古诗词

箁提坛

屈大均

菩提有灵树,植自萧梁前。pú tí yǒu líng shù,zhí zì xiāo liáng qián。
智药所移根,航海来炎天。zhì yào suǒ yí gēn,háng hǎi lái yán tiān。
岁久干中空,苍皮相纠缠。suì jiǔ gàn zhōng kōng,cāng pí xiāng jiū chán。
根须自上生,千百垂连卷。gēn xū zì shàng shēng,qiān bǎi chuí lián juǎn。
大者成虬螭,小者藤萝穿。dà zhě chéng qiú chī,xiǎo zhě téng luó chuān。
结束成一身,四体何拘挛。jié shù chéng yī shēn,sì tǐ hé jū luán。
下枝多洞穴,崩陷至三泉。xià zhī duō dòng xué,bēng xiàn zhì sān quán。
上枝虽臃肿,亦自方且圆。shàng zhī suī yōng zhǒng,yì zì fāng qiě yuán。
雷霆日大索,鳞爪无留奸。léi tíng rì dà suǒ,lín zhǎo wú liú jiān。
神火所焦灼,千寻亦童颠。shén huǒ suǒ jiāo zhuó,qiān xún yì tóng diān。
二月叶始陨,槎枒馀一拳。èr yuè yè shǐ yǔn,chá yā yú yī quán。
叶状如柔桑,五川争新妍。yè zhuàng rú róu sāng,wǔ chuān zhēng xīn yán。
僧伽沤成纱,弱薄如翅蝉。sēng gā ōu chéng shā,ruò báo rú chì chán。
持以遗远方,恍惚鲛绡烟。chí yǐ yí yuǎn fāng,huǎng hū jiāo xiāo yān。
南中多怪木,巨者惟木棉。nán zhōng duō guài mù,jù zhě wéi mù mián。
柯作女珊瑚,丹葩烧天边。kē zuò nǚ shān hú,dān pā shāo tiān biān。
开时无一叶,一一烽火然。kāi shí wú yī yè,yī yī fēng huǒ rán。
光如十日出,吞吐海东偏。guāng rú shí rì chū,tūn tǔ hǎi dōng piān。
么凤巢蕊中,血染绿毛鲜。me fèng cháo ruǐ zhōng,xuè rǎn lǜ máo xiān。
复有细叶榕,交阴连陌阡。fù yǒu xì yè róng,jiāo yīn lián mò qiān。
根须亦倒生,合抱为一椽。gēn xū yì dào shēng,hé bào wèi yī chuán。
纵横作广厦,户牖相盘旋。zòng héng zuò guǎng shà,hù yǒu xiāng pán xuán。
腹大容十牛,亦可藏舟船。fù dà róng shí niú,yì kě cáng zhōu chuán。
皮肤左右纽,瘿瘤以万千。pí fū zuǒ yòu niǔ,yǐng liú yǐ wàn qiān。
士女所婆娑,伏腊拜必虔。shì nǚ suǒ pó suō,fú là bài bì qián。
菩提更神怪,与之难比肩。pú tí gèng shén guài,yǔ zhī nán bǐ jiān。
大士昔灌溉,甘露流涓涓。dà shì xī guàn gài,gān lù liú juān juān。
左与诃子接,右与频婆连。zuǒ yǔ hē zi jiē,yòu yǔ pín pó lián。
蒲葵居门外,其寿亦彭篯。pú kuí jū mén wài,qí shòu yì péng jiān。
下滋达磨井,上蒙虞翻园。xià zī dá mó jǐng,shàng méng yú fān yuán。
肥沃多火膏,咸气不能宣。féi wò duō huǒ gāo,xián qì bù néng xuān。
菩提所覆被,细草皆芊绵。pú tí suǒ fù bèi,xì cǎo jiē qiān mián。
累石作香台,虫蚁愁攀援。lèi shí zuò xiāng tái,chóng yǐ chóu pān yuán。
谈经者谁子,袈裟罗东西。tán jīng zhě shuí zi,jiā shā luó dōng xī。
空中雨四花,大半为青莲。kōng zhōng yǔ sì huā,dà bàn wèi qīng lián。
琉璃作喉舌,宗派开南禅。liú lí zuò hóu shé,zōng pài kāi nán chán。
遗坛久寂寞,钟鼓徒喧阗。yí tán jiǔ jì mò,zhōng gǔ tú xuān tián。
大夫京国来,车骑何连翩。dà fū jīng guó lái,chē qí hé lián piān。
求古得招提,实为越王宫。qiú gǔ dé zhāo tí,shí wèi yuè wáng gōng。
牛羊所踯躅,霸气成埃尘。niú yáng suǒ zhí zhú,bà qì chéng āi chén。
楚冢既芜没,佗城亦已平。chǔ zhǒng jì wú méi,tuó chéng yì yǐ píng。
番禺作双阙,药洲犁为田。fān yú zuò shuāng quē,yào zhōu lí wèi tián。
英雄乃椎结,窃据亦其贤。yīng xióng nǎi chuí jié,qiè jù yì qí xián。
身为裸国王,兴亡诚足怜。shēn wèi luǒ guó wáng,xīng wáng chéng zú lián。
不才叹乔木,汝乃全天年。bù cái tàn qiáo mù,rǔ nǎi quán tiān nián。
不蒙匠石顾,鬼物司其权。bù méng jiàng shí gù,guǐ wù sī qí quán。
人生有太和,日月苦相煎。rén shēng yǒu tài hé,rì yuè kǔ xiāng jiān。
本根不自固,轮囷安得存。běn gēn bù zì gù,lún qūn ān dé cún。
文梓化青牛,老枫成羽人。wén zǐ huà qīng niú,lǎo fēng chéng yǔ rén。
精气非我有,与物相推迁。jīng qì fēi wǒ yǒu,yǔ wù xiāng tuī qiān。
愿言保萌蘖,三复牛山篇。yuàn yán bǎo méng niè,sān fù niú shān piān。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

