古诗词

箁提坛

屈大均

菩提有灵树,植自萧梁前。pú tí yǒu líng shù,zhí zì xiāo liáng qián。
智药所移根,航海来炎天。zhì yào suǒ yí gēn,háng hǎi lái yán tiān。
岁久干中空,苍皮相纠缠。suì jiǔ gàn zhōng kōng,cāng pí xiāng jiū chán。
根须自上生,千百垂连卷。gēn xū zì shàng shēng,qiān bǎi chuí lián juǎn。
大者成虬螭,小者藤萝穿。dà zhě chéng qiú chī,xiǎo zhě téng luó chuān。
结束成一身,四体何拘挛。jié shù chéng yī shēn,sì tǐ hé jū luán。
下枝多洞穴,崩陷至三泉。xià zhī duō dòng xué,bēng xiàn zhì sān quán。
上枝虽臃肿,亦自方且圆。shàng zhī suī yōng zhǒng,yì zì fāng qiě yuán。
雷霆日大索,鳞爪无留奸。léi tíng rì dà suǒ,lín zhǎo wú liú jiān。
神火所焦灼,千寻亦童颠。shén huǒ suǒ jiāo zhuó,qiān xún yì tóng diān。
二月叶始陨,槎枒馀一拳。èr yuè yè shǐ yǔn,chá yā yú yī quán。
叶状如柔桑,五川争新妍。yè zhuàng rú róu sāng,wǔ chuān zhēng xīn yán。
僧伽沤成纱,弱薄如翅蝉。sēng gā ōu chéng shā,ruò báo rú chì chán。
持以遗远方,恍惚鲛绡烟。chí yǐ yí yuǎn fāng,huǎng hū jiāo xiāo yān。
南中多怪木,巨者惟木棉。nán zhōng duō guài mù,jù zhě wéi mù mián。
柯作女珊瑚,丹葩烧天边。kē zuò nǚ shān hú,dān pā shāo tiān biān。
开时无一叶,一一烽火然。kāi shí wú yī yè,yī yī fēng huǒ rán。
光如十日出,吞吐海东偏。guāng rú shí rì chū,tūn tǔ hǎi dōng piān。
么凤巢蕊中,血染绿毛鲜。me fèng cháo ruǐ zhōng,xuè rǎn lǜ máo xiān。
复有细叶榕,交阴连陌阡。fù yǒu xì yè róng,jiāo yīn lián mò qiān。
根须亦倒生,合抱为一椽。gēn xū yì dào shēng,hé bào wèi yī chuán。
纵横作广厦,户牖相盘旋。zòng héng zuò guǎng shà,hù yǒu xiāng pán xuán。
腹大容十牛,亦可藏舟船。fù dà róng shí niú,yì kě cáng zhōu chuán。
皮肤左右纽,瘿瘤以万千。pí fū zuǒ yòu niǔ,yǐng liú yǐ wàn qiān。
士女所婆娑,伏腊拜必虔。shì nǚ suǒ pó suō,fú là bài bì qián。
菩提更神怪,与之难比肩。pú tí gèng shén guài,yǔ zhī nán bǐ jiān。
大士昔灌溉,甘露流涓涓。dà shì xī guàn gài,gān lù liú juān juān。
左与诃子接,右与频婆连。zuǒ yǔ hē zi jiē,yòu yǔ pín pó lián。
蒲葵居门外,其寿亦彭篯。pú kuí jū mén wài,qí shòu yì péng jiān。
下滋达磨井,上蒙虞翻园。xià zī dá mó jǐng,shàng méng yú fān yuán。
肥沃多火膏,咸气不能宣。féi wò duō huǒ gāo,xián qì bù néng xuān。
菩提所覆被,细草皆芊绵。pú tí suǒ fù bèi,xì cǎo jiē qiān mián。
累石作香台,虫蚁愁攀援。lèi shí zuò xiāng tái,chóng yǐ chóu pān yuán。
谈经者谁子,袈裟罗东西。tán jīng zhě shuí zi,jiā shā luó dōng xī。
空中雨四花,大半为青莲。kōng zhōng yǔ sì huā,dà bàn wèi qīng lián。
琉璃作喉舌,宗派开南禅。liú lí zuò hóu shé,zōng pài kāi nán chán。
遗坛久寂寞,钟鼓徒喧阗。yí tán jiǔ jì mò,zhōng gǔ tú xuān tián。
大夫京国来,车骑何连翩。dà fū jīng guó lái,chē qí hé lián piān。
求古得招提,实为越王宫。qiú gǔ dé zhāo tí,shí wèi yuè wáng gōng。
牛羊所踯躅,霸气成埃尘。niú yáng suǒ zhí zhú,bà qì chéng āi chén。
楚冢既芜没,佗城亦已平。chǔ zhǒng jì wú méi,tuó chéng yì yǐ píng。
番禺作双阙,药洲犁为田。fān yú zuò shuāng quē,yào zhōu lí wèi tián。
英雄乃椎结,窃据亦其贤。yīng xióng nǎi chuí jié,qiè jù yì qí xián。
身为裸国王,兴亡诚足怜。shēn wèi luǒ guó wáng,xīng wáng chéng zú lián。
不才叹乔木,汝乃全天年。bù cái tàn qiáo mù,rǔ nǎi quán tiān nián。
不蒙匠石顾,鬼物司其权。bù méng jiàng shí gù,guǐ wù sī qí quán。
人生有太和,日月苦相煎。rén shēng yǒu tài hé,rì yuè kǔ xiāng jiān。
本根不自固,轮囷安得存。běn gēn bù zì gù,lún qūn ān dé cún。
文梓化青牛,老枫成羽人。wén zǐ huà qīng niú,lǎo fēng chéng yǔ rén。
精气非我有,与物相推迁。jīng qì fēi wǒ yǒu,yǔ wù xiāng tuī qiān。
愿言保萌蘖,三复牛山篇。yuàn yán bǎo méng niè,sān fù niú shān piān。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

