古诗词

正月既望太仓王虹友兄弟招同诸子集善学斋中有赋

屈大均

吁嗟岁庚申,昊天降威疾。xū jiē suì gēng shēn,hào tiān jiàng wēi jí。
正月方屯蒙,雷乃从地出。zhèng yuè fāng tún méng,léi nǎi cóng dì chū。
去年霹雳早,旱乾兼水溢。qù nián pī lì zǎo,hàn qián jiān shuǐ yì。
饥馑及娄东,稻蟹三馀一。jī jǐn jí lóu dōng,dào xiè sān yú yī。
阴阳久不分,元气复无日。yīn yáng jiǔ bù fēn,yuán qì fù wú rì。
人民愿岁丰,张灯祈太乙。rén mín yuàn suì fēng,zhāng dēng qí tài yǐ。
歌舞且须臾,号呼天岂恤。gē wǔ qiě xū yú,hào hū tiān qǐ xù。
东北地震馀,至今魂惴栗。dōng běi dì zhèn yú,zhì jīn hún zhuì lì。
龙血成坚冰,玄黄战未毕。lóng xuè chéng jiān bīng,xuán huáng zhàn wèi bì。
馀杀在三阳,太和期勿失。yú shā zài sān yáng,tài hé qī wù shī。
饮食以相需,主人敬终吉。yǐn shí yǐ xiāng xū,zhǔ rén jìng zhōng jí。
煌煌火树开,阳春先一室。huáng huáng huǒ shù kāi,yáng chūn xiān yī shì。
白华将绛趺,光华何盛实。bái huá jiāng jiàng fū,guāng huá hé shèng shí。
昆弟连枝多,蝉嫣金玉质。kūn dì lián zhī duō,chán yān jīn yù zhì。
唱叹得良朋,洋洋清庙瑟。chàng tàn dé liáng péng,yáng yáng qīng miào sè。
二南兄弟诗,周召如胶漆。èr nán xiōng dì shī,zhōu zhào rú jiāo qī。
孝友垂正风,以作人伦率。xiào yǒu chuí zhèng fēng,yǐ zuò rén lún lǜ。
风雅之大师,娄江旧无匹。fēng yǎ zhī dà shī,lóu jiāng jiù wú pǐ。
琅琊与太原,诸王多丽逸。láng yá yǔ tài yuán,zhū wáng duō lì yì。
吴许六朝英,赋心总绵密。wú xǔ liù cháo yīng,fù xīn zǒng mián mì。
我亦希云间,黄门精论述。wǒ yì xī yún jiān,huáng mén jīng lùn shù。
所愧称离骚,怨诽难自律。suǒ kuì chēng lí sāo,yuàn fěi nán zì lǜ。
神听在和平,性情忌淫佚。shén tīng zài hé píng,xìng qíng jì yín yì。
何以慰微诚,愿言贻道术。hé yǐ wèi wēi chéng,yuàn yán yí dào shù。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

对梅

屈大均

荣落虽无意,馨香亦有时。róng luò suī wú yì,xīn xiāng yì yǒu shí。
开从长至候,万物未曾知。kāi cóng zhǎng zhì hòu,wàn wù wèi céng zhī。

对梅

屈大均

冰以寒风壮,春从何处寻。bīng yǐ hán fēng zhuàng,chūn cóng hé chù xún。
梅花知最早,天地此时心。méi huā zhī zuì zǎo,tiān dì cǐ shí xīn。

对梅

屈大均

南国虽无雪,纷纷在鬓丝。nán guó suī wú xuě,fēn fēn zài bìn sī。
梅花吾与汝,同是白头时。méi huā wú yǔ rǔ,tóng shì bái tóu shí。

对梅

屈大均

香是美人心,因风寄竹林。xiāng shì měi rén xīn,yīn fēng jì zhú lín。
定知云卧者,为我弄清琴。dìng zhī yún wò zhě,wèi wǒ nòng qīng qín。

对梅

屈大均

寂寂空林里,花开若有人。jì jì kōng lín lǐ,huā kāi ruò yǒu rén。
夜深枝上鸟,惊出月光频。yè shēn zhī shàng niǎo,jīng chū yuè guāng pín。

对梅

屈大均

花蒂虽云弱,凝冰冻不飞。huā dì suī yún ruò,níng bīng dòng bù fēi。
春风最相惜,吹上美人衣。chūn fēng zuì xiāng xī,chuī shàng měi rén yī。

对梅

屈大均

绿萼晴难吐,黄须冻易凝。lǜ è qíng nán tǔ,huáng xū dòng yì níng。
莫教飞入掌,一点亦春冰。mò jiào fēi rù zhǎng,yī diǎn yì chūn bīng。

对梅

屈大均

花含太古雪,一片已寒人。huā hán tài gǔ xuě,yī piàn yǐ hán rén。
不是馨香绝,如何答好春。bù shì xīn xiāng jué,rú hé dá hǎo chūn。

对梅

屈大均

一夕春风动,花开自不知。yī xī chūn fēng dòng,huā kāi zì bù zhī。
无人从太古,识得未香时。wú rén cóng tài gǔ,shí dé wèi xiāng shí。

对梅

屈大均

不是冲寒放,春风岂有香。bù shì chōng hán fàng,chūn fēng qǐ yǒu xiāng。
众芳犹混沌,吐萼待三阳。zhòng fāng yóu hùn dùn,tǔ è dài sān yáng。

对梅

屈大均

叶尽花全发,枝枝透月明。yè jǐn huā quán fā,zhī zhī tòu yuè míng。
影从人外散,香以夜来清。yǐng cóng rén wài sàn,xiāng yǐ yè lái qīng。

对梅

屈大均

夜半开还阖,天心在一花。yè bàn kāi hái hé,tiān xīn zài yī huā。
香从元气出,独自作春华。xiāng cóng yuán qì chū,dú zì zuò chūn huá。

对梅

屈大均

独坐忘清昼,香微易入神。dú zuò wàng qīng zhòu,xiāng wēi yì rù shén。
不须开万蕊,已得太和真。bù xū kāi wàn ruǐ,yǐ dé tài hé zhēn。

对梅

屈大均

欲折枝高出,烟凝望欲空。yù zhé zhī gāo chū,yān níng wàng yù kōng。
光生三径月,香作一林风。guāng shēng sān jìng yuè,xiāng zuò yī lín fēng。

对梅

屈大均

天寒香更发,花定不知寒。tiān hán xiāng gèng fā,huā dìng bù zhī hán。
多谢风兼雪,吹花透肺肝。duō xiè fēng jiān xuě,chuī huā tòu fèi gān。