古诗词

赠佟声速

屈大均

长君四十年,汝乃谓予兄。zhǎng jūn sì shí nián,rǔ nǎi wèi yǔ xiōng。
岂非以才故,虽少可雁行。qǐ fēi yǐ cái gù,suī shǎo kě yàn xíng。
我愧老无闻,蹉跎徒杖乡。wǒ kuì lǎo wú wén,cuō tuó tú zhàng xiāng。
于道苦不足,岂敢矜文章。yú dào kǔ bù zú,qǐ gǎn jīn wén zhāng。
殷勤辱招致,何以酬谦光。yīn qín rǔ zhāo zhì,hé yǐ chóu qiān guāng。
暇日开园林,相与浮羽觞。xiá rì kāi yuán lín,xiāng yǔ fú yǔ shāng。
袒跣攀芙荷,礼法亦已忘。tǎn xiǎn pān fú hé,lǐ fǎ yì yǐ wàng。
亭似华绛跌,注立池中央。tíng shì huá jiàng diē,zhù lì chí zhōng yāng。
义如千叶间,特出为莲房。yì rú qiān yè jiān,tè chū wèi lián fáng。
君多令兄弟,靴如唐棣芳。jūn duō lìng xiōng dì,xuē rú táng dì fāng。
华萼相承覆,亲爱多嘉祥。huá è xiāng chéng fù,qīn ài duō jiā xiáng。
伯兮宰大邑,治行称循良。bó xī zǎi dà yì,zhì xíng chēng xún liáng。
叔季皆大器,磨砻成圭璋。shū jì jiē dà qì,mó lóng chéng guī zhāng。
与父观察公,撞踵登庙廊。yǔ fù guān chá gōng,zhuàng zhǒng dēng miào láng。
君今未欲仕,散带聊清狂。jūn jīn wèi yù shì,sàn dài liáo qīng kuáng。
黄金得贵显,是道奚足臧。huáng jīn dé guì xiǎn,shì dào xī zú zāng。
才如汉司马,嗟彼乃赀郎。cái rú hàn sī mǎ,jiē bǐ nǎi zī láng。
时时幸称病,不逐诸公卿。shí shí xìng chēng bìng,bù zhú zhū gōng qīng。
得与文君欢,饮酒清琴旁。dé yǔ wén jūn huān,yǐn jiǔ qīng qín páng。
君今美辞赋,知己多鸳鸯。jūn jīn měi cí fù,zhī jǐ duō yuān yāng。
毋令绿衣人,侵彼丹凤凰。wú lìng lǜ yī rén,qīn bǐ dān fèng huáng。
君子哀窈窕,不淫师文王。jūn zi āi yǎo tiǎo,bù yín shī wén wáng。
如彼王雎鸟,和呜当春阳。rú bǐ wáng jū niǎo,hé wū dāng chūn yáng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

江行

屈大均

乱竹蒙茸两岸迷,水痕高与木棉齐。luàn zhú méng rōng liǎng àn mí,shuǐ hén gāo yǔ mù mián qí。
鱼花一夕乘雷雨,流出羚羊古峡西。yú huā yī xī chéng léi yǔ,liú chū líng yáng gǔ xiá xī。

暮春山行

屈大均

棠梨白似白头人,如雪开时已暮春。táng lí bái shì bái tóu rén,rú xuě kāi shí yǐ mù chūn。
寒食野花惟见汝,乱随蝴蝶扑车轮。hán shí yě huā wéi jiàn rǔ,luàn suí hú dié pū chē lún。

暮春山行

屈大均

鹃花为我血殷红,朵朵清明涕泪中。juān huā wèi wǒ xuè yīn hóng,duǒ duǒ qīng míng tì lèi zhōng。
望帝春心终不死,幽林处处是蚕丛。wàng dì chūn xīn zhōng bù sǐ,yōu lín chù chù shì cán cóng。

墓门

屈大均

墓门萧瑟总枫林,不待秋来霜露深。mù mén xiāo sè zǒng fēng lín,bù dài qiū lái shuāng lù shēn。
山鬼无心更含笑,野猿终古一悲吟。shān guǐ wú xīn gèng hán xiào,yě yuán zhōng gǔ yī bēi yín。

