古诗词

老谷树为大风所摧诗以伤之

屈大均

谷树大数围,植时不知岁。gǔ shù dà shù wéi,zhí shí bù zhī suì。
精多作胶液,注流至根柢。jīng duō zuò jiāo yè,zhù liú zhì gēn dǐ。
斫以团丹砂,玄黄何泥泥。zhuó yǐ tuán dān shā,xuán huáng hé ní ní。
或为金石漆,脂膏苦自毙。huò wèi jīn shí qī,zhī gāo kǔ zì bì。
虫蚁所疮痏,百千以肤噬。chóng yǐ suǒ chuāng wěi,bǎi qiān yǐ fū shì。
臃肿既空心,拳曲亦流涕。yōng zhǒng jì kōng xīn,quán qū yì liú tì。
霜皮剥辱馀,虽存若蜩蜕。shuāng pí bō rǔ yú,suī cún ruò tiáo tuì。
窍穴一穿漏,枅圈无巨细。qiào xué yī chuān lòu,jī quān wú jù xì。
腹中若蜂房,蛇鼠相启闭。fù zhōng ruò fēng fáng,shé shǔ xiāng qǐ bì。
一二鼻口者,火入烟蒙翳。yī èr bí kǒu zhě,huǒ rù yān méng yì。
疾雷屡震惊,花叶多焦脆。jí léi lǚ zhèn jīng,huā yè duō jiāo cuì。
䬏䬔昨楝风,四方忽排挤。bù yú zuó liàn fēng,sì fāng hū pái jǐ。
怒呺一昼夜,柯条尚牛掣。nù xiāo yī zhòu yè,kē tiáo shàng niú chè。
雨师复掊击,参天俄失势。yǔ shī fù póu jī,cān tiān é shī shì。
朽蠹已有年,婆娑终一蹶。xiǔ dù yǐ yǒu nián,pó suō zhōng yī jué。
摧折当腰吕,寻尺若刀?。cuī zhé dāng yāo lǚ,xún chǐ ruò dāo。
崩压西邻墙,斧斤劳仆隶。bēng yā xī lín qiáng,fǔ jīn láo pū lì。
大枝劈不开,小枝竞先曳。dà zhī pī bù kāi,xiǎo zhī jìng xiān yè。
凭依惧有神,酒食陈微祭。píng yī jù yǒu shén,jiǔ shí chén wēi jì。
丧我高楼阴,炎曦无可蔽。sàng wǒ gāo lóu yīn,yán xī wú kě bì。
嘲啾绝燕雀,缠纠失萝荔。cháo jiū jué yàn què,chán jiū shī luó lì。
生身本恶木,美名蒙诟厉。shēng shēn běn è mù,měi míng méng gòu lì。
散材一何幸,与檀作兄弟。sàn cái yī hé xìng,yǔ tán zuò xiōng dì。
托身在丘园,有萚思为砺。tuō shēn zài qiū yuán,yǒu tuò sī wèi lì。
斑谷持作冠,楮桑持作币。bān gǔ chí zuò guān,chǔ sāng chí zuò bì。
所用虽皮肤,于人已有济。suǒ yòng suī pí fū,yú rén yǐ yǒu jì。
亦未苦其生,楂梨共狼戾。yì wèi kǔ qí shēng,zhā lí gòng láng lì。
本无劲挺姿,枝节多疣赘。běn wú jìn tǐng zī,zhī jié duō yóu zhuì。
菑害始香甘,蠢动乘其敝。zāi hài shǐ xiāng gān,chǔn dòng chéng qí bì。
狙猿杙亦安,岂必高名丽。jū yuán yì yì ān,qǐ bì gāo míng lì。
受命有穷时,薪蒸不遑计。shòu mìng yǒu qióng shí,xīn zhēng bù huáng jì。
培覆皆天年,萌蘖庶自卫。péi fù jiē tiān nián,méng niè shù zì wèi。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

