古诗词

赠魏处士冰叔

屈大均

岩岩宁都山,穹石蔽天起。yán yán níng dōu shān,qióng shí bì tiān qǐ。
中有金精峰,翠微与相似。zhōng yǒu jīn jīng fēng,cuì wēi yǔ xiāng shì。
汉初有逸民,张芒一女子。hàn chū yǒu yì mín,zhāng máng yī nǚ zi。
玉貌生奇光,纨扇照如水。yù mào shēng qí guāng,wán shàn zhào rú shuǐ。
垂涕悲民生,欲嫁无良士。chuí tì bēi mín shēng,yù jià wú liáng shì。
不义衡山王,乃为重瞳使。bù yì héng shān wáng,nǎi wèi zhòng tóng shǐ。
弑帝郴江中,悖逆非人理。shì dì chēn jiāng zhōng,bèi nì fēi rén lǐ。
兵威劫丽英,披发卧泥滓。bīng wēi jié lì yīng,pī fā wò ní zǐ。
氤氲石鼓旁,奇女气青紫。yīn yūn shí gǔ páng,qí nǚ qì qīng zǐ。
有鸾自舞歌,慷慨不可止。yǒu luán zì wǔ gē,kāng kǎi bù kě zhǐ。
嫁夫得鄱君,婵娟所深鄙。jià fū dé pó jūn,chán juān suǒ shēn bǐ。
可惜汉高皇,大度容仇耻。kě xī hàn gāo huáng,dà dù róng chóu chǐ。
方徙长沙封,不共淮南死。fāng xǐ zhǎng shā fēng,bù gòng huái nán sǐ。
佳人重意气,仙举非得已。jiā rén zhòng yì qì,xiān jǔ fēi dé yǐ。
安期策苟行,岂爱菖蒲美。ān qī cè gǒu xíng,qǐ ài chāng pú měi。
君居临翠微,丽英乃乡里。jūn jū lín cuì wēi,lì yīng nǎi xiāng lǐ。
平生不字贞,茕茕无娣姒。píng shēng bù zì zhēn,qióng qióng wú dì sì。
薇芜作面脂,菡萏为文履。wēi wú zuò miàn zhī,hàn dàn wèi wén lǚ。
云步何虚徐,谁能持玉趾。yún bù hé xū xú,shuí néng chí yù zhǐ。
玉帛一朝来,容颜遂自毁。yù bó yī cháo lái,róng yán suì zì huǐ。
岂伊是籧篨,臭恶还芣苢。qǐ yī shì qú chú,chòu è hái fú yǐ。
隆准尚不臣,所希在黄绮。lóng zhǔn shàng bù chén,suǒ xī zài huáng qǐ。
邻女窈窕姿,将老犹珠珥。lín nǚ yǎo tiǎo zī,jiāng lǎo yóu zhū ěr。
枯杨忽生华,以为士夫喜。kū yáng hū shēng huá,yǐ wèi shì fū xǐ。
秉节乃不终,媒妁持为市。bǐng jié nǎi bù zhōng,méi shuò chí wèi shì。
蔡琰苟忘夫,王昭将妻子。cài yǎn gǒu wàng fū,wáng zhāo jiāng qī zi。
橘柚已逾淮,芳馨宁有尔。jú yòu yǐ yú huái,fāng xīn níng yǒu ěr。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

赠尹子生日

屈大均

君从少年日,人外已能闲。jūn cóng shǎo nián rì,rén wài yǐ néng xián。
有道须耽酒,无心即闭关。yǒu dào xū dān jiǔ,wú xīn jí bì guān。
水摇窗户绿,花点鬓毛斑。shuǐ yáo chuāng hù lǜ,huā diǎn bìn máo bān。
岁岁春无事,相逢总玉颜。suì suì chūn wú shì,xiāng féng zǒng yù yán。

赠尹子生日

屈大均

夜夜观垂象,长星欲竟天。yè yè guān chuí xiàng,zhǎng xīng yù jìng tiān。
心惊离乱后,计得废兴前。xīn jīng lí luàn hòu,jì dé fèi xīng qián。
硕果谁能食,乔松自有年。shuò guǒ shuí néng shí,qiáo sōng zì yǒu nián。
红桥花里渡,咫尺即飞仙。hóng qiáo huā lǐ dù,zhǐ chǐ jí fēi xiān。

尹君有三孙甚怜爱诗以赠之

屈大均

君里亦西豪,人才两代高。jūn lǐ yì xī háo,rén cái liǎng dài gāo。
儿生珠子树,父与凤凰毛。ér shēng zhū zi shù,fù yǔ fèng huáng máo。
不以龙孙小,而忘燕翼劳。bù yǐ lóng sūn xiǎo,ér wàng yàn yì láo。
家声承乃祖,青琐更分曹。jiā shēng chéng nǎi zǔ,qīng suǒ gèng fēn cáo。

赠友侄林赤见

屈大均

有美忠良后,人称小凤凰。yǒu měi zhōng liáng hòu,rén chēng xiǎo fèng huáng。
汝才须丽则,吾道亦文章。rǔ cái xū lì zé,wú dào yì wén zhāng。
珠晒当明月,梅开及一阳。zhū shài dāng míng yuè,méi kāi jí yī yáng。
亲仁诸父在,孝友与天长。qīn rén zhū fù zài,xiào yǒu yǔ tiān zhǎng。

