古诗词

赠佟声速

屈大均

长君四十年,汝乃谓予兄。zhǎng jūn sì shí nián,rǔ nǎi wèi yǔ xiōng。
岂非以才故,虽少可雁行。qǐ fēi yǐ cái gù,suī shǎo kě yàn xíng。
我愧老无闻,蹉跎徒杖乡。wǒ kuì lǎo wú wén,cuō tuó tú zhàng xiāng。
于道苦不足,岂敢矜文章。yú dào kǔ bù zú,qǐ gǎn jīn wén zhāng。
殷勤辱招致,何以酬谦光。yīn qín rǔ zhāo zhì,hé yǐ chóu qiān guāng。
暇日开园林,相与浮羽觞。xiá rì kāi yuán lín,xiāng yǔ fú yǔ shāng。
袒跣攀芙荷,礼法亦已忘。tǎn xiǎn pān fú hé,lǐ fǎ yì yǐ wàng。
亭似华绛跌,注立池中央。tíng shì huá jiàng diē,zhù lì chí zhōng yāng。
义如千叶间,特出为莲房。yì rú qiān yè jiān,tè chū wèi lián fáng。
君多令兄弟,靴如唐棣芳。jūn duō lìng xiōng dì,xuē rú táng dì fāng。
华萼相承覆,亲爱多嘉祥。huá è xiāng chéng fù,qīn ài duō jiā xiáng。
伯兮宰大邑,治行称循良。bó xī zǎi dà yì,zhì xíng chēng xún liáng。
叔季皆大器,磨砻成圭璋。shū jì jiē dà qì,mó lóng chéng guī zhāng。
与父观察公,撞踵登庙廊。yǔ fù guān chá gōng,zhuàng zhǒng dēng miào láng。
君今未欲仕,散带聊清狂。jūn jīn wèi yù shì,sàn dài liáo qīng kuáng。
黄金得贵显,是道奚足臧。huáng jīn dé guì xiǎn,shì dào xī zú zāng。
才如汉司马,嗟彼乃赀郎。cái rú hàn sī mǎ,jiē bǐ nǎi zī láng。
时时幸称病,不逐诸公卿。shí shí xìng chēng bìng,bù zhú zhū gōng qīng。
得与文君欢,饮酒清琴旁。dé yǔ wén jūn huān,yǐn jiǔ qīng qín páng。
君今美辞赋,知己多鸳鸯。jūn jīn měi cí fù,zhī jǐ duō yuān yāng。
毋令绿衣人,侵彼丹凤凰。wú lìng lǜ yī rén,qīn bǐ dān fèng huáng。
君子哀窈窕,不淫师文王。jūn zi āi yǎo tiǎo,bù yín shī wén wáng。
如彼王雎鸟,和呜当春阳。rú bǐ wáng jū niǎo,hé wū dāng chūn yáng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

屈美人辞

屈大均

新选珠娘作美人,潇湘香草满宫春。xīn xuǎn zhū niáng zuò měi rén,xiāo xiāng xiāng cǎo mǎn gōng chūn。
离骚数为君王诵,讽谏心劳似楚臣。lí sāo shù wèi jūn wáng sòng,fěng jiàn xīn láo shì chǔ chén。

屈美人辞

屈大均

三闾苗裔在番禺,有女多才似绿珠。sān lǘ miáo yì zài fān yú,yǒu nǚ duō cái shì lǜ zhū。
一入宫中称第一,不曾歌舞上氍毹。yī rù gōng zhōng chēng dì yī,bù céng gē wǔ shàng qú shū。

送客出洞庭

屈大均

九江今作三湖水,青草茫茫接赤沙。jiǔ jiāng jīn zuò sān hú shuǐ,qīng cǎo máng máng jiē chì shā。
千里片帆同落叶,随风飞向碧天斜。qiān lǐ piàn fān tóng luò yè,suí fēng fēi xiàng bì tiān xié。

