古诗词

赠佟声速

屈大均

长君四十年,汝乃谓予兄。zhǎng jūn sì shí nián,rǔ nǎi wèi yǔ xiōng。
岂非以才故,虽少可雁行。qǐ fēi yǐ cái gù,suī shǎo kě yàn xíng。
我愧老无闻,蹉跎徒杖乡。wǒ kuì lǎo wú wén,cuō tuó tú zhàng xiāng。
于道苦不足,岂敢矜文章。yú dào kǔ bù zú,qǐ gǎn jīn wén zhāng。
殷勤辱招致,何以酬谦光。yīn qín rǔ zhāo zhì,hé yǐ chóu qiān guāng。
暇日开园林,相与浮羽觞。xiá rì kāi yuán lín,xiāng yǔ fú yǔ shāng。
袒跣攀芙荷,礼法亦已忘。tǎn xiǎn pān fú hé,lǐ fǎ yì yǐ wàng。
亭似华绛跌,注立池中央。tíng shì huá jiàng diē,zhù lì chí zhōng yāng。
义如千叶间,特出为莲房。yì rú qiān yè jiān,tè chū wèi lián fáng。
君多令兄弟,靴如唐棣芳。jūn duō lìng xiōng dì,xuē rú táng dì fāng。
华萼相承覆,亲爱多嘉祥。huá è xiāng chéng fù,qīn ài duō jiā xiáng。
伯兮宰大邑,治行称循良。bó xī zǎi dà yì,zhì xíng chēng xún liáng。
叔季皆大器,磨砻成圭璋。shū jì jiē dà qì,mó lóng chéng guī zhāng。
与父观察公,撞踵登庙廊。yǔ fù guān chá gōng,zhuàng zhǒng dēng miào láng。
君今未欲仕,散带聊清狂。jūn jīn wèi yù shì,sàn dài liáo qīng kuáng。
黄金得贵显,是道奚足臧。huáng jīn dé guì xiǎn,shì dào xī zú zāng。
才如汉司马,嗟彼乃赀郎。cái rú hàn sī mǎ,jiē bǐ nǎi zī láng。
时时幸称病,不逐诸公卿。shí shí xìng chēng bìng,bù zhú zhū gōng qīng。
得与文君欢,饮酒清琴旁。dé yǔ wén jūn huān,yǐn jiǔ qīng qín páng。
君今美辞赋,知己多鸳鸯。jūn jīn měi cí fù,zhī jǐ duō yuān yāng。
毋令绿衣人,侵彼丹凤凰。wú lìng lǜ yī rén,qīn bǐ dān fèng huáng。
君子哀窈窕,不淫师文王。jūn zi āi yǎo tiǎo,bù yín shī wén wáng。
如彼王雎鸟,和呜当春阳。rú bǐ wáng jū niǎo,hé wū dāng chūn yáng。
屈大均

屈大均

屈大均(1630—1696)明末清初著名学者、诗人,与陈恭尹、梁佩兰并称“岭南三大家”,有“广东徐霞客”的美称。字翁山、介子,号莱圃,汉族,广东番禺人。曾与魏耕等进行反请活动。后为僧,中年仍改儒服。诗有李白、屈原的遗风,著作多毁于雍正、乾隆两朝,后人辑有《翁山诗外》、《翁山文外》、《翁山易外》、《广东新语》及《四朝成仁录》,合称“屈沱五书”。 屈大均的作品>>

猜您喜欢

喜姜汝皋自越州至

屈大均

并马萧梁寺,菩提见古春。bìng mǎ xiāo liáng sì,pú tí jiàn gǔ chūn。
花花天女影,叶叶法王身。huā huā tiān nǚ yǐng,yè yè fǎ wáng shēn。
月皎虽非物,云香亦是尘。yuè jiǎo suī fēi wù,yún xiāng yì shì chén。
徘徊当粤秀,更欲上嶙峋。pái huái dāng yuè xiù,gèng yù shàng lín xún。

喜姜汝皋自越州至

屈大均

春明归鉴水,岁尽向嵩台。chūn míng guī jiàn shuǐ,suì jǐn xiàng sōng tái。
华白因无欲,松高为有才。huá bái yīn wú yù,sōng gāo wèi yǒu cái。
将闲留日月,以止待云雷。jiāng xián liú rì yuè,yǐ zhǐ dài yún léi。
更与杜陵子,谓蒋丈大鸿。gèng yǔ dù líng zi,wèi jiǎng zhàng dà hóng。

山堂夜坐忽忆彭蠡湖遇风有作

屈大均

扬澜风大作,舟尽上天飞。yáng lán fēng dà zuò,zhōu jǐn shàng tiān fēi。
白浪吞庐岳,黄沙卷翠微。bái làng tūn lú yuè,huáng shā juǎn cuì wēi。
长年犹失色,狂客竟忘机。zhǎng nián yóu shī sè,kuáng kè jìng wàng jī。
此夕松声里,波涛势未非。cǐ xī sōng shēng lǐ,bō tāo shì wèi fēi。

伍子胥

屈大均

鼓腹阊门日,佯狂一布衣。gǔ fù chāng mén rì,yáng kuáng yī bù yī。
壶浆渔父与,骸骨大王归。hú jiāng yú fù yǔ,hái gǔ dà wáng guī。
破郢身应退,鞭王事亦非。pò yǐng shēn yīng tuì,biān wáng shì yì fēi。
父兄雠已复,被发效鸿飞。fù xiōng chóu yǐ fù,bèi fā xiào hóng fēi。

