古诗词

河鲀

屈大均

今岁雨水伤,河鲀人不取。jīn suì yǔ shuǐ shāng,hé tún rén bù qǔ。
食之死者多,价贱如泥土。shí zhī sǐ zhě duō,jià jiàn rú ní tǔ。
所因胡蔓子,乘潦落江渚。suǒ yīn hú màn zi,chéng lǎo luò jiāng zhǔ。
河鲀食而肥,其毒益在乳。hé tún shí ér féi,qí dú yì zài rǔ。
乳甘且膏腴,滋味入肺腑。rǔ gān qiě gāo yú,zī wèi rù fèi fǔ。
一脔能醉人,迷乱以无主。yī luán néng zuì rén,mí luàn yǐ wú zhǔ。
仓皇饮粪清,妻孥泪如雨。cāng huáng yǐn fèn qīng,qī nú lèi rú yǔ。
茭塘黄河鲀,产妇云有补。jiāo táng huáng hé tún,chǎn fù yún yǒu bǔ。
相戒勿鲜食,去肠用为脯。xiāng jiè wù xiān shí,qù cháng yòng wèi pú。
醋蒸胜雏鸡,姜桂十之五。cù zhēng shèng chú jī,jiāng guì shí zhī wǔ。
风俗苦嗜之,臭腥遍闾户。fēng sú kǔ shì zhī,chòu xīng biàn lǘ hù。
亡命诸渔人,不用张网罟。wáng mìng zhū yú rén,bù yòng zhāng wǎng gǔ。
河鲀触生钓,一钩辄无数。hé tún chù shēng diào,yī gōu zhé wú shù。
腹大似水泡,其性最暴怒。fù dà shì shuǐ pào,qí xìng zuì bào nù。
恶者更板牙,斑斑鳞且羽。è zhě gèng bǎn yá,bān bān lín qiě yǔ。
河伯遣杀人,非惟作鱼虎。hé bó qiǎn shā rén,fēi wéi zuò yú hǔ。
口腹人所贱,况乃饱腐鼠。kǒu fù rén suǒ jiàn,kuàng nǎi bǎo fǔ shǔ。
养小以失大,君子宜审处。yǎng xiǎo yǐ shī dà,jūn zi yí shěn chù。
区区此鯸䱌,安足借刀俎。qū qū cǐ hóu yí,ān zú jiè dāo zǔ。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

从阳曲呈邑大令

屈大均

知己相将五日留,临歧却为父兄愁。zhī jǐ xiāng jiāng wǔ rì liú,lín qí què wèi fù xiōng chóu。
从阳敢望长天幸,再得神明似细侯。cóng yáng gǎn wàng zhǎng tiān xìng,zài dé shén míng shì xì hóu。

行役

屈大均

暮年行役转凄凄,家累牵人咫尺迷。mù nián xíng yì zhuǎn qī qī,jiā lèi qiān rén zhǐ chǐ mí。
少学陶公愁稚子,长贫孺仲愧贤妻。shǎo xué táo gōng chóu zhì zi,zhǎng pín rú zhòng kuì xián qī。

屈大均

红紫争衔一片霞,香泥只向白云家。hóng zǐ zhēng xián yī piàn xiá,xiāng ní zhǐ xiàng bái yún jiā。
双双翠剪穿帘入,要掠姬人鬓上花。shuāng shuāng cuì jiǎn chuān lián rù,yào lüè jī rén bìn shàng huā。

绯桃

屈大均

炎方隔岁已春华,每恨花朝不见花。yán fāng gé suì yǐ chūn huá,měi hèn huā cháo bù jiàn huā。
多谢绯桃情意好,清明开向野人家。duō xiè fēi táo qíng yì hǎo,qīng míng kāi xiàng yě rén jiā。

新竹

屈大均

烟梢露叶碧蒙茸,迸出新林尽箨龙。yān shāo lù yè bì méng rōng,bèng chū xīn lín jǐn tuò lóng。
青玉雨馀春粉少,楚辞多写墨香浓。qīng yù yǔ yú chūn fěn shǎo,chǔ cí duō xiě mò xiāng nóng。

水仙

屈大均

天暖水仙花不香,天寒香始满兰房。tiān nuǎn shuǐ xiān huā bù xiāng,tiān hán xiāng shǐ mǎn lán fáng。
生来姿性宜冰雪,却笑梅花冻欲僵。shēng lái zī xìng yí bīng xuě,què xiào méi huā dòng yù jiāng。

屈大均

青青一夕已成丝,舞向东风不自持。qīng qīng yī xī yǐ chéng sī,wǔ xiàng dōng fēng bù zì chí。
白首正愁飞絮乱,莫教如雪一枝枝。bái shǒu zhèng chóu fēi xù luàn,mò jiào rú xuě yī zhī zhī。

屈大均

一丝一缕已风流,半拂芳塘半画楼。yī sī yī lǚ yǐ fēng liú,bàn fú fāng táng bàn huà lóu。
日夕含烟复含雨,不将春色散人愁。rì xī hán yān fù hán yǔ,bù jiāng chūn sè sàn rén chóu。

屈大均

故作长条要拂人,莫教攀折向芳春。gù zuò zhǎng tiáo yào fú rén,mò jiào pān zhé xiàng fāng chūn。
怜他叶底流莺好,掩映双栖不露身。lián tā yè dǐ liú yīng hǎo,yǎn yìng shuāng qī bù lù shēn。

屈大均

已遣飞花作白蘋,又教吹絮逐香茵。yǐ qiǎn fēi huā zuò bái píng,yòu jiào chuī xù zhú xiāng yīn。
枝间娇鸟纷无数,第一流莺最恼人。zhī jiān jiāo niǎo fēn wú shù,dì yī liú yīng zuì nǎo rén。

留雁

屈大均

未到花朝已北飞,江南春色苦相违。wèi dào huā cháo yǐ běi fēi,jiāng nán chūn sè kǔ xiāng wéi。
哀笳一片风沙外,家在阴山讵忍归。āi jiā yī piàn fēng shā wài,jiā zài yīn shān jù rěn guī。

留雁

屈大均

江南亦未稻粱稀,菰米香分塞马肥。jiāng nán yì wèi dào liáng xī,gū mǐ xiāng fēn sāi mǎ féi。
春暖汀洲芳草里,无人惊起一行飞。chūn nuǎn tīng zhōu fāng cǎo lǐ,wú rén jīng qǐ yī xíng fēi。

一春

屈大均

一春寒卧拥香篝,每恨东风吹满楼。yī chūn hán wò yōng xiāng gōu,měi hèn dōng fēng chuī mǎn lóu。
故遣垂杨与垂柳,千丝万缕搅人愁。gù qiǎn chuí yáng yǔ chuí liǔ,qiān sī wàn lǚ jiǎo rén chóu。

今岁

屈大均

今岁莺花倍觉稀,春寒不肯作芳菲。jīn suì yīng huā bèi jué xī,chūn hán bù kěn zuò fāng fēi。
萋萋但长天山草,只恐边人马不肥。qī qī dàn zhǎng tiān shān cǎo,zhǐ kǒng biān rén mǎ bù féi。

春尽

屈大均

清明正是最愁时,泪作空蒙细雨丝。qīng míng zhèng shì zuì chóu shí,lèi zuò kōng méng xì yǔ sī。
春色欲寻无处所,莺花不遣恨人知。chūn sè yù xún wú chù suǒ,yīng huā bù qiǎn hèn rén zhī。