古诗词

蔡玑先观行堂成有赋

屈大均

自我来建康,交游得蔡子。zì wǒ lái jiàn kāng,jiāo yóu dé cài zi。
昆弟有四贤,鸾龙人所喜。kūn dì yǒu sì xián,luán lóng rén suǒ xǐ。
叔也新堂成,观行名殊美。shū yě xīn táng chéng,guān xíng míng shū měi。
洋洋祖父风,修身自诗始。yáng yáng zǔ fù fēng,xiū shēn zì shī shǐ。
敦尔一家言,弦歌日盈耳。dūn ěr yī jiā yán,xián gē rì yíng ěr。
二南与家人,其道相表里。èr nán yǔ jiā rén,qí dào xiāng biǎo lǐ。
化物以正风,风从花萼起。huà wù yǐ zhèng fēng,fēng cóng huā è qǐ。
汝曾守塘公,布衣格桑梓。rǔ céng shǒu táng gōng,bù yī gé sāng zǐ。
解橐息斗争,脊令因友悌。jiě tuó xī dòu zhēng,jí lìng yīn yǒu tì。
长跪讼者前,依依若同体。zhǎng guì sòng zhě qián,yī yī ruò tóng tǐ。
各得金与田,不知其所使。gè dé jīn yǔ tián,bù zhī qí suǒ shǐ。
有子二白贤,益务惇伦纪。yǒu zi èr bái xián,yì wù dūn lún jì。
作令先声教,文武为张弛。zuò lìng xiān shēng jiào,wén wǔ wèi zhāng chí。
潜乎白莲难,不战戢奸宄。qián hū bái lián nán,bù zhàn jí jiān guǐ。
赞画蓟辽军,精明知彼己。zàn huà jì liáo jūn,jīng míng zhī bǐ jǐ。
诸将服先几,督师听谗毁。zhū jiāng fú xiān jǐ,dū shī tīng chán huǐ。
功可同丘山,言难合乳水。gōng kě tóng qiū shān,yán nán hé rǔ shuǐ。
一麾守云朔,边疆当重委。yī huī shǒu yún shuò,biān jiāng dāng zhòng wěi。
至郡即巡行,鸣镝群披靡。zhì jùn jí xún xíng,míng dī qún pī mí。
朝猎阏氏营,暮逼胡卢垒。cháo liè è shì yíng,mù bī hú lú lěi。
苍鹰奋郅都,毛血洒千里。cāng yīng fèn zhì dōu,máo xuè sǎ qiān lǐ。
强号亦已诛,正直清西鄙。qiáng hào yì yǐ zhū,zhèng zhí qīng xī bǐ。
噤口有大珰,汗颜复御史。jìn kǒu yǒu dà dāng,hàn yán fù yù shǐ。
天私一直臣,未从杨左死。tiān sī yī zhí chén,wèi cóng yáng zuǒ sǐ。
慷慨南渡初,安危实可倚。kāng kǎi nán dù chū,ān wēi shí kě yǐ。
区区职方郎,宁能扫国耻。qū qū zhí fāng láng,níng néng sǎo guó chǐ。
画江作鸿沟,君臣忽泥滓。huà jiāng zuò hóng gōu,jūn chén hū ní zǐ。
冠挂司马门,贼臣尝发指。guān guà sī mǎ mén,zéi chén cháng fā zhǐ。
哀痛抱玉环,艰贞保金矢。āi tòng bào yù huán,jiān zhēn bǎo jīn shǐ。
令子济物心,委蛇聊一仕。lìng zi jì wù xīn,wěi shé liáo yī shì。
才为异代用,俯仰亦知止。cái wèi yì dài yòng,fǔ yǎng yì zhī zhǐ。
当其宰甘泉,流亡尽耘耔。dāng qí zǎi gān quán,liú wáng jǐn yún zǐ。
正赋辄代输,割肌救疮痏。zhèng fù zhé dài shū,gē jī jiù chuāng wěi。
秦人麋烂馀,一旦复肥美。qín rén mí làn yú,yī dàn fù féi měi。
以最得股肱,两郡无鞭棰。yǐ zuì dé gǔ gōng,liǎng jùn wú biān chuí。
宪府开几时,林中藏玉趾。xiàn fǔ kāi jǐ shí,lín zhōng cáng yù zhǐ。
白华孝养多,亲串分滫瀡。bái huá xiào yǎng duō,qīn chuàn fēn xiǔ suǐ。
利害在乡闾,一身任首尾。lì hài zài xiāng lǘ,yī shēn rèn shǒu wěi。
大义虽秋毫,郁若泰山峙。dà yì suī qiū háo,yù ruò tài shān zhì。
清浊日沉冥,酒狂亦自拟。qīng zhuó rì chén míng,jiǔ kuáng yì zì nǐ。
为诗以韬精,悲歌或变徵。wèi shī yǐ tāo jīng,bēi gē huò biàn zhēng。
教汝弟与兄,多才无不似。jiào rǔ dì yǔ xiōng,duō cái wú bù shì。
五经在大春,四海来凿齿。wǔ jīng zài dà chūn,sì hǎi lái záo chǐ。
叔也开谈林,天人探奥旨。shū yě kāi tán lín,tiān rén tàn ào zhǐ。
有客齐鲁儒,金声甚条理。yǒu kè qí lǔ rú,jīn shēng shén tiáo lǐ。
言易先图书,称诗去淫绮。yán yì xiān tú shū,chēng shī qù yín qǐ。
雅歌何翩翩,和平以受祉。yǎ gē hé piān piān,hé píng yǐ shòu zhǐ。
呜鸟悦同声,菉竹期有斐。wū niǎo yuè tóng shēng,lù zhú qī yǒu fěi。
三闾隐士宗,相贻有兰芷。sān lǘ yǐn shì zōng,xiāng yí yǒu lán zhǐ。
从兹至岁寒,芳馨长尔尔。cóng zī zhì suì hán,fāng xīn zhǎng ěr ěr。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

