古诗词

赠颜君

屈大均

复圣之子孙,大宗在曲阜。fù shèng zhī zi sūn,dà zōng zài qū fù。
峨峨司勋郎,与我知交久。é é sī xūn láng,yǔ wǒ zhī jiāo jiǔ。
曩者游西秦,声诗相可否。nǎng zhě yóu xī qín,shēng shī xiāng kě fǒu。
黄河石华鱼,华阴槐曲酒。huáng hé shí huá yú,huá yīn huái qū jiǔ。
风俗爱宗周,酣歌亦击缶。fēng sú ài zōng zhōu,hān gē yì jī fǒu。
洋洋风雅篇,正变无不有。yáng yáng fēng yǎ piān,zhèng biàn wú bù yǒu。
夫子昔删诗,先师尝左右。fū zi xī shān shī,xiān shī cháng zuǒ yòu。
三百所弦歌,琴声满窗牖。sān bǎi suǒ xián gē,qín shēng mǎn chuāng yǒu。
龟山与猗兰,二操亦在手。guī shān yǔ yī lán,èr cāo yì zài shǒu。
子孙被流风,德性尝敦厚。zi sūn bèi liú fēng,dé xìng cháng dūn hòu。
世为鲁大夫,文献十而九。shì wèi lǔ dà fū,wén xiàn shí ér jiǔ。
宗器多圭璋,孔氏称甥舅。zōng qì duō guī zhāng,kǒng shì chēng shēng jiù。
光禄善五言,人诵秋胡妇。guāng lù shàn wǔ yán,rén sòng qiū hú fù。
遗响在黄门,一赋如琼玖。yí xiǎng zài huáng mén,yī fù rú qióng jiǔ。
司勋正始声,比兴无其偶。sī xūn zhèng shǐ shēng,bǐ xīng wú qí ǒu。
赋诗存讽谏,美刺绝不苟。fù shī cún fěng jiàn,měi cì jué bù gǒu。
君也为哲兄,埙篪如一口。jūn yě wèi zhé xiōng,xūn chí rú yī kǒu。
陋巷有神灵,文章作渊薮。lòu xiàng yǒu shén líng,wén zhāng zuò yuān sǒu。
分支去温陵,礼乐遥遵守。fēn zhī qù wēn líng,lǐ lè yáo zūn shǒu。
闽海接泗沂,先学相师授。mǐn hǎi jiē sì yí,xiān xué xiāng shī shòu。
公本济世才,辉映桃陵后。gōng běn jì shì cái,huī yìng táo líng hòu。
为政历朔南,声教先孝友。wèi zhèng lì shuò nán,shēng jiào xiān xiào yǒu。
含吐黄钟音,中和以自寿。hán tǔ huáng zhōng yīn,zhōng hé yǐ zì shòu。
复圣乃春生,一阳为物母。fù shèng nǎi chūn shēng,yī yáng wèi wù mǔ。
以配复初爻,龙潜未见首。yǐ pèi fù chū yáo,lóng qián wèi jiàn shǒu。
元气在素王,司徒能多取。yuán qì zài sù wáng,sī tú néng duō qǔ。
公也益含弘,光大庶无负。gōng yě yì hán hóng,guāng dà shù wú fù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

黄鹤楼

屈大均

巍巍犹是敕书楼,朱邸移来历几秋。wēi wēi yóu shì chì shū lóu,zhū dǐ yí lái lì jǐ qiū。
黄鹄不将仙客至,白云空为楚王留。huáng gǔ bù jiāng xiān kè zhì,bái yún kōng wèi chǔ wáng liú。
三年士苦长沙战,万里人含落日愁。sān nián shì kǔ zhǎng shā zhàn,wàn lǐ rén hán luò rì chóu。
芳草莫重悲赋客,江边鹦鹉已无洲。fāng cǎo mò zhòng bēi fù kè,jiāng biān yīng wǔ yǐ wú zhōu。

赠汉阳罗生

屈大均

白云红叶汉江湄,屈宋精灵应在兹。bái yún hóng yè hàn jiāng méi,qū sòng jīng líng yīng zài zī。
人似女巫多姣服,天生南楚好微辞。rén shì nǚ wū duō jiāo fú,tiān shēng nán chǔ hǎo wēi cí。
双吹玉笛招黄鹄,一变离骚作竹枝。shuāng chuī yù dí zhāo huáng gǔ,yī biàn lí sāo zuò zhú zhī。
神禹庙前波浩淼,系舟同读岳山碑。shén yǔ miào qián bō hào miǎo,xì zhōu tóng dú yuè shān bēi。