齐宫辞

屈大均

西日尚未落,已闻车声来。xī rì shàng wèi luò,yǐ wén chē shēng lái。
美人卷帘待,羊至亦徘徊。měi rén juǎn lián dài,yáng zhì yì pái huái。

齐宫辞

屈大均

多谢水精盐,能使羊欢喜。duō xiè shuǐ jīng yán,néng shǐ yáng huān xǐ。
羊也亦多情,以妾颜色美。yáng yě yì duō qíng,yǐ qiè yán sè měi。

送蒲衣子采砚

屈大均

羚羊古峡口,南转水岩开。líng yáng gǔ xiá kǒu,nán zhuǎn shuǐ yán kāi。
西洞青花好,君贻一片来。xī dòng qīng huā hǎo,jūn yí yī piàn lái。

送蒲衣子采砚

屈大均

紫云凝作膏,氤氲气尝湿。zǐ yún níng zuò gāo,yīn yūn qì cháng shī。
割向九渊中,持归真宰泣。gē xiàng jiǔ yuān zhōng,chí guī zhēn zǎi qì。

送蒲衣子采砚

屈大均

纯紫似羊肝,半含蕉叶白。chún zǐ shì yáng gān,bàn hán jiāo yè bái。
真气作泉流,墨花长润泽。zhēn qì zuò quán liú,mò huā zhǎng rùn zé。

送蒲衣子采砚

屈大均

东洞火痕多,温柔如水玉。dōng dòng huǒ hén duō,wēn róu rú shuǐ yù。
秀色生文姿,为君日三浴。xiù sè shēng wén zī,wèi jūn rì sān yù。

春日曲

屈大均

流莺无事极,啼遍落花前。liú yīng wú shì jí,tí biàn luò huā qián。
笑杀垂垂柳,临风只爱眠。xiào shā chuí chuí liǔ,lín fēng zhǐ ài mián。

春日曲

屈大均

日暖人多梦,春来物有情。rì nuǎn rén duō mèng,chūn lái wù yǒu qíng。
林花知客恨,开落不分明。lín huā zhī kè hèn,kāi luò bù fēn míng。

夜兰

屈大均

兰吐宜清夜,香惟风露知。lán tǔ yí qīng yè,xiāng wéi fēng lù zhī。
露华多在蕊,风势不成枝。lù huá duō zài ruǐ,fēng shì bù chéng zhī。

夜兰

屈大均

风露夜有香,知是幽兰吐。fēng lù yè yǒu xiāng,zhī shì yōu lán tǔ。
山人每不眠,闻香得深悟。shān rén měi bù mián,wén xiāng dé shēn wù。

夜兰

屈大均

幽兰开向夜,风露自成香。yōu lán kāi xiàng yè,fēng lù zì chéng xiāng。
欲得兰膏饮,穿林至石梁。yù dé lán gāo yǐn,chuān lín zhì shí liáng。

寄黄山道者

屈大均

松枝多变化,怪绝似诸峰。sōng zhī duō biàn huà,guài jué shì zhū fēng。
疑尔黄山客,前身亦一松。yí ěr huáng shān kè,qián shēn yì yī sōng。

寄黄山道者

屈大均

松与峰多怪,盘旋势万重。sōng yǔ fēng duō guài,pán xuán shì wàn zhòng。
有时蝉蜕去,一半化为峰。yǒu shí chán tuì qù,yī bàn huà wèi fēng。

寄黄山道者

屈大均

三十六峰外,疑皆松所成。sān shí liù fēng wài,yí jiē sōng suǒ chéng。
巨灵多变怪,一一本无情。jù líng duō biàn guài,yī yī běn wú qíng。

蕉林作

屈大均

蕉叶何尝落,乾时可作书。jiāo yè hé cháng luò,qián shí kě zuò shū。
绕庭三十树,人道绿天如。rào tíng sān shí shù,rén dào lǜ tiān rú。