赠旧令楼君

屈大均

湘湖空忆紫莼时,一笑江山似奕棋。xiāng hú kōng yì zǐ chún shí,yī xiào jiāng shān shì yì qí。
种秫未收频解组,流溪父老至今思。zhǒng shú wèi shōu pín jiě zǔ,liú xī fù lǎo zhì jīn sī。

赠某弁新婚

屈大均

此日佳人宜换马,而君偏惹丽华来。cǐ rì jiā rén yí huàn mǎ,ér jūn piān rě lì huá lái。
燕裙赵带从军乐,不念闺中长绿苔。yàn qún zhào dài cóng jūn lè,bù niàn guī zhōng zhǎng lǜ tái。

赠某弁新婚

屈大均

髯美偏宜红袖拂,身轻要共紫骝驰。rán měi piān yí hóng xiù fú,shēn qīng yào gòng zǐ liú chí。
早随公主持犀杖,莫使将军恋玉姿。zǎo suí gōng zhǔ chí xī zhàng,mò shǐ jiāng jūn liàn yù zī。

题叶氏山房

屈大均

城外青山千万重,城中独有一芙蓉。chéng wài qīng shān qiān wàn zhòng,chéng zhōng dú yǒu yī fú róng。
君家正在芙蓉上,一片楼台云气浓。jūn jiā zhèng zài fú róng shàng,yī piàn lóu tái yún qì nóng。

和人黄山杂吟

屈大均

千峰云起白龙潭,玉乳泠泠滴翠岩。qiān fēng yún qǐ bái lóng tán,yù rǔ líng líng dī cuì yán。
斜倚瑶琴盘石上,卧看秋月出松杉。xié yǐ yáo qín pán shí shàng,wò kàn qiū yuè chū sōng shān。

姑苏杨柳枝词

屈大均

姑苏台畔卧经春,歌管凄凉忆美人。gū sū tái pàn wò jīng chūn,gē guǎn qī liáng yì měi rén。
杨柳无情飞絮乱,可怜如雪亦成尘。yáng liǔ wú qíng fēi xù luàn,kě lián rú xuě yì chéng chén。

姑苏杨柳枝词

屈大均

水绿山青一片愁,销沉玉槛与铜沟。shuǐ lǜ shān qīng yī piàn chóu,xiāo chén yù kǎn yǔ tóng gōu。
生憎茂苑多杨柳,长使行人系紫骝。shēng zēng mào yuàn duō yáng liǔ,zhǎng shǐ xíng rén xì zǐ liú。

姑苏杨柳枝词

屈大均

家家垂柳系相思,况复吴侬唱竹枝。jiā jiā chuí liǔ xì xiāng sī,kuàng fù wú nóng chàng zhú zhī。
未曙啼乌肠已断,行人难待月斜时。wèi shǔ tí wū cháng yǐ duàn,xíng rén nán dài yuè xié shí。

姑苏杨柳枝词

屈大均

长条阿那不牵人,一任花飞送好春。zhǎng tiáo ā nà bù qiān rén,yī rèn huā fēi sòng hǎo chūn。
未化浮萍犹是雪,宫莺衔过锦帆津。wèi huà fú píng yóu shì xuě,gōng yīng xián guò jǐn fān jīn。

姑苏杨柳枝词

屈大均

美人香水尚留溪,溪畔桃花亦姓西。měi rén xiāng shuǐ shàng liú xī,xī pàn táo huā yì xìng xī。
无限风流与杨柳,千条万缕任乌栖。wú xiàn fēng liú yǔ yáng liǔ,qiān tiáo wàn lǚ rèn wū qī。

姑苏杨柳枝词

屈大均

露咽烟啼总不明,飞花如送复如迎。lù yàn yān tí zǒng bù míng,fēi huā rú sòng fù rú yíng。
长条不忍轻攀折,为尔临风最有情。zhǎng tiáo bù rěn qīng pān zhé,wèi ěr lín fēng zuì yǒu qíng。

姑苏杨柳枝词

屈大均

嫩叶柔条一夜长,啼莺催客到吴阊。nèn yè róu tiáo yī yè zhǎng,tí yīng cuī kè dào wú chāng。
千千金缕多情甚,欲为愁人绩断肠。qiān qiān jīn lǚ duō qíng shén,yù wèi chóu rén jì duàn cháng。

姑苏杨柳枝词

屈大均

四百桥边茂苑东,纤腰舞杀为春风。sì bǎi qiáo biān mào yuàn dōng,xiān yāo wǔ shā wèi chūn fēng。
吴娘一一娇莺似,生长游丝落絮中。wú niáng yī yī jiāo yīng shì,shēng zhǎng yóu sī luò xù zhōng。

姑苏杨柳枝词

屈大均

浅碧轻黄暖乍催,流莺各占一枝来。qiǎn bì qīng huáng nuǎn zhà cuī,liú yīng gè zhàn yī zhī lái。
相思化作江南树,丝缕纷纷结不开。xiāng sī huà zuò jiāng nán shù,sī lǚ fēn fēn jié bù kāi。

姑苏杨柳枝词

屈大均

金缕垂垂拂水流,梧宫花草不曾秋。jīn lǚ chuí chuí fú shuǐ liú,wú gōng huā cǎo bù céng qiū。
蛾眉飞作天边月,长为君王照凤楼。é méi fēi zuò tiān biān yuè,zhǎng wèi jūn wáng zhào fèng lóu。