淮阴侯

屈大均

淮阴当未遇,一饭亦无才。huái yīn dāng wèi yù,yī fàn yì wú cái。
天欲王孙饿,人惭漂母哀。tiān yù wáng sūn è,rén cán piāo mǔ āi。
钓鱼城下去,带剑市中来。diào yú chéng xià qù,dài jiàn shì zhōng lái。
笑谓晨炊者,英雄被尔催。xiào wèi chén chuī zhě,yīng xióng bèi ěr cuī。

淮阴侯

屈大均

艰难惟一饭,天肯与王孙。jiān nán wéi yī fàn,tiān kěn yǔ wáng sūn。
草昧多如此,英雄不忍言。cǎo mèi duō rú cǐ,yīng xióng bù rěn yán。
汉兴因妇女,臣节在壶飧。hàn xīng yīn fù nǚ,chén jié zài hú sūn。
谁分宫前草,离离是血痕。shuí fēn gōng qián cǎo,lí lí shì xuè hén。

漂母祠

屈大均

一日王孙饭,千秋漂母名。yī rì wáng sūn fàn,qiān qiū piāo mǔ míng。
壶浆谁可报,俎豆自含情。hú jiāng shuí kě bào,zǔ dòu zì hán qíng。
河口吞淮阔,潮头出海平。hé kǒu tūn huái kuò,cháo tóu chū hǎi píng。
英雄无限泪,都向庙中倾。yīng xióng wú xiàn lèi,dōu xiàng miào zhōng qīng。

漂母祠

屈大均

七尺空长大,茫茫在草莱。qī chǐ kōng zhǎng dà,máng máng zài cǎo lái。
可怜诸母漂,只有一人哀。kě lián zhū mǔ piāo,zhǐ yǒu yī rén āi。
不望真王报,艰留猛士才。bù wàng zhēn wáng bào,jiān liú měng shì cái。
子房应导汝,同访赤松来。zi fáng yīng dǎo rǔ,tóng fǎng chì sōng lái。

诸葛

屈大均

诸葛当年事,依稀似望诸。zhū gé dāng nián shì,yī xī shì wàng zhū。
可怜出师表,不让报燕书。kě lián chū shī biǎo,bù ràng bào yàn shū。
涕泪难为读,功名不可居。tì lèi nán wèi dú,gōng míng bù kě jū。
英雄天亦妒,未是将谋疏。yīng xióng tiān yì dù,wèi shì jiāng móu shū。

太白祠

屈大均

翰林馀俎豆,宫锦至今香。hàn lín yú zǔ dòu,gōng jǐn zhì jīn xiāng。
光复真繇汝,功名亦可王。guāng fù zhēn yáo rǔ,gōng míng yì kě wáng。
山川增气势,风雅有辉光。shān chuān zēng qì shì,fēng yǎ yǒu huī guāng。
一片郎官水,风流未忍忘。yī piàn láng guān shuǐ,fēng liú wèi rěn wàng。

过太原傅丈青渚宅赋赠

屈大均

唐氏遗民在,忧思正未央。táng shì yí mín zài,yōu sī zhèng wèi yāng。
故人期饮食,良士戒衣裳。gù rén qī yǐn shí,liáng shì jiè yī shang。
苓采今无地,桐封旧有乡。líng cǎi jīn wú dì,tóng fēng jiù yǒu xiāng。
叔虞祠下柏,与尔共风霜。shū yú cí xià bǎi,yǔ ěr gòng fēng shuāng。

过太原傅丈青渚宅赋赠

屈大均

卜马晋王宫,山河感慨中。bo mǎ jìn wáng gōng,shān hé gǎn kǎi zhōng。
无成空老大,不死即英雄。wú chéng kōng lǎo dà,bù sǐ jí yīng xióng。
汾水城堪灌,并门骑易通。fén shuǐ chéng kān guàn,bìng mén qí yì tōng。
思深当岁暮,且咏有唐风。sī shēn dāng suì mù,qiě yǒng yǒu táng fēng。

早秋客中作

屈大均

秋含片雨来,落叶一声催。qiū hán piàn yǔ lái,luò yè yī shēng cuī。
萧瑟悲为客,苍茫畏上台。xiāo sè bēi wèi kè,cāng máng wèi shàng tái。
梦随微月去,魂逐冷风回。mèng suí wēi yuè qù,hún zhú lěng fēng huí。
不及清猿甚,无情得尽哀。bù jí qīng yuán shén,wú qíng dé jǐn āi。

戍妇怨

屈大均

雨过凤凰城,含愁月不明。yǔ guò fèng huáng chéng,hán chóu yuè bù míng。
玉关无限恨,尽在捣衣声。yù guān wú xiàn hèn,jǐn zài dǎo yī shēng。
露网蜘蛛重,风罗蛱蝶轻。lù wǎng zhī zhū zhòng,fēng luó jiá dié qīng。
那能如蕙草,岁晚尚含荣。nà néng rú huì cǎo,suì wǎn shàng hán róng。

对月

屈大均

一片含空雨,秋光水上多。yī piàn hán kōng yǔ,qiū guāng shuǐ shàng duō。
无人临素镜,只自弄金波。wú rén lín sù jìng,zhǐ zì nòng jīn bō。
宿鸟惊寒起,流云逐影过。sù niǎo jīng hán qǐ,liú yún zhú yǐng guò。
露华沾湿尽,犹自御纤罗。lù huá zhān shī jǐn,yóu zì yù xiān luó。