古诗词

赠颜君

屈大均

复圣之子孙,大宗在曲阜。fù shèng zhī zi sūn,dà zōng zài qū fù。
峨峨司勋郎,与我知交久。é é sī xūn láng,yǔ wǒ zhī jiāo jiǔ。
曩者游西秦,声诗相可否。nǎng zhě yóu xī qín,shēng shī xiāng kě fǒu。
黄河石华鱼,华阴槐曲酒。huáng hé shí huá yú,huá yīn huái qū jiǔ。
风俗爱宗周,酣歌亦击缶。fēng sú ài zōng zhōu,hān gē yì jī fǒu。
洋洋风雅篇,正变无不有。yáng yáng fēng yǎ piān,zhèng biàn wú bù yǒu。
夫子昔删诗,先师尝左右。fū zi xī shān shī,xiān shī cháng zuǒ yòu。
三百所弦歌,琴声满窗牖。sān bǎi suǒ xián gē,qín shēng mǎn chuāng yǒu。
龟山与猗兰,二操亦在手。guī shān yǔ yī lán,èr cāo yì zài shǒu。
子孙被流风,德性尝敦厚。zi sūn bèi liú fēng,dé xìng cháng dūn hòu。
世为鲁大夫,文献十而九。shì wèi lǔ dà fū,wén xiàn shí ér jiǔ。
宗器多圭璋,孔氏称甥舅。zōng qì duō guī zhāng,kǒng shì chēng shēng jiù。
光禄善五言,人诵秋胡妇。guāng lù shàn wǔ yán,rén sòng qiū hú fù。
遗响在黄门,一赋如琼玖。yí xiǎng zài huáng mén,yī fù rú qióng jiǔ。
司勋正始声,比兴无其偶。sī xūn zhèng shǐ shēng,bǐ xīng wú qí ǒu。
赋诗存讽谏,美刺绝不苟。fù shī cún fěng jiàn,měi cì jué bù gǒu。
君也为哲兄,埙篪如一口。jūn yě wèi zhé xiōng,xūn chí rú yī kǒu。
陋巷有神灵,文章作渊薮。lòu xiàng yǒu shén líng,wén zhāng zuò yuān sǒu。
分支去温陵,礼乐遥遵守。fēn zhī qù wēn líng,lǐ lè yáo zūn shǒu。
闽海接泗沂,先学相师授。mǐn hǎi jiē sì yí,xiān xué xiāng shī shòu。
公本济世才,辉映桃陵后。gōng běn jì shì cái,huī yìng táo líng hòu。
为政历朔南,声教先孝友。wèi zhèng lì shuò nán,shēng jiào xiān xiào yǒu。
含吐黄钟音,中和以自寿。hán tǔ huáng zhōng yīn,zhōng hé yǐ zì shòu。
复圣乃春生,一阳为物母。fù shèng nǎi chūn shēng,yī yáng wèi wù mǔ。
以配复初爻,龙潜未见首。yǐ pèi fù chū yáo,lóng qián wèi jiàn shǒu。
元气在素王,司徒能多取。yuán qì zài sù wáng,sī tú néng duō qǔ。
公也益含弘,光大庶无负。gōng yě yì hán hóng,guāng dà shù wú fù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

铁桥

屈大均

罗浮若夫妇,一合不复离。luó fú ruò fū fù,yī hé bù fù lí。
只恐蛾桥断,大川来间之。zhǐ kǒng é qiáo duàn,dà chuān lái jiān zhī。

铁桥

屈大均

罗主浮为客,相依甚有情。luó zhǔ fú wèi kè,xiāng yī shén yǒu qíng。
一桥通血脉,终古似云横。yī qiáo tōng xuè mài,zhōng gǔ shì yún héng。

铁桥

屈大均

桥下一飞泉,散为诸瀑布。qiáo xià yī fēi quán,sàn wèi zhū pù bù。
泉界罗与浮,仙人不得度。quán jiè luó yǔ fú,xiān rén bù dé dù。

对梅

屈大均

只须开一树,香已满含风。zhǐ xū kāi yī shù,xiāng yǐ mǎn hán fēng。
清绝无魂梦,相看至夜中。qīng jué wú hún mèng,xiāng kàn zhì yè zhōng。

对梅

屈大均

一朵朝来吐,闻香识是春。yī duǒ cháo lái tǔ,wén xiāng shí shì chūn。
天将香所自,密与岁寒人。tiān jiāng xiāng suǒ zì,mì yǔ suì hán rén。

对梅

屈大均

谁道南无雪,纷纷作早梅。shuí dào nán wú xuě,fēn fēn zuò zǎo méi。
枝头有红翠,一啄一花开。zhī tóu yǒu hóng cuì,yī zhuó yī huā kāi。

对梅

屈大均

朝来山喜鹊,踏折一枝长。cháo lái shān xǐ què,tà zhé yī zhī zhǎng。
乱落苍苔面,泥沾亦自香。luàn luò cāng tái miàn,ní zhān yì zì xiāng。

对梅

屈大均

春入南枝早,含香不欲开。chūn rù nán zhī zǎo,hán xiāng bù yù kāi。
为天留一半,风日莫相催。wèi tiān liú yī bàn,fēng rì mò xiāng cuī。

对梅

屈大均

春来春不见,春只在香中。chūn lái chūn bù jiàn,chūn zhǐ zài xiāng zhōng。
春与香无别,氤氲满碧空。chūn yǔ xiāng wú bié,yīn yūn mǎn bì kōng。

对梅

屈大均

一花春已满,香外更无春。yī huā chūn yǐ mǎn,xiāng wài gèng wú chūn。
不是从清夜,闻香岂得真。bù shì cóng qīng yè,wén xiāng qǐ dé zhēn。

对梅

屈大均

香是春所为,花含自不知。xiāng shì chūn suǒ wèi,huā hán zì bù zhī。
微风莫吹去,留与美人期。wēi fēng mò chuī qù,liú yǔ měi rén qī。

对梅

屈大均

不须过隔浦,香自逐人来。bù xū guò gé pǔ,xiāng zì zhú rén lái。
多谢春风好,枝枝吹得开。duō xiè chūn fēng hǎo,zhī zhī chuī dé kāi。

对梅

屈大均

香透坚冰出,开时及一阳。xiāng tòu jiān bīng chū,kāi shí jí yī yáng。
沾苔君莫扫,片片是春光。zhān tái jūn mò sǎo,piàn piàn shì chūn guāng。

对梅

屈大均

向夕山烟敛,花光一片寒。xiàng xī shān yān liǎn,huā guāng yī piàn hán。
若非香不断,都作月明看。ruò fēi xiāng bù duàn,dōu zuò yuè míng kàn。

对梅

屈大均

岁寒群动息,惊见早梅新。suì hán qún dòng xī,jīng jiàn zǎo méi xīn。
一夕冲冰雪,春光漏与人。yī xī chōng bīng xuě,chūn guāng lòu yǔ rén。