古诗词

赠佟声速

屈大均

长君四十年,汝乃谓予兄。zhǎng jūn sì shí nián,rǔ nǎi wèi yǔ xiōng。
岂非以才故,虽少可雁行。qǐ fēi yǐ cái gù,suī shǎo kě yàn xíng。
我愧老无闻,蹉跎徒杖乡。wǒ kuì lǎo wú wén,cuō tuó tú zhàng xiāng。
于道苦不足,岂敢矜文章。yú dào kǔ bù zú,qǐ gǎn jīn wén zhāng。
殷勤辱招致,何以酬谦光。yīn qín rǔ zhāo zhì,hé yǐ chóu qiān guāng。
暇日开园林,相与浮羽觞。xiá rì kāi yuán lín,xiāng yǔ fú yǔ shāng。
袒跣攀芙荷,礼法亦已忘。tǎn xiǎn pān fú hé,lǐ fǎ yì yǐ wàng。
亭似华绛跌,注立池中央。tíng shì huá jiàng diē,zhù lì chí zhōng yāng。
义如千叶间,特出为莲房。yì rú qiān yè jiān,tè chū wèi lián fáng。
君多令兄弟,靴如唐棣芳。jūn duō lìng xiōng dì,xuē rú táng dì fāng。
华萼相承覆,亲爱多嘉祥。huá è xiāng chéng fù,qīn ài duō jiā xiáng。
伯兮宰大邑,治行称循良。bó xī zǎi dà yì,zhì xíng chēng xún liáng。
叔季皆大器,磨砻成圭璋。shū jì jiē dà qì,mó lóng chéng guī zhāng。
与父观察公,撞踵登庙廊。yǔ fù guān chá gōng,zhuàng zhǒng dēng miào láng。
君今未欲仕,散带聊清狂。jūn jīn wèi yù shì,sàn dài liáo qīng kuáng。
黄金得贵显,是道奚足臧。huáng jīn dé guì xiǎn,shì dào xī zú zāng。
才如汉司马,嗟彼乃赀郎。cái rú hàn sī mǎ,jiē bǐ nǎi zī láng。
时时幸称病,不逐诸公卿。shí shí xìng chēng bìng,bù zhú zhū gōng qīng。
得与文君欢,饮酒清琴旁。dé yǔ wén jūn huān,yǐn jiǔ qīng qín páng。
君今美辞赋,知己多鸳鸯。jūn jīn měi cí fù,zhī jǐ duō yuān yāng。
毋令绿衣人,侵彼丹凤凰。wú lìng lǜ yī rén,qīn bǐ dān fèng huáng。
君子哀窈窕,不淫师文王。jūn zi āi yǎo tiǎo,bù yín shī wén wáng。
如彼王雎鸟,和呜当春阳。rú bǐ wáng jū niǎo,hé wū dāng chūn yáng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

屯女吟

屈大均

天生屯女子,五十尚红颜。tiān shēng tún nǚ zi,wǔ shí shàng hóng yán。
不字盘桓甚,金夫未敢攀。bù zì pán huán shén,jīn fū wèi gǎn pān。

屯女吟

屈大均

十年坤数尽,辛苦一阳来。shí nián kūn shù jǐn,xīn kǔ yī yáng lái。
此际成婚媾,同将草昧开。cǐ jì chéng hūn gòu,tóng jiāng cǎo mèi kāi。

频梦先严有作

屈大均

夜夜怀明发,先公梦寐劳。yè yè huái míng fā,xiān gōng mèng mèi láo。
儿孤从少小,泪已尽莪蒿。ér gū cóng shǎo xiǎo,lèi yǐ jǐn é hāo。

频梦先严有作

屈大均

多难凭吾父,提携在梦中。duō nán píng wú fù,tí xié zài mèng zhōng。
此身能老大,不敢恨途穷。cǐ shēn néng lǎo dà,bù gǎn hèn tú qióng。

频梦先严有作

屈大均

肤发今如此,那能不辱亲。fū fā jīn rú cǐ,nà néng bù rǔ qīn。
梦中长痛哭,惭愧白华身。mèng zhōng zhǎng tòng kū,cán kuì bái huá shēn。

频梦先严有作

屈大均

五旬今有二,多父一年馀。wǔ xún jīn yǒu èr,duō fù yī nián yú。
不死如闻道,应能续易书。bù sǐ rú wén dào,yīng néng xù yì shū。

天濠街妇

屈大均

妾身不随波,岂必长绳系。qiè shēn bù suí bō,qǐ bì zhǎng shéng xì。
所虑黄口儿,一去无根蒂。suǒ lǜ huáng kǒu ér,yī qù wú gēn dì。

戴家二姬

屈大均

可怜双美人,慷慨辞君掌。kě lián shuāng měi rén,kāng kǎi cí jūn zhǎng。
沉珠在井中,化为明月上。chén zhū zài jǐng zhōng,huà wèi míng yuè shàng。

潭上作

屈大均

清浅西南潭,白波跳霜雪。qīng qiǎn xī nán tán,bái bō tiào shuāng xuě。
一片秋光寒,谁知是明月。yī piàn qiū guāng hán,shuí zhī shì míng yuè。

秋夕作

屈大均

松露鹤边滴,清冷满石床。sōng lù hè biān dī,qīng lěng mǎn shí chuáng。
梦中惊是月,起视白如霜。mèng zhōng jīng shì yuè,qǐ shì bái rú shuāng。

弄琴有怀石斋翁

屈大均

碧玉楼中客,无弦一素琴。bì yù lóu zhōng kè,wú xián yī sù qín。
泠然林木外,太古有馀音。líng rán lín mù wài,tài gǔ yǒu yú yīn。

弄琴有怀石斋翁

屈大均

玉琴长寂寂,神与至人期。yù qín zhǎng jì jì,shén yǔ zhì rén qī。
心外无山水,高深只自知。xīn wài wú shān shuǐ,gāo shēn zhǐ zì zhī。

弄琴有怀石斋翁

屈大均

秋声空外起,一叶亦萧萧。qiū shēng kōng wài qǐ,yī yè yì xiāo xiāo。
吹我鸣琴去,元音满寂寥。chuī wǒ míng qín qù,yuán yīn mǎn jì liáo。

兰草

屈大均

兰草不知名,香含朝露清。lán cǎo bù zhī míng,xiāng hán cháo lù qīng。
花长休出叶,岁晏忌孤荣。huā zhǎng xiū chū yè,suì yàn jì gū róng。

兰草

屈大均

幸与蘼芜并,无花亦自芳。xìng yǔ mí wú bìng,wú huā yì zì fāng。
美人相忆苦,日夕澧川阳。měi rén xiāng yì kǔ,rì xī lǐ chuān yáng。