古诗词

送梁药亭北上

屈大均

南为天之阳,其人多文明。nán wèi tiān zhī yáng,qí rén duō wén míng。
精神得日月,变怪成文章。jīng shén dé rì yuè,biàn guài chéng wén zhāng。
朱火所沐浴,一一含珠光。zhū huǒ suǒ mù yù,yī yī hán zhū guāng。
蔽亏牂牁海,照曜祝融宫。bì kuī zāng kē hǎi,zhào yào zhù róng gōng。
朱明一洞穴,阴与衡岳通。zhū míng yī dòng xué,yīn yǔ héng yuè tōng。
祝融亦水帝,来治临扶桑。zhù róng yì shuǐ dì,lái zhì lín fú sāng。
文章作司命,吾党所大宗。wén zhāng zuò sī mìng,wú dǎng suǒ dà zōng。
炎德在辞华,明明烛四方。yán dé zài cí huá,míng míng zhú sì fāng。
云汉同昭回,朱鸟分光芒。yún hàn tóng zhāo huí,zhū niǎo fēn guāng máng。
始自洪武初,五星会文昌。shǐ zì hóng wǔ chū,wǔ xīng huì wén chāng。
海隅作邹鲁,白沙应其祥。hǎi yú zuò zōu lǔ,bái shā yīng qí xiáng。
弟子王佐才,冠以梁文康。dì zi wáng zuǒ cái,guān yǐ liáng wén kāng。
不草威武诏,以臣名君王。bù cǎo wēi wǔ zhào,yǐ chén míng jūn wáng。
秦藩却请地,正直持天纲。qín fān què qǐng dì,zhèng zhí chí tiān gāng。
忠谟动武庙,相业高始兴。zhōng mó dòng wǔ miào,xiāng yè gāo shǐ xīng。
兰汀乃族孙,扬葩继后行。lán tīng nǎi zú sūn,yáng pā jì hòu xíng。
艺林尊正朔,风雅何铿锵。yì lín zūn zhèng shuò,fēng yǎ hé kēng qiāng。
其笔女珊瑚,其墨黄金珰。qí bǐ nǚ shān hú,qí mò huáng jīn dāng。
写用鲛人绡,薰以鹤顶香。xiě yòng jiāo rén xiāo,xūn yǐ hè dǐng xiāng。
奇丽掩中原,郁为日南英。qí lì yǎn zhōng yuán,yù wèi rì nán yīng。
与师泰泉公,大小皆凤凰。yǔ shī tài quán gōng,dà xiǎo jiē fèng huáng。
君今同一本,峨峨南海梁。jūn jīn tóng yī běn,é é nán hǎi liáng。
明月出琼蚌,朝霞吐神龙。míng yuè chū qióng bàng,cháo xiá tǔ shén lóng。
丹山无凡羽,桂林多奇芳。dān shān wú fán yǔ,guì lín duō qí fāng。
六经乃神器,羽翼不敢忘。liù jīng nǎi shén qì,yǔ yì bù gǎn wàng。
逝将嗣先美,令名流玉堂。shì jiāng sì xiān měi,lìng míng liú yù táng。
努力就计偕,上书惊公卿。nǔ lì jiù jì xié,shàng shū jīng gōng qīng。
同里霍与伦,亦可相翱翔。tóng lǐ huò yǔ lún,yì kě xiāng áo xiáng。
伊予为隐夫,未能垂素功。yī yǔ wèi yǐn fū,wèi néng chuí sù gōng。
研精在神化,徒欲参羲皇。yán jīng zài shén huà,tú yù cān xī huáng。
著述虽满籯,不如君秕糠。zhù shù suī mǎn yíng,bù rú jūn bǐ kāng。
及早得志归,求我乎混茫。jí zǎo dé zhì guī,qiú wǒ hū hùn máng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

吴阊卧病有作

屈大均

桐叶萧萧掩市门,秋光虽好易黄昏。tóng yè xiāo xiāo yǎn shì mén,qiū guāng suī hǎo yì huáng hūn。
人怜白喜方同病,帝命巫阳更予魂。rén lián bái xǐ fāng tóng bìng,dì mìng wū yáng gèng yǔ hún。
杨柳东西朱户映,芙蓉七十白波吞。yáng liǔ dōng xī zhū hù yìng,fú róng qī shí bái bō tūn。
人间未有琅玕实,饥凤啾啾好自存。rén jiān wèi yǒu láng gān shí,jī fèng jiū jiū hǎo zì cún。

