mǎo hú yīn。
廷尉风流美,炎洲景物深。tíng wèi fēng liú měi,yán zhōu jǐng wù shēn。
他时山与水,莫忘故人琴。tā shí shān yǔ shuǐ,mò wàng gù rén qín。

送高廷评

屈大均

自作季鹰鲙,鲈鱼香至今。zì zuò jì yīng kuài,lú yú xiāng zhì jīn。
归舟经白荡,莫即爱秋林。guī zhōu jīng bái dàng,mò jí ài qiū lín。
夫子且兼喜,平生子所钦。fū zi qiě jiān xǐ,píng shēng zi suǒ qīn。
兰言在怀袖,三岁益情深。lán yán zài huái xiù,sān suì yì qíng shēn。

过钟氏园

屈大均

竹里行厨小,相留一举觞。zhú lǐ xíng chú xiǎo,xiāng liú yī jǔ shāng。
越人负鲙美,蛮女蟹羹香。yuè rén fù kuài měi,mán nǚ xiè gēng xiāng。
解带乘春暖,开帘及暮凉。jiě dài chéng chūn nuǎn,kāi lián jí mù liáng。
主人棋兴好,移局过飞梁。zhǔ rén qí xīng hǎo,yí jú guò fēi liáng。

送汤氏兄弟归建昌省其尊人惕庵先生时先生八十馀矣

屈大均

辽东尝作客,皂帽识而翁。liáo dōng cháng zuò kè,zào mào shí ér wēng。
馈食先人外,谈经弟子中。kuì shí xiān rén wài,tán jīng dì zi zhōng。
君持名父命,人挹逸民风。jūn chí míng fù mìng,rén yì yì mín fēng。
相见犹呜咽,林泉正道穷。xiāng jiàn yóu wū yàn,lín quán zhèng dào qióng。

送汤氏兄弟归建昌省其尊人惕庵先生时先生八十馀矣

屈大均

海内谁华发,天遗一老多。hǎi nèi shuí huá fā,tiān yí yī lǎo duō。
君归亲几杖,莫复出烟萝。jūn guī qīn jǐ zhàng,mò fù chū yān luó。
朱萼当春好,黄花奈晚何。zhū è dāng chūn hǎo,huáng huā nài wǎn hé。
庞公贤父子,招手鹿门过。páng gōng xián fù zi,zhāo shǒu lù mén guò。

送曾止山

屈大均

英雄谁得老,天意在吾人。yīng xióng shuí dé lǎo,tiān yì zài wú rén。
但使羊裘在,何妨鹤发新。dàn shǐ yáng qiú zài,hé fáng hè fā xīn。
花留贫贱日,酒送乱离春。huā liú pín jiàn rì,jiǔ sòng luàn lí chūn。
待与清秋雁,重来问白蘋。dài yǔ qīng qiū yàn,zhòng lái wèn bái píng。

送曾止山

屈大均

野寺莺花外,相逢泪满巾。yě sì yīng huā wài,xiāng féng lèi mǎn jīn。
犹多天宝客,已少永和春。yóu duō tiān bǎo kè,yǐ shǎo yǒng hé chūn。
龙去悲明日,天回望此人。lóng qù bēi míng rì,tiān huí wàng cǐ rén。
吾衰何足叹,勉作采芝臣。wú shuāi hé zú tàn,miǎn zuò cǎi zhī chén。

送曾止山

屈大均

劳劳南北路,蓬转恨车轮。láo láo nán běi lù,péng zhuǎn hèn chē lún。
白首空为客,黄金不识人。bái shǒu kōng wèi kè,huáng jīn bù shí rén。
菱花能向暖,菊药亦开春。líng huā néng xiàng nuǎn,jú yào yì kāi chūn。
小别还惆怅,梱知日以新。xiǎo bié hái chóu chàng,kǔn zhī rì yǐ xīn。

楝亭诗为曹君作

屈大均

苦楝先人树,婆娑只此中。kǔ liàn xiān rén shù,pó suō zhǐ cǐ zhōng。
枝枝桑梓似,叶叶蓼莪同。zhī zhī sāng zǐ shì,yè yè liǎo é tóng。
攀处栖乌满,啼时落月空。pān chù qī wū mǎn,tí shí luò yuè kōng。
非因霜露冷,悽怆小亭东。fēi yīn shuāng lù lěng,qī chuàng xiǎo tíng dōng。

送沙子雨浮海之日本

屈大均

东浮穷日出,海舶望如山。dōng fú qióng rì chū,hǎi bó wàng rú shān。
五月开洋去,三冬趁国还。wǔ yuè kāi yáng qù,sān dōng chèn guó hái。
省亲旸谷外,题赋岛夷间。shěng qīn yáng gǔ wài,tí fù dǎo yí jiān。
若木花莲叶,朝朝为我攀。ruò mù huā lián yè,cháo cháo wèi wǒ pān。