墓门

屈大均

毛女何年罢鼓琴,魂归莫向华山阴。máo nǚ hé nián bà gǔ qín,hún guī mò xiàng huá shān yīn。
姗姗来影如烟雾,怅望瑶台空一林。shān shān lái yǐng rú yān wù,chàng wàng yáo tái kōng yī lín。

樵妇词

屈大均

采樵三两乱云边,亦有红颜出自然。cǎi qiáo sān liǎng luàn yún biān,yì yǒu hóng yán chū zì rán。
山鸟谁知画眉好,山花谁识大丹鲜。shān niǎo shuí zhī huà méi hǎo,shān huā shuí shí dà dān xiān。

樵妇词

屈大均

青青竹笋苦心同,采满花篮损玉葱。qīng qīng zhú sǔn kǔ xīn tóng,cǎi mǎn huā lán sǔn yù cōng。
莫学潇湘古时女,泪痕长在箨兮中。mò xué xiāo xiāng gǔ shí nǚ,lèi hén zhǎng zài tuò xī zhōng。

樵妇词

屈大均

褓中儿女鹧鸪衣,藤笠团团月一围。bǎo zhōng ér nǚ zhè gū yī,téng lì tuán tuán yuè yī wéi。
解唱徭歌偏不唱,恐惊花里郁鸡飞。jiě chàng yáo gē piān bù chàng,kǒng jīng huā lǐ yù jī fēi。

樵妇词

屈大均

花好无名笑太红,乱收春色束薪中。huā hǎo wú míng xiào tài hóng,luàn shōu chūn sè shù xīn zhōng。
香生炊黍终无怨,多少朱颜木槿同。xiāng shēng chuī shǔ zhōng wú yuàn,duō shǎo zhū yán mù jǐn tóng。

光孝寺松

屈大均

爱松不必古松树,小小青松已可怜。ài sōng bù bì gǔ sōng shù,xiǎo xiǎo qīng sōng yǐ kě lián。
城里种松难长大,一株虬曲即髯仙。chéng lǐ zhǒng sōng nán zhǎng dà,yī zhū qiú qū jí rán xiān。

光孝寺松

屈大均

王园诃子几林空,吹倒菩提苦飓风。wáng yuán hē zi jǐ lín kōng,chuī dào pú tí kǔ jù fēng。
一树苍松长偃盖,乱飞苍雪似山中。yī shù cāng sōng zhǎng yǎn gài,luàn fēi cāng xuě shì shān zhōng。

从阳曲呈邑大令

屈大均

作邑忠宣第一功,新祠俎豆使君同。zuò yì zhōng xuān dì yī gōng,xīn cí zǔ dòu shǐ jūn tóng。
从阳草昧重开辟,三凤声华更水东。cóng yáng cǎo mèi zhòng kāi pì,sān fèng shēng huá gèng shuǐ dōng。

从阳曲呈邑大令

屈大均

七县咽喉控马场,华容疆里复新乡。qī xiàn yàn hóu kòng mǎ chǎng,huá róng jiāng lǐ fù xīn xiāng。
溪山处处开清淑,膏泽都如二水长。xī shān chù chù kāi qīng shū,gāo zé dōu rú èr shuǐ zhǎng。

从阳曲呈邑大令

屈大均

田祖争祠击鼓齐,蓝田古庙盛豚蹄。tián zǔ zhēng cí jī gǔ qí,lán tián gǔ miào shèng tún tí。
令公晴暖行春去,相夹朱轓有鹿麑。lìng gōng qíng nuǎn xíng chūn qù,xiāng jiā zhū fān yǒu lù ní。

从阳曲呈邑大令

屈大均

自作图经补昔人,更将风俗与维新。zì zuò tú jīng bǔ xī rén,gèng jiāng fēng sú yǔ wéi xīn。
牛刀一中桑林舞,是处弦歌返太淳。niú dāo yī zhōng sāng lín wǔ,shì chù xián gē fǎn tài chún。