娄上别王鹿田

屈大均

白鹤孤飞向九皋,无家不觉此身劳。bái hè gū fēi xiàng jiǔ gāo,wú jiā bù jué cǐ shēn láo。
梁鸾岂必妻能敬,梅福何须婿亦高。liáng luán qǐ bì qī néng jìng,méi fú hé xū xù yì gāo。
诸将只今多绣?,遗民自昔一方袍。zhū jiāng zhǐ jīn duō xiù,yí mín zì xī yī fāng páo。
相思屡过娄江上,风雪依依恋羽毛。xiāng sī lǚ guò lóu jiāng shàng,fēng xuě yī yī liàn yǔ máo。

泖口跨塘桥吊黄门陈卧子先生

屈大均

舟出吴淞烟水遥,黄门怀石此塘桥。zhōu chū wú sōng yān shuǐ yáo,huáng mén huái shí cǐ táng qiáo。
三闾日月光相映,一剑乾坤恨未消。sān lǘ rì yuè guāng xiāng yìng,yī jiàn qián kūn hèn wèi xiāo。
泖口莼鲈淹过客,云间风雅忆先朝。mǎo kǒu chún lú yān guò kè,yún jiān fēng yǎ yì xiān cháo。
惭予后死空词赋,惯向江南放大招。cán yǔ hòu sǐ kōng cí fù,guàn xiàng jiāng nán fàng dà zhāo。

送丁子同兄观察之赣南任

屈大均

花萼才名起八闽,文章最易动星辰。huā è cái míng qǐ bā mǐn,wén zhāng zuì yì dòng xīng chén。
月明三卜秦淮夜,梅发双行大庾春。yuè míng sān bo qín huái yè,méi fā shuāng xíng dà yǔ chūn。
孝友即同张仲饮,芬芳先与楚人亲。xiào yǒu jí tóng zhāng zhòng yǐn,fēn fāng xiān yǔ chǔ rén qīn。
离心半逐征帆去,秋色相期赣水滨。lí xīn bàn zhú zhēng fān qù,qiū sè xiāng qī gàn shuǐ bīn。

赠南康伦太守

屈大均

江西山水首南康,太守流风复紫阳。jiāng xī shān shuǐ shǒu nán kāng,tài shǒu liú fēng fù zǐ yáng。
一画自能知日月,六经原不是文章。yī huà zì néng zhī rì yuè,liù jīng yuán bù shì wén zhāng。
天边瀑布悬谈麈,云际屏风绕讼堂。tiān biān pù bù xuán tán zhǔ,yún jì píng fēng rào sòng táng。
咫尺肯容徐孺否,全家欲住蠡湖旁。zhǐ chǐ kěn róng xú rú fǒu,quán jiā yù zhù lí hú páng。

答星子令

屈大均

芙蓉九叠县西邻,为政风流羡子真。fú róng jiǔ dié xiàn xī lín,wèi zhèng fēng liú xiàn zi zhēn。
白鹿朝陪贤太守,青凫夜逐古仙人。bái lù cháo péi xián tài shǒu,qīng fú yè zhú gǔ xiān rén。
思从弟子为都讲,欲向东林作逸民。sī cóng dì zi wèi dōu jiǎng,yù xiàng dōng lín zuò yì mín。
栗里溪中馀醉石,相留高卧过三春。lì lǐ xī zhōng yú zuì shí,xiāng liú gāo wò guò sān chūn。

天门山

屈大均

秣陵门户是天门,双峙天边紫翠屯。mò líng mén hù shì tiān mén,shuāng zhì tiān biān zǐ cuì tún。
落日云连牛渚暝,中秋潮长小孤痕。luò rì yún lián niú zhǔ míng,zhōng qiū cháo zhǎng xiǎo gū hén。
千年王气从今起,万里江声至此吞。qiān nián wáng qì cóng jīn qǐ,wàn lǐ jiāng shēng zhì cǐ tūn。
南北自来争采石,开平功业与谁论。nán běi zì lái zhēng cǎi shí,kāi píng gōng yè yǔ shuí lùn。