采莲曲

屈大均

采花莫采叶,采叶恐伤藕。cǎi huā mò cǎi yè,cǎi yè kǒng shāng ǒu。
藕中多乱丝,缠绵那得久。ǒu zhōng duō luàn sī,chán mián nà dé jiǔ。

采莲曲

屈大均

莲白多生花,莲红多生子。lián bái duō shēng huā,lián hóng duō shēng zi。
采白莫采红,留红在叶底。cǎi bái mò cǎi hóng,liú hóng zài yè dǐ。

采莲曲

屈大均

种菱水宜浅,种藕水宜深。zhǒng líng shuǐ yí qiǎn,zhǒng ǒu shuǐ yí shēn。
白白无人见,淤泥识此心。bái bái wú rén jiàn,yū ní shí cǐ xīn。

采莲曲

屈大均

水肥多并蒂,色映白成红。shuǐ féi duō bìng dì,sè yìng bái chéng hóng。
叶大偏宜藕,田田满浦东。yè dà piān yí ǒu,tián tián mǎn pǔ dōng。

题画

屈大均

古木不成林,风含太古心。gǔ mù bù chéng lín,fēng hán tài gǔ xīn。
不须枝与叶,自可作悲吟。bù xū zhī yǔ yè,zì kě zuò bēi yín。

西洋菊

屈大均

枝枝花上花,莲菊互相变。zhī zhī huā shàng huā,lián jú hù xiāng biàn。
惟见西洋人,朝朝海头见。wéi jiàn xī yáng rén,cháo cháo hǎi tóu jiàn。

梧桐

屈大均

子熟无饥凤,枝枝坠露清。zi shú wú jī fèng,zhī zhī zhuì lù qīng。
只须三两叶,便可作秋声。zhǐ xū sān liǎng yè,biàn kě zuò qiū shēng。

山丹

屈大均

亦是珊瑚种,花开大似盘。yì shì shān hú zhǒng,huā kāi dà shì pán。
石家如意好,击碎作山丹。shí jiā rú yì hǎo,jī suì zuò shān dān。

山丹

屈大均

珊瑚亦作林,红绝知三岁。shān hú yì zuò lín,hóng jué zhī sān suì。
自红开至黄,不忍离头髻。zì hóng kāi zhì huáng,bù rěn lí tóu jì。

屈大均

暮春淳菜长,半出湘湖水。mù chūn chún cài zhǎng,bàn chū xiāng hú shuǐ。
水浅叶生多,不见茎茎紫。shuǐ qiǎn yè shēng duō,bù jiàn jīng jīng zǐ。

古意

屈大均

愿君似山丹,红颜得长保。yuàn jūn shì shān dān,hóng yán dé zhǎng bǎo。
一开三月馀,黄落犹能好。yī kāi sān yuè yú,huáng luò yóu néng hǎo。

古意

屈大均

一夕花荣落,终如木槿何。yī xī huā róng luò,zhōng rú mù jǐn hé。
朱颜不可恃,流恨蕣英多。zhū yán bù kě shì,liú hèn shùn yīng duō。

古意

屈大均

冉冉泰山竹,孤生只自怜。rǎn rǎn tài shān zhú,gū shēng zhǐ zì lián。
君非松与柏,那得女萝缠。jūn fēi sōng yǔ bǎi,nà dé nǚ luó chán。

古意

屈大均

郎采首阳甘,妾采首阳苦。láng cǎi shǒu yáng gān,qiè cǎi shǒu yáng kǔ。
甘苦不同心,枝条但相伍。gān kǔ bù tóng xīn,zhī tiáo dàn xiāng wǔ。

古意

屈大均

苔青至秋紫,兰紫至秋红。tái qīng zhì qiū zǐ,lán zǐ zhì qiū hóng。
妾自多颜色,承恩岁晏中。qiè zì duō yán sè,chéng ēn suì yàn zhōng。