看剑作

屈大均

剑气时时似白云,时来不得更从军。jiàn qì shí shí shì bái yún,shí lái bù dé gèng cóng jūn。
青山只为英雄设,老向松霞不事君。qīng shān zhǐ wèi yīng xióng shè,lǎo xiàng sōng xiá bù shì jūn。

三月

屈大均

三月潮鱼尽上田,渔人塞箔向江边。sān yuè cháo yú jǐn shàng tián,yú rén sāi bó xiàng jiāng biān。
我家江口知渔事,著得渔书十二篇。wǒ jiā jiāng kǒu zhī yú shì,zhù dé yú shū shí èr piān。

白雨

屈大均

炎天白雨早禾宜,更为园林熟荔支。yán tiān bái yǔ zǎo hé yí,gèng wèi yuán lín shú lì zhī。
今岁无多黄雨下,农夫相庆酒杯持。jīn suì wú duō huáng yǔ xià,nóng fū xiāng qìng jiǔ bēi chí。

昭君曲

屈大均

憔悴朱颜出塞时,殷勤山上采燕支。qiáo cuì zhū yán chū sāi shí,yīn qín shān shàng cǎi yàn zhī。
无功正复惭西子,薄命何曾怨画师。wú gōng zhèng fù cán xī zi,báo mìng hé céng yuàn huà shī。

昭君曲

屈大均

魂魄千秋逐细君,月明南指汉宫云。hún pò qiān qiū zhú xì jūn,yuè míng nán zhǐ hàn gōng yún。
将军不夺阏氏去,未见功名可冠军。jiāng jūn bù duó è shì qù,wèi jiàn gōng míng kě guān jūn。

香溪曲

屈大均

采香秋自香溪入,采药春从药市还。cǎi xiāng qiū zì xiāng xī rù,cǎi yào chūn cóng yào shì hái。
四百名峰行未遍,如何高卧白云间。sì bǎi míng fēng xíng wèi biàn,rú hé gāo wò bái yún jiān。

香溪曲

屈大均

七十二溪流水香,香随流水出罗阳。qī shí èr xī liú shuǐ xiāng,xiāng suí liú shuǐ chū luó yáng。
山中水碓家家有,香末舂成即稻粱。shān zhōng shuǐ duì jiā jiā yǒu,xiāng mò chōng chéng jí dào liáng。

香溪曲

屈大均

罗浮自是一香山,香使山人不得闲。luó fú zì shì yī xiāng shān,xiāng shǐ shān rén bù dé xián。
一棹香溪贩香去,香如尘土满人间。yī zhào xiāng xī fàn xiāng qù,xiāng rú chén tǔ mǎn rén jiān。

马留辞

屈大均

山留铜柱水铜船,新息威灵在瘴天。shān liú tóng zhù shuǐ tóng chuán,xīn xī wēi líng zài zhàng tiān。
终古马留称汉裔,衣冠长守象林边。zhōng gǔ mǎ liú chēng hàn yì,yī guān zhǎng shǒu xiàng lín biān。

马留辞

屈大均

朝鸣铜鼓伏波祠,大汉儿孙实在兹。cháo míng tóng gǔ fú bō cí,dà hàn ér sūn shí zài zī。
一任金标埋没尽,马人终古识华夷。yī rèn jīn biāo mái méi jǐn,mǎ rén zhōng gǔ shí huá yí。

寄无可禅师

屈大均

罗浮采药失佳期,闻道嵩阳钖杖移。luó fú cǎi yào shī jiā qī,wén dào sōng yáng yáng zhàng yí。
珠海含君千里月,秋光长得慰相思。zhū hǎi hán jūn qiān lǐ yuè,qiū guāng zhǎng dé wèi xiāng sī。

赠画者张丈

屈大均

丹青不觉老成翁,尺素长吹大漠风。dān qīng bù jué lǎo chéng wēng,chǐ sù zhǎng chuī dà mò fēng。
十万骅骝驱笔下,人间谁似画师雄。shí wàn huá liú qū bǐ xià,rén jiān shuí shì huà shī xióng。