寿端州太守

屈大均

峡东牂江更不开,七峰回合即嵩台。xiá dōng zāng jiāng gèng bù kāi,qī fēng huí hé jí sōng tái。
使君一作诸侯长,令望频高九郡来。shǐ jūn yī zuò zhū hóu zhǎng,lìng wàng pín gāo jiǔ jùn lái。
南越只今憔悴甚,西秦自昔霸王才。nán yuè zhǐ jīn qiáo cuì shén,xī qín zì xī bà wáng cái。
祝公眉寿如豳雅,膏雨多于春酒杯。zhù gōng méi shòu rú bīn yǎ,gāo yǔ duō yú chūn jiǔ bēi。

东越抚军寿词

屈大均

百蛮歌舞我公来,献岁椒觞接寿杯。bǎi mán gē wǔ wǒ gōng lái,xiàn suì jiāo shāng jiē shòu bēi。
元老天归南极老,春台人望越王台。yuán lǎo tiān guī nán jí lǎo,chūn tái rén wàng yuè wáng tái。
木棉花吐千枝笔,明月珠生九孔胎。mù mián huā tǔ qiān zhī bǐ,míng yuè zhū shēng jiǔ kǒng tāi。
岭海旧称丰丽地,只今憔悴仗云雷。lǐng hǎi jiù chēng fēng lì dì,zhǐ jīn qiáo cuì zhàng yún léi。

东越抚军寿词

屈大均

惊春宫柳发新年,嘉庆人趋节钺前。jīng chūn gōng liǔ fā xīn nián,jiā qìng rén qū jié yuè qián。
岂有元公非吐握,自来山甫此蕃宣。qǐ yǒu yuán gōng fēi tǔ wò,zì lái shān fǔ cǐ fān xuān。
天开草昧先雷雨,日出光华带水烟。tiān kāi cǎo mèi xiān léi yǔ,rì chū guāng huá dài shuǐ yān。
鸣鸟海隅应不少,因欢平格舞翩翩。míng niǎo hǎi yú yīng bù shǎo,yīn huān píng gé wǔ piān piān。