吴阊卧病有作

屈大均

三秋萧瑟虎丘西,山鸟多情为客啼。sān qiū xiāo sè hǔ qiū xī,shān niǎo duō qíng wèi kè tí。
季札悲愁新丧子,梁鸿清苦早同妻。jì zhá bēi chóu xīn sàng zi,liáng hóng qīng kǔ zǎo tóng qī。
红莲稻美春应熟,锦带花多采不迷。hóng lián dào měi chūn yīng shú,jǐn dài huā duō cǎi bù mí。
林屋洞边风物好,何时得共夏黄栖。lín wū dòng biān fēng wù hǎo,hé shí dé gòng xià huáng qī。

赠王璞庵移居

屈大均

移家偏爱凤凰台,楼对钟山紫翠开。yí jiā piān ài fèng huáng tái,lóu duì zhōng shān zǐ cuì kāi。
天阙喜看牛首在,仙云愁别岱宗来。tiān quē xǐ kàn niú shǒu zài,xiān yún chóu bié dài zōng lái。
凭陵海岳惟长啸,羽翼春秋且玉杯。píng líng hǎi yuè wéi zhǎng xiào,yǔ yì chūn qiū qiě yù bēi。
燕子矶南形势好,沙洲新抱石城回。yàn zi jī nán xíng shì hǎo,shā zhōu xīn bào shí chéng huí。

秣陵感怀

屈大均

芝华采采未疗饥,南国飘零事事非。zhī huá cǎi cǎi wèi liáo jī,nán guó piāo líng shì shì fēi。
烟雨又将春色去,林泉那得白云归。yān yǔ yòu jiāng chūn sè qù,lín quán nà dé bái yún guī。
萧疏素发惭金镜,寂寞青溪吊玉衣。xiāo shū sù fā cán jīn jìng,jì mò qīng xī diào yù yī。
贫贱每忧知己厌,踟蹰人外对斜晖。pín jiàn měi yōu zhī jǐ yàn,chí chú rén wài duì xié huī。

秣陵感怀

屈大均

江风吹雨散阴寒,多少莺花不忍看。jiāng fēng chuī yǔ sàn yīn hán,duō shǎo yīng huā bù rěn kàn。
地有三渠知太液,天留双阙作长安。dì yǒu sān qú zhī tài yè,tiān liú shuāng quē zuò zhǎng ān。
黄羊处处衔桃叶,白鹭朝朝傍竹竿。huáng yáng chù chù xián táo yè,bái lù cháo cháo bàng zhú gān。
欲住秦淮偏未得,高堂千里念游盘。yù zhù qín huái piān wèi dé,gāo táng qiān lǐ niàn yóu pán。

逢商丘宋使君赋赠

屈大均

相逢数数问夷门,烟草苍茫往迹存。xiāng féng shù shù wèn yí mén,yān cǎo cāng máng wǎng jì cún。
岂有屠沽藏魏市,空馀词赋在梁园。qǐ yǒu tú gū cáng wèi shì,kōng yú cí fù zài liáng yuán。
千秋公子无宾客,一代才人是弟昆。qiān qiū gōng zi wú bīn kè,yī dài cái rén shì dì kūn。
意气未倾愁已别,微躯自此更何言。yì qì wèi qīng chóu yǐ bié,wēi qū zì cǐ gèng hé yán。

三月六日集

屈大均

萧条为客恨江东,此日壶觞慰转蓬。xiāo tiáo wèi kè hèn jiāng dōng,cǐ rì hú shāng wèi zhuǎn péng。
自有山川知故国,谁从花草问离宫。zì yǒu shān chuān zhī gù guó,shuí cóng huā cǎo wèn lí gōng。
文章已作南朝气,歌舞犹含朔漠风。wén zhāng yǐ zuò nán cháo qì,gē wǔ yóu hán shuò mò fēng。
愁绝园陵寒食节,君臣留得杜鹃红。chóu jué yuán líng hán shí jié,jūn chén liú dé dù juān hóng。

春日步出青溪寻

屈大均

青溪一曲亦天河,往日张星此影娥。qīng xī yī qū yì tiān hé,wǎng rì zhāng xīng cǐ yǐng é。
芳草又教南苑失,飞花曾拂翠华过。fāng cǎo yòu jiào nán yuàn shī,fēi huā céng fú cuì huá guò。
秦淮水合穿朱雀,幕府云开散紫驼。qín huái shuǐ hé chuān zhū què,mù fǔ yún kāi sàn zǐ tuó。
痛饮且乘春未晚,中山事业已蹉跎。tòng yǐn qiě chéng chūn wèi wǎn,zhōng shān shì yè yǐ cuō tuó。