蟂矶谒灵泽夫人庙

屈大均

灵泽夫人死汉家,何殊二女殉重华。líng zé fū rén sǐ hàn jiā,hé shū èr nǚ xùn zhòng huá。
瑶姬一自辞巫峡,精卫千年恨海涯。yáo jī yī zì cí wū xiá,jīng wèi qiān nián hèn hǎi yá。
国贼岂能分历数,天威犹自振褒斜。guó zéi qǐ néng fēn lì shù,tiān wēi yóu zì zhèn bāo xié。
永安哀诏惊闻日,飞泪应沾白帝花。yǒng ān āi zhào jīng wén rì,fēi lèi yīng zhān bái dì huā。

蟂矶谒灵泽夫人庙

屈大均

一逐长江下楚云,翠华望断泪沾裙。yī zhú zhǎng jiāng xià chǔ yún,cuì huá wàng duàn lèi zhān qún。
少康兴日因姚氏,帝乙归时是女君。shǎo kāng xīng rì yīn yáo shì,dì yǐ guī shí shì nǚ jūn。
花落锦城先主忆,月明瑶瑟逐臣闻。huā luò jǐn chéng xiān zhǔ yì,yuè míng yáo sè zhú chén wén。
徽称不愧同昭烈,终古蟂矶享紫芬。huī chēng bù kuì tóng zhāo liè,zhōng gǔ xiāo jī xiǎng zǐ fēn。

白岳

屈大均

拔地香炉是一峰,长云缭绕帝城重。bá dì xiāng lú shì yī fēng,zhǎng yún liáo rào dì chéng zhòng。
千年楠树青霄出,百尺龙床碧藓封。qiān nián nán shù qīng xiāo chū,bǎi chǐ lóng chuáng bì xiǎn fēng。
岩岫影连天子鄣,风泉声乱羽人钟。yán xiù yǐng lián tiān zi zhāng,fēng quán shēng luàn yǔ rén zhōng。
天门久坐飞花上,鸾鹤纷纷不可从。tiān mén jiǔ zuò fēi huā shàng,luán hè fēn fēn bù kě cóng。

驱驰

屈大均

驱驰未觉始衰年,穷似扶风且益坚。qū chí wèi jué shǐ shuāi nián,qióng shì fú fēng qiě yì jiān。
笑为神州加饮食,愁归罗峤卧云烟。xiào wèi shén zhōu jiā yǐn shí,chóu guī luó jiào wò yún yān。
月含疏雨光微冷,花得清江影亦妍。yuè hán shū yǔ guāng wēi lěng,huā dé qīng jiāng yǐng yì yán。
白发不须催老大,河清应在杖乡前。bái fā bù xū cuī lǎo dà,hé qīng yīng zài zhàng xiāng qián。

从沔鄂将归先寄故园诸子

屈大均

归来依旧一船书,妻子浮沉两载馀。guī lái yī jiù yī chuán shū,qī zi fú chén liǎng zài yú。
就暖又随南海雁,承欢惟有武昌鱼。jiù nuǎn yòu suí nán hǎi yàn,chéng huān wéi yǒu wǔ chāng yú。
羊裘天肯留男子,玉佩人休愧女媭。yáng qiú tiān kěn liú nán zi,yù pèi rén xiū kuì nǚ xū。
中道裁诗先寄语,相知多半在扶胥。zhōng dào cái shī xiān jì yǔ,xiāng zhī duō bàn zài fú xū。

从沔鄂将归先寄故园诸子

屈大均

相思莫遣鹧鸪来,咫尺南中见越台。xiāng sī mò qiǎn zhè gū lái,zhǐ chǐ nán zhōng jiàn yuè tái。
雪至三城频作雨,花生五岭总成梅。xuě zhì sān chéng pín zuò yǔ,huā shēng wǔ lǐng zǒng chéng méi。
离支酒为高堂熟,孔雀屏因上客开。lí zhī jiǔ wèi gāo táng shú,kǒng què píng yīn shàng kè kāi。
歌舞人祠东莞伯,闲同珠浦一徘徊。gē wǔ rén cí dōng guǎn bó,xián tóng zhū pǔ yī pái huái。

姑孰道中遇施虹玉返新安

屈大均

姑溪相见即分飞,迢递新安触暑归。gū xī xiāng jiàn jí fēn fēi,tiáo dì xīn ān chù shǔ guī。
药石分将慈母苦,鸡豚馀得故人肥。yào shí fēn jiāng cí mǔ kǔ,jī tún yú dé gù rén féi。
苏耽亦念家中井,莱子频沾道上衣。sū dān yì niàn jiā zhōng jǐng,lái zi pín zhān dào shàng yī。
此别茫茫珠海上,书来先说是庭闱。cǐ bié máng máng zhū hǎi shàng,shū lái xiān shuō shì tíng wéi。