卫广文以荔支诗见示赋此奉酬并以为寿

屈大均

汉时王逸推能赋,君复风华似叔师。hàn shí wáng yì tuī néng fù,jūn fù fēng huá shì shū shī。
甘液含消中圣后,香琼饵罢得仙时。gān yè hán xiāo zhōng shèng hòu,xiāng qióng ěr bà dé xiān shí。
兰陵祭酒何曾老,天禄传经亦未迟。lán líng jì jiǔ hé céng lǎo,tiān lù chuán jīng yì wèi chí。
首夏清和看欲近,先红犀角望新辞。shǒu xià qīng hé kàn yù jìn,xiān hóng xī jiǎo wàng xīn cí。

寿东莞杜明府母李太夫人

屈大均

先公温润秦君子,令嗣循良汉大夫。xiān gōng wēn rùn qín jūn zi,lìng sì xún liáng hàn dà fū。
八座起居房氏有,五经传授孟家无。bā zuò qǐ jū fáng shì yǒu,wǔ jīng chuán shòu mèng jiā wú。
侯多膏泽从王母,人祝期颐似鲍姑。hóu duō gāo zé cóng wáng mǔ,rén zhù qī yí shì bào gū。
邑近罗浮仙药满,端阳先献石菖蒲。yì jìn luó fú xiān yào mǎn,duān yáng xiān xiàn shí chāng pú。

读荆轲传作六首

屈大均

置酒华阳曲未终,美人奇马玉盘中。zhì jiǔ huá yáng qū wèi zhōng,měi rén qí mǎ yù pán zhōng。
何须匕首劳神勇,更使将军作鬼雄。hé xū bǐ shǒu láo shén yǒng,gèng shǐ jiāng jūn zuò guǐ xióng。
一自悲风生易水,千秋白日贯长虹。yī zì bēi fēng shēng yì shuǐ,qiān qiū bái rì guàn zhǎng hóng。
殷勤倘用荆卿将,自可威加督亢东。yīn qín tǎng yòng jīng qīng jiāng,zì kě wēi jiā dū kàng dōng。

读荆轲传作六首

屈大均

田光鞠武总谋臣,计失须臾欲劫秦。tián guāng jū wǔ zǒng móu chén,jì shī xū yú yù jié qín。
岂有精灵归匕首,空令哀怨断龙唇。qǐ yǒu jīng líng guī bǐ shǒu,kōng lìng āi yuàn duàn lóng chún。
萧萧风起冲冠发,飒飒云吹首路尘。xiāo xiāo fēng qǐ chōng guān fā,sà sà yún chuī shǒu lù chén。
自此悲歌燕市绝,屠沽无复报恩人。zì cǐ bēi gē yàn shì jué,tú gū wú fù bào ēn rén。

读荆轲传作六首

屈大均

读书击剑未蹉跎,儒雅偏于慷慨多。dú shū jī jiàn wèi cuō tuó,rú yǎ piān yú kāng kǎi duō。
岂有先生非乐毅,何曾太子识荆轲。qǐ yǒu xiān shēng fēi lè yì,hé céng tài zi shí jīng kē。
燕风已起离骚赋,楚调如追易水歌。yàn fēng yǐ qǐ lí sāo fù,chǔ diào rú zhuī yì shuǐ gē。
壮士至今犹发指,寇雠长枕报秦戈。zhuàng shì zhì jīn yóu fā zhǐ,kòu chóu zhǎng zhěn bào qín gē。

读荆轲传作六首

屈大均

平生剑术未曾疏,况是深沉解好书。píng shēng jiàn shù wèi céng shū,kuàng shì shēn chén jiě hǎo shū。
盖聂相期知不可,渐离同去因何如。gài niè xiāng qī zhī bù kě,jiàn lí tóng qù yīn hé rú。
六王有恨惟铜柱,一擿无成更副车。liù wáng yǒu hèn wéi tóng zhù,yī tī wú chéng gèng fù chē。
可惜汉家需佐命,英雄未得少踟蹰。kě xī hàn jiā xū zuǒ mìng,yīng xióng wèi dé shǎo chí chú。

