古诗词

河鲀

屈大均

今岁雨水伤,河鲀人不取。jīn suì yǔ shuǐ shāng,hé tún rén bù qǔ。
食之死者多,价贱如泥土。shí zhī sǐ zhě duō,jià jiàn rú ní tǔ。
所因胡蔓子,乘潦落江渚。suǒ yīn hú màn zi,chéng lǎo luò jiāng zhǔ。
河鲀食而肥,其毒益在乳。hé tún shí ér féi,qí dú yì zài rǔ。
乳甘且膏腴,滋味入肺腑。rǔ gān qiě gāo yú,zī wèi rù fèi fǔ。
一脔能醉人,迷乱以无主。yī luán néng zuì rén,mí luàn yǐ wú zhǔ。
仓皇饮粪清,妻孥泪如雨。cāng huáng yǐn fèn qīng,qī nú lèi rú yǔ。
茭塘黄河鲀,产妇云有补。jiāo táng huáng hé tún,chǎn fù yún yǒu bǔ。
相戒勿鲜食,去肠用为脯。xiāng jiè wù xiān shí,qù cháng yòng wèi pú。
醋蒸胜雏鸡,姜桂十之五。cù zhēng shèng chú jī,jiāng guì shí zhī wǔ。
风俗苦嗜之,臭腥遍闾户。fēng sú kǔ shì zhī,chòu xīng biàn lǘ hù。
亡命诸渔人,不用张网罟。wáng mìng zhū yú rén,bù yòng zhāng wǎng gǔ。
河鲀触生钓,一钩辄无数。hé tún chù shēng diào,yī gōu zhé wú shù。
腹大似水泡,其性最暴怒。fù dà shì shuǐ pào,qí xìng zuì bào nù。
恶者更板牙,斑斑鳞且羽。è zhě gèng bǎn yá,bān bān lín qiě yǔ。
河伯遣杀人,非惟作鱼虎。hé bó qiǎn shā rén,fēi wéi zuò yú hǔ。
口腹人所贱,况乃饱腐鼠。kǒu fù rén suǒ jiàn,kuàng nǎi bǎo fǔ shǔ。
养小以失大,君子宜审处。yǎng xiǎo yǐ shī dà,jūn zi yí shěn chù。
区区此鯸䱌,安足借刀俎。qū qū cǐ hóu yí,ān zú jiè dāo zǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

流溪

屈大均

泉飘百丈带,曲折下流溪。quán piāo bǎi zhàng dài,qū zhé xià liú xī。
车水村村急,春苗莳未齐。chē shuǐ cūn cūn jí,chūn miáo shí wèi qí。

古意

屈大均

垂柳与垂杨,枝条有短长。chuí liǔ yǔ chuí yáng,zhī tiáo yǒu duǎn zhǎng。
柳长杨短短,一体似鸳鸯。liǔ zhǎng yáng duǎn duǎn,yī tǐ shì yuān yāng。

古意

屈大均

风流水杨柳,宜水复宜风。fēng liú shuǐ yáng liǔ,yí shuǐ fù yí fēng。
莫即为花絮,飘扬西复东。mò jí wèi huā xù,piāo yáng xī fù dōng。

古意

屈大均

菱花背日寒,芡花向日暖。líng huā bèi rì hán,qiàn huā xiàng rì nuǎn。
同是水中根,为心有长短。tóng shì shuǐ zhōng gēn,wèi xīn yǒu zhǎng duǎn。

古意

屈大均

有美云堂树,冬生翠负霜。yǒu měi yún táng shù,dōng shēng cuì fù shuāng。
少阴精自固,名以冻青香。shǎo yīn jīng zì gù,míng yǐ dòng qīng xiāng。

闺人寄远曲

屈大均

日月同一光,男女同一性。rì yuè tóng yī guāng,nán nǚ tóng yī xìng。
君不爱离居,早归共鸾镜。jūn bù ài lí jū,zǎo guī gòng luán jìng。

塞儿曲

屈大均

在北为苍鹰,在南为鹞子。zài běi wèi cāng yīng,zài nán wèi yào zi。
秋来奋羽毛,一击辄千里。qiū lái fèn yǔ máo,yī jī zhé qiān lǐ。

塞儿曲

屈大均

儿时射鸟鼠,稍长射狐兔。ér shí shè niǎo shǔ,shāo zhǎng shè hú tù。
生长牛羊中,肥白亦如瓠。shēng zhǎng niú yáng zhōng,féi bái yì rú hù。

塞儿曲

屈大均

壮者食肥美,老者食其馀。zhuàng zhě shí féi měi,lǎo zhě shí qí yú。
黄羊与野马,毛血腥衣裾。huáng yáng yǔ yě mǎ,máo xuè xīng yī jū。

塞儿曲

屈大均

箕踞而反言,佯为蛮种落。jī jù ér fǎn yán,yáng wèi mán zhǒng luò。
袍帽尽鼲貂,拦街弄弦索。páo mào jǐn hún diāo,lán jiē nòng xián suǒ。

塞儿曲

屈大均

自古汉和蕃,不闻蕃和汉。zì gǔ hàn hé fān,bù wén fān hé hàn。
汉儿一向眠,自致南朝乱。hàn ér yī xiàng mián,zì zhì nán cháo luàn。

讯汪子

屈大均

君在黄山口,桃花十里长。jūn zài huáng shān kǒu,táo huā shí lǐ zhǎng。
不知溪上水,流得几峰香。bù zhī xī shàng shuǐ,liú dé jǐ fēng xiāng。

茉莉

屈大均

未开先食蕾,虫细若飞丝。wèi kāi xiān shí lěi,chóng xì ruò fēi sī。
叶底粉如雪,香宜月上时。yè dǐ fěn rú xuě,xiāng yí yuè shàng shí。

茉莉

屈大均

欲花先摘叶,叶少始花多。yù huā xiān zhāi yè,yè shǎo shǐ huā duō。
向夕沾人气,香如膏沐何。xiàng xī zhān rén qì,xiāng rú gāo mù hé。

咏古

屈大均

紫芝华正秀,黄鹄翼还开。zǐ zhī huá zhèng xiù,huáng gǔ yì hái kāi。
绮皓诚儒者,何曾嫚骂来。qǐ hào chéng rú zhě,hé céng mān mà lái。