答于鼎

屈大均

今代神交我,无如君弟兄。jīn dài shén jiāo wǒ,wú rú jūn dì xiōng。
心从天外得,目向梦中成。xīn cóng tiān wài dé,mù xiàng mèng zhōng chéng。
黄海期终践,炎州事已平。huáng hǎi qī zhōng jiàn,yán zhōu shì yǐ píng。
寄言峰上月,留为绿樽明。jì yán fēng shàng yuè,liú wèi lǜ zūn míng。

答于鼎

屈大均

风雅三闾变,离骚万古师。fēng yǎ sān lǘ biàn,lí sāo wàn gǔ shī。
汉时多帝子,今代只孙枝。hàn shí duō dì zi,jīn dài zhǐ sūn zhī。
尔赋追南楚,人称似景差。ěr fù zhuī nán chǔ,rén chēng shì jǐng chà。
贻予双五律,丽则掩当时。yí yǔ shuāng wǔ lǜ,lì zé yǎn dāng shí。

九月药亭宅见梅

屈大均

梅喜炎州暖,长开在菊前。méi xǐ yán zhōu nuǎn,zhǎng kāi zài jú qián。
年芳能自早,秋色为君妍。nián fāng néng zì zǎo,qiū sè wèi jūn yán。
朔雪从无地,南花更有天。shuò xuě cóng wú dì,nán huā gèng yǒu tiān。
忘忧须此物,泛泛酒杯传。wàng yōu xū cǐ wù,fàn fàn jiǔ bēi chuán。

屈大均

蛮花皆早发,黄菊独宜寒。mán huā jiē zǎo fā,huáng jú dú yí hán。
雪少英难落,霜微叶已丹。xuě shǎo yīng nán luò,shuāng wēi yè yǐ dān。
香从梅外得,甘以露时餐。xiāng cóng méi wài dé,gān yǐ lù shí cān。
秋色为春色,留君隔岁看。qiū sè wèi chūn sè,liú jūn gé suì kàn。

冬菊赠人

屈大均

节过无人赏,芬芳实在今。jié guò wú rén shǎng,fēn fāng shí zài jīn。
香分梅萼暗,色与雪花深。xiāng fēn méi è àn,sè yǔ xuě huā shēn。
甘苦平生节,荣枯一日心。gān kǔ píng shēng jié,róng kū yī rì xīn。
年年当小岁,君向粤中寻。nián nián dāng xiǎo suì,jūn xiàng yuè zhōng xún。

寄扶晨于鼎文冶兄弟

屈大均

一片成黄海,黄山信有无。yī piàn chéng huáng hǎi,huáng shān xìn yǒu wú。
汤池在烟雾,石笋似菰蒲。tāng chí zài yān wù,shí sǔn shì gū pú。
峰好人相让,松多汝不孤。fēng hǎo rén xiāng ràng,sōng duō rǔ bù gū。
平生怀小华,可得上天都。píng shēng huái xiǎo huá,kě dé shàng tiān dōu。

寄扶晨于鼎文冶兄弟

屈大均

爱尔贤兄弟,真同大小山。ài ěr xián xiōng dì,zhēn tóng dà xiǎo shān。
松高争岳出,花好与人闲。sōng gāo zhēng yuè chū,huā hǎo yǔ rén xián。
岁事先秋尽,天心及早还。suì shì xiān qiū jǐn,tiān xīn jí zǎo hái。
才多无不可,啸咏且相攀。cái duō wú bù kě,xiào yǒng qiě xiāng pān。

梧宫

屈大均

范蠡未霸越,五湖安可浮。fàn lí wèi bà yuè,wǔ hú ān kě fú。
故人尽西子,终古一扁舟。gù rén jǐn xī zi,zhōng gǔ yī biǎn zhōu。
雪气含烟白,山光逐水流。xuě qì hán yān bái,shān guāng zhú shuǐ liú。
梧宫何处是,萧瑟近长洲。wú gōng hé chù shì,xiāo sè jìn zhǎng zhōu。

咏史

屈大均

自古皆亡命,英雄岂异人。zì gǔ jiē wáng mìng,yīng xióng qǐ yì rén。
龙蟠忧有气,虎变患无身。lóng pán yōu yǒu qì,hǔ biàn huàn wú shēn。
孺子虽神智,圯桥且隐沦。rú zi suī shén zhì,yí qiáo qiě yǐn lún。
箧中兵法在,端可灭强秦。qiè zhōng bīng fǎ zài,duān kě miè qiáng qín。

寓居江乡有作

屈大均

扶床多稚子,敦杖有慈亲。fú chuáng duō zhì zi,dūn zhàng yǒu cí qīn。
甘苦同黄菊,浮沉在白蘋。gān kǔ tóng huáng jú,fú chén zài bái píng。
未归华夏国,犹是乱离人。wèi guī huá xià guó,yóu shì luàn lí rén。
松树能霜雪,天寒苍翠新。sōng shù néng shuāng xuě,tiān hán cāng cuì xīn。

赠水岩砚与韬荒

屈大均

一片九渊质,摩娑真气蒸。yī piàn jiǔ yuān zhì,mó suō zhēn qì zhēng。
端方山岳立,温润水云凝。duān fāng shān yuè lì,wēn rùn shuǐ yún níng。
洗涤防儿女,提携得友朋。xǐ dí fáng ér nǚ,tí xié dé yǒu péng。
赠君归著作,世世宝相承。zèng jūn guī zhù zuò,shì shì bǎo xiāng chéng。