读荆轲传作六首

屈大均

多事田光苦殉名,匆匆伏剑激荆卿。duō shì tián guāng kǔ xùn míng,cōng cōng fú jiàn jī jīng qīng。
英雄不肯言成败,节侠何知有死生。yīng xióng bù kěn yán chéng bài,jié xiá hé zhī yǒu sǐ shēng。
皆白衣冠持大斗,尽冲毛发上长缨。jiē bái yī guān chí dà dòu,jǐn chōng máo fā shàng zhǎng yīng。
离觞未半驱车去,风叶哀含变徵声。lí shāng wèi bàn qū chē qù,fēng yè āi hán biàn zhēng shēng。

读荆轲传作六首

屈大均

无端委肉虎狼秦,炉炭鸿毛枉苦辛。wú duān wěi ròu hǔ láng qín,lú tàn hóng máo wǎng kǔ xīn。
匕首从容非刺客,屏风超越是姬人。bǐ shǒu cóng róng fēi cì kè,píng fēng chāo yuè shì jī rén。
舞阳图奏应辞殿,宋意歌残早湿巾。wǔ yáng tú zòu yīng cí diàn,sòng yì gē cán zǎo shī jīn。
淡淡寒波含涕泪,随风一半逐车轮。dàn dàn hán bō hán tì lèi,suí fēng yī bàn zhú chē lún。

送王处士灵柩归祔锡山先茔

屈大均

素冠相送出梅关,反葬东吴有故山。sù guān xiāng sòng chū méi guān,fǎn zàng dōng wú yǒu gù shān。
死友谁将平子去,孤儿自载伯鸾还。sǐ yǒu shuí jiāng píng zi qù,gū ér zì zài bó luán hái。
沙床散发风流甚,麈尾成松日夕闲。shā chuáng sàn fā fēng liú shén,zhǔ wěi chéng sōng rì xī xián。
我尚为人争便得,幅巾追逐白杨间。wǒ shàng wèi rén zhēng biàn dé,fú jīn zhuī zhú bái yáng jiān。

送王处士灵柩归祔锡山先茔

屈大均

沈湎何曾日举杯,殷勤荷锸越王台。shěn miǎn hé céng rì jǔ bēi,yīn qín hé chā yuè wáng tái。
疏狂岂必青蝇吊,卑湿何劳子服来。shū kuáng qǐ bì qīng yíng diào,bēi shī hé láo zi fú lái。
夷惠半生虚白首,彭殇一笑总黄埃。yí huì bàn shēng xū bái shǒu,péng shāng yī xiào zǒng huáng āi。
文章速朽都无恨,化作瑶葩亦见才。wén zhāng sù xiǔ dōu wú hèn,huà zuò yáo pā yì jiàn cái。

送王处士灵柩归祔锡山先茔

屈大均

瘗尔衣冠在玉峰,风云惨淡待相从。yì ěr yī guān zài yù fēng,fēng yún cǎn dàn dài xiāng cóng。
青莲岂可为金粟,黄石还应作赤松。qīng lián qǐ kě wèi jīn sù,huáng shí hái yīng zuò chì sōng。
情尽英雄虽羽化,身高神智未龙钟。qíng jǐn yīng xióng suī yǔ huà,shēn gāo shén zhì wèi lóng zhōng。
棺中尧典无长夜,旸谷氤氲接二禺。guān zhōng yáo diǎn wú zhǎng yè,yáng gǔ yīn yūn jiē èr yú。

送王处士灵柩归祔锡山先茔

屈大均

明年宿草惠泉东,怅望松楸白露中。míng nián sù cǎo huì quán dōng,chàng wàng sōng qiū bái lù zhōng。
咫尺要离吴烈士,参差樗里汉行宫。zhǐ chǐ yào lí wú liè shì,cān chà chū lǐ hàn xíng gōng。
鱼灯亘古精灵接,麦饭先人伏腊同。yú dēng gèn gǔ jīng líng jiē,mài fàn xiān rén fú là tóng。
含笑九原长已矣,渊冰孝子一身终。hán xiào jiǔ yuán zhǎng yǐ yǐ,yuān bīng xiào zi yī shēn zhōng。