过蔡国子园亭作

屈大均

海棠一树自清凉,复有梅花似吉祥。hǎi táng yī shù zì qīng liáng,fù yǒu méi huā shì jí xiáng。
令弟分将朱萼好,先公留得白华香。lìng dì fēn jiāng zhū è hǎo,xiān gōng liú dé bái huá xiāng。
开楼近接钟山翠,引水遥通太液光。kāi lóu jìn jiē zhōng shān cuì,yǐn shuǐ yáo tōng tài yè guāng。
胜日每邀词赋客,因君孝友兴俱长。shèng rì měi yāo cí fù kè,yīn jūn xiào yǒu xīng jù zhǎng。

题蓝丈还童图

屈大均

八十先朝侍从臣,龙眠书画总无伦。bā shí xiān cháo shì cóng chén,lóng mián shū huà zǒng wú lún。
人间文献惟高士,天上神仙似美人。rén jiān wén xiàn wéi gāo shì,tiān shàng shén xiān shì měi rén。
玉玺未沉东海月,芝华长映霸陵春。yù xǐ wèi chén dōng hǎi yuè,zhī huá zhǎng yìng bà líng chūn。
贤郎不坠风流绪,相见江东爱葛巾。xián láng bù zhuì fēng liú xù,xiāng jiàn jiāng dōng ài gé jīn。

旧京感怀

屈大均

羽翼秋高未奋飞,移家偏向帝王畿。yǔ yì qiū gāo wèi fèn fēi,yí jiā piān xiàng dì wáng jī。
文章总为先朝作,涕泪私从旧内挥。wén zhāng zǒng wèi xiān cháo zuò,tì lèi sī cóng jiù nèi huī。
燕雀湖空芳草长,胭脂井满落花肥。yàn què hú kōng fāng cǎo zhǎng,yān zhī jǐng mǎn luò huā féi。
城边亦有阴山在,怪得风沙暗翠微。chéng biān yì yǒu yīn shān zài,guài dé fēng shā àn cuì wēi。

旧京感怀

屈大均

内桥东去是长干,马上春人拥薄寒。nèi qiáo dōng qù shì zhǎng gàn,mǎ shàng chūn rén yōng báo hán。
三月风光愁里渡,六朝花柳梦中看。sān yuè fēng guāng chóu lǐ dù,liù cháo huā liǔ mèng zhōng kàn。
江南哀后无词赋,塞北归来有羽翰。jiāng nán āi hòu wú cí fù,sāi běi guī lái yǒu yǔ hàn。
形势只馀抔土在,钟山何必更龙蟠。xíng shì zhǐ yú póu tǔ zài,zhōng shān hé bì gèng lóng pán。

汝南湾逢张薇庵作

屈大均

风流多在汝南湾,汝亦张融日往还。fēng liú duō zài rǔ nán wān,rǔ yì zhāng róng rì wǎng hái。
山水尚容高士得,莺花且与故人攀。shān shuǐ shàng róng gāo shì dé,yīng huā qiě yǔ gù rén pān。
东吴隐逸无菰米,南越文章有白鹇。dōng wú yǐn yì wú gū mǐ,nán yuè wén zhāng yǒu bái xián。
将子共修彤管业,书台及此一春闲。jiāng zi gòng xiū tóng guǎn yè,shū tái jí cǐ yī chūn xián。

赠陈二游

屈大均

白首三才象数中,精微应与古人通。bái shǒu sān cái xiàng shù zhōng,jīng wēi yīng yǔ gǔ rén tōng。
五星未可传张耳,十日行当射有穷。wǔ xīng wèi kě chuán zhāng ěr,shí rì xíng dāng shè yǒu qióng。
野渡微茫春没水,山楼彩翠晚含风。yě dù wēi máng chūn méi shuǐ,shān lóu cǎi cuì wǎn hán fēng。
殷勤喜有钩玄客,相对南朝古寺中。yīn qín xǐ yǒu gōu xuán kè,xiāng duì nán cháo gǔ sì zhōng。

采石题太白祠

屈大均

才人自古蛟龙得,太白三闾两水仙。cái rén zì gǔ jiāo lóng dé,tài bái sān lǘ liǎng shuǐ xiān。
辞赋已同双日月,精灵还作一山川。cí fù yǐ tóng shuāng rì yuè,jīng líng hái zuò yī shān chuān。
江间绝壁丹青出,木末飞楼俎豆悬。jiāng jiān jué bì dān qīng chū,mù mò fēi lóu zǔ dòu xuán。
千载人称诗圣好,风流长在少陵前。qiān zài rén chēng shī shèng hǎo,fēng liú zhǎng zài shǎo líng qián。